Trọng Sinh Thành Mỹ Thiếu Nữ, Ngày Nào Cũng Bị Dạy Dỗ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3118

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2417

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 354

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6988

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 503

Quyển 1: Nợ thì phải trả… bằng thân à? - Chương 1: Vui mừng quá sớm

“Buổi họp lớp cuối cùng trước khi tốt nghiệp, cậu có đến không?”

Chàng thiếu niên với ánh mắt lạnh lùng, gương mặt vô cảm dừng bước.

Họp lớp, à không, là tiệc tốt nghiệp, đúng là lần cuối cùng rồi. Tốt nghiệp đại học, mọi người gần như mỗi người một phương trời.

Thế nhưng, một đứa mờ nhạt suốt bốn năm, đến cả kỳ thực tập cũng chẳng ở cùng ai như mình, thật sự có tư cách sao?

Đến đó chẳng có lấy một người bạn thân, chỉ có thể ngồi trong góc uống nước trái cây, chắc chắn sẽ đáng thương lắm. Nhưng đây là buổi tiệc cuối cùng, không đi thì có hơi quá đáng.

Hay là cứ từ chối khéo trước, đợi cậu ấy mời thêm lần nữa rồi đồng ý.

Quyết định xong, chàng thiếu niên thờ ơ nói:

“Thôi bỏ đi, mình bận lắm.”

Người bạn học hơi sững sờ, rồi bật cười: “Cũng phải, mình đoán là cậu sẽ nói vậy mà. Vậy không làm phiền cậu nữa, chúc tiền đồ như gấm.”

“...”

Hồi lâu sau, cậu lặng lẽ thở dài.

Lại thế rồi, lúc nào cũng vậy.

Chàng thiếu niên biết mình có vấn đề, rõ ràng trong lòng thì yếu đuối và tự ti, nhưng lời nói ra lại trở nên cao ngạo lạnh lùng.

Cậu nhớ có lần họp lớp vào kỳ nghỉ, cũng trải qua chuyện tương tự. Bạn bè vui vẻ ở phòng KTV, còn cậu thì một mình ru rú trong ký túc xá xem anime.

Lần đó, vì buồn chán nên cậu đã xem một bộ anime dành cho thiếu nữ, biết đến một nhân vật tên là Shirakiin Ririchiyo, và cuối cùng cũng hiểu ra, tình trạng của mình được gọi là “Ngạo Trầm”. Đôi lúc, cậu cảm thấy đối phương chính là đồng vị thể 2D của mình.

Nhưng thực ra khác xa lắm, người ta là một siêu cấp mỹ thiếu nữ, còn mình chỉ là một gã trạch nam bình thường mà thôi.

Sau này sẽ ra sao đây?

Rời khỏi tháp ngà mang tên sân trường, bước vào xã hội khắc nghiệt, vấn đề giao tiếp sẽ bị phóng đại lên vô số lần, có lẽ đến cả công việc cũng trở thành vấn đề.

Phải làm sao bây giờ.

Chàng thiếu niên lạc lối giữa dòng đời đã không để ý thấy một chiếc xe tải đang loạng choạng lao về phía mình.

Rầm ——!

Sau đó, cậu không bao giờ phải suy nghĩ về những vấn đề này nữa.

———— Vạch ngăn sự sống và cái chết ————

Đau quá, toàn thân đều đau, đau như thể bị xe tông vậy.

Ồ, vốn dĩ là bị xe tông mà.

Không biết đã qua bao lâu, cơn đau này dần dần giảm bớt, cuối cùng gần như biến mất, chỉ còn lại cơn đau nhói âm ỉ nơi lồng ngực.

Cho đến khi chút đau đớn cuối cùng cũng tan đi, cậu... không, cô mở mắt ra.

Một phòng ngủ rộng rãi, sạch sẽ nhưng hoàn toàn xa lạ, với đủ loại đồ trang trí tinh xảo đáng yêu, đích thị là khuê phòng của một tiểu tiên nữ, chẳng liên quan gì đến một gã trạch nam.

