Trọng Sinh Thành Mỹ Thiếu Nữ, Ngày Nào Cũng Bị Dạy Dỗ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3118

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2417

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 354

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6988

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 503

Quyển 2: Sắp ra khơi rồi - Chương 5: Đến Câu Lạc Bộ

Bạch Ninh Ninh đi rồi, Tần Hân vẫn đứng tại chỗ, trong lòng có chút không yên.

Trong mắt cô, một người không hay cười nói, thậm chí có thể nói là lạnh lùng như học tỷ Ninh Ninh, mà sáng sớm tinh mơ bỗng dưng lại nhoẻn miệng cười như vậy.

Người khác cười thì như gió xuân ấm áp, còn chị ấy cười thì như ngọn gió từ cõi âm, lạnh lẽo thấu xương, mang theo chút cảm giác (đã hắc hóa).

Đẹp thì rất đẹp, nhưng lại khiến người ta lo lắng.

“Nhị tiểu thư, sao cô lại đứng ở đây,” dì Trâu đi tới nói, “Bữa sáng sắp xong rồi, vào ăn chút đi ạ?”

Tần Hân nhìn về phía cổng, không nhịn được nói: “Cháu thấy dáng vẻ lúc sáng ra ngoài của học tỷ Ninh Ninh, hình như có gì đó không ổn ạ.”

Dì Trâu hơi sững người: “Không ổn thế nào ạ?”

Tần Hân do dự một lát, rồi nói thật: “Chị ấy cười ạ.”

“Vậy không phải là tốt sao,” dì Trâu ra hiệu, để cô giúp việc bưng bữa sáng ra, “Con gái trẻ tuổi, cười nhiều một chút là tốt mà.”

Có câu nói thế nào nhỉ, con gái hay cười, vận may sẽ không quá tệ.

“Nhưng học tỷ Ninh Ninh bình thường rất ít khi cười, càng đừng nói đến lúc ở một mình,” sắc mặt Tần Hân có chút kỳ quặc, “Hơn nữa tối qua lúc về, chị gái và chị ấy… cái đó.”

Dì Trâu hiểu ra: “Vậy có lẽ, đó là nụ cười hạnh phúc.”

Lần này đến lượt Tần Hân ngẩn người: “Hạnh phúc ạ?”

“Cũng có thể là đắc ý, tự hào, nói chung đều có khả năng.” Dì Trâu nói.

Tần Hân không thể hiểu nổi: “Nhưng sao lại thế được ạ, chị ấy rõ ràng… ý cháu là, chị ấy là người bị… là bên bị… là bên phải… chịu trận mà.”

Dì Trâu cẩn thận liếc nhìn về phía phòng Tần Duyệt: “Nhị tiểu thư, cô thấy ai trên ai dưới, chuyện này có quan trọng không ạ.”

Tần Hân khẽ chau mày, thầm nghĩ chuyện này mà không quan trọng, thì còn chuyện gì quan trọng nữa.

“Cô xem bây giờ đi, người dậy được chỉ có Ninh Ninh tiểu thư thôi,” dì Trâu nói, “Từ lúc Ninh Ninh tiểu thư dọn đến, trước giờ vẫn luôn như vậy.”

Tần Hân nhớ lại nụ cười vừa rồi: “Vậy nên chị ấy rất vui và… đắc ý ạ?”

“Cô ấy thấy mình thắng rồi, tự nhiên sẽ đắc ý.”

“Thắng rồi…” Tần Hân cảm thấy có gì đó không đúng, “Nhưng chị ấy thật sự thắng sao ạ.”

Dì Trâu suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Theo quan điểm của tôi, sướng thì là Đại tiểu thư sướng, còn thắng là Ninh Ninh tiểu thư thắng.”

Tần Hân cảm thấy ngực mình tức nghẹn, không nói nên lời.

…………

Mấy hôm trước, Hội trưởng Ayane đã gửi địa chỉ cho Bạch Ninh Ninh, hôm nay cô có thể đi thẳng đến đó.

Ayane đã đăng ký vài phòng sinh hoạt, ngoài phòng thường dùng cho các hoạt động không chính thức, mấy phòng còn lại có chức năng rõ ràng và nằm rất gần nhau. Đi qua con đường nhỏ rợp bóng hoa ở khu phía tây của trường, trong dãy nhà trắng thấp lè tè đó, có ba phòng là phòng sinh hoạt của CLB 2D.

Phòng nhỏ nhất ở ngoài cùng dùng làm phòng chờ, có sofa để nghỉ ngơi và tủ lạnh chứa đầy đồ ăn vặt. Đi vào trong nữa sẽ đến phòng đa phương tiện của phân bộ sản xuất video trực thuộc CLB 2D.

Lúc Bạch Ninh Ninh bước vào, trong phòng đa phương tiện vẫn còn khá đông người, quạt trong thùng máy kêu vù vù, cứ như thể nơi này không gọi là phòng đa phương tiện, mà nên gọi thẳng là phòng máy.

Không ngờ cuối tuần mà vẫn có nhiều người ở đây, hơn nữa trông họ còn rất chăm chú, có vẻ như đang tăng ca.

Một cô gái đi đi lại lại trước những hàng màn hình, thỉnh thoảng nói những lời khích lệ nhiệt tình với mọi người:

“Cậu xem cậu làm cái quái gì đây, tách riêng từng khung hình ra xem, tôi còn tưởng là Meitu Xiu Xiu.”

