Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3113

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2401

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6664

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 15

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 498

Ma Pháp Thiếu Nữ Muốn Nghỉ Hưu Rồi - Đôi lời tâm sự khi truyện được lên kệ

Thấm thoắt đã viết được… Mấy tháng rồi nhỉ, quên mất rồi…

Mà nói mới nhớ, hình như câu đầu tiên trong lời tâm sự lên kệ của tác giả nào cũng là "thấm thoắt" thì phải! Đây là quy tắc ngầm của ngành à? (Thôi chết, hình như mình vừa nói điều gì không nên nói rồi? Liệu có bị bịt miệng không đây?)

Dù sao đi nữa, cuối cùng truyện cũng đã được lên kệ, xem như là một sự công nhận đối với việc viết lách của tôi!

Nhắc đến viết lách, tôi lại chợt nhớ tới lý do mình bắt đầu viết là vì cô bạn cùng bàn hồi cấp ba. Mỗi ngày trong giờ học, tôi đều thấy cậu ấy cắm cúi viết lách lia lịa. Tôi bèn hỏi: "Đang làm gì thế?" Cậu ấy nói với tôi: "Viết tiểu thuyết…" Nói được nửa chừng thì đột ngột im bặt, vì thầy giáo đi ngang qua.

Ngày hôm sau, tôi lại hỏi. Cậu ấy lại đáp: "Viết tiểu thuyết…" Như thể số phận trêu ngươi, lần này thầy giáo lại đi qua. Sau đó thì tôi cũng chẳng hỏi nữa.

Bị cậu ấy ảnh hưởng, tôi cũng bắt đầu viết lách trong giờ học. Tôi không phủ nhận rằng lúc đó, một tình cảm ngây ngô đã bắt đầu nảy mầm trong tim. Cứ viết như vậy suốt mấy năm trời, mãi cho đến tận bây giờ, và tình cảm ngây ngô ấy vẫn luôn được cất giấu trong lòng.

Cuối cùng, khi truyện của tôi được thông báo sẽ lên kệ, tôi đã tìm gặp cậu ấy, hào hứng báo tin: "Truyện của tớ sắp được lên kệ rồi, cảm ơn cậu vì đã dẫn tớ đi trên con đường này." Cậu ấy sững người: "Không ngờ cậu lại…"

Nhìn bộ dạng đó, tôi nghĩ chắc cậu ấy vui mừng cho tôi đến mức nói không nên lời. Đồng thời, tôi cũng đắn đo, có nên thổ lộ tình cảm đã chôn giấu bấy lâu nay không. Ngay khoảnh khắc tôi mở miệng định tỏ tình, cậu ấy đột nhiên hỏi: "Cậu còn nhớ lời tôi nói không?" Tôi ngẫm nghĩ một lát rồi đáp: "Nhớ chứ, viết tiểu thuyết mà." Chắc là câu này rồi, tôi thầm nghĩ.

"Không phải!" Cậu ấy lườm tôi một cái. "Cậu nói xem, mỗi lần tôi nói xong câu ‘viết tiểu thuyết’ thì chuyện gì xảy ra?" "Thầy giáo đến?" "Nếu cậu viết tiểu thuyết mà bị thầy giáo phát hiện thì sẽ thế nào?" "Thì chết chắc rồi!" Tôi cười nói. "Đúng vậy! Tôi chính là muốn nói với cậu, viết tiểu thuyết… là đường chết!"

Tôi đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, trước mắt tối sầm rồi bất tỉnh.

(Những điều trên hoàn toàn là hư cấu, tôi làm gì có bạn cùng bàn. 233)

Tóm lại, sau này mong các độc giả đại nhân sẽ tiếp tục ủng hộ nhiều hơn nhé~