Xuyên thành Vực Ngoại Thiên Ma, ta lại phải giả làm Tiên tử

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

(Đang ra)

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

Sou Akaike

Liệu pháo đài mà cậu tự tay xây dựng từ những bức tường đầu tiên có thể mang lại cho cậu một cuộc đời đáng sống hơn thứ ma pháp chiến đấu mà mọi người tôn sùng hay không?

12 15

Dù các ngươi có tha thiết gọi ta là vệ long hay gì đi nữa thì ta vẫn sẽ đi ngủ !

(Đang ra)

Dù các ngươi có tha thiết gọi ta là vệ long hay gì đi nữa thì ta vẫn sẽ đi ngủ !

Astartes

Dù các ngươi có gọi ta là gì đi nữa thì ta cũng không quan tâm đâu . Ta mệt rồi ta muốn đi ngủ !!!

395 537

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

(Đang ra)

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

Anh họ Jerry

Trong mắt anh, em vẫn là người đẹp nhất.*Main rác:/

15 23

Bản Rhapsody của hình nhân

(Đang ra)

Bản Rhapsody của hình nhân

オーメル

--Chúng ta, trung thành tuyệt đối--Vào ngày 1 tháng 1 năm 2067, thế giới bị đẩy vào địa ngục.Năm cánh cổng không gian mở ra trên khắp thế giới.

83 133

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

590 7189

Tên của tôi - Chương 14: Đêm trước Tế Săn

Chương 14: Đêm trước Tế Săn

"Meo~"

Mèo đen nhảy lên thật cao, thành thục nuốt trọn một viên đan dược hồi khí vào bụng.

Thiếu nữ cưng chiều vuốt cằm nó, lại đút thêm một viên đan dược nữa, rồi ôm thẳng nó lên, đi đến đình trong vườn hóng mát.

Đây không phải là vì cô bỗng nhiên giàu lên mới xa xỉ như vậy, mà là vì lúc rời khỏi mỏ quặng hôm đó, những thợ mỏ và người bị thương trong nhà đá vì cảm kích ơn cứu mạng của cô nên đã dúi cho cô.

Dù sao loại đan dược phẩm cấp này cô cũng không dùng đến, bán cũng chẳng được bao nhiêu tiền, dứt khoát lấy làm thức ăn cho mèo luôn...

Đến nay đã qua hơn nửa tháng kể từ chuyến đi mỏ quặng, trước đó còn cảm thấy Tế Săn còn xa, kết quả chỉ chớp mắt đã chỉ còn chưa đầy một ngày.

Những ngày này cũng không có chuyện gì lớn, tất nhiên chuyện Tuyết Ngưng Hương đến hỏi tội vẫn diễn ra như dự đoán.

Dù sao chuyến đi mỏ quặng có quá nhiều người nhìn thấy cô tiếp xúc với Thẩm Phong, cho dù không có những kẻ lắm mồm thì chuyện truyền ra ngoài cũng chỉ là sớm muộn.

Mặc dù ban đầu cô vẫn theo lệ thường giả vờ yếu đuối, nhưng đối phương cứ bám riết không buông, cuối cùng cũng phải giao đấu ngắn ngủi vài chiêu.

Vì không thể để lộ sức mạnh huyết đạo nên tự nhiên chỉ có thể dùng Sương Tinh Quyết để chiến đấu, kết quả không ngoài dự đoán, vẫn kém hơn một bậc.

Dù sao cùng một loại công pháp, đối phương luyện hơn mười năm, còn cô luyện chưa đầy hai năm, nếu thắng mới là lạ.

"Có điều, thực lực của Tuyết Ngưng Hương cũng chỉ ngang ngửa với Pháo Hoa thôi... Nếu dùng Huyết Ma Thiên Công thì..."

Nghe chủ nhân lẩm bẩm, mèo đen giật mình thon thót, như thể nhớ lại chuyện gì đó không vui.

Cô gái cũng không để ý đến con mèo trong lòng, mà ngẩn ngơ nhìn những cánh bướm trong khóm hoa...

Sau khi bước vào Trúc Cơ, cô vẫn dùng đủ mọi cách để thu thập tinh huyết yêu thú Trúc Cơ, cộng thêm con Lang Vương trước đó và những con Ảnh Lang Luyện Khí kỳ, tổng lượng đã vô cùng khả quan.

Mấy ngày nay, ban ngày cô vẫn lặp lại cuộc sống thường nhật của Tuyết Tình, đêm khuya thì không ngừng ngưng luyện tinh lọc những tinh huyết này, đáng tiếc chung quy vẫn kém hơn kỳ vọng của cô một chút.

Dù sao nếu để bản thân hấp thu luyện hóa thì vẫn là tinh huyết tu sĩ là tốt nhất. Máu yêu thú tuy cũng có thể nâng cao thực lực, nhưng chung quy sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến tâm tính.

Đáng tiếc, lúc này muốn kiếm đủ lượng máu tu sĩ quả thực khó như lên trời, huống hồ đối với việc dùng máu người để tu luyện, cô gái ít nhiều vẫn có chút kháng cự...

