Tôi đã trả thù những kẻ ntr tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Xuyên thành Vực Ngoại Thiên Ma, ta lại phải giả làm Tiên tử

(Đang ra)

Xuyên thành Vực Ngoại Thiên Ma, ta lại phải giả làm Tiên tử

才不是什么九色雀

Nhiều năm sau, cô ngồi cạnh quán trà, nghe thấy một đứa trẻ hát bài ca về mình, có chút không tự nhiên nhìn sang bên cạnh...

156 638

Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

(Đang ra)

Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Rinae Chikai

Akashi Yuto luôn thắc mắc điều đó.“Sousuke~, hôm nay cậu cũng ngầu lắm đó~, tớ yêu cậu lắm~”“Rồi rồi, cậu lúc nào cũng nói vậy nhỉ.

602 24764

Sau khi tu luyện Vô Tướng Ma Công, tôi trở thành kiều thê của kình địch

(Đang ra)

Sau khi tu luyện Vô Tướng Ma Công, tôi trở thành kiều thê của kình địch

漫城枫雪

Lâm Thiên: Ờ, hình như tóm tắt này chẳng có việc gì của ta nhỉ?

355 2154

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

(Đang ra)

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

漢唐歸來

"Còn nói bậy bạ nữa, ta sẽ ném ngươi vào nồi chiên thành thịt vụn đấy." — Biểu cảm của vị Long Nữ tuyệt mỹ bắt đầu hắc hóa.

12 21

Hành Trình Phong Thần Của Một Con Quỷ – Câu Chuyện Tiến Hóa Của Một Quái vật

(Đang ra)

Hành Trình Phong Thần Của Một Con Quỷ – Câu Chuyện Tiến Hóa Của Một Quái vật

Harunohi Biyori

Nhân vật chính của chúng ta sẽ sống sót, bất khuất, không biết tuyệt vọng.

12 8

Web novel - Chương 20: Kẻ Thua Cuộc Thảm Hại

Chương 20: Kẻ Thua Cuộc Thảm Hại

Tôi đuổi theo tội nhân vừa bị đánh bay lên cao để xử lý nhanh gọn.

Tội nhân pháo hoa vừa chảy máu mũi vừa lấy lại tư thế, trừng mắt nhìn tôi với khuôn mặt méo mó.

“Tại sao, tại sao Cám Dỗ của tôi không có tác dụng, vô lý, anh chơi ăn gian.”

Không có tác dụng là đương nhiên.

Ở Enheim, những người giữ vị trí quan trọng của đất nước, hoàng tộc, quý tộc cao cấp đều được ưu tiên trang bị các biện pháp chống mê hoặc và tẩy não.

Thậm chí còn mạnh hơn cả ma pháp bảo vệ của loài rồng thượng cấp.

Đó là vì trong quá khứ, đất nước đã từng bị rối loạn chính trị do sự mê hoặc của Hấp Huyết Chủng.

Đương nhiên, tôi ở vị trí Công tước kế nhiệm cũng được trang bị các biện pháp chống mê hoặc, tẩy não, hơn nữa bản thân tôi cũng tự cường hóa bảo vệ.

Tội nhân pháo hoa tức tối vì sự mê hoặc tự hào của mình không có tác dụng, nhưng dù có được khuếch đại bằng Ma Nhãn thì cũng không thể xuyên thủng được lớp bảo vệ đó, chỉ đơn giản vậy thôi.

“Rồi sao, đã dùng đến con át chủ bài mà ngươi bảo không dùng rồi đấy, nhưng có vẻ vô hiệu, tiếp theo định dùng chiêu gì? Chinh phục ta hả?”

Ban đầu thì to mồm bảo không dùng mê hoặc, nhưng khi bất lợi thì dùng ngay, quả nhiên không phải mỹ học mà là xú học.

“Ư ư, tại sao Takumi không dịu dàng với tôi, trước đây chỉ cần tôi bắt chuyện là anh đã thẹn thùng cười rồi mà.”

“Đó là với ngươi trước khi phản bội.”

Lúc đó tôi yêu thật lòng nên dịu dàng là đương nhiên.

Nhưng ả đã phản bội, hơn nữa lại quan hệ với Otsuka, người tôi coi là bạn, và cuối cùng còn khoe khoang điều đó.

“Thế nên tôi đã xin lỗi rồi mà. Sau đó người tôi thực sự yêu chỉ có Takumi thôi. Người duy nhất thỏa mãn được tôi chỉ có anh thôi.”

“Chuyện đó ta không quan tâm. Vốn dĩ ngươi hẹn hò với ta cũng chỉ là trò chơi thôi mà.”

“Ban đầu đúng là thế, nhưng giống như trong manga ấy, tôi thực sự đã yêu anh, mỗi lần bắt chuyện anh lại mở lòng một chút, nhờ sức mạnh của tôi mà anh dần biết cười, tôi thực sự đã bị cuốn hút...”

Dù tội nhân có tô vẽ quá trình thế nào thì kết quả vẫn là như vậy.

Tôi vẫn nhớ như in, những lúc Kyoka bắt chuyện với tôi với quần áo xộc xệch và vẻ mặt ửng hồng gợi nhớ đến chuyện chăn gối, và hình ảnh cuối cùng Kyoka và Otsuka cười nhạo tôi trong khi hôn hít điên cuồng...

