Ex dùng bình thuốc còn lại để hồi phục cơ thể. Đó là một loại thuốc mạnh mẽ có thể chữa lành ngay cả một cơ thể đã bị tàn phế.
‘Dùng một loại thuốc như vậy chỉ để thẩm vấn…’
Tuy đây không phải tiên dược thực sự, nhưng khả năng phục hồi của nó thật đáng kinh ngạc, và việc Darius dùng nó cho một việc như thế này thật khó tin.
“Ngươi thấy lãng phí à?”
Khi Ex đang nghĩ về giá trị của nó, Darius ung dung lên tiếng trong khi ngồi trên ghế. Hắn đang lau bàn tay đẫm máu của mình bằng một chiếc khăn tay.
“Công đóng góp cho vụ dinh thự quỷ và giá trị 1,2 tỷ El kết thúc ở đây.”
“1,2 tỷ El…?”
“Cuộc quyết đấu với Ngài Griffork.”
Nghe vậy, cậu bèn xác định được thủ phạm đằng sau vụ việc nhức nhối đó.
“Chẳng lẽ người đã đặt cược 200 triệu El cho thần là…?”
“Là ta. Ngươi có phàn nàn gì không?”
“Không, không hề… Chỉ là tại sao ngài lại đặt cược 200 triệu El cho thần…?”
“Chẳng việc gì mà phải thách đấu một cuộc quyết đấu mà ngươi không có cửa thắng.”
“Ngài nói phải…”
Cậu có rất nhiều điều muốn nói, chỉ là nếu muốn sống, cậu phải giữ im lặng. Giờ đã chẳng còn bình thuốc nào nữa rồi.
Cậu gạt chủ đề nhức nhối ấy sang một bên và nhanh chóng tiếp tục.
“Công đóng góp cho vụ dinh thự quỷ… Ngài biết chuyện này sao?”
“Thấy ngươi cố hết mức xóa dấu vết thật thú vị. Ta đáng sợ đến thế à?”
“Không, không hề. Sao thần dám…”
“Cho ngươi biết, căn phòng này chứa 42 loại ma cụ xác minh đúng sai. Chúng khá ồn ào đấy.”
“Thành thật mà nói, rất đáng sợ ạ.”
Ex chắc chắc khi nghe Darius nói vậy.
Kể cả khi cậu dùng Vạn Lời Dối Gian, cậu cũng cũng chẳng thể nói dối được Darius.
Thấy Ex nhanh chóng thay đổi lập trường, Darius bèn khịt mũi.
“Ta giữ mạng cho ngươi vì ngươi đã giải quyết vụ việc đó. Tuy việc dọn dẹp nó khá là khó nhằn.”
Ex khẳng định lại lần nữa. Darius có một tính cách rất tệ. Chuyện hắn một mực chế nhạo cậu đã chứng minh là vậy.
Sau khi sạch máu trên tay, Darius bèn cất tiếng.
“Vậy nói cho ta biết mau. Chuyện bằng cách nào ngươi biết được thông tin tối mật của hoàng gia?”
Một câu hỏi rất quan trọng. Chuyện Darius có hợp tác hay không phụ thuộc vào câu trả lời này. Nói dối không phải là một lựa chọn tốt trong tình huống này. Vậy nên, câu trả lời chỉ có thể là.
“Thần biết trước tương lai.”
Một cách tiếp cận thẳng thừng.
———
“Thần xin cáo lui…”
Ngoại hình của Ex thật thảm hại khi cậu rời khỏi căn phòng. Cậu đã bị đánh đập đến mức mà khó lòng hoạt động được bình thường. Chuyện này cũng là hiển nhiên sau khi nói mấy chuyện nhảm nhí của ‘tương lai’ trước mặt hoàng tử.
Darius biết Ex rất có ích, vậy nên cậu đã sống sót. Bằng không, cậu sẽ chẳng còn được bước chân ra khỏi căn phòng ấy.
“Hừm, tương lai ư…”
Darius suy tư sau khi nghe câu chuyện của Ex.
‘Công chúa Beatrice đã trở thành một con quỷ vào 5 năm trước.’
Hắn đã nghi ngờ chuyện này từ lâu. Chỉ là Beatrice là người rất vâng lời hắn. Hắn không thể chấp nhận rằng cô đã trở thành một con quỷ.
‘Cha ta bị nguyền rủa, không phải bệnh tật.’
