Trọng Sinh Thành Mỹ Thiếu Nữ, Ngày Nào Cũng Bị Dạy Dỗ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3116

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2412

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6925

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 502

Quyển 6: Ừm... - Chương 28: Cho chị xem đây

“Trời ạ, nhiều quá.”

Theo lời mời của Tần Duyệt, Ayane lên lầu xem tủ đồ của Bạch Ninh Ninh và không khỏi thốt lên ngạc nhiên.

Số lượng trang phục cosplay này còn nhiều hơn cả một otaku kỳ cựu chính gốc như mình.

Nhưng sau khi xem kỹ lại, Ayane nhận ra sự khác biệt. Quần áo trong tủ tuy đều là đồ cosplay, nhưng phần lớn là từ game mobile, hơn nữa đều là loại skin lặng lẽ ra mắt, rồi hôm sau đã cuống quýt bị gỡ xuống.

Nói đơn giản là quá quyến rũ, không thể mặc ra ngoài được.

Chỉ có thể nói là công dụng rất mạnh mẽ.

Còn những bộ đồ của Ayane thì đều là mặc đi lễ hội anime hoặc dùng để quay video vũ đạo, chủ yếu là từ anime, không quyến rũ đến thế.

“Mấy bộ này không mặc ra ngoài được đâu nhỉ,” Ayane hỏi khẽ, “Đều mặc ở nhà ạ?”

“Đúng, đều mặc ở nhà,” Tần Duyệt nói, “Khi nào cần dùng thì mặc.”

Khi nào thì cần dùng, đương nhiên là lúc muốn dùng thì dùng rồi.

Ayane lại xem kỹ một lượt: “Nhiều bộ còn chưa kịp mặc, vẫn còn mới toanh.”

“Đương nhiên rồi,” Tần Duyệt hãnh diện nói, “Vì mỗi lần con bé mặc đồ vào, tức là sắp bị chị cho một trận ra trò. Cho nên, bình thường nó rất ít khi đến đây, nếu không phải chị bảo thì nhất định không dám mặc.”

Ayane gật đầu: “Em hiểu rồi, không dám mặc vào để ve vãn chị, nếu không sẽ ăn đủ.”

“Đúng vậy.” Tần Duyệt bình thản đáp.

“Chị Tần Duyệt giỏi giang thật,” Ayane thật lòng nói, “Bảo sao lúc đi lễ hội anime, Bạch Ninh Ninh phải đi mua đồ mới với em, chứ không dám động vào mấy bộ ở nhà.”

À đúng đúng đúng.

Cho nên mới nói, ban đầu hai người có thể trở thành bạn tốt không giấu nhau chuyện gì là có lý do cả. Duyên nợ là một chuyện, yếu tố chủ yếu là sự hợp ý.

Có thể hợp ý với nhau, đó mới là bạn thân.

Hai người đang tám chuyện thì Bạch Ninh Ninh về tới. Cô tìm một vòng dưới lầu không thấy ai, liền đi lên tầng hai.

“Hai người đang làm gì ở đây thế?”

Tần Duyệt quay đầu nhìn cô một cái, dửng dưng như không: “Không có gì, ngắm cảnh thôi.”

Cảnh vật trong tủ quần áo cũng là cảnh.

“Bạch Ninh Ninh, cậu về sớm thế,” Ayane hỏi cô, “Hôm nay đi đâu vậy?”

“Không đi đâu cả, đến công ty một chuyến,” Bạch Ninh Ninh kéo chiếc ghế nhỏ trên ban công qua, nhẹ nhàng ngồi xuống, vẻ mặt như thể mình đã mệt mỏi lắm, “Kiểm tra quá trình làm việc của mọi người, phát hiện bên đội vẽ gặp trục trặc về kiểu dáng trang phục, nên tớ đã giúp sức một lần.”

Tần Duyệt cười: “Chị còn không biết đấy, thì ra em học đại học ngành học chính về thiết kế quần áo à?”

“Đương nhiên là không,” Bạch Ninh Ninh dõng dạc đáp, “Em học khoa Ngữ văn Trung Quốc.”

“Vậy em giúp thế nào, thêu chữ lên quần áo à?” Tần Duyệt hừ lạnh một tiếng.

Chị đã nghe Tư Ấu Tuyết nói từ lâu, trong đội vẽ đó, chỉ có một nửa nhỏ là người của Bạch Ninh Ninh. Nhưng những người này có một đặc điểm, đều giống như Nana, là loli hợp pháp.

Tới đó gửi hơi ấm cho các bé loli chứ gì.

Bạch Ninh Ninh chưa kịp nói, Ayane đã dàn hòa: “Kiểu dáng gặp trục trặc gì sao?”

“Cũng không có gì, chỉ là một số bộ đồ trong game, mặc ngoài đời không ổn lắm, nên tớ đã giúp xem xét một chút,” Bạch Ninh Ninh vừa nói vừa đứng dậy đi xuống lầu, “Hai người có muốn xem không.”

Trên ban công gió thổi hơi lạnh.

Thế là hai người cũng đi theo xuống, thấy Bạch Ninh Ninh đi đến ghế sô pha, bên cạnh còn có một cái túi nhỏ, Tần Duyệt nhướng mày: “Em mang đồ về à?”

