Trọng Sinh Thành Mỹ Thiếu Nữ, Ngày Nào Cũng Bị Dạy Dỗ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kho Báu Của Nanana

(Đang ra)

Kho Báu Của Nanana

Ootorino Kazuma

Juugo cùng các thành viên của Câu lạc bộ Mạo hiểm đã dấn thân vào cuộc chiến săn tìm kho báu trên đảo nhằm thu thập "Bộ sưu tập Nanana", những món bảo vật ẩn chứa sức mạnh bí ẩn.

84 160

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

398 16686

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

93 930

Tôi đã được tái sinh vào một thế giới trò chơi mà tôi không biết gì về nó, nhưng tôi sẽ bảo vệ thế giới gốc bằng tất cả sức mạnh của mình

(Đang ra)

Tôi đã được tái sinh vào một thế giới trò chơi mà tôi không biết gì về nó, nhưng tôi sẽ bảo vệ thế giới gốc bằng tất cả sức mạnh của mình

ウスバー

Đây là câu chuyện về một nhân vật chính bị ném vào một thế giới mà anh không biết một chút nào, chiến đấu hết mình bằng nỗ lực và nghị lực để chạy ngược chiều với cốt truyện gốc!

17 54

Quyển 2: Sắp ra khơi rồi - Chương 54: Tay ngắn đánh tay dài

Bạch Ninh Ninh cảm thấy, Tần Duyệt hôm nay kỳ lạ sao sao ấy.

Trong cuộc sống thường ngày, chị gái lớn nào có ngày nào như hôm nay, nhẹ nhàng nâng niu bàn tay nhỏ của cô, tỉ mỉ cắt từng chiếc móng tay.

Cắt thì thôi đi, đằng này chị ấy vừa cắt vừa bình phẩm, bình phẩm bàn tay nhỏ của Bạch Ninh Ninh.

“Khá trắng trẻo mịn màng, sờ cũng rất dễ chịu, chỉ là hơi nhỏ một chút, cũng tốt.”

“Tỷ lệ không tệ, xét về tổng thể, ngón tay được xem là thon dài, chỉ là hơi mảnh một chút, hì hì.”

Bạch Ninh Ninh mặt không cảm xúc nhìn chị ta.

Thoạt nghe thì có vẻ như đang đưa ra nhận xét khách quan, nhưng nghĩ kỹ lại, dường như có gì đó không đúng lắm.

“Trắng thì đúng là trắng thật, trắng mịn, trắng như gối của em vậy. Chỉ là vừa nhỏ vừa mảnh, chịu thôi, tay chỉ có bấy nhiêu thôi.”

Bạch Ninh Ninh dường như đã nghe ra điều gì đó.

Mấy lời nhận xét và khen ngợi lúc trước, đều chỉ là cho có lệ, thực ra chị chỉ muốn nhấn mạnh câu sau cùng thôi đúng không.

Sau khi dùng chiêu muốn dìm phải nâng, Tần Duyệt còn tung ra một chiêu so sánh. Chị đưa bàn tay ngọc của mình ra, đặt cạnh bàn tay trắng nõn của Bạch Ninh Ninh.

“Em xem, tay em nhỏ hơn tay chị một chút, cũng ngắn hơn một chút,” Tần Duyệt nhếch môi, “Rất rõ ràng, nhìn là biết ngay.”

Bạch Ninh Ninh không nhịn được nữa: “Nhưng xét về tỷ lệ thì cũng tương đương nhau mà.”

Tần Duyệt là một chị gái cao ráo, tay dĩ nhiên lớn hơn Bạch Ninh Ninh có vẻ ngoài như học sinh cấp hai một chút. Ngón tay của cả hai đều thuộc loại rất đẹp, thon dài mảnh mai, trắng mịn như ngọc.

“Nhưng nhỏ là nhỏ, tỷ lệ chỉ là cái cớ,” Tần Duyệt cười lạnh một tiếng, “Em tưởng mình đang thi cử tạ Olympic à? Còn phải chia hạng cân theo trọng lượng nữa sao?”

Bạch Ninh Ninh bĩu môi, mặt không cảm xúc: “Thôi được, chị đúng rồi.”

Chị nói đúng rồi đó, chị có biết tại sao không.