Do hoàng hậu đã an nghỉ vĩnh hằng và hoàng đế bất tỉnh. Nếu công chúa cũng chẳng còn, hắn chắc chắn sẽ phát điên vì cô đơn. Vậy nên, hắn đã bỏ mặc chuyện ấy và không chịu thừa nhận.
‘Linh hồn của em gái ta, Beatrice, vẫn còn nguyên vẹn.’
Các điều kiện để khôi phục mọi thứ về trạng thái ban đầu rất phức tạp và khó khăn. Có điều, hắn hài lòng khi biết chuyện đó là khả thi. Chỉ riêng điều đó đã làm vơi đi gánh nặng trên vai hắn.
‘Vụ việc 5 năm trước đã được bọn quỷ lên kế hoạch.’
Hàm răng hắn nghiến lại vì giận dữ. Thật không may, Ex không biết nó được lên kế hoạch như thế nào. Hắn muốn phá hủy mọi thứ, nhưng giờ chưa phải lúc.
‘Thời điểm để đảo ngược mọi thứ sẽ đến.’
Ex đã không nói thời điểm đó là gì.
‘Ta sẽ làm cho nó xảy ra.’
Thế nhưng, chẳng có chút dối trá nào trong những lời đó.
“Cứ như một giấc mơ vậy…”
Darius nhếch một bên mép lên cười.
Bên cạnh hắn, Milia đang mang vẻ mặt đầy ngờ vực và bất mãn.
Darius, cảm nhận được tâm trạng của cô, bèn khẽ hỏi.
“Cô không thích hắn à?”
“…Thần vẫn không thể tin được hắn.”
Milia không thích mọi thứ về Ex từ đầu đến chân.
“Hắn chỉ là một thường dân không rõ danh tính. Vậy mà hắn dám tuyên bố có thể gỡ bỏ lời nguyền của hoàng đế…! Cứ như hắn biết các khó khăn ngài đã phải chịu trọng suốt 5 năm qua vậy…!”
“Đủ rồi.”
Nghe lời khiển trách của Darius, Milia cúi đầu.
Hắn biết tại sao Milia lại kích động như vậy. Cô đã chứng kiến tận mắt địa ngục mà Darius đã sống qua.
“Ta cũng không tin mọi thứ. Kẻ nào lại đi tin một người tuyên bố mình thấy trước tương lai chứ?”
“Vậy tại sao…”
“Ta mệt rồi.”
Lần đầu tiên sau một thời gian dài, Darius thành thật nói. Đây là lần đầu tiên kể từ khi hắn không còn tin tưởng được bất cứ ai.
“Đã 5 năm rồi. Thật mệt mỏi khi ta phải sống mà nghi ngờ mọi lúc.”
“Thưa Điện hạ…”
“Xem ra các ngươi đã quên, nhưng ta mới 17 tuổi. Ta thiếu khả năng và quyết tâm để cai trị như Bệ hạ. Ta đến học viện thực chất cũng chỉ là để trốn khỏi cung điện.”
“Không phải vậy! Không ai nghi ngờ khả năng của ngài…”
“Ngươi xem. Các ma cụ lại ồn ào rồi.”
“Hự…”
Các ma cụ phát hiện đúng sai mà chỉ Darius mới có thể nghe thấy đang ồn ào cảnh báo.
Trước chuyện các suy nghĩ nội tâm của mình bị phơi bày, Milia quay đầu đi và ngậm miệng lại.
Hắn nhớ lại những lời giải thích tuyệt vọng của Ex.
“Khi hắn nói hắn nhìn thấy tương lai, một điều thú vị đã xảy ra.”
“Điều thú vị?”
“Phải.”
Sau khi tận hưởng một khoảnh khắc im lặng, Darius chợt lên tiếng.
“Thật yên tĩnh. Lần đầu tiên sau một thời gian dài, chúng thực sự yên tĩnh. Bất chấp tất cả lời lẽ đó, chúng vẫn chỉ im lặng.”
Hắn nhớ lại lời của Ex.
Kể cả khi cậu nói cậu sẽ gỡ bỏ lời nguyền của hoàng đế.
Kể cả khi cậu nói cậu sẽ khôi phục Công chúa Beatrice về nguyên trạng.
Kể cả khi cậu nói cậu có thể ngăn chặn sự diệt vong của đế chế và thế giới,
“Tất cả 42 ma cụ đều im lặng.”
Ex đã không nói dối dù chỉ một lần.
