Trọng Sinh Thành Mỹ Thiếu Nữ, Ngày Nào Cũng Bị Dạy Dỗ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3118

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2413

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 354

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6933

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 502

Quyển 2: Sắp ra khơi rồi - Chương 35: Hàng không mẫu hạm rời cảng

Nói với mình chuyện này làm gì, à đúng rồi, chị gái cứ tưởng em lo có tình địch.

Bạch Ninh Ninh hiểu ra, hừ hừ một tiếng: “Cũng tàm tạm, vậy thôi ạ. Xinh thì cũng xinh thật, nhưng ngực phẳng quá, em chẳng thấy áp lực gì cả.”

Hết lời để nói, là hàng không mẫu hạm có đài chỉ huy lớn nhất nhà, có khác.

Một lúc sau, đã đến giờ cơm tối. Bạch Ninh Ninh ngồi vào bàn ăn, phát hiện chỉ có mình và chị gái.

“Học muội Tần Hân không về à chị?”

“Ừm, hai hôm nay em ấy ở ký túc xá,” Tần Duyệt nói, “Hình như ở trường có chút chuyện.”

“Đăng ký ngoại trú rồi mà vẫn ở ký túc xá được sao?”

Trường tốt thế cơ à.

“Trả lại tiền phòng thì không được ở,” Tần Duyệt giải thích, “Không trả lại tiền thì ở được.”

“…Ồ.”

Thế thì thôi vậy.

Ăn cơm xong, nghỉ ngơi một lát, tắm rửa sạch sẽ, rồi nằm ườn ra giường nghịch điện thoại. Quy trình chuẩn trước khi đi ngủ, cuộc sống thật tươi đẹp.

Tần Duyệt cũng đang nghịch điện thoại, nhưng cô không vào phòng ngủ. Dù có Bạch Ninh Ninh bên cạnh sẽ thoải mái hơn, thỉnh thoảng còn được ôm chiếc gối lớn vừa thơm vừa mềm, nhưng việc cô đang làm bây giờ, có chút chột dạ.

Ừm, đang thỉnh giáo kiến thức từ Thầy 00.

Hôm nay Thầy 00 online rất muộn, Tần Duyệt quan tâm hỏi thăm, đối phương nói vì gặp phải vài chuyện, tâm trạng hơi phức tạp.

[YN]: Vậy thì, để hôm khác em lại đến thỉnh giáo nhé?

[00]: Không sao, bây giờ cũng được, tôi cũng đang muốn phân tán sự chú ý.

[00]: Cô muốn hỏi về chuyện của Jakiro đúng không.

Tần Duyệt không chút do dự thừa nhận, cô có một mục tiêu, đó là trở thành người sử dụng Jakiro giỏi nhất thế giới.

Thế là Thầy 00 bắt đầu giảng giải, với kiến thức uyên bác của mình, đối với một loại trang bị kinh điển như Jakiro, cô đương nhiên nắm rõ như lòng bàn tay.

Từ việc lựa chọn thương hiệu, đến lịch sử kế thừa. Từ thông số kỹ thuật, đến giá trị thực dụng. Từ công dụng lý thuyết, đến ghi chép thực chiến. Không gì không biết, không gì không hay, không gì không thông thạo.

Tần Duyệt dùng ghi chú ghi lại tất cả, kiến thức quá nhiều, cần một thời gian để từ từ tiêu hóa.

Nhìn đồng hồ, vẫn còn một lúc nữa mới đến giờ đi ngủ, rảnh rỗi cũng chẳng có gì làm, Tần Duyệt thử dò hỏi.

[YN]: Hôm nay Thầy 00 gặp phải chuyện gì vậy ạ, có thể chia sẻ một chút không?

Cô rất tò mò, một người tinh thông như Thầy 00, liệu có gặp phải vấn đề tình cảm hay không.

[00]: Thật ra, haiz… tôi cũng không biết phải nói thế nào.

Vì là bạn quen trên mạng, không biết thân phận của nhau, nên có thêm một lớp cảm giác an toàn, Thầy 00 bèn nói ra bí mật tuyệt đối không thể để ai biết.

[00]: Nói chính xác thì không phải là chuyện gặp phải hôm nay, chỉ là hôm nay tôi mới phát hiện ra thôi.

[00]: Tôi có lẽ… hoặc phải nói là rất có thể, đã thích một cô gái đã có bạn gái rồi.

Thầy 00 nói rất nhiều, Tần Duyệt cũng hứng thú đọc rất lâu. Tiếc là, Thầy 00 phần lớn chỉ nói về cảm nhận tâm lý của mình, còn về chuyện đã xảy ra và miêu tả về đối phương thì không nhiều.

Chỉ biết đó là một học muội hoa khôi trong trường.

Đến giờ đi ngủ, Thầy 00 buồn ngủ trước, bèn nhân cơ hội offline. Muốn hóng hớt thêm, đành đợi khi nào có dịp.

Ngủ thôi ngủ thôi, Tần Duyệt cũng phải đi ngủ rồi, trên giường còn có chiếc gối trắng đang đợi kìa.

Zzzz

Bên Đại học Tịch Thành, Tần Hân tắm rửa xong, cũng lên giường chuẩn bị đi ngủ.

“Tần Hân, sao cậu lại về trường rồi,” bạn cùng phòng hỏi, “Không phải nói nhà cậu gần lắm sao.”

“Ở trường có việc cần giải quyết,” Tần Hân thuận miệng đáp, “Chuyện của câu lạc bộ.”