"Đúng là tình cảnh khó khăn..."

Đương nhiên rắc rối lớn nhất không chỉ dừng lại ở đó...

Mấy ngày nay, những ký tự Tuyết Thiên Thu yêu cầu dịch gần như đều thuộc nửa đầu của Huyết Ma Thiên Công.

Theo tốc độ này, e rằng Tế Săn kết thúc không bao lâu, Tuyết Thiên Thu sẽ có được nửa đầu bộ công pháp.

Cô biết rõ đây tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, nguyên nhân cô cũng đoán được đôi chút, nhưng không quan trọng.

Sự kiên nhẫn của người cha này dường như sắp cạn kiệt, thời gian dành cho cô e là không còn nhiều nữa...

"Dù thế nào đi nữa, cũng chỉ có thể nỗ lực hết mình trong Tế Săn thôi..."

Giọng cô rất nhẹ, nhưng không có chút gì không cam lòng. Từ lúc xuyên không đến nay, thiếu nữ đã làm hết mức những gì mình có thể.

Phần còn lại chỉ có thể trông chờ vào ý trời có lẽ đang tồn tại kia thôi...

......

Sáng sớm hôm sau.

"Nhị tiểu thư, đồ cần thiết đều đã chuẩn bị xong rồi!"

Thiếu nữ im lặng để Đông Nhi hầu hạ thay đồ. Một bộ đồ tím bó sát người, đôi ủng ngắn da hươu màu nâu, bao tay xà cạp đầy đủ mọi thứ.

Nhìn kiểu tóc đuôi ngựa buộc cao trong gương, cùng với lớp trang điểm cực nhạt tôn lên khuôn mặt tinh xảo vừa đủ, trong thoáng chốc, cô vậy mà không cảm thấy chút gì không hợp.

"Quả nhiên, khả năng thích ứng của con người thật đáng sợ..."

Nhìn hình bóng trong gương, khóe miệng cô gái nhếch lên một nụ cười khổ sở.

"Nhị tiểu thư đừng lo lắng, Trúc Cơ cảnh thế hệ trẻ chỉ có vài người đó thôi, đa phần là Luyện Khí cảnh cho đủ số, chỉ cần vận khí tốt, người lọt vào top 10 chắc chắn không thành vấn đề!"

Nghe vậy sắc mặt thiếu nữ cứng đờ, rõ ràng đối phương đã hiểu lầm mình, nhưng cô cũng không có ý định giải thích.

"Rõ ràng là đi săn giết yêu thú, còn phải cố tình trang điểm, thật đúng là..."

"Đây là cơ hội để Nhị tiểu thư nhà chúng ta thể hiện đấy chứ~ Biết đâu thiếu gia nhà nào đó lại để mắt đến Nhị tiểu thư thì sao~ Hơn nữa, lần này Thẩm công tử chắc chắn cũng sẽ đi đấy nhé~"

Nhìn dáng vẻ như đang dỗ trẻ con của đối phương, trong mắt cô thoáng qua một tia u ám, nhưng cũng không tranh cãi thêm...

...

Địa điểm tổ chức Tế Săn nằm ở vùng núi phía bắc Bạch Lộ Thành.

Bởi vì ba mặt khác của Bạch Lộ Thành đều là bình nguyên, mà bình nguyên Huyền Linh Châu yêu thú không nhiều, nên áp lực chủ yếu đến từ phía bắc.

Tiễn thiếu nữ đến điểm tập kết ngoài thành, Đông Nhi bị cô đuổi về, đi lên tường thành.

Thực ra cô đến không muộn, nhưng rõ ràng có rất nhiều người đến sớm hơn. Lúc này mọi người đã tụ tập tốp năm tốp ba, cười nói vui vẻ, không biết đang bàn tán chuyện gì.

Mặc dù nói vậy có vẻ không thích hợp lắm, nhưng cô gái thực sự có ảo giác như hồi nhỏ sắp đi dã ngoại mùa xuân vậy...

"Tình nhi, muội đến rồi!"

Ngay khi cô đang cảm thán, đột nhiên một giọng nói phấn khích từ xa vọng lại gần, ngay sau đó trên khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đang bình tĩnh của cô gái lộ ra vẻ chán ghét!

Chủ nhân của giọng nói này không phải ai khác, chính là cháu trai ruột của Nhị trưởng lão Tuyết gia, tên công tử bột nổi tiếng Bạch Lộ Thành —— Tuyết Minh Thần.

"Minh Thần đường huynh, có việc gì không?"

Thấy biểu cảm chán ghét không hề che giấu của thiếu nữ, sắc mặt gã đàn ông cứng đờ, nhưng lập tức nở một nụ cười tự cho là anh tuấn.

Công bằng mà nói, ngoại hình của Tuyết Minh Thần thực ra cũng không tệ, nhưng có lẽ do buông thả dục vọng lâu ngày, sắc mặt hắn cực kỳ nhợt nhạt, hốc mắt trũng sâu, cơ thể gầy như khỉ.

Nhìn qua thậm chí khiến người ta cảm thấy đây là một cây trúc yêu hóa hình.

