Tôi đã giết Park Sihu.
Tôi đã giết người chơi.
Bên cạnh thi hài của người đồng hương với tôi, người đã cùng tôi trải qua những tcậu tag trầm của cuộc đời, tôi tự vấn lòng mình.
Sẽ có một khoảng trống được tạo ra do cái chết của người chơi. Câu chuyện về ❰Huyền Thoại Anh Hùng Arhan❱ đánh bại trùm cuối và cứu thế giới đã kết thúc trước khi nó kịp bắt đầu.
『Ha ha, Jackpot! 』
“Đúng! Giết cậu ta là việc đúng đắn.” Nhưng nghĩ đến những gì cậu ta đã làm, tôi lại tự khen mình.
Nếu cậu ta thành công đánh bại trùm cuối, tôi sẽ thấy hơi tội lỗi, và có lẽ tôi đã do dự khi giết hắn. Đặt mạng sống của hàng trăm ngàn người mà cậu ta sẽ giết sau này và cả thế giới vào hai thái cực, tôi có thể đã cân nhắc lại con đường của mình.
Quan trọng hơn, điều cần thiết nhất bây giờ chính là thông điệp xuất hiện khi giết chết Park Sihu…
『Người chơi phụ, Korin Lork』
Đây không phải là lần đầu tiên tôi nhìn thấy màn hình trạng thái, vì tôi đã nhìn thấy nó khi bị bóng của Park Sihu nuốt chửng và nhốt bên trong.
– Bụp bụp.
Nhịp tim tôi đập nhanh. Hơn ai hết, tôi hiểu rõ Park Sihu đã đạt được bao nhiêu lợi ích nhờ sử dụng bảng hệ thống.
“…Màn hình trạng thái.”
〚Korin Lork (Anh hùng) 〛
Ồ, ồ…! Cuối cùng thì tôi cũng có màn hình trạng thái thần thánh rồi!!
Lớp – {Hạn chế}
Tính cách – {Hạn chế}
Tài năng – {Hạn chế}
Hào quang – {Hạn chế}
Mana – {Hạn chế}
Sở trường – {Không có gì}
〚Kỹ năng nhân vật – 4〛Chi tiết – Hạn chế
………………..
……….….
………
“Bảng chế tạo?”
『Truy cập bị từ chối do không đủ điều kiện』
“Kho đồ!”
『Truy cập bị từ chối do không đủ điều kiện』
“Bảng Kỹ năng!”
『Truy cập bị từ chối do không đủ điều kiện』
Trời ơi, chết tiệt! Xóa cái trò chơi chết tiệt này ngay!
Đây có phải là ý nghĩa của "tối thiểu" không? Thật là quá đáng…!
Những người khác hét lên 'Màn hình trạng thái!' để phân bổ điểm kỹ năng, chế tạo vũ khí huyền thoại và tăng tốc độ hoàn thành nhiệm vụ, vậy tại sao điều này chỉ xảy ra với tôi!
Và bạn có cần phải nói "Không có gì" cho thứ tôi không có không? Ôi trời, bạn thật tốt bụng!
- Khụ…!
“Haa…”
Bỏ qua diễn biến đáng thất vọng này, tôi phải cứu cô ấy.
“Alicia Arden? Cô ổn chứ?”
“Aaa… Không…”
“Ừ… Có vẻ vậy.”
Cô ấy có vẻ ổn vào lúc này vì vẫn có thể nói chuyện.
“Uugh… Mắt, mắt tôi. Tôi không nhìn thấy gì cả.”
“Cô có thấy chóng mặt và khó ngửi không? Tai cô có bị ù không?”
“L, làm sao anh biết?”
“Lưỡi của cô cũng bị xoắn lại.”
Mờ mắt, chóng mặt và nói năng không rõ ràng. Chỉ có một khả năng duy nhất.
“Trông giống như nọc độc của một con ếch công tước.”
Nó khá phổ biến ở miền Đông. Thậm chí còn có một nhiệm vụ tìm một con ếch công tước từ một cái giếng ở làng khởi đầu của người chơi, và người chơi hẳn đã sử dụng nó bằng bảng chế tạo trong bảng hệ thống để tách chất độc.
Trình độ chế tạo của cậu ta chắc hẳn thấp nên không gây chết người, nhưng nếu không được xử lý, nó sẽ tiếp tục hút cạn HP của cô ấy. Ít nhất tôi cũng phải cho cô ấy uống một loại thuốc giải độc đơn giản.
Năm giây sẽ đủ nếu tôi có bảng chế tạo nhưng…
Càng nghĩ về điều đó, tôi càng thấy khó chịu.
