Kể cả tính cả con gái mình, Master đã đếm được có tổng cộng 12 cô gái đang bước vào quán cà phê của ông.
Ông đã biết Hideyori từ lúc nó còn là một đứa trẻ, thế nhưng cảnh có một tá cô gái vây quanh để theo đuổi cậu vẫn khiến ông bối rối.
‘Không biết chị gái mình đã dạy thằng nhóc cái gì mà lại ra nông nỗi này?’ ông không khỏi tự hỏi. Cứ đà này, ông thậm chí còn không dám nhìn mặt Asai-senpai, nghĩ đến đó, ông lại cảm thấy tội lỗi hơn cả lúc ông xúi giục Starbucks-neechan lúc trước.
“………À hem.”
Có lẽ không phải tất cả cô gái ở đây đều là thành viên của Tây Quân, ông nghĩ vậy. Để xác nhận, ông quay sang hỏi Sakuya.
“Không phải tất cả bọn họ đều là thành viên của Tây Quân đúng không………?”
“Đúng là tất cả họ đấy ạ.”
“………Phải rồi.”
Master đảo mắt nhìn cuộc sống tình cảm thảm hại của đứa cháu mình.
Hết ngạc nhiên, Master chuyển sang chế độ làm việc.
“Hmm……, đây chắc là lần đầu tiên ta gặp hai đứa đúng không? Ta có thể hỏi tên cả hai được không?”
“V, Vâng! Cháu là Fukamori Mitsuki! C, Còn đây là em gái sinh đôi của cháu………”
“Fukamori Misuzu. Rất vui được gặp gỡ.”
“Mitsuki-san và Misuzu-san à? Ta cũng rất vui được gặp hai đứa. Cả hai có thể gọi ta là Tanikawa hoặc là—…..”
“Cứ gọi ông ấy là Master đi.”
Master đang giới thiệu bản thân với hai chị em nhà Fukamori, những người mà ông gặp lần đầu tiên, nhưng bị Sakuya chen ngang.
“Ừm, Master cũng được……… mà này, nhiều người thế này thì không thể ngồi hết ở quầy được đâu. Hay mấy đứa chia thành 3 nhóm rồi ra bàn ngồi nhé?”
Ngay từ đầu, quán cà phê này được thiết kế để một vài người có thể ngồi cùng nhau, thế nên chỗ ngồi ở đây không thể chứa được nhiều người đến vậy.
“Ra vậy, tụi mình sẽ chia thành 3 nhóm. Nhưng chúng ta nên chia Tây Quân như thế nào đây?”
“Dùng ứng dụng đi!” Khi Sakuya bắt đầu suy nghĩ về gợi ý của cha mình, Towa lên tiếng.
“Được rồi! Để tớ lo! Hey Siri, [Mở ứng dụng chia nhóm!]”
[[Tetetete, Tetetete, Tee, Tee.]]
“Sao lại có cả nhạc nền thế kia………?”
Ứng dụng được mở ra trên điện thoại của Sakuya.
“Chia Tây Quân à…….. được rồi, bọn mình sẽ chia thành [Gia tộc Ishida], [Gia tộc Shimazu] và [Gia tộc Otani].”
“Thật sự phải liên hệ tới Tây Quân đến mức đó à!?”
“Thế này thì nhập tâm hơn mà.”
Risa nhanh chóng đáp lại trong khi Sakuya gõ tên của tất cả các thành viên vào ứng dụng.
Kết quả, nhóm được chia như sau.
[Gia tộc Ishida]
Sasaki Emi
Mishima Haruka
Fukamori Misuzu
Uematsu Yurika
[Gia tộc Shimazu]
Miyamura Towa
Juumonji Risa
Tsugaru Nodoka
Tanikawa Sakuya
[Gia tộc Otani]
Hosokawa Hoshiko
Tsugaru Madoka
Fukamori Mitsuki
Yoru Hiru
“Cũng khá cân bằng nhỉ,” Sakuya nói trong khi đưa điện thoại cho mọi người xem.
“Ểee? Tớ muốn ở gia tộc Shimazu cơ, dù sao thì đó là gia tộc duy nhất sống sót sau trận Sekigahara mà!”
“Nhưng gia tộc Ishida là người đứng đầu mà nhỉ?”
“Người đứng đầu….. nghe hay đấy!”
“…….đơn giản quá đi thôi.”
Emi ngắt lời than phiền của Yurika và thuyết phục cô ấy một cách dễ dàng.
Và thế là, Tây Quân chia nhau ra và ngồi vào bàn theo gia tộc của mình.
“Tớ thì thích gia tộc Ishida hơn.”
“……………..”
“……………..”
“……………..”
“Sao không ai cố gắng thuyết phục tớ cả vậy!?”
Madoka, Hoshiko và Mitsuki đều né tránh ánh mắt của Yoru.
Cứ như thế, các nhóm 4 người đã ngồi xuống.
“Chia nhóm rõ ràng như thế này có vẻ sẽ hữu dụng khi chúng mình muốn tách ra đấy nhỉ.”
“Ừm.”
Nếu có dịp nào đó mà họ phải chia nhóm lần nữa, Emi quyết định sẽ giữ nguyên sự sắp xếp này.
“Mấy đứa cuối cùng cũng ổn định rồi nhỉ…….”
Họ đã mất 10 phút hỗn loạn để sắp xếp mọi thứ và Master không có việc gì làm trong suốt thời gian đó.
“Vậy ta sẽ bắt đầu nhận gọi món nhé.” Master nói khi ông hỏi từng người một về món họ muốn.