Đương nhiên, điều khiến thiếu nữ ghét nhất vẫn là tên này vừa bất tài vừa vô sỉ, nếu không phải cậy thế ông nội hắn chống lưng, e là đã sớm bị người ta đánh chết ở ngoài đường rồi.

"Tế Săn dù sao cũng có chút nguy hiểm, lát nữa Tình nhi muội muội cứ đi theo đường huynh, để ta bảo vệ muội!"

"Tình nhi thích độc lai độc vãng, không phiền đường huynh bận tâm..."

Ném cho gã đàn ông ánh mắt khinh bỉ, cô cười như không cười đáp lại một câu.

Một tên yếu nhớt Luyện Khí tầng bảy mà dám mạnh miệng nói bảo vệ mình, lại còn hùng hồn như vậy, nếu nói về độ vô sỉ, đây đúng là lần đầu cô gặp trong cả hai kiếp.

Kết quả ngay khi thiếu nữ định rời đi, đối phương vậy mà nắm lấy cánh tay cô, còn dùng ngón tay mân mê nhẹ nhàng, lộ ra vẻ mặt say mê, kinh tởm đến cực điểm!

"Khoan đã! Tuyết Tình, ta biết muội vẫn chưa hết hy vọng với tên họ Thẩm kia, nhưng muội nghĩ muội tranh lại Ngưng Hương sao? Muội nghĩ kỹ đi, chỉ cần đi theo ta——"

Thiếu nữ đột nhiên im lặng trong chốc lát, sau đó là giọng nói lạnh lùng không chút cảm xúc.

"Buông tay!"

Cùng với việc cô âm thầm luyện hóa ngày càng nhiều máu thú, việc kìm nén cảm xúc càng trở nên khó khăn. Lúc này thiếu nữ bị chọc giận, thậm chí đã định ra tay.

Đây là lần đầu tiên cô bị đàn ông sàm sỡ, phải thừa nhận rằng, cảm giác này giống như bị cóc ghẻ bò lên mặt, ghê tởm đến mức khó chịu đựng.

Đúng lúc này, một bàn tay khác trực tiếp đè lên cổ tay gã đàn ông, ngay sau đó truyền đến một giọng nói vô cùng quen thuộc, là giọng của Thẩm Phong.

"Minh Thần huynh, là một người đàn ông, làm khó một cô nương như vậy e là không hay lắm đâu..."

"Hửm? Tên họ Thẩm kia, đây là việc nhà Tuyết gia chúng ta, đâu đến lượt ngươi—— Á á á! Buông, buông tay..."

"Tại hạ cũng muốn buông tay, nhưng Minh Thần huynh dường như không muốn..."

"Cùng buông, cùng buông được chưa!"

Cuối cùng hai người cùng buông tay, Tuyết Minh Thần lùi ra xa, nhìn họ với ánh mắt oán độc.

"Tên họ Thẩm kia, ngươi cũng chỉ là một đứa con của vợ lẽ, chẳng phải cũng là giết anh trai để leo lên sao! Có Tuyết Ngưng Hương còn chưa đủ, giờ còn đến ve vãn con tiện nhân nhỏ này. Được được được! Ngươi cứ đợi đấy cho ta!"

Nói xong, Tuyết Minh Thần chật vật bỏ chạy.

"Không sao chứ..."

Thiếu niên lên tiếng hỏi cô, dường như hoàn toàn không để tâm đến lời của Tuyết Minh Thần.

"Ta có thể có chuyện gì chứ? Chỉ là một kẻ hơi kinh tởm thôi, nhưng mà... vẫn cảm ơn, dù sao nếu ta ra tay dạy dỗ hắn, ít nhiều cũng sẽ rước lấy chút phiền phức."

Khẽ lắc đầu, giọng điệu cô gái bình thản, nhưng vẫn mỉm cười cảm ơn hắn.

"Vậy Tế Săn có muốn đi cùng nhau không?"

Đối mặt với lời đề nghị bất ngờ của thiếu niên, cô có chút ngạc nhiên nhưng cũng không cảm thấy quá bất ngờ.

"Thẩm công tử đang nói đùa sao, chuyện lần trước Ngưng Hương tỷ tỷ mới tìm ta xong, ta không muốn rước thêm rắc rối nữa đâu~"

Công bằng mà nói, Thẩm Phong là người rất biết chừng mực trong cách cư xử, đơn thuần giao thiệp với hắn rất thoải mái, nhưng cũng chỉ giới hạn ở đó.

Tuy nhiên, lý do lớn nhất khiến cô từ chối là vì cô cần dùng Huyết Ma Thiên Công để thu thập máu, tự nhiên không muốn bị người khác nhìn thấy.

Nghe cô nói vậy, thiếu niên khẽ nhíu mày, định mở miệng thì thấy cô gái hất cằm về phía sau lưng hắn.

"Nhìn kìa, vừa nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến..."

Thẩm Phong quay đầu nhìn lại, thấy một người con gái xinh đẹp mặc váy lụa màu hoa anh đào đang chậm rãi đi tới, đó chính là vị hôn thê của hắn —— Tuyết Ngưng Hương.