Đột nhiên bị Kyou-chan... À không, bị Tatara-kun nắm tay làm tôi giật mình.
May mà tôi chưa kịp nhấc chiếc cốc đồ uống có vẻ là Calpis lên nên nó không bị đổ.
Ngay sau đó là màn giáo huấn của Tatara-kun dành cho Tanigaki-sensei.
Hóa ra trước buổi ăn, Tatara-kun đã hỏi nhân viên phục vụ và xác nhận rằng ở quán này đồ uống có cồn sẽ không cắm ống hút, còn nước ngọt mới có.
Tôi hoàn toàn không biết điều đó nên rất bất ngờ. Tatara-kun nói rằng nơi cậu ấy từng làm thêm cũng như vậy. Và tôi nghĩ trong đầu “Cậu ấy đã từng đi làm thêm rồi sao? Thật là trưởng thành!”
"Mà, trước mặt cảnh sát mà lại dám cho người vị thành niên uống rượu là cô đang nghĩ gì vậy? Cô sẽ bị kỷ luật và có khả năng phải mất việc đấy!"
Bị mắng, Tanigaki-sensei thú nhận kiểu, "Cô có chút bực bội vì bị cướp mất thịt nên mới miễn cưỡng làm thế thôi. Cô định trả đũa tí nên định chuốc cho Hina say một chút." Cô ấy chẳng có vẻ gì hối lỗi, và cuối cùng, sensei cùng Minamo-san uống cạn cả bốn cốc Calpis High trên bàn.
"Em thì sao cũng được, nhưng nếu cô định làm cho Hina say rồi giở trò gì đó thì em tuyệt đối sẽ không tha thứ đâu!"
Tatara-kun, trong lúc nóng giận đã gọi thẳng tên tôi là "Hina".
Nhắc mới nhớ, mới lúc nãy thôi tôi cũng đã gọi cậu ấy là "Kyou-chan, giúp tớ" khi gọi món thịt, cứ như lúc chúng tôi còn học tiểu học ở thế giới cũ vậy.
Tôi cảm thấy hơi xấu hổ và khuôn mặt dần đỏ lên thấy rõ. Thấy thế, Tatara-kun nhìn chằm chằm và hỏi: "Không lẽ cậu đã lỡ uống phải ngụm rượu nào rồi à?" Tôi lại càng đỏ mặt hơn và khiến cậu ấy lo lắng.
Khi mọi người đã no nê, chúng tôi quyết định kết thúc bữa ăn. Minamo-san thanh toán hóa đơn rồi chúng tôi rời quán.
Chắc vì ăn quá nhiều nên bụng tôi hơi phình ra thành ra lúc mặc lại áo len trong lúc tính tiền khiến tôi hơi xấu hổ một chút, nhưng Tatara-kun vẫn cư xử đúng mực quý ông và quay mặt đi chỗ khác.
Trước khi lên taxi, Minamo-san nói: "Chisa, uống thêm chút nữa đi," rồi đi về phía cửa hàng tiện lợi. Cô ấy mua một mớ bia và Chuhai rồi bước lên taxi.
Vì họ bảo sẽ đưa chúng tôi về nên chúng tôi cảm kích và bước lên xe. Nhưng lần này, Minamo-san ngồi ghế phụ còn hàng ghế sau theo thứ tự từ trái sang lần lượt là tôi, Tanigaki-sensei và Tatara-kun. Thật đáng tiếc vì tôi không được ngồi cạnh Tatara-kun vì cách xếp chỗ này.
Hửm?... Đáng tiếc sao? Tôi nghĩ sao mình lại thất vọng khi không được ngồi cạnh Tatara-kun cơ chứ... Nhưng nhìn thấy Tanigaki-sensei ngủ gật và dựa hẳn vào Tatara-kun trong khi ngáy thì tôi lại có cảm giác bứt rứt đến lạ kì. À có lẽ là vì cậu ấy đang tỏ vẻ khó chịu rồi. Rõ ràng là Tatara-kun đang lộ vẻ không vui mà.
Tôi không thể ngăn mình nghĩ rằng thế còn tốt hơn việc cậu tình tứ với sensei.
Khi về đến nhà, ngay khi tôi vừa bước ra khỏi xe thì Tanigaki-sensei, người đang ngồi ở ghế sau không thể xuống xe do thứ tự chỗ ngồi. Cô vòng tay qua vai Tatara-kun và nói, "Vậy nhé, cô mượn cậu này một chút nha. Dùng xong cô sẽ trả lại sau nhé." rồi nói với tài xế, "Bác tài, chạy đi," và chiếc taxi phóng đi mất.
Tatara-kun đã bị bắt cóc ngay trước mắt tôi sao!?
Chuhai là một loại cocktail rượu Nhật Bản, viết tắt của 'shochu highball', được pha từ rượu shochu (hoặc vodka) với nước soda và các loại hương vị trái cây. Thức uống này rất phổ biến và có thể tìm thấy ở các cửa hàng tiện lợi.