Dù sao thì, việc đưa cô ấy đến Thành phố Merkarva cũng mất ít nhất vài giờ, nên lựa chọn tốt nhất là cầm máu cho cô ấy và loại bỏ chất độc của ở đây.
Vì đó không phải là chất độc gây chết người nên cô ấy sẽ ổn sau vài ngày chịu đựng miễn là cô ấy không bị mất máu.
“Huhuk… Tôi sắp chết rồi sao?”
Không để ý đến cô ấy, tôi thắt chặt dây đai quanh vết thương của cô.
“Kuaaakk?!”
Một tiếng thét thảm thiết vang vọng khắp khu rừng, nhưng việc cầm máu được cho là sẽ rất đau đớn. Mặc dù có thể đau đến chết người, nhưng vẫn phải làm để tránh tử vong.
“———!!!!”
“Không sao đâu. Tôi là bậc thầy trong việc cầm máu mà.”
Công bằng mà nói, tôi chưa bao giờ sử dụng bảng hệ thống. Tôi phải sống theo cách riêng của mình mà không có nó.
———!!
Ôi, nhìn tiếng hét của cô ấy kìa. Giọng cô ấy như sấm rền, như tiếng khóc của một đứa trẻ sinh ra để làm tướng. Tôi không biết cô ấy có nghe thấy tôi nói gì không nữa.
– Xì!
Máu phun ra qua lỗ hổng do Beowulf tạo ra.
“Huu… Â, ân nhân…”
“Ừm?”
“Hãy để tôi nói, lời cuối cùng…”
"Lời cuối cùng cái đít. Cắn vào đây."
“…?”
Tôi đặt cổ tay của Park Sihu vào miệng Alicia. Sẽ rất đau nên tôi muốn cô ấy giữ chặt bằng cách cắn vào nó.
“Cắn mạnh thế nào cũng được.”
“…!”
Alicia trông như sắp khóc đến nơi, như thể đang chịu đựng một cơn đau khủng khiếp. Tôi tiếp tục cầm máu, và cô ấy cắn mạnh vì đau đớn tột độ, răng cắm vào cổ tay Park Sihu.
Vâng, đó không phải là tay tôi nên không liên quan gì đến tôi.
Tôi đã khâu vết thương dưới xương sườn của cô ấy xong phần nào. Việc tiếp theo tôi phải làm là giải độc và… Tôi đã ở thế giới này được 3 năm rồi, và biết cách chế tạo thuốc giải độc cơ bản mà không cần đến bảng hệ thống.
May mắn thay, các nguyên liệu đều ở gần nên tôi chỉ cần một ít nước và một hộp thiếc để đựng thuốc và…
"Tìm thấy rồi."
Đúng như dự đoán, có một chiếc túi bị vứt trên đất. Có lẽ đó là túi của Alicia mà cô ấy đã vứt đi trước khi nhảy xuống cứu Park Sihu.
“Ồ, còn có cả một cái nồi thiếc nữa.”
Tôi đổ nước vào nồi, trộn vài nguyên liệu. Việc nhóm lửa không khó lắm nhờ kinh nghiệm cắm trại phong phú của tôi.
"Tôi đang pha chế thuốc giải. Đợi thêm một chút nữa nhé."
“Ưưư…”
Cô ấy khịt mũi mà không nói gì, có lẽ là do chất độc vẫn còn ngấm vào cơ thể. Nghe cô ấy nói về "lời trăn trối" và những thứ tương tự, có lẽ cô ấy đang nghĩ mình sắp chết, nhưng...
'Con người không dễ chết như vậy đâu.'
Trong lúc đun thuốc giải, tôi ném xác Park Sihu đi. Alicia cắn mạnh vào cổ tay đến nỗi tôi có thể nhìn thấy xương bên trong vết thương.
Tôi đang thêm các thành phần chính để làm thuốc giải độc thì Alicia khịt và giật giật mũi.
Ruột của một con chuột có sừng thực sự có mùi rất khó chịu.
“Ừm… Ân nhân…”
Cô ấy khó nhọc mở miệng gọi tôi là 'ân nhân' của cô ấy.
“Tên, tên của anh… Làm ơn, cho tôi biết tên của anh…”
“Cô không cần biết. Đừng bận tâm hỏi nữa.”
"Tại sao?"
“Đừng lo lắng, nghỉ ngơi cho khỏe. Khi nào thuốc giải hết, tôi sẽ đánh thức cô dậy.”
“Được rồi…”
Có lẽ là để cô ấy mang ơn tôi, nhưng việc tôi sắp làm bây giờ phải giữ bí mật. Thuốc giải sẽ hết trong khoảng 30 phút nữa, nên trước lúc đó, tôi đặt một miếng vải thấm thuốc lên mắt cô ấy.
