Vừa gõ cửa mấy cái, Arisu Mieko ở bên trong đã chờ đợi từ lâu, không thể chờ đợi thêm mà mở cửa, bổ nhào thẳng vào lòng Shimizu Yuuki.
Người đàn ông phản ứng cực nhanh, tóm lấy hai tay cô ta, đè lên tường. Sau khi lách mình vào nhà, anh dùng gót chân đóng sầm cửa lại.
"Bạn học Shimizu nhanh như vậy đã muốn 'vào thẳng chủ đề' rồi à? 'Đói' lắm rồi sao?"
Bị đè lên tường không thể động đậy, Arisu Mieko cũng không phản kháng, ra vẻ bình thản, ung dung của một thợ săn.
Nhờ ánh sáng mờ ảo ở huyền quan, đôi môi căng mọng, ướt át của cô ta đỏ tươi như máu. Đuôi mắt hẹp dài cong lên, ý cười uốn lượn, tràn ngập ham muốn vẩn đục.
Shimizu Yuuki nhíu mày, mũi khẽ động. Vừa vào cửa anh đã ngửi thấy một mùi mật ngọt bất thường. Anh cúi đầu liếc nhìn người phụ nữ chỉ mặc độc bộ nội y màu tím, để lộ bắp đùi trắng nõn, đầy đặn và cặp mông tròn lẳn. "Quả đào" căng mọng, mơn mởn ép lên tường, "thịt" rung rinh, tràn ra xung quanh.
Arisu Mieko, người từng là Thánh nữ của đền thờ, phải giữ gìn thanh tâm, cấm dục suốt mười mấy năm, thường xuyên vì cơ thể đầy đặn, không phù hợp với thân phận của mình mà phiền não. Đặc biệt là đôi mắt hồ ly quyến rũ kia, mỗi một cái nhăn mày, nụ cười, đều có thể từ nốt ruồi lệ dưới đuôi mắt mà toát ra ham muốn vẩn đục, cuồn cuộn.
Dù nhìn từ góc độ nào, người phụ nữ như Arisu Mieko cũng quả thực là đại danh từ của "sắc tình", "cám dỗ". Rốt cuộc là vị Thần Minh "không đứng đắn" nào lại chọn một cơ thể "dâm đãng" như vậy để làm "tùy tùng" đi lại trên nhân gian?
Đặc biệt là sau khi cô ta bước vào tuổi dậy thì, toàn thân trên dưới bắt đầu phát triển không thể kìm hãm. Trong Đền Hoshino, nơi trước nay chỉ nhận nữ giới lên núi hầu hạ, càng nổi lên tin đồn, nói rằng cơ thể mà Thần Minh đại nhân chọn lựa, e là bên trong đang ký túc một con quỷ bẩn thỉu, không sạch sẽ khác!
Nếu không phải Arisu Mieko thật sự có thể lắng nghe được thần dụ, thậm chí trên tay cô ta còn tái hiện lại thần tích vốn đã mấy trăm năm chưa xuất hiện của đền thờ, e là nội bộ đền thờ sớm đã có người đề xuất nghi ngờ, muốn "tạo phản"!
Mặc dù vậy, mỗi khi Arisu Mieko phải xuất hiện trước mặt tín chúng, tham dự nghi lễ cầu nguyện hàng tháng, đều chỉ có thể trùm khăn che mặt màu trắng, che đi vóc dáng, đường cong. Sinh hoạt, ăn uống thường ngày trong đền, và cả việc luyện tập thể lực với cường độ không nhỏ mỗi ngày, đều bị quản lý nghiêm ngặt.
Cấp trên của Đền Hoshino đã hạ tử lệnh: Tuyệt đối không thể để cơ thể của Thánh nữ đại nhân tiếp tục phát triển "phóng túng" như vậy nữa! Nếu không, một khi Thần Minh đại nhân chán ghét cơ thể trần tục quá mức lẳng lơ, dung tục này, nói không chừng thật sự sẽ có quỷ quái mượn xác Arisu Mieko để sống lại!
Theo như ghi chép trong điển tịch, mốc thời gian được ấn định là vào năm Arisu Mieko hai mươi hai tuổi. Chỉ cần qua được giới hạn này, cô ta vẫn có thể lắng nghe được chỉ thị của Thần Minh, và "gây ra" thần tích, vậy thì về cơ bản là "ván đã đóng thuyền", đền thờ cũng không cần phải ngày ngày lo lắng, nhìn chằm chằm vào cơ thể ngày càng đầy đặn, quyến rũ của Thánh nữ đại nhân nữa.
Năm đó cuối cùng cũng đến. Thánh nữ của Đền Hoshino, Arisu Mieko, đã không phụ lòng mong đợi, thật sự vượt qua được tầng tầng khảo nghiệm nghiêm ngặt, đè bẹp phe "chống đối" trong nội bộ đến mức không ngóc đầu lên được. Từ đó, không còn bất kỳ âm thanh phản đối hay lời đồn nào nữa.
Các thần quan đều đắm chìm trong niềm vui sướng vì đền thờ lại có thể tiếp tục kéo dài thêm trăm năm, lại không hề nghĩ tới, bọn họ đã vô tình phạm phải sai lầm lớn, vậy mà lại đồng ý để Thánh nữ đại nhân... xuống núi, đến nhân gian "rèn luyện".
Năm đó, Arisu Mieko đã gặp Shimizu Yuuki. Chỉ một cái liếc mắt, cô ta liền khẳng định đây chính là "Thần Minh" chân chính mà cô ta đã luôn miệng cầu nguyện, tâm tâm niệm niệm suốt mười mấy năm qua.