———
Cuộc gặp gỡ với Darius thành công một nửa. Chỉ là cũng đã thất bại một nửa.
『Hình Phạt Nhất Quán nhận phải: Tăng Cường Quỷ Xâm Nhập』
『Hình Phạt Nhất Quán nhận phải: Cường Hoá Gremory và Hỗ Trợ』
『Hình Phạt Nhất Quán nhận phải: Tăng Các Yếu Tố Bất Ổn Trong Công Vụ Đế Chế』
『Hình Phạt Nhất Quán nhận phải: Chắc Chắn Sau Này Bị Lộ Danh Tính』
『Hình Phạt Nhất Quán nhận phải: Tăng Cường Kịch Bản Diệt Vong』
‘Mình toi rồi.’
Các hình phạt nhất quán bùng nổ.
Đây cũng là chuyện hiển nhiên. Cậu đã tiết lộ các kiến thức mà cậu không thể giải thích. Nếu nói ‘Tôi biết trước tương lai’ mà giải quyết được vấn đề, cậu đã không phải vật lộn nhiều đến vậy.
Mỗi hình phạt đều đáng ngại đến mức khó mà dự đoán được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Cậu thà nhận hình phạt giảm thuộc tính còn hơn.
‘Mình nên biết ơn vì mọi chuyện chỉ dừng lại ở mức này…’
Có điều, cậu đã đạt được thành công lớn hơn các hình phạt này.
Một liên hệ mới đã được thêm vào điện thoại mana của cậu. Đó là liên hệ trực tiếp của Hoàng tử Darius. Nói cách khác, thứ cậu có được là con bài ‘Hỗ trợ từ Đế Chế.’
Tất nhiên, cậu vẫn chưa chắc chắn là được hỗ trợ. Cậu phải hoàn thành điều kiện cậu đã đề xuất với Darius trước đã.
Chính là ‘gỡ bỏ lời nguyền của hoàng đế.’
‘Thời gian eo hẹp quá.’
Ex nhìn vào tờ lịch treo ở một bên phòng. Sự kiện Đại Lễ Hội còn hai tuần nữa, và giải đấu còn ba tuần nữa. Cậu cần phải hành động nhanh chóng để gỡ bỏ lời nguyền của hoàng đế.
‘Sẽ nhanh hơn nếu trộm chiếc vòng cổ từ Andras…’
Nhưng cậu không định dùng phương pháp đó bây giờ. Cậu dự định sẽ dùng một phương pháp mà không ai có thể đoán trước được.
“Siri, mở chỉnh sửa thiết lập.”
『Bạn muốn chỉnh sửa thiết lập nào?』
Cuối cùng, đã đến lúc sử dụng tất cả các điểm biên tập mà cậu đã tích.
“Thêm ‘Thánh Tích Thanh Tẩy’ vào phần thưởng cuối cùng của di tích cổ đại.”
Đây là khả năng gian lận thứ ba của Ex.
———
Ex quyết định đi đến di tích cổ đại vào năm ngày sau, thứ bảy. Trước đó, cậu đã chuẩn bị các vật phẩm cần thiết cho việc thăm dò.
“Cậu muốn tôi mua mấy thứ này?”
“Vâng, Sư phụ.”
Sáng hôm sau, Ex đưa một danh sách viết trên giấy cho Roxwell tại phòng giáo vụ.
Roxwell từ từ đọc to danh sách.
“10kg bom nổ, đèn đội đầu, 50m dây thám hiểm, 10 loại neo cố định, v.v… Cậu đang lên kế hoạch cho một vụ đột nhập à?”
Đó là một danh sách đồ mua cùng một mức giá khổng lồ. Chỉ cần tính nhẩm thôi cũng đã vượt quá 20 triệu El.
“Vậy vậu muốn tôi mua mấy thứ này? Bằng tiền của tôi?”
“Vâng, Sư phụ. Thầy cũng đã kiếm chút đỉnh từ vụ cá cược mà.”
“Cậu có đưa tiền của cậu cho tôi cược không? Không.”
Cậu đã lường trước được phản ứng này.
Ex đưa qua một tài liệu.
“Sư phụ, xin hãy xem qua cái này.”
“Gì nữa đây?”
“Dự án ‘Thám Hiểm Di Tích Cổ Đại’ mà em đã lên kế hoạch.”
Cậu hắng giọng và bắt đầu thuyết trình.
