Vay Tiền, Rồi Thành Thiếu Nữ Phép Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cơm Chiên Đại Vượt Ngục

(Đang ra)

Cơm Chiên Đại Vượt Ngục

Elbow

Màn cao trào là cơn mưa thiên thạch 1.000 đĩa cơm chiên trút xuống đầu cai ngục! Một tác phẩm đoạt giải Nhất đầy thuyết phục trong số 1.

1 1

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

(Đang ra)

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

Sou Akaike

Liệu pháo đài mà cậu tự tay xây dựng từ những bức tường đầu tiên có thể mang lại cho cậu một cuộc đời đáng sống hơn thứ ma pháp chiến đấu mà mọi người tôn sùng hay không?

1 1

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

(Đang ra)

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

Anh họ Jerry

Trong mắt anh, em vẫn là người đẹp nhất.*Main rác:/

3 1

Dare ga Watashi no Yuri nano ka!?

(Đang ra)

Dare ga Watashi no Yuri nano ka!?

Yuuki Rin

Một câu chuyện hài lãng mạn về việc 『Hoàn toàn không đoán được ai đang thích mình』!

23 425

Howling Blaze: Kiếm Sĩ Tang Viêm và Ma Nữ Bất Diệt

(Đang ra)

Howling Blaze: Kiếm Sĩ Tang Viêm và Ma Nữ Bất Diệt

Shimizu Yuu

Loạt tác phẩm hành động giả tưởng "Ma pháp cộng sự x Kiếm vũ chiến đấu" được trình làng bởi bộ đôi tác giả Shimizu Yuu và họa sĩ Tohsaka Asagi, xin chính thức được mở màn!

14 1

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Toàn Văn - Miễn Phí - Chương 39: Bà Cô Của Tôi Ơi, Mau Thu Thần Thông Lại Đi

【Nhiệm vụ chính (Giai đoạn hai): Tăng giá trị tuyệt vọng của mục tiêu lên 30%, và để mục tiêu học được ít nhất một phép thuật.】

【Nhiệm vụ chính (Giai đoạn hai) đã hoàn thành】

【Nhận được phần thưởng: 2 điểm thuộc tính, 2 điểm đặc tính, 2 điểm phép thuật, 30 điểm năng lượng.】

【Mở khóa nhiệm vụ chính (Giai đoạn ba)】

【Nhiệm vụ chính (Giai đoạn ba): Tăng giá trị tuyệt vọng của mục tiêu lên 50%, và nâng cấp thích ứng ma lực của mục tiêu lên cấp tám, học được ít nhất một phép thuật cấp D.】

【Phần thưởng nhiệm vụ: 3 điểm thuộc tính, 3 điểm đặc tính, 3 điểm phép thuật, 60 điểm năng lượng.】

Hoàn hảo.

【Có muốn dùng điểm phép thuật để người phù hợp nhanh chóng học được phép thuật này không?】

Khi Vi Lạc vừa kết nối vào chip phép thuật, Khâu Bỉ đã thấy một bảng điều khiển như vậy hiện ra trên đầu cô.

Khâu Bỉ không do dự chọn "Có".

【Người phù hợp đã học được phép thuật mới: Chúc Phúc Origami.】

Ngay khoảnh khắc học xong, Vi Lạc cảm thấy mình dường như đã có thể sử dụng phép thuật này.

Điều này khiến cả hai người có mặt đều lộ vẻ ngơ ngác.

Vi Lạc trừng lớn mắt, sau một hồi suy nghĩ ngắn ngủi, cô lập tức nhìn sang Khâu Bỉ bên cạnh.

Chuyện này chắc chắn có liên quan đến Khâu Bỉ!

Một pháp sư sau khi nhận được thông tin phép thuật trong chip, ít nhất cũng phải tiêu hóa một tuần mới có thể miễn cưỡng sử dụng... đâu có ai như Vi Lạc, lắp chip phép thuật như cắm USB, cắm là chạy ngay được?

Mà Vi Lạc đã sớm quen với việc đổ những chuyện bất thường lên đầu Khâu Bỉ.

Còn ông chủ tiệm chợ đen thì càng hoảng hồn, cô mới nằm xuống thôi mà, sao đã học được rồi?