“Hơn nữa,” tâm trạng Tần Duyệt vui vẻ hẳn lên, “bản thân chị cũng cao thâm hơn một chút, bên này giảm bên kia tăng, thế yếu của em càng lớn hơn.”

Bạch Ninh Ninh ngơ ngác chớp chớp mắt, có chút không hiểu.

Cao thâm hơn một chút? Là sao ạ.

Cao thì cô biết, là chiều cao cao hơn, nhưng…

Tần Duyệt không giải thích nữa, tiếp tục nâng bàn tay nhỏ của Bạch Ninh Ninh lên cắt móng. So với lúc nãy, lần này chị tăng tốc độ, cũng im lặng hơn nhiều.

Bình tâm lại, Tần Duyệt tự kiểm điểm một chút, lúc nãy mình biểu hiện quá rõ ràng, cũng quá vội vàng rồi. Hăng hái đưa ra ưu thế của mình như vậy, sẽ có vẻ hơi chột dạ, giống như chưa từng thắng bao giờ.

À, đúng là chưa thắng bao giờ thật, thế thì không sao cả.

Cắt đi phần móng tay quá dài, cẩn thận dũa lại mép cắt, sau khi mọi thứ đã xong xuôi, Tần Duyệt ném chiếc bấm móng tay sang một bên, còn mình thì ngả người ra sau.

“Xong rồi.”

…………

【Tần Hân】: Nhưng mà, chiều nay chị ấy có việc bận rồi ạ.

Tần Hân gửi một tin nhắn trả lời như vậy.

【Tô Lạc】: Chiều bận thì kệ chiều bận chứ, bọn tớ sáng mai mới đến, chị ấy không thể nào bận đến mức ngày mai vẫn chưa xong việc được chứ?

【Tần Hân】: Vậy thì không đến nỗi, trước tối là có thể xong rồi ạ.

Tần Hân nhớ lại những lời chị gái nói trước khi đi, nói thật lòng, cho dù không nghe câu nói đó, chỉ xét về sức bền cá nhân, một buổi chiều cũng gần đủ rồi. Lâu hơn nữa, e là phải rút cạn cả tương lai mất.

【Tô Lạc】: Vậy là được rồi, sáng mai gặp.

Tần Hân cầm điện thoại, muốn nói lại thôi.

Tối nay xong thì đúng là xong thật, nhưng sáng mai, chị gái thật sự dậy nổi không.

Chị ấy tuy nói sẽ dậy ăn tối cùng, nhưng có nói là bữa tối ngày nào đâu.

…………

Bạch Ninh Ninh nghiêng đầu: “Ý chị là sao?”

“Không có ý gì, chỉ muốn em đặt mình vào hoàn cảnh của chị thôi,” Tần Duyệt ngẩng đầu nhìn cô, “Chị hỏi em, có phải em vẫn luôn cảm thấy, năng lực của chị về phương diện này không được tốt không?”

Bạch Ninh Ninh hé chiếc miệng nhỏ, muốn nói lại thôi.

Biết nói sao đây, chị quá đề cao mình rồi, thế nào gọi là năng lực không tốt, có năng lực nhưng không đủ, thì mới gọi là “không tốt”.

Còn chị là không có năng lực, nhưng lại không phải là hoàn toàn không có, chỉ có chút xíu thôi.

Nhưng “Trí tuệ cảm xúc” đã phát huy tác dụng, Bạch Ninh Ninh suy nghĩ kỹ, dùng một cách nói uyển chuyển.

“Đừng lo,” cô nói, “Không gian tiến bộ của chị còn lớn lắm ạ.”

“Hì hì.”

Tần Duyệt cũng không tức giận, chỉ cười lạnh một tiếng: “Chị thấy em là đứng nói chuyện… à không, nằm sấp nói chuyện không biết đau lưng.”

“?” Bạch Ninh Ninh nghiêng đầu.

“Đến đây, hôm nay chị sẽ cho em cảm nhận một chút,” Tần Duyệt đổi sang một tư thế nằm tao nhã hơn, “Bình thường chị mệt mỏi, vất vả đến mức nào.”