Thiếu nữ cố sức chớp mắt, cô vẫn nhớ những gì đã xảy ra trước khi hôn mê – lạc lối trên đường đời, sau đó bị xe tông chết.

Nhưng bây giờ, cô đưa tay lên, thứ cô nhìn thấy là làn da trắng nõn mịn màng, những ngón tay thon dài mảnh mai như ngọc.

Trái tim thiếu nữ đập thình thịch.

Lẽ nào...

Lúc này, những ký ức còn sót lại trong não cũng hiện lên – cô tên là Bạch Ninh Ninh, một nữ sinh sắp lên năm hai đại học.

Thật sự trùng sinh rồi!

Bạch Ninh Ninh vội vàng xuống giường, bước đến trước gương, nhìn thấy một siêu cấp mỹ thiếu nữ có vẻ đẹp sắc nước hương trời.

Gương mặt trắng nõn nhỏ nhắn, ngũ quan từng đường nét đều tự nhiên hài hòa, đẹp đến mức hư ảo, như thể bước ra từ trong anime.

Thậm chí có chút giống với vị đồng vị thể 2D họ Shirakiin kia.

Vấn đề duy nhất là ngoại hình của vị mỹ nhân này hơi có phần trẻ con, gương mặt trông như học sinh cấp hai. Nếu chỉ nhìn mặt, bảo cô là sinh viên đại học thì chẳng ai tin.

Nhưng khi tầm mắt Bạch Ninh Ninh dời xuống, cảnh tượng trước mắt lại khiến cô hơi choáng váng.

Đây là quy mô chỉ người trưởng thành mới có... thậm chí còn vượt qua cả người trưởng thành.

Đầu ngón tay run rẩy, đồng tử chấn động, trái tim thiếu nữ rung động dữ dội.

Đồng vị thể Shirakiin gì chứ, đây chính là Shirakiin phiên bản max setting!

Bạch Ninh Ninh không nói hai lời, chắp tay dâng lên lời cầu nguyện chân thành.

Thần linh ơi, cảm ơn Người, không chỉ cho con được sống lại, mà còn ban cho con một cuộc đời tốt đẹp hơn.

Xinh đẹp dáng chuẩn, với điều kiện cơ bản tuyệt vời thế này, trở ngại giao tiếp gì đó hoàn toàn không thành vấn đề.

Cuộc đời, coi như có nơi có chốn rồi.

Bạch Ninh Ninh vui vẻ nghĩ, chỉ cần nguyên chủ không để lại rắc rối gì, thì mọi chuyện sẽ hoàn hảo một trăm phần trăm.

Vậy nên nguyên chủ không để lại rắc rối gì chứ?

Lúc này, Bạch Ninh Ninh nghĩ đến cơn đau nhói còn sót lại nơi lồng ngực khi cô tỉnh dậy.

Thiếu nữ chau mày, nhận ra sự việc không hề đơn giản.

Cô nhìn thấy một chiếc điện thoại trên giường, cẩn thận nhớ lại tư thế của mình lúc tỉnh dậy, tâm trạng dần trở nên nặng nề.

Vị trí của chiếc điện thoại, cơn đau nhói ở lồng ngực.

Có khả năng nào, lúc đó nguyên chủ đã thấy một tin nhắn trên điện thoại, vì quá sốc mà tim ngừng đập, chết đột ngột qua đời không.

Nếu là vậy, khi cô mở khóa điện thoại, tin nhắn đó hẳn vẫn còn trên màn hình. Điện thoại bây giờ hoặc là khóa vân tay hoặc là nhận diện khuôn mặt, mở khóa không thành vấn đề.

Bạch Ninh Ninh cẩn thận nhấc điện thoại lên, đột nhiên, càng nhiều ký ức sót lại ùa vào tâm trí cô.

‘Chị ấy tự nguyện thôi mà.’

‘Chỉ là chơi đùa chút thôi.’

‘Tôi có nói gì đâu.’

‘Hehe.’