Bây giờ, chúng ta hãy phân tích tình hình.
Thời điểm hiện tại là lúc làm nhiệm vụ hướng dẫn và trước khi nhập học. Tôi đã trở về 3 năm trước khi chết.
Những sự kiện đáng kinh ngạc sẽ diễn ra với học viện là trung tâm và nhiều câu chuyện sẽ bị ảnh hưởng.
❰Huyền Thoại Anh Hùng Arhan❱ thực sự là một trò chơi ghi lại những kỷ lục huyền thoại của một anh hùng. Người chơi vào vai anh hùng được giao nhiệm vụ giải cứu thế giới và đánh bại vô số kẻ ác, cũng như trùm cuối.
Nhưng người chơi đó đã bị tôi giết, vậy ai sẽ là người phải hành động thay cậu ta?
'Tôi phải làm điều đó.'
Đó là điều tôi đã chuẩn bị từ lúc quyết định giết Park Sihu. Tôi và cậu ta đã trò chuyện đôi chút về những gì sẽ xảy ra sau khi hoàn thành màn chơi chính…
Lý do cậu ta vẫn miệt mài chinh phục trò chơi bất chấp bản chất độc ác của mình là vì thế giới sẽ bị hủy diệt nếu không đánh bại được trùm cuối. Kể từ khi bước vào thế giới này, chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc liều mạng cứu lấy thế giới.
Đó là lý do tại sao… tôi có thể hiểu cậu ta một chút; tại sao cậu ta lại giết người vì mục đích tăng hiệu quả công việc.
Nhưng cậu ta không nên làm vậy. Cậu ta không nên trở thành kẻ phản diện chỉ vì muốn phá đảo thế giới này.
“Hử…”
Ít nhất thì tôi cũng may mắn khi nhận được tang cấp ở mức độ nào đó khi là người chơi phụ đó hoặc gì đó nhưng…
『Truy cập bị từ chối do không đủ điều kiện』
Giá mà họ làm đúng cách thì tốt hơn. Có vẻ như tôi không nên mong đợi gì từ bảng hệ thống và nghĩ rằng nó không tồn tại.
Dù thế nào đi nữa, tôi cũng phải thay thế vị trí của người chơi, nhưng vấn đề là tôi không có bất kỳ thiết bị tiện lợi nào dành cho người chơi.
Bảng kỹ năng cho phép người chơi lựa chọn kỹ năng;
Kho đồ cho phép người ta lấy đồ từ bất cứ đâu;
Và bảng chế tạo vật phẩm vốn cần thiết cho một số nhiệm vụ cũng đã biến mất.
Nhưng quan trọng nhất là…
'Park Sihu đã thua khi sở hữu tất cả những thứ đó.'
Cậu ta hiểu biết về trò chơi ❰Huyền Thoại Anh Hùng Arhan❱ hơn tôi. Ngay cả khi đã độc chiếm tất cả các mảnh ghép ẩn và điểm kinh nghiệm bằng lượng thông tin dồi dào của mình, cậu ta vẫn thua trùm cuối.
Chỉ dựa vào sự hỗ trợ và thông tin không đáng tin cậy về tương lai là không đủ. Tôi cần nguồn sức mạnh bên ngoài hệ thống.
May mắn thay là tôi cũng không phải là một "chuyển sinh" bình thường.
Ba năm.
Trong quá trình theo dõi câu chuyện, tôi đã phải kiềm chế bản thân trong những cuộc chiến và đấu tranh tàn khốc.
Tôi cũng tuyệt vọng theo cách riêng của mình để sinh tồn, và tôi không bỏ qua bất kỳ sự kiện huấn luyện nào dù chỉ là cách để thu thập điểm kỹ năng cho Park Sihu.
Xét theo cách tôi được xếp hạng là 'Anh hùng' - cấp bậc cao nhất mà một nhân vật có tên có thể đạt được, có thể nói đây là một sự trưởng thành vượt bậc đối với một nhân vật phụ ngẫu nhiên.
Tuy nhiên, như thế vẫn chưa đủ, và vẫn còn rất nhiều quân cờ ẩn mà tôi không thể sử dụng khi không phải là người chơi.
Đó là lý do tại sao tôi phải sử dụng thứ gì đó bên ngoài hệ thống, ví dụ như…
–Xoẹt
Tôi dùng ngón tay viết một chữ cái trên mặt đất. Biểu tượng được khắc trên lớp đất làm vải và ngón tay tôi làm bút chính là cổ ngữ có nghĩa là "Gió".
