Tôi định ngủ thêm một lúc nhưng khi mở mắt thì đã là rạng sáng.
[Chòm sao ‘Thẩm Phán Quỷ Diện Hỏa Thiêng’ nhắc nhở bạn chăm lo cho hóa thân của mình.]
Tôi bị dựng dậy bởi tin nhắn của Uriel. Chết tiệt, mấy chòm sao đã làm ầm lên từ ngay sau cái ‘tuyên bố tài trợ’ tôi lỡ miệng nói hôm qua.
[Chòm sao 'Tù Nhân Của Vòng Kim Cô' đang khoái chí vì lựa chọn của bạn.]
Thành thật mà nói thì, không đời nào tôi có thể trở thành nhà tài trợ trong khi câu chuyện của tôi còn chưa được tạo dựng đàng hoàng. Một nhà tài trợ không thể ban Tinh ấn cho hóa thân của mình thì chỉ tổ cản trở người ta thôi, mặc dù tôi có nhiều tiền hơn kha khá nhà tài trợ khác.
[Nhiều chòm sao tò mò về lựa chọn của bạn.]
[Một số chòm sao cho rằng hành động của bạn thật lố bịch.]
Phản ứng của các chòm sao đối với hóa thân của tôi chia ra làm hai loại. Những chòm sao thích tôi thuộc vào nhóm 'tìm kiếm hóa thân', còn những kẻ không thích tôi thuộc nhóm 'giải trí'.
Dĩ nhiên, còn một chòm sao không biết thuộc phe nào.
[Chòm sao ‘Mưu Lược Gia Thần Bí’ thích thú quan sát chiến lược của bạn.]
[Bạn đã được tài trợ 1,000 xu.]
Lúc mới thấy danh xưng, tôi tưởng hắn chỉ là một chòm sao bình thường. Nhưng giờ thì không phải. Hắn toàn ném những khoản tài trợ khổng lồ. Kiểu này ít nhất cũng là cấp giai thoại. Nhưng trong ‘Cách Sống Sót’, chẳng có dòng nào nhắc đến hắn cả.
Điều này có nghĩa là hắn không phải chòm sao của thế giới này, hoặc hắn không được đề cập đến trong 'Cách Sống Sót'. Hắn là ai?
Vùuu.
Cả tối qua, Shin Yoosung đã vùi đầu vào luyện kỹ năng ở một góc của tòa nhà bỏ hoang. Con bé tu hết mấy bình hồi phục ma lực tôi đưa rồi liên tục dùng kỹ năng lên con groll non bên cạnh.
Một luồng khí mờ nhạt lan ra từ Shin Yoosung và chạm vào da của con groll. Đây là sức mạnh của Giao Tiếp Đa Loài mà tôi thấy từ Lee Gilyoung.
Tôi nhìn Shin Yoosung dưới mắt đã xuất hiện quàng thâm.
"Yoosung, cháu ngủ chưa đó?"
"Chưa ạ."
“Cháu biết hậu quả của việc thiếu ngủ mà phải không? Đi ngủ đi."
"Chỉ một chút nữa thôi."
[Nhân vật 'Shin Yoosung' đã sử dụng 'Giao Tiếp Đa Loài Lv. 8'.]
[Nhân vật 'Shin Yoosung' đã sử dụng 'Thuần Hóa Lv. 7']
Sự tập trung của Shin Yoosung nhanh chóng biến mất.
[Thuần Hóa đã thất bại!]
[Quái vật đã bắt đầu nổi điên!]
Con groll thoát khỏi sự kiểm soát và lao về phía Shin Yoosung. Tôi còn chưa kịp hành động thì Han Sooyoung, đang ngủ say chảy cả nước miếng gần đó, đã ra tay. Con groll đập vào tường và tắt thở ngay tại chỗ. Rồi Han Sooyoung lại ngủ tiếp.
Tôi nói với Shin Yoosung, người đang cố kiểm soát hơi thở với vẻ mặt chán nản.
“Giờ cháu hiểu rồi chứ?”
"Vâng."
Shin Yoosung ủ rũ.