Bạch Ninh Ninh nhìn tư thế của chị ta, rồi lại nhìn bộ móng vừa được chị gái lớn tỉ mỉ dũa cho mình, nhất thời bỗng… giác ngộ.

“Ý chị là, hôm nay,” cô giơ bàn tay nhỏ lên, “để em ra tay?”

“Vô nghĩa, chứ còn gì nữa,” Tần Duyệt bĩu môi, “Chị cắt móng tay cho em không phải vì chuyện này, chẳng lẽ là để làm móng cho em à?”

Xác nhận thông tin, trong lòng Bạch Ninh Ninh nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang, phần lớn là cảm xúc tốt.

“Em không ngờ, chị lại có thể đưa ra quyết định như vậy,” cô xoa xoa đôi tay nhỏ, “Thật sự sắp bắt đầu rồi sao?”

Bạch Ninh Ninh thật không ngờ hôm nay lại có bất ngờ, chà, chị gái đúng là biết tạo bất ngờ thật.

Tần Duyệt lười xác nhận đi xác nhận lại với cô, hừ hừ hai tiếng.

Đúng là có chút giống cái kiểu hừ hừ của Bạch Ninh Ninh thường ngày.

Bạch Ninh Ninh rướn người về phía trước một chút, suy nghĩ một lát, rồi dặn dò:

“Cái… sức tấn công của em hơi cao đó, chị ráng chịu nhé.”

Tần Duyệt không nhịn được, bật cười thành tiếng ngay tại chỗ.

“Em cười cái gì?”

“Em mà sức tấn công cao á, lúc nãy chị đã so sánh từng chút một rồi còn gì,” Tần Duyệt cười đến mức cành hoa run rẩy, “Tướng dùng kim chỉ, có tướng nào sức tấn công cao à?”

Chị cuối cùng cũng hiểu tại sao Bạch Ninh Ninh bình thường lại thích nói những lời này rồi, thật sự rất sảng khoái.

Bạch Ninh Ninh ngẩn ra một lúc, lấy điện thoại ra tìm kiếm một lát, rồi đưa đến trước mặt chị ta: “Có thật đó.”

Trong màn hình là một cô gái mặc trang phục hầu gái, cầm một cây kéo lớn, tóc xoăn lượn sóng, trông cũng có chút đáng yêu.

“Tướng đường trên mới ra cách đây không lâu, meta T1, combat tổng T0, nổi tiếng với sức tấn công bùng nổ,” Bạch Ninh Ninh nghiêm túc nói, “Cũng là tướng dùng kim chỉ đó.”

Còn không phải sao, ngay cả biểu tượng chiêu cuối cũng là một cây kim.

“Vậy thì sao.” Tần Duyệt khinh thường nói.

Lúc trước đã so sánh rồi, tầm tấn công, Bạch Ninh Ninh không bằng chị. Cô bé trông yếu đuối mỏng manh, sức tấn công chắc chắn cũng không cao.

Về phương diện phòng thủ, cũng đã nói rồi, không cao thâm bằng chị.

Tần Duyệt chị tuy thua trận liên miên, nhưng đều là do chịu thiệt vì ở thế chủ động tấn công. Trong meta phòng ngự phản công này, điều quan trọng nhất là giằng co, tầm tấn công là yếu tố quan trọng nhất, mà Bạch Ninh Ninh hoàn toàn ở thế yếu.

Tần Duyệt chị cho dù không trang bị Công nghệ Hextech, nhưng thân là một tướng giằng co nổi tiếng, lại có ưu thế phòng thủ, lẽ nào còn để cho Bạch Ninh Ninh tay ngắn đánh tay dài được sao?

Hừ!

“Đến đây, nhanh lên một chút,” Tần Duyệt vén tóc mai, để lộ ra sườn mặt tinh tế, “Đừng lề mề làm mất thời gian, chị đã nói với Tần Hân rồi, tối còn phải ra ngoài ăn tối cùng nhau.”

Vẻ mặt tự tin này của chị ta, khiến Bạch Ninh Ninh cũng phải ngẩn người một lúc.

Thật hay giả vậy, khả năng phòng thủ của chị gái lợi hại đến thế sao.

“Vậy, em đến nhé?”

“Đến đi!”

Mau đến đây, ưu thế về ta