– Phừng!
Ngọn lửa đun thuốc rung rinh yếu ớt theo làn gió.
Nó đã có hiệu quả.
Thứ tôi vừa dùng là ma thuật rune. Đây là những chữ cái cổ xưa, mà bản thân chúng có chức năng như ma thuật. Đó là ma thuật duy nhất tôi học được trong lần lặp trước, và là thứ duy nhất tôi có thể sử dụng với tư cách là một kẻ ngốc dùng ma thuật.
Đó là một ngôn ngữ đã chết mà giờ đây bạn chỉ có thể tìm thấy ở góc trong đại thư viện của Học viện Merkarva.
Điều tôi sắp làm bây giờ là sắp xếp những chữ rune chứa đựng sức mạnh riêng biệt để khắc lên cơ thể tôi.
Giới luật.
Bổn phận, một lời thề phải tuân theo.
Hạn chế, giới hạn đặt ra cho bản thân.
Lời hứa, tham vọng mà người ta phải khao khát đạt tới.
Ba điều này gắn kết với nhau thành một Giới luật và là một trong những 'quy tắc' mạnh nhất của thế giới này, có thể đóng vai trò là nguồn sức mạnh siêu phàm hoặc tác nhân gây ra sự hủy diệt.
Điều này khác với kỹ năng và chỉ số của người chơi. Nó chỉ là một trong những thiết lập ẩn được thêm vào để giải thích sức mạnh của các nhân vật trùm.
Bạn có thể hỏi tại sao tôi lại không sử dụng một thứ tuyệt vời như vậy trong lần lặp trước, lý do là vì rủi ro quá cao.
Như người ta có thể thấy từ chữ 'Giới luật', ba điều này đóng vai trò là nguồn sức mạnh to lớn, nhưng có thể xử lý được chúng sau khi đọc những câu khắc trên thân thể.
Kẻ thù có thể sử dụng Giới luật của tôi như tôi đã làm, để tạo ra một cái bẫy dẫn đến sự hủy diệt.
Không có lý do gì để phải mạo hiểm trong lần lặp trước khi người chơi phát triển mà không gặp vấn đề gì, nhưng mọi thứ giờ đã khác.
Cắn đứt da đầu ngón tay để nó chảy máu, sau đó tôi bắt đầu khắc những chữ rune lên cơ thể mình.
Bổn phận. Đó là lời thề luôn phải giữ, và là lời thề sẽ ban cho tôi sức mạnh khi thực hiện được.
Bí quyết để khắc bổn phận là viết ra thứ gì đó có thể được 'kích hoạt nhiều lần'.
Giả sử tôi chạy 50 mét mỗi ngày. Trong trường hợp đó, chỉ số của tôi sẽ tăng lên mỗi lần tôi chạy được 50 mét mỗi ngày.
Ví dụ, một nhiệm vụ an toàn hơn có thể là "Tôi sẽ không ăn thịt chim trong suốt quãng đời còn lại", điều này được thực hiện "tích lũy", nhưng việc tăng rủi ro ở đây cũng không sao vì tôi đã biết rất nhiều điều về tương lai.
Bên cạnh đó, lượng sức mạnh gia tăng cũng tăng lên tùy thuộc vào sức nặng của lời thề.
Ở thế giới này, có một thứ gọi là 'Nghiệp' – giống như điểm kinh nghiệm, chỉ khác là đó là tên gọi ở thế giới này – và Nghiệp mà ta nhận được khi đánh bại quái vật cấp 5 không hề giống Nghiệp mà ta nhận được khi giết quái vật cấp 1.
Tương tự như vậy, Nghĩa vụ này phải gánh chịu một Nghiệp đủ lớn trong nhận thức về thế giới này để đền đáp lại một lượng Nghiệp tương đương.
〚 Tôi sẽ không bỏ qua sự bất hạnh của người tốt. 〛
– Xèooo!
“Hự…!”
Những chữ rune được khắc trên cơ thể tôi thành những câu hoàn chỉnh.
Cảm giác như khi có một mảnh kim loại nóng bỏng khắc một chữ cái lên cơ thể tôi khiến tôi vô thức rên rỉ.
“Hự…hự…”
Cơ thể tôi cảm thấy nặng nề – đó chính là sức nặng của “bổn phận” được khắc sâu trong cơ thể tôi.
Các quy định của Precept chỉ được áp dụng trong phạm vi nhận thức của người dùng.
Kể cả khi đó là về một tương lai hay một sự kiện chưa xảy ra, nó sẽ đến với tôi như Nghiệp của tôi miễn là tôi còn ý thức được nó.