[Kỹ năng độc quyền, ‘Danh Sách Nhân Vật’ được kích hoạt.]
[Tóm Tắt Nhân Vật]
Tên: Shin Yoosung
Tuổi: 11
Nhà tài trợ: Không (Hai chòm sao đang thể hiện sự hứng thú với người này).
Thuộc tính độc quyền: Thuần Thú Sư (Hiếm), Sát Nhân Phản Thân (Thường)
Kỹ năng độc quyền: Thuần Hóa Lv. 7, Giao Tiếp Đa Loài Lv. 8, Bàn Chân Nhanh Nhẹn Lv. 8, Thiện Cảm Đa Loài Lv. 6
Tinh ấn: Không
Chỉ số tổng thể: Thể lực Lv. 19, Sức mạnh Lv. 14, Nhanh nhẹn Lv. 44, Ma thuật Lv. 45
Đánh giá chung: Ma lực xuất sắc, nhưng năng lực tổng thể vẫn thấp. Có tiềm năng cao và sở hữu thuộc tính hiếm, song chưa nhận được sự chú ý của các tinh vân do tính cách yếu đuối.
* Đang áp dụng ‘Gói Tăng trưởng I’.
* Đang áp dụng ‘Gói Tăng trưởng II’.
* Đang áp dụng ‘Gói Kịch Bản Mới’.
Nhờ có mấy gói tăng trưởng mà tôi đã mua cho, tốc độ phát triển kỹ năng của cô bé trở nên rất vượt trội.
Ngoài ra còn có ‘Gói Kịch Bản Mới’ giúp đẩy mạnh tiến hóa chỉ số. Không biết có hóa thân nào trên bán đảo Triều Tiên nhận được sự hỗ trợ của gói này chưa nhỉ.
Cô bé là một người tài năng nên Giao Tiếp Đa Loài sẽ sớm vượt cấp 10 và trở thành Giao Tiếp Đa Loài Cao Cấp.
Vấn đề là dù chỉ số cao thì cô bé vẫn chưa thể thuần hóa hoàn toàn một con groll cấp 8. Điều này về lý thuyết là không thể, hệ thống đáng ra phải hỗ trợ mới phải. Yoosung cúi mặt, lí nhí nói.
“…Cháu không có tài năng gì cả.”
Nếu cô bé không có tài năng thì tôi nên tự sát thì hơn.
“Không. Cháu có mà. Cháu rất có.”
Tôi không thể để hóa thân quý giá của mình thất vọng. Có lẽ Shin Yoosung không thể sử dụng nó một cách đúng đắn vì chấn thương tâm lý.
"Cháu đang nghĩ gì vậy?"
"Cháu sợ."
Không khó để đoán tại sao cô bé lại sợ hãi. Tôi nói với cô bé,
"Quái vật không phải là thú cưng."
"Cháu biết mà."
“Nhưng đôi khi, có một con làm bạn đồng hành cũng hay. Chúng khỏe và bền lắm.”
Shin Yoosung là người đã tự tay giết chú chó của mình để sống sót. Vết thương đó vẫn còn dai dẳng trong trái tim con bé. Tôi suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp,
"Cháu biết không? Nếu chúng ta vượt qua toàn bộ kịch bản… cháu có thể có một điều ước.”
"Mỗi lần nói dối là khuôn mặt chú thay đổi liền. Lỗ mũi chú sẽ giãn ra."
Điều này làm tôi nhớ đến Gilyoung. Có lẽ những đứa trẻ có Giao Tiếp Đa Loài nhạy cảm hơn với ngôn ngữ cơ thể. Tôi quyết định nói chuyện thẳng thắn.
"…Cháu muốn hỏi gì?"
"Cháu có thể làm được không?"
"Cháu làm được."
"Chú nói không có tí chân thành nào luôn."
"Chú đã chọn cháu."
Mắt Shin Yoosung rung lên trước lời tôi.
"Chú chọn cháu thay vì Seoul. Và chú không hối hận."
"…"
“Cháháu có thể giỏi hơn hết thảy luôn.”
Shin Yoosung ngước nhìn tôi khi cô bé siết chặt các ngón tay. Sau đó cô bé bắt đầu rơm rớm nước mắt.