"Này, cô không bị gì đấy chứ, cô vừa mới nhắm mắt, đồ trong chip còn chưa truyền hết vào não đâu." Ông chủ tiệm chợ đen hoàn toàn không tin, vẻ mặt kiểu "cô toàn nói xàm nói bậy".

Nhưng Vi Lạc không thèm để ý đến ông chủ tiệm, mà nhìn quanh bốn phía, dường như đang tìm thứ gì đó.

Ông chủ tiệm sốt ruột: "Này, cô mau nằm lại đi, không thì cháy não đấy... Tôi cảnh cáo cô!"

Vi Lạc mắt sáng lên, bật người khỏi bàn phẫu thuật, tìm thấy một tờ giấy vụn trên nền đất bừa bộn, hình như là một tờ rơi quảng cáo.

Cô thoăn thoắt gấp tờ rơi thành một con hạc giấy, sau đó dùng ngón tay từ từ miết lên trên, phủ lên bề mặt hạc giấy một lớp ma lực.

Sau đó, thân mình của con hạc giấy vậy mà lại bắt đầu từ từ cử động!

"Chúc Phúc Origami..."

Vi Lạc thầm niệm tên phép thuật, rồi nhẹ nhàng thả tay ra, giống như thả chim bồ câu, tung con hạc giấy bay đi.

Sau đó, kỳ tích đã xảy ra.

Con hạc giấy như một chú chim nhỏ màu trắng, vỗ đôi cánh thon dài của mình, thong dong bay lượn trên không trung.

Động tác cực kỳ tao nhã nhẹ nhàng, tựa như một vũ công trên bầu trời.

Ông chủ tiệm chợ đen bên cạnh không tin vào mắt mình, ông ta ra sức dụi mắt, nhưng khi tầm nhìn rõ trở lại, con hạc giấy bay lượn thong thả vẫn còn đó trong tầm mắt.

Là thật.

Trong lòng ông chủ tiệm thậm chí còn nảy ra một ý nghĩ, đó là Vi Lạc vốn đã biết phép thuật này, chuyến này đến đây chỉ để trêu chọc ông ta thôi.

Nhưng vô lý quá, mình thì có giá trị gì để bị trêu chứ?

Mà tâm trạng của Vi Lạc lúc này, lại càng thêm xúc động.

Con hạc giấy bay lượn trên trời kia cũng cho cô cảm giác như vậy, như thể có một vị thần nào đó đang ở trên trời dùng tơ vô hình điều khiển nó di chuyển.

Cô ngây ngốc nhìn con hạc giấy trên trời, nhất thời có chút hoảng hốt, không, đó không phải là vị thần nào cả, mà là cô đã thực sự nắm giữ được sức mạnh này, sức mạnh của phép thuật.

Không còn là phóng thích ma pháp một cách thô bạo từ cơ thể, mà tựa như một nghệ sĩ, để ma lực hành động theo tư duy của mình — đây mới là dáng vẻ mà ma lực nên có.

Cô bỗng cảm thấy mình dường như thực sự có thể thay đổi được điều gì đó... Ít nhất có thể thay đổi ý nghĩa của những tờ giấy này, để chúng không còn là một đống rác chờ bị đốt.

Thiếu Nữ Phép Thuật... cũng như vậy sao?

Không, Thiếu Nữ Phép Thuật mạnh hơn thế này rất nhiều, thứ mà Thiếu Nữ Phép Thuật có thể thay đổi tuyệt đối không chỉ đơn giản là vài mẩu giấy vụn.

Vi Lạc đứng dậy, quả quyết nằm lại lên bàn phẫu thuật.

"Tôi muốn lắp cái này."

Cô chỉ vào chip phép thuật cấp D nói.

Không có sự thúc giục và chỉ dẫn của Khâu Bỉ, đây là quyết định do chính cô đưa ra.

"À... được thôi."

Ông chủ tiệm chợ đen lúc này trong lòng bắt đầu không chắc chắn, dù sao ông ta cũng vừa được chứng kiến cảnh tượng kỳ lạ chưa từng thấy trong đời.

Ông ta bắt đầu nghi ngờ liệu phép thuật cấp D có thực sự đốt cháy được não cô không?

Nhưng chuyện đã đến nước này, đã không còn đường lui nữa.