Từ khóa ở đây là 'người tốt' và 'bất hạnh'.
Trong trò chơi này, tính cách thiện và ác của nhân vật được chỉ định trên màn hình nhân vật, và những nhân vật tốt bụng vượt qua bất hạnh của mình cũng sẽ hữu ích với tôi, vì họ là những người sẽ chiến đấu chống lại cuộc khủng hoảng của thế giới này.
Nói cách khác, điều này có nghĩa là 'Giới luật Bổn phận' sẽ được áp dụng nhiều lần khi tôi tiếp tục giải quyết các nhiệm vụ của trò chơi này và sẽ mang lại kết quả là sức mạnh của tôi sẽ được phục hồi một cách phù hợp.
Tuy nhiên, không cần thiết phải cứu tất cả người tốt trên thế gian, bởi vì một Giới luật đã được kích hoạt trong phạm vi nhận thức của tôi. Cho dù người bất hạnh đang đi trên phố kia là một người tốt, thì Bổn phận của tôi cũng sẽ không được kích hoạt chừng nào tôi còn chưa nhận ra.
Tiếp theo là Hạn chế.
'Hạn chế' là một quy tắc được kích hoạt liên tục, cố ý đặt ra điều kiện bất lợi cho bản thân để tăng chỉ số vĩnh viễn.
Bản chất của nó là rủi ro cao - lợi nhuận cao. Vì nó là giới luật dễ bị nhắm đến nhất trong ba giới, bới nó có thể bị lợi dụng như một điểm yếu, và có lẽ là giới luật quan trọng nhất trong cả ba.
Tự tạo ra điểm yếu cho chính mình. Một 'Hạn chế' bình thường có thể là một hạn chế tai hại trói buộc tôi như xiềng xích, nhưng—
〚Tôi không nhận biết được linh hồn. 〛
– Xèooo!
“Hừ…!”
Linh hồn.
Nghĩa đen của nó là những thể tâm linh, giống như ma quỷ và tinh linh nguyên tố không có thân xác. Giống như ma thú, kẻ thù của nhân loại mà thợ săn phải đánh bại được gọi là linh hồn ma quỷ trong thế giới này.
Vâng, mặc dù chúng được gọi là linh hồn ma quỷ, nhưng điều đó không có ý nghĩa gì cả. Bất kỳ thể tâm linh nào thù địch với loài người đều được gọi là linh hồn ma quỷ.
Các tinh linh nguyên tố không ưa con người và các thể tâm linh phòng thủ của các tàn tích cổ đại đều được gọi là linh hồn quỷ dữ miễn là chúng tấn công con người.
Và trên thế giới này, có một quy luật dành cho các linh hồn.
Các linh hồn can thiệp lẫn nhau thông qua nhận thức lẫn nhau. Một ví dụ là các linh hồn không thể xâm nhập vào tâm trí của một người đang bất tỉnh.
Trên thế giới này, mỗi con người đều có dù chỉ một chút nhận thức tâm linh dù họ có tài năng đến đâu.
Có thể có 1 hoặc 2, nhưng không bao giờ là 0.
Điều tôi vừa làm thông qua Hạn chế là giảm con số đó xuống còn 0.
Nói cách khác, tôi sẽ không thể nhận thức được linh hồn. Tôi sẽ thoát khỏi quy luật tương hỗ tri giác, và linh hồn sẽ không thể giao tiếp với tôi, cũng giống như tôi không thể giao tiếp với chúng.
Cách duy nhất để chúng chạm vào tôi có lẽ là nhờ sự giúp đỡ của một pháp sư nguyên tố tạo ra cơ thể và trao cơ thể cho những linh hồn đó.
Tôi biết rõ Hạn chế này mạnh đến mức nào hơn bất kì ai khác, bởi vì đây chính là 'Hạn chế' của pháp sư rune mạnh nhất thế giới và là nhân vật trùm, Valtazar.
Hiệu ứng của nó là độ chính xác 0% đối với các linh hồn, khi sức mạnh chống lại các thực thể vật lý tăng 50%.
Bất cứ thứ gì khác ngoài thứ dùng để phá vỡ Hạn chế của Valtazar cũng không thể tiêu diệt được của tôi.
Cuối cùng, những gì còn lại chính là 'Lời cam kết'.
Đây chính là hoài bão lớn lao mà các chiến binh phải hằng khao khát, và sức nặng của hoài bão ấy như một chỗ dựa vững chắc. Nó thực sự là lời cam kết với chính mình rằng ta sẽ luôn khao khát hoài bão lớn lao ấy.
Không cần phải do dự về cái này.
〚Tôi sẽ cứu thế giới. 〛