"Chú ơi, nếu cháu thực sự mạnh lên…"
"Mạnh lên sao?"
Con bé do dự rồi bật cười gượng.
"Không có gì đâu ạ. Cháu sẽ cố gắng hết sức."
Sau đó Shin Yoosung quay lại và tiếp tục luyện kỹ năng. Tôi đột nhiên nhớ ra điều gì đó. Tôi nhớ lại Shin Yoosung trong tiểu thuyết gốc.
「 "Anh Junghyuk thật đẹp trai." 」
「 "Anh Junghyuk là tuyệt nhất." 」
「 "Tôi thích anh Junghyuk nhất." 」
…Đứa bé này, trước kia vốn là một người hâm mộ của Yoo Junghyuk trong ‘Cách Sống Sót’. Dĩ nhiên, cô bé không phải ứng cử viên nữ chính. Với độ tuổi ấy, vị trí của con bé chỉ là một đứa ‘em gái’ bên cạnh nhân vật chính. Tôi nhớ cô bé từng có một trận cãi vã lớn với Yoo Mia…
Tôi đột nhiên có chút lo lắng. Liệu tôi có mất người mà tôi đã dày công bồi dưỡng vào tay Yoo Junghyuk không?
Tôi đột ngột quay đầu lại nhìn Han Sooyoung đang duỗi người tỉnh dậy. Han Sooyoung bắt gặp ánh mắt của tôi liền quay đi. Cô gái này, từ hôm qua đến giờ vẫn còn giận.
Tôi gọi cô ta.
"Này."
"Gì?"
“Cô định giận đến bao giờ?”
"Đừng nói chuyện với tôi."
“Tôi có chuyện muốn hỏi.”
Han Sooyoung cau mày. Tôi hạ giọng để Shin Yoosung không nghe thấy và hỏi,
“Cô thấy ngoại hình của tôi thế nào? So với Yoo Junghyuk.”
Han Sooyoung nhìn tôi như thể có bọ chui vào tai cô ta.
"Tự dưng hỏi cái quỷ gì vậy?”
"Tôi chỉ tò mò thôi."
Tôi chưa từng quan tâm ngoại hình của bản thân từ sau khi tốt nghiệp cấp ba. Nhưng nhớ đến phản ứng của đám Giáo Đồ khi tôi giả làm Yoo Junghyuk… có vẻ như tôi khá xấu. Dù lúc chụp selfie trong gương phòng vệ sinh thì tôi lại không thấy thế.
[Một chòm sao hay thay đổi cảm thấy bạn thật đáng thương.]
Cô ta trả lời,
"Chấp nhận số phận đi."
“Không, tôi chỉ hỏi mà…”
“Giờ tôi chỉ còn biết an ủi anh thôi.”
Chết tiệt.
"…Đến mức đó sao?"
Tôi lặng lẽ nhìn Shin Yoosung và hạ quyết tâm. Tôi không thể để cô bé gặp Yoo Junghyuk được. Không bao giờ.
_______________________________________
Chúng tôi săn quái vật xung quanh và thu thập thêm xu. Tôi đầu tư số xu nhận được vào Shin Yoosung, khiến chỉ số của cô bé tăng vọt.
Xu được ưu tiên vào nhanh nhẹn và ma lực để tối đa hóa hiệu quả của Bàn Chân Nhanh Nhẹn, Thuần Hóa và Giao Tiếp Đa Loài.
Đến khi màn đêm buông xuống một lần nữa, Shin Yoosung cuối cùng đã học được Giao Tiếp Đa Loài Cao Cấp. Tuy nhiên, kỹ năng Thuần Hóa vẫn chưa thành công. Shin Yoosung hỏi,
"Bản thân cháu trong tương lai sẽ mạnh hơn nhiều sao?"
Dĩ nhiên. Shin Yoosung hiện tại không thể đối đầu trực diện với Shin Yoosung của tương lai.
Tuy nhiên, nếu không ngừng cố gắng luyện tập thì cô bé có thể phong ấn một trong những năng lực quan trọng của Shin Yoosung tương lai. Sự đáng sợ của Tai ương Hồng Thủy chính là khả năng chỉ huy cả một đội quân.