Sau nửa giờ đau đầu, một vài ký ức của nguyên chủ đã được cô sắp xếp lại rõ ràng.

Thì ra nguyên chủ này là một tiểu trà xanh chính hiệu, quen biết một chị gái bạch phú mỹ xinh đẹp, khiến đối phương mê mẩn điên đảo, tận hưởng sự theo đuổi không màng giá nào của chị gái.

Nhưng cô ta lại luôn giữ khoảng cách, về cơ bản không cho chị gái nếm được chút mật ngọt nào. Tình yêu của chị gái, chẳng khác gì yêu qua mạng.

Nhưng điều cô ta không ngờ là, có một lần vô tình nói ra suy nghĩ thật của mình, lại bị chị gái nghe thấy.

Ngày hôm đó, chị gái đã tỉnh ngộ.

Qua ký ức, cô biết được chị gái thực ra là một người rất lợi hại, bất kể là thân phận, gia thế hay năng lực cá nhân đều rất mạnh, trước đây chỉ vì chưa từng yêu đương nên nhất thời hồ đồ.

Sau khi tỉnh ngộ, chị ấy lập tức bắt đầu hành động thanh toán – một thời gian sau đó, mọi chuyện vẫn như cũ, giả vờ như không nghe thấy gì. Sau đó lợi dụng đặc điểm thích chơi game của nguyên chủ, cho cô ta rất nhiều vật phẩm ảo quý giá.

Nhưng nguyên chủ không để ý, trong lúc trò chuyện, khi cô ta đòi đồ, đối phương luôn nói là “cho em mượn chơi thôi”.

Cho đến một lần, nguyên chủ ra tiệm net chơi game, hôm sau mở tài khoản ra, phát hiện mình đã bị ban VAC, toàn bộ trang bị đắt giá đều bị khóa, không còn đáng một xu.

Và khi cô ta đi làm nũng với chị gái, thứ nhận lại là hai tin nhắn lạnh như băng.

“Chị chỉ nói cho em mượn chơi, chứ có nói tặng em đâu, nghĩ cách xoay tiền mà trả lại đi.”

“Nếu không trả được, chúng ta sẽ đi theo thủ tục pháp lý, nên làm thế nào thì làm thế đó.”

Nguyên chủ lúc này mới biết mình đã bại lộ, vì quá sợ hãi nên tim không chịu nổi, cứ thế mà đi.

Bạch Ninh Ninh sắp xếp lại đầu đuôi câu chuyện, ngồi trên giường thở dài tiếc nuối.

Nói xem, một cô gái có điều kiện tốt như vậy, sao lại phải đi làm tiểu trà xanh chứ. Giờ thì hay rồi, chị gái xinh đẹp yêu thương mình không còn, lại còn gánh trên lưng nợ nần và kiện tụng.

Quan trọng là cậu gánh thì gánh đi, đằng này lại còn phủi tay bỏ đi, để lại cho tôi trả.

Tôi trả, tôi lấy gì mà trả đây.

“Tôi nói cậu này, yêu đương thì yêu đương đi, cho dù không thật lòng, thì ít nhất cũng phải thật thân chứ,” Bạch Ninh Ninh lạnh mặt lẩm bẩm với nguyên chủ đã khuất, “Cậu mà cho chị gái nếm chút mật ngọt, cũng không đến nỗi ra nông nỗi này.”

Nói nghe có lý không chứ, hẹn hò mà đến cả bàn tay cũng không cho nắm, cậu làm giá quá rồi đấy.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Bạch Ninh Ninh có thể hiểu được mức độ kinh hoàng mà nguyên chủ phải chịu. Theo ký ức, nguyên chủ có thân phận bất hạnh, cha mẹ đều đã qua đời, cô không có chút tài sản nào, ngay cả căn nhà hiện tại cũng là chị gái cho ở nhờ.

Nếu không có chị gái xinh đẹp kia, nguyên chủ chỉ là một cô gái đáng thương đến cả kỳ nghỉ cũng phải ở lại ký túc xá, ngày ngày lo lắng cho học phí kỳ sau, thậm chí không chừng vì thế mà sa chân lỡ bước.