Giờ bảo thực ra là yêu tôi, tôi không còn ngây thơ để tin vào điều đó nữa.

Hơn nữa, người tạo ra cơ hội để tôi mở lòng lúc đó không phải là Kyoka. Bây giờ tôi mới biết, đó là Mari, người đã kiên trì bắt chuyện với tôi suốt một năm.

“Này, ngươi nghĩ người tạo ra cơ hội để ta đứng dậy là ngươi sao?”

“Hả, đương nhiên rồi, Takumi bị coi là hướng nội trong lớp, chẳng có bạn bè gì, chính tôi đã vất vả bắt chuyện từng chút một nên anh mới dần tươi tỉnh và đứng dậy được chứ.”

Lời ả nói không hoàn toàn sai, nhưng tiền đề là tôi bắt chuyện với Kyoka là do Otsuka, và lý do tôi làm bạn với hắn là vì hắn bảo hắn là bạn thuở nhỏ và bạn thân của Mari.

Tôi của lúc đó đã ngu ngốc tin vào lời nói bạn thân của Mari, chỉ vì là người quen của cô ấy mà tôi nới lỏng cảnh giác và tin tưởng hai người họ.

Kết quả là bị phản bội, nhưng người khiến tôi có thể tin tưởng hai người họ chính là Mari, người đã không bỏ cuộc mà bắt chuyện với tôi, kẻ đã khép lòng từ năm lớp 10, làm dịu đi nỗi bất an khi ở bên người khác.

“Sai rồi, người khiến một kẻ không tin ai như ta có thể tin tưởng loại như Kyoka chính là nhờ Mari.”

“Ai cơ, con đàn bà đó. Chắc lại là con sâu bọ bám lấy Takumi chứ gì... chắc là...”

“Đừng có sỉ nhục Mari. Rác rưởi là ngươi đấy.”

Cơn giận bùng lên đến đỉnh điểm trước lời lẽ coi thường Mari của rác rưởi.

Tôi dùng tay trái đâm vào và móc con mắt thứ ba vô dụng ra, thúc đầu gối vào sườn, và đấm tay phải vào chấn thủy.

“Gah...”

Rác rưởi không thở được, rên rỉ không thành tiếng.

“Ngươi nói ngươi dùng sức mình để chinh phục ta, sai rồi. Ngươi chỉ đơn giản là nẫng tay trên những gì Mari đã vun đắp mà thôi.”

“Khụ, khụ, rốt cuộc con đàn bà đó là ai. Lúc đó xung quanh Takumi làm gì có con nào... Khoan đã.”

“Nhớ ra chưa, người cho ta cơ hội đứng dậy không phải ngươi, là Kikyo Maria... Người chiến thắng lẽ ra phải là cô ấy.”

Nói ra lời này, tôi cảm nhận rõ tội lỗi của mình.

Tôi đã không cứu được cô ấy, người đã cho tôi cơ hội đứng dậy...

Và tôi thấy may mắn vì đã gặp được cô ấy ở kiếp này với tư cách Marikamarius.

“Nói dối, nói dối, tôi mà thua con nhỏ quê mùa đó sao, không thể nào.”

“Đó là sự thật! Ngươi không hề dùng sức mình để vực dậy ta, tất cả là nhờ Mari. Ngươi giống như một game thủ rác rưởi ăn bám, chẳng làm gì chỉ chờ boss gần chết thì lao vào ks (kill steal) rồi tự mãn khoe khoang phần thưởng thôi.”

Vì ả coi tôi là mục tiêu game tình ái nên tôi mỉa mai lại.

Một lần nữa khẳng định người chiến thắng lẽ ra phải là Mari.

“Nói dối, nói dối, Takumi là thứ duy nhất tôi tự mình giành được, lẽ ra là thế... không thể nào là nhờ con nhỏ đó dọn cỗ sẵn được, không thể nào, không thể nào... Nhưng... nếu vậy, tôi không phải tự mình có được Takumi, Takumi cũng là thứ con nhỏ đó ban cho sao? ...Không, không chịu đâuuuu, không phải, không phải, đúng rồi... nếu vậy... tôi sẽ đoạt lấy Takumi, đoạt lấy lần nữa, fufu, fufufufu.”

Ánh sáng yêu dị lóe lên trong con mắt còn lại của Kyoka.

Cảm thấy ớn lạnh, tôi lập tức dùng 【Vật Chất Phấn Toái (Material Break)】 nghiền nát xương toàn thân ả, rồi dùng 【Thứ Nguyên Lao Ngục (Dimension Prison)】 phong ấn, cắt đứt sự can thiệp với thế giới này.

Cũng là để sau này moi thông tin, nhưng cơn ớn lạnh khó tả khiến tôi cảm thấy có gì đó vượt quá sức mạnh thông thường nên đã xử lý ngay lập tức.

Tạm thời Hắc Long cũng đang bị Gleipnir trói nên chắc ổn thôi.

Hắc Diệu mất nguồn cung cấp ma lực nên không thể hiện hình, Thiên Diệu mất mục tiêu tấn công nên quay trở lại quanh tôi.

Tôi không nghĩ Mari sẽ thua Otsuka, nhưng có thể cô ấy có rào cản tâm lý.

Tôi quyết định nhanh chóng quay lại chỗ Mari.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!