Khi Vi Lạc kết nối lại con chip vào hệ thống thần kinh, ông chủ tiệm bên cạnh chỉ có thể chọn cách động tay động chân vào thiết bị.

Nếu con chip không làm gì được cô, thì cứ trực tiếp ra tay với cái đầu của cô!

Ngay khi ông ta chuẩn bị dùng điện cực trên đầu Vi Lạc để chích ngất cô, Vi Lạc trực tiếp bật người khỏi bàn phẫu thuật, đồng thời hét lớn:

"Ui, xong, tôi biết rồi!"

"Cô biết cái gì?!"

Ông chủ tiệm phát ra âm thanh tuyệt vọng.

Người của lão đây vẫn đang mai phục bên ngoài mà!

Không được, phải báo cho họ biết có sự cố, nếu không...

Nhưng Vi Lạc vừa xuống khỏi bàn phẫu thuật đã hưng phấn chạy ra ngoài cửa, hoàn toàn không cho ông chủ tiệm cơ hội báo tin.

Dù sao những gì cần học cô đều đã học xong, cũng không cần thiết phải ở lại nơi này nữa.

Nghe thấy tiếng bước chân vui vẻ và hỗn loạn trong phòng, mấy người đang nấp bên ngoài cửa lập tức sáng mắt lên, xem ra tên nhóc không biết trời cao đất dày kia quả nhiên đã điên rồi!

"Nhưng sao ông ta không giữ con nhóc đó lại, còn để nó chạy loạn lên thế? Pháp sư điên kiểu này nguy hiểm lắm."

"Nếu ông ta tự giữ được, thì còn tìm bọn mình làm gì?"

"Cũng đúng, mau làm xong rồi nghỉ thôi."

Mấy người lập tức rút vũ khí trên người ra, chuẩn bị tặng cho Vi Lạc vừa mới ra một đòn nhớ đời.

Nhanh chóng hạ gục nó, nhanh chóng bán lấy tiền.

Nhưng khi tiếng bước chân ngày càng lớn, mấy người đột nhiên phát hiện một chuyện kỳ lạ.

Sao người còn chưa xuất hiện, mà đã có mấy tờ giấy bay ra trước thế?

Nhìn kỹ lại, hình như là mấy con hạc giấy?

Thứ này làm sao bay được?

Và mấy con hạc giấy này cũng đã phát hiện ra mấy người, chúng vốn đang bay lượn thong dong trên trời, sau khi thấy mối đe dọa, lập tức khóa chặt họ như máy bay không người lái, rồi lao về phía mấy người như đạn bắn!

"Vù!!!"

Một người trong số đó lập tức hoảng hốt, giật máy cưa trong tay bắt đầu vung loạn xạ, nhưng con hạc giấy kia lại vô cùng linh hoạt, né được lưỡi cưa đang xoay tròn, lao thẳng vào mắt người đó!

"Xoẹt!"

Con mắt giả của người đó bị mổ nát, bắn ra một dòng chất lỏng màu xanh lục.

Hắn ta hét lên đau đớn, quỳ xuống lăn lộn trên đất.

Mấy người còn lại thấy tà môn như vậy, lập tức sợ vỡ mật, từng người chân đều mềm nhũn, bỏ chạy khỏi cửa tiệm như gặp nạn.

Vi Lạc lúc này cũng chạy đến cửa, nhìn thấy mấy người đang bò lê bò càng kia, một ý nghĩ nhỏ chợt lóe lên.

"Khâu Bỉ, Chúc Phúc Origami tôi đã thử rồi, hay là thử luôn phép thuật cấp D vừa học ở đây đi?"

"Đây là chuyện của cậu, cậu muốn thử thì cứ thử thôi." Khâu Bỉ tỏ ra thờ ơ.

Vi Lạc nhìn bóng lưng của những người đó, từ từ đưa hai tay ra, một luồng sức mạnh chưa từng xuất hiện, từ từ tràn ngập khắp cơ thể Vi Lạc.

Đúng lúc này, một người bò lê bò càng chạy ra khỏi tiệm, hướng về phía Vi Lạc mà dập đầu lia lịa.

"Ối dồi ôi, bà cô của tôi ơi, coi như tôi xin cô đấy, mau thu phép thần thông lại đi! Cái tiệm nhỏ này của tôi không chịu nổi cô giày vò như vậy đâu!"