Sau khi kết thúc việc mua sắm với tiền bối Sakurajima, chúng tôi rời cửa hàng và cùng nhau đi vào một quán hamburger gần đó.
"Cảm ơn tiền bối rất nhiều ạ. Nhờ có tiền bối Sakurajima mà em đã mua được với giá khá tốt. Từ giờ em sẽ chuyên tâm học hỏi, rất mong tiền bối sẽ chỉ dạy thêm cho em với tư cách là một người đi trước trong Câu lạc bộ."
Tôi đề nghị khao tiền bối một bữa hamburger để cảm ơn, và tiền bối Sakurajima hớn hở gọi ngay một suất đồ ăn trẻ em.
Phần quà tặng kèm lần này là món đồ chơi có hình sâu bướm, có vẻ như là nhân vật trong cuốn truyện tranh yêu thích mà tiền bối thường đọc hồi nhỏ.
Tôi cũng gọi một suất dành cho trẻ em, rồi lấy đồ chơi tặng lại cho tiền bối Sakurajima như một món quà nhằm cảm ơn.
"Xin hãy nhận thêm cái này coi như là lòng biết ơn của em đối với tiền bối ạ. Hôm nay em thực sự cảm ơn tiền bối rất nhiều."
"Ái chà, cậu làm chị cảm động quá. Cảm ơn Tatara-kun nhiều nhé. Chị sẽ mang về và trưng bày trong phòng riêng của mình."
Tiền bối nở một nụ cười rất duyên. Có vẻ chị ấy thật sự là người rất hay cười.
Có chị ấy ở đây, chắc hẳn bầu không khí của Câu lạc bộ Nhiếp ảnh sẽ luôn vui tươi và đầy ắp tiếng cười nhỉ.
"Nhưng cậu chịu quay lại sinh hoạt Câu lạc bộ làm chị mừng lắm. Năm ngoái Tatara-kun đã mất công tham gia Câu lạc bộ xong rốt cuộc lại phải tạm nghỉ giữa chừng…"
"Chị biết cậu rất thích chụp ảnh, nhưng việc làm việc đó một mình thì có hơi khó khăn đấy nhỉ."
Theo lời tiền bối Sakurajima, hình như vào năm ngoái đã có chuyện gì đó xảy ra trong Câu lạc bộ này. Hiện tại, nhiếp ảnh đối với tôi hoàn toàn là con số không nên tôi không có bất kì phiền muộn gì, chỉ là tôi không muốn tiền bối phải lo lắng quá nhiều.
"Cô bé ấy cũng hay đến phòng Câu lạc bộ, nhưng chị mong cậu đừng quá bận tâm đến chuyện đó. Cứ cùng nhau sinh hoạt Câu lạc bộ là chị vui rồi."
Hình như có ẩn khuất gì với một cô bé thành viên nào đó, tôi mong rằng chuyện đó không quá nghiêm trọng.
Tôi sẽ hỏi tiền bối rõ mọi chuyện sau. Việc để chị ấy lo lắng nếu tôi nói tôi không nhớ gì về chuyện ngày đó thì không được hay cho lắm.
"Nhân tiện, Câu lạc bộ Nhiếp ảnh chúng ta có tổ chức chuyến đi chụp ảnh ngoại khóa nào không ạ?"
"Ừm có đấy, hồi năm ngoái, các tiền bối khóa trên có dùng tàu Odoriko để đi du lịch chụp ảnh ở Izu. Họ còn đua thử với tàu Odoriko và làm nhiều chuyện còn điên rồ hơn nữa cơ."
Tôi vừa nghe cái gì vậy? Mà thôi kệ vậy, điều tối quan trọng bây giờ là phải bàn bạc về chuyến đi chụp ảnh đồ bơi với Yuuki. Nếu tôi đi cùng Câu lạc bộ thì các vấn đề thiết bị cũng sẽ được xử lý ổn thỏa cả thôi.
"À, tiền bối Sakurajima này... Năm nay mình tổ chức chuyến đi chụp ảnh với đồ bơi ở một hòn đảo phía Nam được không ạ? Em rất muốn chụp ảnh đồ bơi với tư cách là một mẫu ảnh."
Để tránh bị nghĩ là nói đùa, tôi giữ vẻ mặt nghiêm túc và nhìn thẳng vào tiền bối Sakurajima.
"Ể? Hả!? C-Chụp ảnh đồ bơi ư!? Tự dưng cậu nói vậy thì có hơi... Hơn nữa, ngực của chị hơi khiêm tốn, nên dù mặc đồ bơi cũng chẳng có gì để chụp cả cả."
Tiền bối Sakurajima đỏ bừng mặt, và đúng là Yuuki thì làm gì có ngực đâu. Dù gì cũng là đàn ông thì điều đó là điều hiển nhiên mà.
"Không sao đâu ạ. Thế nên em mới lên kế hoạch để chụp ảnh mà. Em muốn chụp được những bức ảnh cực đặc sắc nên em rất mong tiền bối hợp tác cùng em."
Tôi nghiêng người về phía trước để khẳng định quyết tâm của mình. Nếu tôi chùn bước ở đây, chị ấy sẽ nghĩ tôi đang có ý đồ gì đen tối mất thôi.
Đó là bức ảnh đồ bơi của Yuuki mà Tatara Kyousuke của thế giới này đã lên kế hoạch và nhất quyết muốn chụp cho bằng được... Tôi có cảm giác muốn chụp được bức ảnh đẹp nhất bằng mọi giá, chủ yếu là quà để tạ lỗi dành cho Tatara của thế giới này.
"Thật vậy sao... Cậu muốn chụp chị đến thế cơ à. Ừ, ưm... Tuy hơi ngại tí nhưng chị cũng sẽ cố gắng! Cậu nhớ chụp sao cho đẹp vào nhé."
Đầu tiền bối Sakurajima trông như sắp bốc khói đến nơi. Có lẽ cô ấy đang hào hứng vì sắp được chụp ảnh một mỹ nam như Yuuki chăng?
"Vâng, em sẽ cố hết sức để chụp ra được bức ảnh tuyệt vời nhất. Tiền bối Sakurajima, mọi việc sau này nhờ tiền bối giúp đỡ ạ!"
Tuyệt vời! Thế là chúng tôi đã lên được một buổi hẹn về chuyến du lịch chụp ảnh rồi. Vậy là mùa hè năm nay, Câu lạc bộ Nhiếp ảnh sẽ có chuyến du lịch đến một hòn đảo phía Nam cùng với Yuuki.
Suất đồ ăn dành cho trẻ em(Happy Set dùng cho Nhật và Happy Meal dùng cho quốc tế) là tên gọi của một suất ăn đặc biệt dành cho trẻ em tại các chuỗi cửa hàng thức ăn nhanh. Suất ăn này thường dành cho trẻ em và hay được tặng kèm quà tặng. Điều này cũng hay áp dụng cho các quán ăn gia đình. Tàu Odoriko là tên gọi chung cho hai tuyến tàu tốc hành giới hạn chạy từ Tokyo đến bán đảo Izu(tàu Odoriko truyền thống và tàu cao cấp Saphir Odoriko)