Trọng Sinh Thành Mỹ Thiếu Nữ, Ngày Nào Cũng Bị Dạy Dỗ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3116

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2412

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6925

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 502

Quyển 5: Ăn Tết cho tử tế đi nào - Chương 64: Tuyết Tuyết phụ đạo

Tần Hân gặp Nana vừa mới đến ở dưới lầu.

“Học tỷ Tần Hân…”

“Cậu với tớ đều là năm nhất, không cần gọi là học tỷ đâu.”

“Ồ, vậy bạn học Tần Hân, tớ đến tìm học tỷ Bạch Ninh Ninh, vì chuyện thực tập xã hội…”

Nana kể lại sự tình cho Tần Hân nghe.

“Cậu không nói chắc tớ cũng quên mất,” Tần Hân nhớ ra, “Để tớ dẫn cậu lên, tớ cũng phải đi đóng dấu.”

Tuy nội dung báo cáo thực tập xã hội vẫn chưa viết, nhưng chỉ cần đóng dấu trước, phần còn lại bịa thế nào cũng được.

“Bạn học Tần Hân,” Nana tò mò hỏi, “Cậu cũng chưa viết à?”

“Ừm,” Tần Hân đáp bâng quơ, “Nghỉ lễ bận lắm.”

Ngày nào cũng bận nghĩ cách “xử” học tỷ, lấy đâu ra thời gian viết báo cáo thực tập xã hội chứ.

Đi thang máy lên lầu, hai thiếu nữ nói chuyện phiếm vài câu.

“Học tỷ Bạch Ninh Ninh hôm nay ở công ty, cũng là đến để đóng dấu sao?”

“Tuy ban đầu không phải vì chuyện này, nhưng tớ nghĩ chị ấy chắc cũng sẽ có nhu cầu này.”

“Ồ ồ, học tỷ Bạch Ninh Ninh cũng chưa làm ạ.”

“Ừm, chị ấy cũng không có thời gian.”

Mình thì bận nghĩ cách “xử” học tỷ, thì học tỷ đương nhiên cũng phải bận bịu với việc bị “xử” chứ.

Đây chính là thuyết tương đối.

Kính coong, thang máy dừng lại.

“Đến nơi rồi.”

Tần Hân dẫn Nana đến cửa văn phòng, vừa mở cửa ra… rồi đứng im tại chỗ.

Nana nghiêng đầu: “Sao vậy bạn học Tần Hân, học tỷ Bạch Ninh Ninh không có ở đây ạ?”

“Không, chị ấy có ở đây,” Tần Hân quay đầu lại, hạ giọng, “Suỵt, vào trong rồi nói nhỏ thôi.”

“Ồ, vâng ạ.”

Tuy không hiểu tại sao, nhưng Nana là một cô bé loli ngoan ngoãn, rón rén đi theo Tần Hân vào trong.

Sau đó—

“Còn cần tớ giúp nữa không? Hửm? Có muốn làm bài tập cho tốt không?”

“Không cần… cần, không cần… Meo!”

“Tớ đã nói rất nhiều lần rồi, đừng có kêu tiếng mèo kỳ lạ đó với tớ, tớ chưa nghe Nghiện mèo bao giờ, cũng không ăn cái bài này của cậu đâu!”

Trên sô pha, hai thiếu nữ đang kịch liệt giao chiến. Không, nói cho đúng thì, là cô gái ngực bự đang bị cô gái phẳng lì đơn phương đối đầu.

Trong một số game, khu trục hạm đúng là khắc chế hàng không mẫu hạm, né tránh cao có thể né được máy bay ném bom, tấn công bằng ngư lôi ở cự ly gần lại càng có thể gây sát thương nặng cho hàng không mẫu hạm.

Nhưng mà khắc chế này cũng ác quá rồi, hàng không mẫu hạm Bạch Ninh Ninh không hề có sức phản kháng, bị khu trục hạm đè lên người rồi!

Cơ thể của thiếu nữ mảnh mai rất nhẹ nhàng, không nặng bao nhiêu, nhưng lại thỉnh thoảng phát động tấn công, đánh trúng vào khu vực cốt lõi của hàng không mẫu hạm.

“Tớ đang viết rồi, đang viết rồi,” Bạch Ninh Ninh nằm sấp trên sô pha, tay cầm bút và bài tập, “Đang viết đây, đừng đánh nữa… A!”

“Viết chậm quá, tớ nghe ngóng rồi, điểm thi cuối kỳ của cậu rất xuất sắc, đống bài tập này với cậu chỉ là muỗi, viết một lèo là xong ấy. Thế mà bây giờ cậu lại viết chậm như vậy, đang lười biếng phải không?”

“Đó là vì tay của cậu…”

“Không được lười biếng!”

“A… ư.”

Nana đứng ngây ra nhìn, không hề nhúc nhích.

Ủa, lần trước phụ đạo, cô giáo Tư Ấu Tuyết cũng đâu có dạy mấy cái này, mấy chiêu này lợi hại hơn lần trước nhiều.

Chẳng lẽ đây chính là sự khác biệt giữa khóa học miễn phí và khóa học trả phí trong truyền thuyết?

“Đợi gì thế,” Tần Hân quay lại kéo cô một cái, “Đi thôi, chúng ta qua bên kia ngồi đợi một lát.”

Sau cuộc họp buổi sáng, Tần Duyệt cảm thấy văn phòng có quá ít ghế, không ổn chút nào, nên bây giờ đã có thêm ít nhất hai chiếc ghế.