Kỳ lạ là, cô ta không có quá nhiều kinh ngạc hay kính sợ, mà nhiều hơn, là ham muốn mãnh liệt, cuồn cuộn, không dứt... trong cơ thể vốn bị coi là "ô uế" kia.
Từ đó, ý nghĩ duy nhất của cô ta... chính là "ăn" vị Thần Minh của mình.
Đến sau này, cô ta cũng đã được toại nguyện.
"Vậy... xin nhờ bạn học Shimizu. 'Cô' một mình thật sự 'làm' không đã."
Hai cánh tay tuy bị khống chế, nhưng chân thì không. Arisu Mieko dùng sức quấn chặt lấy vòng eo cứng rắn, thẳng tắp của Shimizu Yuuki, ép cơ thể mình dán sát lên.
Shimizu Yuuki cảm nhận được hơi thở nóng hổi, thơm ngát từ người Arisu Mieko không ngừng ập đến. Đôi mắt đen láy, u ám, phản chiếu bộ dạng khêu gợi, quyến rũ tột cùng của người phụ nữ. Môi cậu run rẩy, trầm giọng cảnh cáo:
"Cô rốt cuộc đang nghĩ gì? Lẽ nào cô không sợ bị Erika phát hiện? Lỡ như cô ấy bây giờ tỉnh dậy, phát hiện tôi không có ở bên cạnh..."
"Nói vậy là bạn học Shimizu rất không tình nguyện?" Arisu Mieko vươn chiếc cổ trắng nõn, liếc nhìn bộ dạng ra vẻ chính trực nhưng có chút hoảng hốt của người đàn ông, như thể đã nhìn thấu vẻ "yếu thế" của cậu.
"Nhưng tôi thấy cậu ngược lại còn tích cực hơn mọi khi. Lần sau lúc nói mạnh miệng, hay là phiền cậu thu lại cái 'khí thế' hừng hực ở hạ thân một chút, được không? Rõ ràng đã khao khát đến mức này rồi, còn ở đây giả vờ thanh cao, trong sạch với tôi!"
Giọng điệu của người phụ nữ lập tức lạnh băng, phối hợp với hành động không hề báo trước, lập tức đánh cho Shimizu Yuuki một đòn trở tay không kịp. Cô ta không ngờ lại tàn nhẫn như vậy, nhắm thẳng vào "yếu điểm" của cậu mà ra tay.
Cậu cắn chặt răng, trán rịn ra từng lớp mồ hôi lạnh. Linh hồn như thể bay bổng, sắp thoát ra khỏi thể xác, cứng đờ bị khống chế hồi lâu, hai cánh tay bị Arisu Mieko giữ chặt cũng được giải phóng.
Cô ta túm lấy cổ áo Shimizu Yuuki không buông, lời nói thốt ra từ miệng vô cùng ác độc, chói tai, từng câu từng chữ đều nhắm thẳng vào giới hạn lý trí của người đàn ông:
"Cậu tưởng tôi là con ả Sakai Mina dễ nói chuyện kia sao? Bớt lấy mấy lý do, khó khăn đó ra để lấp liếm với tôi! Bạn học Shimizu không phải thật sự vẫn nghĩ mình bây giờ còn có tư cách mặc cả đấy chứ? Chỉ cần là lời tôi nói, cậu ngoan ngoãn làm theo là được..."
"Cái hình tượng người chồng tốt chung thủy đó của cậu, cũng chỉ dùng để lừa con vợ ngốc của cậu và mấy người ngoài không biết gì thôi. Nhưng... tôi thì biết rõ lắm nhé! Cái vẻ ngoài chính nhân quân tử đó của cậu, bên dưới rốt cuộc là 'đói khát', 'ham muốn' đến mức nào! Chỉ cần mấy ngày không được 'thỏa mãn' là trong đầu toàn nghĩ đến mấy thứ đó, đúng không? Trong xương cốt chính là một 'dục nam' (gã đàn ông dâm đãng) không hơn không kém!"
Giây tiếp theo, người phụ nữ thất thường này lại nở nụ cười dịu dàng, vùi đầu vào hõm cổ Shimizu Yuuki, hít hà mùi hương khiến người ta say mê, quyến luyến trên người anh.
"Nhưng mà... chuyện này cũng không thể trách bạn học Shimizu. Dù sao thì, nếu đổi lại là tôi, mỗi ngày ở trên giường đều phải đối mặt với cô vợ 'cá muối' bất lực kia, e là cũng sớm đã không nhịn được rồi..."
"Nè, bạn học Shimizu lúc nửa đêm mất ngủ, nhận được mấy tin nhắn kia của tôi, có phải đã cảm thấy có chút vui thầm? Lại rất mong chờ chuyện sắp xảy ra không?"
Hoang đường!
Anh ta... anh ta sao có thể nằm bên cạnh Erika mà lại đi nghĩ đến mấy thứ hỗn loạn này?
Cho dù cả đời này chỉ có thể dùng tay, anh ta cũng tuyệt đối sẽ không chủ động đi tìm đám ác nữ này để tìm kiếm sự thỏa mãn!
Shimizu Yuuki tức giận trừng mắt nhìn Arisu Mieko, định mở miệng phản bác, lại nhìn thấy nụ cười trên mặt người phụ nữ đột ngột tắt ngấm, liền hóa thành đôi môi run rẩy trong im lặng.
Mệnh lệnh của người phụ nữ liền theo đó mà đến:
"Bây giờ... hãy ôm tôi giống như cậu đã ôm người vợ tốt của cậu ở dưới lầu, sau đó... đi vào phòng ngủ..."