Câu lạc bộ đương nhiên không có chuyện gì, CLB Tự do đối kháng ngày nào cũng chỉ đấm bốc, làm gì có nhiều chuyện thế. Tần Hân sở dĩ chọn ở lại trường vài hôm, chủ yếu là muốn bình tĩnh lại.

Giờ đây mỗi lần nhắm mắt, trong đầu cô lại hiện lên Overwatch, màn thầu trắng. Tưởng tượng thôi đã đủ chết người rồi, nếu còn nhìn thấy người thật, thì càng không thể kiểm soát nổi.

Với trạng thái này mà về nhà, gái thẳng cái nỗi gì, chưa đầy mấy phút là bại lộ. Cho nên cô cần ở bên ngoài vài hôm, đợi những ảo ảnh trong đầu được tiêu hóa hết, giữ được tâm thế bình tĩnh, mới dám về nhà.

Đừng vội, đã thành công một lần rồi, chỉ cần kiên trì chiến thuật trước đó, sau này sẽ ngày càng thành công hơn. Tần Hân vừa âm thầm răn dạy bản thân, vừa lặng lẽ nhắm mắt lại.

Nằm Hân nếm mật.

…………

Ngày thứ Sáu trôi qua như thường lệ, không có gì đáng nói. Buổi học sáng đối với Bạch Ninh Ninh hoàn toàn không có áp lực, kiếp trước cô qua được cấp 4 rất dễ dàng, mấy môn tiếng Anh hoàn toàn không thành vấn đề.

Trưa tan học, về nhà chơi game một lúc, khoe với đồng đội khẩu Dragon Lore Sapphire của mình trên nền tảng game, phải nói là vui không thể tả.

Đến cả chị gái cũng có chút ghen tị với game.

“Khó khăn lắm mới đợi được đến thứ Sáu, được nghỉ sớm nửa ngày,” Tần Duyệt nói với vẻ hơi hờn dỗi, “Em lại ngồi đây chơi game à?”

“Chứ sao nữa,” Bạch Ninh Ninh buột miệng, “Không chơi game thì chơi gì, chẳng lẽ chơi chị.”

Tần Duyệt tức đến bật cười: “Sao không phải là ngược lại, em không thấy ngược lại có khả năng hơn à?”

Bạch Ninh Ninh nghiêng đầu: “Game chơi em á?”

“Là chị chơi!”

Ồ.

Bạch Ninh Ninh ngừng tay đang nhấn phím F, nghiêng đầu: “Nhưng ngày mai chúng ta phải đến công ty, bây giờ mà làm gì đó, không sợ không dậy nổi à.”

Tần Duyệt đảo mắt: “Cho nên đó là lý do duy nhất tại sao đến giờ em vẫn chưa bị chị đè ra đấy.”

Nói lại không lại, động thủ cũng không được, Tần Duyệt đành ra phòng khách xem TV cho hạ hỏa.

Ngày thứ Sáu cứ thế trôi qua nhanh chóng.

Sáng thứ Bảy, Tần Duyệt nói cô chín giờ sẽ đến công ty, nhưng Bạch Ninh Ninh bảy rưỡi đã lén lút bò dậy. Tắm rửa xong xuôi, ăn mặc chỉnh tề, chào dì Trâu một tiếng, rồi một mình ra ngoài trước.

Cô đã hẹn rồi, sáng nay sẽ đưa Nana đến công ty cùng.

Không có ý gì khác đâu, hàng không mẫu hạm rời cảng, mang theo một khu trục hạm hộ tống, rất bình thường mà nhỉ.

Hàng không mẫu hạm ngoài đời thật đâu chỉ mang theo một khu trục hạm.

Cổng trường là địa điểm hẹn, lúc Bạch Ninh Ninh đến nơi vào tám giờ, Nana đã đứng đợi một lúc rồi.

Vì là một chuyến đi chính thức, còn liên quan đến chuyện hợp đồng, Nana đã rất cố gắng để mình trông trưởng thành hơn. Chải tóc theo kiểu người lớn, buộc đuôi ngựa gọn gàng, mặc một chiếc áo hoodie cá tính, bên dưới váy ngắn là quần tất màu đen.

Nhưng bất kể là người hay quần áo, đều quá nhỏ nhắn, ngược lại có cảm giác đáng yêu của một bà cụ non.

“Đại, đại học tỷ,” Nana có chút căng thẳng, “Em chuẩn bị xong rồi ạ.”

“Đừng hoảng,” Bạch Ninh Ninh bước tới nắm lấy bàn tay nhỏ của cô bé loli, “Đi với chị.”

Bắt taxi đến cổng công ty, đồng thời nhắn tin trước cho Lý Nguyệt. Lúc xe đến, Giám đốc Lý cũng vừa hay ra đón.

“Thư ký Bạch, Tần tổng chín giờ mới đến cơ, cô đến sớm thế này, có phải là muốn…”

Lời còn chưa dứt, Lý Nguyệt đột nhiên phát hiện bên cạnh Bạch Ninh Ninh có một bé loli đáng yêu như ngọc.

“Giới thiệu một chút, Giám đốc Lý,” Bạch Ninh Ninh nói, “Đây là bạn họa sĩ lần trước em có hỏi qua. Nana, đây là Giám đốc Lý, hiểu lầm lần trước chính là nhờ chị ấy giải quyết giúp đó. Nào, nói cảm ơn Giám đốc Lý đi em.”

“Cảm, cảm ơn Giám đốc Lý ạ.” Nana ngoan ngoãn nói.

Lý Nguyệt không trả lời, cô nghe thấy tiếng tim mình ngừng đập.

——————Phân cách tuyến——————

Tái bút: Đã bão chương xong, xin vé tháng