"Chú tin vào cháu hơn là tương lai chưa đến."
Nếu Shin Yoosung trong tương lai làm được, thì Shin Yoosung hiện tại cũng có thể. Hơn nữa, nếu hai người đối đầu trực diện thì vẫn có cơ hội thắng. Vì Shin Yoosung tương lai sẽ không thể giết Shin Yoosung hiện tại.
“Tôi ăn xong rồi.”
Yoo Sangah khẽ cầu nguyện sau khi ăn hết phần thịt groll và dọn sạch xương.
"Cô Sangah theo tôn giáo nào sao?"
"Không, tôi không theo."
"Vậy tại sao lại cầu nguyện…"
“Tôi làm vậy cho các vị thần Olympus.”
Đó là một lời cầu nguyện thực tế đến mức tôi ngây người. Tôi chợt nhận ra. Các vị thần mà chúng tôi biết đã trở thành hiện thực, và đối tượng cầu nguyện của chúng tôi giờ đã rõ ràng.
"Hôm nay Han Sooyoung và tôi sẽ canh gác trước. Cô Sangah có thể ngủ."
"Có ổn không?"
"Ổn mà."
Yoo Sangah nằm xuống và ngủ trước. Han Sooyoung tựa lưng vào bức tường đối diện và mải mê nghịch điện thoại.
Sự khó chịu giữa họ là điều tất yếu. Hai người vốn mang bản chất đối lập: lý tưởng của Yoo Sangah trái ngược hoàn toàn với quan điểm của Han Sooyoung. Dù tương lai có thế nào, quan hệ của cả hai chắc chắn sẽ thiên về đối đầu hơn là thân thiết.
Shin Yoosung kiệt sức nên đã ngủ say, và ngọn lửa chỉ còn tàn tro hồng. Han Sooyoung lên tiếng trước.
"Anh cũng ngủ đi."
Tôi nằm trên sàn nhưng không tài nào ngủ được. Còn bốn ngày nữa là kịch bản thứ năm bắt đầu. Shin Yoosung hôm nay không có tiến triển mới nào, nhưng chiều nay đã có một thông báo đến từ khu vực Gangseo.
[Ai đó đã xử lý Tai ương Băng Giá ở phía tây.]
Chỉ cần đọc là đủ biết ai đã tiêu diệt nó. Yoo Junghyuk đã ngăn chặn tai ương có thể khiến Seoul rơi vào Kỷ Băng Hà. Có lẽ hắn đã gặp Lee Hyunsung.
Han Sooyoung đang nhìn than hồng thì đột nhiên mở miệng.
“Này, tôi có một câu hỏi.”
“Cô xấu lắm.”
Han Sooyoung nhíu mày.
“Tôi có hỏi cái đó hả? Đồ khốn.”
“…Vậy là gì?”
“Anh muốn làm gì?”
“Tôi muốn làm gì?”
“Mục đích của anh. Mỗi lần nhìn anh tôi đều thấy kỳ lạ. Anh phá hủy ngai vàng, rồi lại tha mạng cho tôi. Anh muốn gì?”
"Tôi muốn tạo cái kết mà mình muốn."
"Cái kết?"
Tôi nhẹ nhàng gật đầu. Bất ngờ thay, Han Sooyoung không hỏi thêm gì. Thay vào đó, cô ta nói về một điều khác.
“Tôi cũng từng muốn viết một cái kết.”
"Cho tiểu thuyết của cô?"
"Phải."
"Vậy thì để tôi hỏi cô một điều."
"Điều gì?"
"Tại sao cô lại đạo văn? Cô viết tốt mà."
"Đó không phải là đạo văn. Anh tưởng 'Cách Sống Sót' là Kinh Thánh hay gì? Những ý tưởng đó phổ biến ở khắp nơi. Sự tài trợ của các thực thể siêu việt. Nhiệm vụ sinh tồn. Một nhân vật chính hồi quy. Thời nay tìm một cuốn tiểu thuyết không có những yếu tố đó mới khó.”