“Nói bao nhiêu lần rồi, render phải kiên nhẫn, vội vàng như thế là để đi cúng đầu thất cho câu lạc bộ cũ à?”

“Đừng có lúc nào cũng đổ tại đường truyền cùi bắp của trang web, liệu có khả năng là do cậu ngốc, dùng sai mã hóa không hả? Một phỏng đoán thôi, chưa chắc đã sai.”

“Có một con heo, ngay trước mặt tôi đây, tôi không nói là ai đâu.”

“Cứ cái đà này mà còn muốn vào Top 100 à, tôi đóng gói các người gửi đến Bermuda cho xong!”

Có thể nói là vô cùng khích lệ tinh thần.

Bạch Ninh Ninh đi ngang qua giữa phòng, cô gái đó vừa hay quay đầu lại.

“Bạn là… hoa khôi Bạch Ninh Ninh? Lần trước họp câu lạc bộ, tôi có nghe người khác nhắc đến.”

“Ừm,” Bạch Ninh Ninh dừng bước, gật đầu, “Là tôi.”

Cô gái bước đến trước mặt giới thiệu: “Như bạn thấy đấy, đây là nơi hoạt động của phân bộ sản xuất video. Tôi là trưởng phân bộ, cũng là hội trưởng của CLB sản xuất video cũ, Lục Cầm.”

Đến gần rồi, Bạch Ninh Ninh mới phát hiện cô gái này khá xinh đẹp, vẻ ngoài rất dịu dàng, tựa như một cô gái nhà bên ngoan ngoãn, ít nói.

Rồi lại nghĩ đến những lời khích lệ tinh thần vừa rồi của cô ấy, ừm…

Thời gian vẫn còn sớm, Bạch Ninh Ninh cũng không vội vào trong tìm Ayane, liền ngồi xuống nói chuyện một lát.

Bác sĩ Trần từng nói, trong cuộc sống phải nắm bắt cơ hội, trò chuyện với mọi người nhiều hơn, ngoài việc rèn luyện bản thân, còn có thể học được cách nói chuyện bình thường từ đối phương.

“Bạn học Lục Cầm, tôi từng nghe nói về câu lạc bộ cũ của các bạn,” cô nói, “Sao lại đến mức bị sáp nhập thế này.”

Trước khi tốt nghiệp ở kiếp trước, Bạch Ninh Ninh đã nghe nói về CLB sản xuất video, trong đó có mấy Chủ UP khá nổi tiếng. Không chỉ có danh tiếng mà còn có thực lực, video kỷ niệm thành lập trường mấy năm trước đều là do họ làm.

Lục Cầm nhếch mép: “Hết cách rồi, năm nay tình hình đặc biệt.”

Bạch Ninh Ninh nghiêng đầu, tỏ vẻ thắc mắc.

“Bọn tôi, bạn cũng thấy rồi đấy, yêu cầu phần cứng cao, cần xử lý đồ họa các kiểu, bộ nhớ đồ họa này nọ… Thôi nói thẳng nhé, là cần card đồ họa xịn,” Lục Cầm bất lực nói, “Nhưng máy không phải của riêng bọn tôi, rất nhiều người dùng chung. Đầu năm không biết đứa nào lén lấy đi đào coin, gần như hỏng hết cả.”

Bạch Ninh Ninh dường như hiểu ra điều gì đó: “Trường không đổi máy mới cho các bạn à?”

“Cũng không hoàn toàn là do trường keo kiệt,” Lục Cầm nói một câu công bằng, “Thị trường card đồ họa năm nay, loại đáp ứng được nhu cầu của bọn tôi, cơ bản đều phải từ năm nghìn tệ trở lên. Mà ngoài card đồ họa, đường truyền mạng riêng cũng là nhu cầu cấp thiết, mạng trong trường hoàn toàn không thể đáp ứng việc tải lên video có tốc độ khung hình cao… Bọn tôi hết cách, đành phải đi thương lượng với trường.”

Cô ấy vừa nói vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, đối diện với phòng đa phương tiện chính là phòng thể thao điện tử của phân bộ game.

“Nhà trường chơi trò chia rẽ nội bộ, cùng lúc tiếp kiến bọn tôi và CLB game cũ, họ cũng cần cấu hình tốt hơn. Thế là bọn tôi cãi nhau ở đó, chẳng ai đưa ra được phương án thỏa đáng. Đúng lúc đó, Hội trưởng Ayane đi ngang qua.”

Lục Cầm mím môi: “Và rồi, CLB 2D được thành lập, mọi người đều có được thứ mình muốn.”

Bạch Ninh Ninh hơi sững sờ.

“Thôi được rồi, tôi phải đi giám sát công việc đây,” Lục Cầm đứng dậy đi đến sau lưng các thành viên, “Mấy đứa lười chảy thây, lơ là một chút là lại trốn việc. Trốn trốn trốn, câu lạc bộ trước cũng bị các người trốn cho chết đấy, lần này mà chết nữa, tôi sẽ đóng gói các người làm đồ cúng mang đi tảo mộ.”

Phòng đa phương tiện kết thúc giờ giải lao, mọi người lại bắt đầu bận rộn, hối hả làm ra video tuyên truyền chính thức đầu tiên trong trường của câu lạc bộ mới.

Còn Bạch Ninh Ninh thì lặng lẽ đi đến cuối phòng, đẩy cửa, tiến vào phòng vũ đạo bên trong.