Đi đến góc phòng ngồi xuống, Nana vẫn nhìn về phía sô pha: “Bạn học Tần Hân, tớ… tớ không hiểu.”

Tần Hân hỏi bâng quơ: “Không hiểu gì, không hiểu mấy chữ ‘cần’ và ‘không cần’ liên tiếp xuất hiện trong một câu của học tỷ có ý nghĩa gì, hay là không hiểu tại sao Tư Ấu Tuyết lại xử… đánh chị ấy.”

“Đều không hiểu,” Nana suy nghĩ một lát rồi nói, “Nhưng tớ chỉ muốn biết cái sau thôi ạ.”

Linh cảm của một cô bé loli mách bảo cô, chuyện phía trước không tốt lành gì, là thứ mà loli không nên biết.

“Vậy thì đơn giản rồi, người không làm bài tập đàng hoàng sẽ bị phạt,” Tần Hân nghiêm túc nói, “Người lười biếng cũng sẽ bị phạt.”

Nana ngơ ngác chớp mắt: “Thật không ạ?”

Là vậy sao, loli bé bỏng ít trải sự đời, bạn đừng lừa cô bé nhé.

“Thật đó, và ý của tớ là,” Tần Hân nói, “Lần sau học tỷ Ninh Ninh mà còn như vậy, đổi lại là tớ cũng sẽ phạt chị ấy.”

Nói đơn giản là Tư Ấu Tuyết đã làm rồi, thì sau này cô cũng có lý do tương tự để làm.

Mấy phút sau, có lẽ vì thấy Nana có việc đàng hoàng đang đứng đợi bên cạnh, Tần Hân bèn lên tiếng: “Được rồi Tư Ấu Tuyết, tớ thấy, học tỷ Ninh Ninh đang kiểm điểm sâu sắc rồi, chị ấy sẽ hoàn thành bài tập nghiêm túc thôi.”

Tư Ấu Tuyết dừng tay, vội vàng rời khỏi người hàng không mẫu hạm. Vừa rồi quá tập trung đối đầu, có người đến cũng không để ý.

May mà, đến đều là người nhà.

Đi đến bên cạnh thiếu nữ, Tần Hân nói nhỏ: “Thế là được rồi, lát nữa lỡ chị gái tớ về lấy đồ... Dù sao đây cũng là văn phòng của chị ấy, nể mặt chị ấy một chút.”

Tư Ấu Tuyết gật đầu: “Xin lỗi, hơi hăng quá.”

Bạch Ninh Ninh cuối cùng cũng được tự do, cảm thấy nửa người đã rã rời. Cô ngẩng đầu nhìn Tần Hân, đáng thương nói: “Cảm ơn cậu, học muội Tần Hân.”

Cảm ơn cậu đã cứu tớ.

Tần Hân cũng thấy buồn cười, đồng thời thán phục khả năng quản lý cảm xúc của học tỷ Ninh Ninh vẫn đỉnh thật, bị như vậy rồi mà mặt vẫn tỉnh bơ, một chút cũng không đỏ.

So ra thì, cơ thể lại thành thật hơn gương mặt nhiều.

“Học tỷ Ninh Ninh, chị làm bài tập đi, những bài chị chọn ra để làm chắc cũng không nhiều đâu.”

Đúng là không nhiều, ngoài mấy tờ đề thi ra, thì chính là báo cáo thực tập xã hội.

“À đúng rồi, Nana đến để đóng dấu phải không,” Bạch Ninh Ninh nhớ ra chuyện này, “Tớ viết báo cáo ngay đây, đợi viết xong chúng ta cùng đi.”

“Vậy chị viết nhanh lên đi,” Tần Hân ngồi xuống sô pha... phát hiện trên sô pha hơi ẩm ướt, không ngồi được, đành phải quay lại ngồi ghế, “Em cũng phải đi đóng dấu.”

Tư Ấu Tuyết cũng ngồi sang bên cạnh: “Muốn viết gì thì viết nhanh lên.”

Lời của cô uy lực hơn nhiều, Bạch Ninh Ninh vội vàng đứng dậy, chạy đến bàn làm việc ngồi xuống, cầm bút viết.

“Trong kỳ nghỉ đông tớ cũng có làm việc đàng hoàng, nên báo cáo thực tập chắc chắn có thể viết ra được, đều là trải nghiệm thật cả,” cô nói với vẻ chột dạ, liếc nhìn Tư Ấu Tuyết, “Đầu tiên là với tư cách trưởng phòng, nhà sản xuất game, tớ đã làm… ừm.”

“Không cần viết cái này đâu, cậu chẳng làm gì cả,” Tư Ấu Tuyết nói không chút nể nang, “Toàn bộ là tớ làm.”

Cô vừa nói vậy, Bạch Ninh Ninh không dám nhúc nhích, đến bịa cũng không dám bịa.

Nếu không có khi lại bị khu trục hạm cưỡi lên mặt tấn công nữa.

“Học tỷ Ninh Ninh,” Tần Hân đưa ra gợi ý, “Chị không phải còn livestream sao, streamer cũng được tính là một công việc, có thể dùng để viết báo cáo thực tập mà.”

Bạch Ninh Ninh bừng tỉnh: “Đúng rồi, tớ còn có công việc streamer nữa, suýt nữa thì quên.”

Tư Ấu Tuyết thầm nghĩ cậu đúng là quên thật rồi, một tuần livestream một lần mà còn thường xuyên bùng kèo.

——————

Tái bút: Hai hôm nay hơi bị cảm nhẹ, chỉ có hai chương thôi, mai sẽ tiếp tục ba chương.