Cho nên số tiền này, cô có nghĩ thế nào cũng không thể trả nổi.

Bạch Ninh Ninh đã hiểu, Thần linh cho cô trùng sinh, không phải là ban cho cô một cuộc đời tốt đẹp hơn, mà là để cô sống lại trả nợ.

Tim, lại đau.

“Thôi thôi, lạc quan lên, vật phẩm ảo thì đáng bao nhiêu tiền chứ,” Bạch Ninh Ninh gắng gượng vực dậy tinh thần, “Coi như bỏ tiền mua mạng này đi.”

Trang bị game đều là đồ ảo, chẳng tốn mấy vạn đâu, mình cố gắng đi làm thêm, chắc là có thể trả được.

Vốn dĩ đã là người chết, bỏ tiền ra mua thêm một mạng, lời rồi.

Nghĩ thông suốt rồi, cô vươn tay cầm lấy chiếc điện thoại trên giường, dùng khuôn mặt để mở khóa, đập vào mắt quả nhiên là một giao diện tin nhắn.

【.】: Trả đi, không trả được thì ra tòa gặp.

【.】: Đây là danh sách những thứ cần phải trả.

. là tên QQ của chị gái.

Bạch Ninh Ninh mở danh sách đó ra, xem ảnh lớn.

Dragon Lore Kỷ niệm Titan Katowice bốn tem x1

Howl StatTrak vàng kim iBP Katowice bốn tem x1

Case Hardened toàn xanh Titan Katowice bốn tem x1

Miami Mới Tinh, Pandora, đủ loại găng tay, cùng các loại dao đắt tiền khác, mỗi thứ một món.

Tổng số tiền cuối cùng là: Bớt cho em số lẻ, 2.500.000 Nhân dân tệ.

Bạch Ninh Ninh dụi mắt, cẩn thận nhìn lại một lần nữa, một hai ba bốn năm... năm số không.

“Hai triệu rưỡi?!”

Thiếu nữ tối sầm mặt mũi, tim đập thình thịch.

Cô muốn đưa tay đè lên tim để tránh chết đột ngột lần nữa, nhưng hai quả cầu tuyết quá lớn, che mất rồi, không ấn tới.

“Này, đồ ngốc kia,” Bạch Ninh Ninh nói với chính mình trong gương, “Chơi game thì cần trang bị xịn thế để làm gì!”

Mẹ nó chứ, có cộng chỉ số đâu.

Hai triệu rưỡi, phải đi làm đến bao giờ, làm cả đời cũng chưa chắc trả nổi.

Bạch Ninh Ninh chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, lồng ngực nặng trĩu, loạng choạng đi được vài bước rồi đổ vật xuống giường, không còn sức để dậy.

“Thần linh ơi,” thiếu nữ lại một lần nữa thành tâm cầu nguyện, “Người giết con đi còn hơn.”

Mạng này thật sự đắt quá, hu hu hu, con mua không nổi đâu.

Lúc này, điện thoại vang lên tiếng “tinh tong tinh tong”, có tin nhắn mới, mà lại là ba tin nhắn liền.

Bạch Ninh Ninh toàn thân mềm nhũn, không còn chút sức lực, mãi một lúc lâu mới cầm lại được điện thoại.

【.】: Chị biết em không trả nổi, nhưng chị có thể cân nhắc, cho em một cơ hội để trả, bằng một cách khác.

【.】: Xem thành ý của em thế nào.

【.】: Tối nay đến nhà chị, em biết ở đâu rồi đấy.

Bạch Ninh Ninh đang thoi thóp bỗng bật dậy, một phát ngồi thẳng người.

Cô bật dậy nhanh đến mức chiếc cúc áo ngủ trên cổ cũng bị bung ra, bay đi rất xa.

Nhìn ba tin nhắn vừa nhận được trong điện thoại, tâm trạng Bạch Ninh Ninh dần trở nên bất an.

Làm gì, làm gì đây, có ý gì, có ý gì đây.