“Cháu có thể giúp gì không?” Yoru đề nghị nhưng Master đáp lại: “Yoru-san hôm nay là khách mà, nên cứ thư giãn đi.”
“Vậy sao…… Cháu cảm ơn.”
“Thôi nào, có gì đâu.”
“Đúng thế, đúng thế. Cứ ngồi yên như tớ này, Yoru.”
“Thông thường thì cậu mới là người nên giúp một tay chứ……..?”
“Không sao đâu mà……. Dù sao thì ta sẽ có nhiều việc hơn nếu Sakuya cố giúp mình đấy……..”
“Ông ấy nói đúng đấy.”
“Điều đó khiến tớ nhìn ra được nhiều thứ thật.”
Không khí quen thuộc của quán cà phê lại diễn ra và Emi và Madoka bắt đầu thấy thư thái.
Họ có thể hiểu tại sao Hideyori lại thích nơi này đến vậy.
Mọi người đang có khoảng thời gian vui vẻ, Hoshiko nghĩ trong khi cô cũng thích bầu không khí ở đây và trở thành khách quen.
Sau khoảng 15 phút, Master pha xong và cà phê cùng nước ép được mang ra.
Towa đang nhìn ly cà phê xay của mình với đôi mắt lấp lánh trong khi Risa mỉm cười nhìn Towa.
Dù là tình địch, họ vẫn là bạn tốt của nhau.
Mitsuki cũng gọi cà phê xay theo lời giới thiệu của Towa và cô lập tức nhấp một ngụm.
“Aa! …….Cái này ngon thật! Dễ uống và cũng không để lại vị đắng trong miệng nữa.”
“Haha, cảm ơn cháu đã khen.”
Master rất vui khi Mitsuki thích cà phê của mình.
Đó cũng là một trong những mục tiêu của ông: khiến những người ông gặp lần đầu phải khen ngợi cà phê của ông.
“Cứ như một nhà phê bình chuyên nghiệp vậy. Mitsuki có muốn trở thành nhà báo trong tương lai không?”
“K, Không phải như vậy đâu!? Chỉ là nó ngon đến thế thôi……. một ấn tượng chân thật!”
“Tớ thấy hơi khoa trương quá rồi đấy……..”
“T, tớ là kiểu người như vậy mà!”
Madoka trêu chọc Mitsuki và mặt cô ấy bắt đầu ửng đỏ.
(Mitsuki lại bị trêu nữa rồi……….) Towa ngồi ở bàn bên cạnh nghĩ.
“Thiệt tình, bọn họ không thể yên lặng mà thưởng thức cà phê được sao………?”
Yurika, người đang lắng nghe cuộc trò chuyện của họ, nói với giọng bực bội.
“Hừm? Haruka, Emi, hai cậu đang uống gì thế?”
“Vâng! Tớ đã thử gọi một ly diet cola float giống Emi-san!”
“Nhưng nếu cậu đã gọi món đó thì chắc là cậu cũng chẳng có ý định ăn kiêng rồi.”
Thực đơn đúng là một mớ mâu thuẫn.
“Hehe! Diet Cola Float là ý tưởng của tớ đó!”
“Trước đây chỉ có Cola Float thôi mà. Yup! Cái này ngon thật!”
“Không biết cậu ấy thông minh hay ngốc nữa…….”
Emi và Haruka có vẻ rất thích thức uống mới mà Yoru đã thêm vào thực đơn.
“…………”
Nhìn hai người họ, Yurika bắt đầu ghen tị vì cô đã tự ép mình gọi một ly espresso.
“…………Haruka, cho tớ một miếng kem được không?”
“Ể? Vậy sao Yurika-san không gọi một ly Diet Cola Float luôn!?”
“Làm ơn mà! Một miếng thôi cũng được! Tớ sẽ cho cậu ly espresso của tớ!”
“…….Ý là, tớ không uống được cà phê……”
“Đi mà Haruka~~!”
“………thật tình. Chỉ một miếng thôi nhé. Aann.”
“Aann. ………Umu, kem là nhất.”
Yurika vui vẻ thưởng thức kem cùng Haruka và Emi.
(Bọn họ đang làm gì vậy…….) Misuzu nghĩ trong khi cô hơi sững sờ.
“Yurika, cậu cũng có im lặng đâu! Chỉ có mình tớ là uống một mình thôi phải không!”
“Mitsuki, nếu mọi người đều có một ly thì có sao đâu đúng không. Đúng không?”
“KHÔNG!”
Mitsuki hơi bực mình trong khi Yoru cố gắng xoa dịu cô ấy.
“Các senpai của chúng ta đúng là vô vọng thật đấy~”
“Không cãi được cậu câu này rồi, No-chan…….”
Trong khi đó, hai người trưởng thành nhất trong nhóm lại là những kouhai của họ, Nodoka và Hoshiko.
<Tác Note>
Gia tộc Ishida là nhóm bị đối xử tệ nhất trong game…….
Haruka về mặt lý thuyết là nữ chính, nhưng ngoài lộ trình của mình, cô hoặc là chết hoặc là bị bắt và không có thêm bất kỳ thời lượng xuất hiện nào.
Đó là lý do tại sao tôi miêu tả họ là nhóm hạnh phúc nhất ở đây.
Tất cả họ gần như không còn vai trò nào nữa ngoài phần 1 của game.
Thật tốt khi những nhân vật như vậy có thể có được sự cứu rỗi ha…….
Tiếp theo yup, thậm chí không thể nói [Em yêu anh]………………