“Ừm, không chỉ mang về,” Bạch Ninh Ninh bỗng dưng kéo cổ áo, cởi áo khoác ra, “Em còn mặc về đây này.”

Tada! Ghê gớm chưa!

Mặt mũi Tần Duyệt đen lại với tốc độ mắt thường cũng thấy được: “Em cứ mặc bộ này, cho đội vẽ xem có hợp hay không à?”

Hay thật, đây chẳng phải chỉ là mấy sợi ruy băng với mảnh vải thôi sao.

Ayane suýt chút nữa đã ý tứ che mắt lại, nhưng nghĩ lại thấy hình như không cần.

“Đương nhiên là không, em còn chưa cởi xong mà,” Bạch Ninh Ninh dõng dạc nói, “Bên dưới vẫn còn.”

Rồi cô cởi cả váy và quần bó ra, tiện thể buộc một sợi ruy băng lên đùi.

Cũng chẳng có công dụng gì khác, chỉ là để siết thịt ở vùng đùi quyến rũ — đội thiết kế trang phục của đội vẽ đã nói với cô như vậy.

Tần Duyệt không nói gì, chỉ hít một hơi thật sâu.

Ayane cũng không dám hé môi.

Cô vẫn còn nhớ mấy phút trước, lúc Bạch Ninh Ninh chưa về, cô và Tần Duyệt còn đang ở trên ban công, đặc biệt nói về đề tài “trang phục sẹc sẹc”.

Lúc đó, Tần Duyệt còn đang khí thế lắm.

“Đây là trang phục đánh đấm của một nhân vật đánh gần kiểu nhanh nhẹn cực hiếm trong game của bọn em, trong game nhìn không sao cả, dù có engine vật lý mềm mại cũng không thấy chuyện quá lớn,” Bạch Ninh Ninh còn nghiêm chỉnh giới thiệu, “Nhưng em vừa mặc vào diễn cho mọi người xem, thì phát hiện chuyện ngoài đời rất lớn, không ổn chút nào… hai người xem, như thế này này, vung kiếm một cái là lại rung lắc.”

Bạch Ninh Ninh tìm thấy một cây dù dưới bàn, cầm trong tay múa như kiếm hai lần, sử dụng “Nại Dao Kiếm Pháp” trong game.

Ngay cả Ayane cũng không khỏi tía tai thầm nghĩ, quá bạt mạng rồi.

Thật sự là quá đáng rồi, Bạch Ninh Ninh, ngay trước mặt chị Tần Duyệt mà.

Tần Duyệt cũng tức đến bật cười: “Nếu là đồ không đạt yêu cầu, vậy em mặc về làm gì?”

“Mặc về cho chị xem đây này,” Bạch Ninh Ninh ngây ngô chớp mắt, khoe công, “Thế nào, đẹp không.”

“Đẹp, đẹp lắm,” Tần Duyệt đi tới, đè cô xuống sô pha, “Chị sẽ cho em biết tay!”

Bạch Ninh Ninh ngẩn tò te chớp mắt, nhìn chị gái đang giận điên người, rồi lại nhìn Hội trưởng Ayane đang lúng túng bên cạnh, có hơi hoang mang.

Chuyện gì vậy cà.

“Ayane, em còn đứng đờ người ra đó làm gì,” Tần Duyệt quay đầu gọi, “Qua đây giúp chị giữ nó lại!”

“À, vâng,” Ayane nghĩ hai giây rồi ngoan ngoãn đi tới, “Vâng ạ.”

Bạch Ninh Ninh à, không phải tớ không giúp cậu, mà lần này cậu quá trớn thật, lại còn tự lao vào chỗ chết nữa.

Ayane tự nhủ lời xin lỗi trong lòng.

Nhưng Bạch Ninh Ninh không hề sợ sệt, chỉ nghiêng đầu: “Tuy không biết tại sao, nhưng… hai người nhớ giữ sức nhé.”

Tần Duyệt càng nổi cơn tam bành, ngay cả Ayane cũng có chút không chịu nổi.

Quá đáng quá rồi, rõ ràng đã bị đè trên sô pha rồi mà vẫn còn châm chọc.

Phải cho cô ta biết tay!

…………

Buổi chiều tối, Tần Hân tập hằng ngày ở CLB xong, trở về nhà.

Trong nhà rất vắng lặng, không có tiếng động gì.

Cô bước vào phòng khách, chỉ thấy Tần Duyệt và Ayane mỗi người một bên nằm trên sô pha, ngủ rất say, quần áo còn chưa cởi.

Ngược lại, Bạch Ninh Ninh bên cạnh ăn mặc thiếu vải, chỉ khoác vài mảnh vải, lại đang đầy năng lượng nghịch điện thoại. Nhìn thao tác nhanh tay của cô, chắc là đang chơi game mobile hành động.

“Học tỷ Ninh Ninh,” Tần Hân hỏi, “Chị ngồi đây không lạnh sao?”

“Cũng ổn, có máy sưởi mà,” Bạch Ninh Ninh không ngẩng đầu lên, “Với lại, em có thể giúp chị gọi hai người họ dậy được không, đến giờ ăn tối rồi.”

Dù không ăn cơm thì cũng không thể ngủ ở đây được, lỡ bị cảm thì sao.