“Vì của cô là giống nhất.”
“Có lý do cho việc đó. Tôi kể cho nghe một câu chuyện nhé? Ngày xưa, có một cô gái nghèo…”
“Câu chuyện về một cô gái yêu văn chương sống trong cảnh thiếu thốn, dần tuyệt vọng với ước mơ, và cuối cùng đạo văn để kiếm miếng ăn.”
Miệng Han Sooyoung há hốc.
“Anh đọc được suy nghĩ của người khác thật à?”
"Hả?"
“Dù không phải nhưng anh cũng có kỹ năng tương tự đúng không?”
“Cô coi tôi là thần thánh phương nào vậy? Nếu tôi có khả năng đó thì đã chẳng khổ sở thế này.”
[Nhân vật ‘Han Sooyoung’ đã sử dụng kỹ năng ‘Phát Hiện Nói Dối.’]
[‘Phát Hiện Nói Dối’ đã xác nhận lời nói của bạn là giả dối.]
Han Sooyoung cười.
"Hóa ra là có thật à?"
Tôi không trả lời.
“Thôi, anh khỏi nói cũng được. Dù sao thì, nếu có thể, hãy đọc suy nghĩ tôi ngay bây giờ đi.”
"Tôi không đọc được."
"Thật ra, tôi không đạo văn."
Tôi nhìn Han Sooyoung đầy nghi ngờ và cô ta đã dùng ‘Phát Hiện Nói Dối’ lên chính mình.
[‘Phát Hiện Nói Dối’ đã xác nhận tuyên bố này là sự thật.]
…Cái gì?
"Chỉ là tình cờ câu chuyện tôi viết giống với 'Cách Sống Sót'. Tôi chỉ viết theo những giấc mơ mình thấy."
[‘Phát Hiện Nói Dối’ đã xác nhận tuyên bố này là sự thật.]
…Cô gái này đang dùng tiềm thức của mình làm lá chắn.
“Chắc hẳn là cô cũng đọc rồi. Xong vì đọc nên mới mơ thấy nó.”
“Có lẽ vậy. Nhưng…”
Han Sooyoung ngập ngừng rồi nói,
“Đôi lúc tôi nghĩ thế này.”
"Nghĩ gì?"
“Nếu thế giới này mới là bản gốc, và tôi chỉ mô phỏng lại bản gốc, vậy thì tôi có thể đúng là đã đạo văn…”
"Cô đang nói cái gì vậy? Vậy là cô đã đạo văn?"
“Ai nói chứ? Tôi chỉ đang tự hỏi thôi.”
Thật ra, tôi không có ý đó. Từ khoảnh khắc 'Cách Sống Sót' trở thành hiện thực thì tôi từng có một suy đoán.
Liệu thế giới này đã bị một cuốn tiểu thuyết bao phủ lên? Hay chính hiện thực đang biến thành tiểu thuyết?
Tôi đứng dậy và lắc đầu.
"Này, đổi ca thôi. Đi ngủ đi. Nếu tôi còn nghe mấy chuyện đau đầu này nữa thì các chòm sao trong kênh sẽ bỏ đi hết mất.”
"Sự ủng hộ chòm sao của tôi đã giảm vì tôi ở cùng cậu đấy."
“Là do cô cứ cư xử như ung thư đấy.”
Cả hai cà khịa thêm vài câu rồi không ai nói gì nữa. Tôi dựa vào bức tường của tòa nhà và nhìn Han Sooyoung đang ngáy.
Một ý nghĩ thoáng qua. Có lẽ vẫn còn may vì cô ta xuất hiện ở đây. Ít nhất tôi không phải là người duy nhất biết rằng thế giới này là một ‘cuốn tiểu thuyết’.
Cuối cùng tôi thiếp đi. Có lẽ do kiệt sức, hoặc do một chút an tâm bất ngờ. Đó là một giấc ngủ ngắn nhưng yên bình.
Nhưng có lẽ tôi không nên ngủ.
Khi tôi mở mắt ra vào ngày hôm sau, Han Sooyoung đã là một cái xác lạnh ngắt.