“Chúng ta cần phải chứng minh em là ‘Thủ Khoa Của Học Viện.’ Rõ là chuyện đạt được hạng 1 với tín chỉ căn bản là không thể. Vậy nên, chúng ta tính nhắm đến các tín chỉ bổ sung kiếm được bằng cách giành hạng 1 trong giải đấu.”
“Và?”
“Chỉ là vậy vẫn chưa chắc ăn. Nếu chúng ta không giành được hạng 1, mọi chuyện sẽ kết thúc. Chúng ta cần một kế hoạch dự phòng. May mắn thay, các quy tắc tín chỉ bổ sung bao gồm cả thứ này.”
Tài liệu vạch ra các quy tắc tín chỉ bổ sung. Ex nhấn mạnh phần ‘Hoạt Động Ngoại Khóa Của Học Viện’.
“Nói cách khác, nếu chúng ta làm chuyện gì đó vinh dự nhân danh học viện, chúng ta sẽ kiếm được điểm thưởng tương đương. Cũng không ít đâu.”
Trong câu chuyện gốc, tổ đội anh hùng đã kiếm được tín chỉ bổ sung theo cách này. Và đó họ không cần tín chỉ, Ex sẽ lấy chúng.
“‘Di tích cổ đại’ vẫn là một nơi chưa được khám phá đầy đủ. Đó là một nơi mà các thánh tích khó hiểu thi thoảng xuất hiện. Vậy nên, em sẽ đi khám phá nơi đó.”
Phản ứng của Roxwell đối với bài thuyết trình rất ngắn gọn.
“Cậu làm nổi không?”
Tất nhiên, là từ chối.
“Có kha khá vấn đề, nhưng xem xét chúng từ từ được.”
Roxwell gập từng ngón tay lại khi ông giải quyết từng điểm.
“Thứ nhất, học viện đang trong tình trạng cấm hoàn toàn việc ra ngoài. Thứ hai, ngay cả các chuyên gia cũng không thể khám phá nơi đó, vậy nên cậu cũng không. Thứ ba và quan trọng nhất, mắc gì là tiền của tôi?”
“Điều thứ ba là quan trọng nhất đối với thầy.”
“Cậu hẳn đã tự mình xử lý cái thứ nhất và thứ hai rồi.”
Roxwell tin cậu một cách kỳ lạ.
Ex hạ giọng với vẻ mặt nghiêm túc.
“Sư phụ, đây là một ‘khoản đầu tư.’ Em không đòi hỏi miễn phí. Em đang cho thầy cơ hội để có được một phần kho báu phát hiện trong di tích cổ đại.”
“Cậu có biết hiện giờ mình trông giống mấy tên bịp bợm lắm không?”
“Mấy tên bịp bợp không mang lại kết quả, nhưng em thì có.”
“Nghe đúng chất bọn bịp bợm…”
Roxwell thở dài thườn thượt.
“Trước mắt… 9 chia 1.”
“Ồ, thầy chi 20 triệu El và chỉ lấy 10%? Em, tên đệ tử không xứng đáng này rất cảm động trước ân điển của sư phụ…”
“Ta 9.”
“Sao lại thế hả Giáo sư? 5 chia 5 đi.”
“Tên nhóc con này…”
Sau một hồi mặc cả dài dòng, Ex nhận ra mình sắp bị đánh, nên cuối cùng cậu đã nhượng bộ.
“6 chia 4… Đây là lạm quyền…!”
“Cậu nghĩ 20 triệu El từ trên trời rớt xuống à?”
“Thầy đã kiếm được gấp ba lần số tiền đó từ một lần cá cược…!”
“Tên nhóc nhà bây nói lại lần nữa xem?”
Sau khi cuộc đàm phán kỳ lạ giữa sư phụ và đệ tử kết thúc.
Roxwell nghiêm túc gọi Ex với tư cách là giáo sư giám sát.
“Elia và Lola thế nào rồi? Cậu thân với chúng mà.”
Đây là một câu hỏi mà Ex thấy khó lòng trả lời.
Vụ việc giữa ba người họ ngày hôm qua đã lan truyền khắp học viện. Đặc biệt là vì nó xảy ra với Ex, tâm điểm của cơn bão hiện tại, vậy nên tốc độ lan truyền rất nhanh.
“Elia giờ… với Lola và em… Chuyện là vậy đó.”
Khi cậu gặp Elia vào buổi sáng, cô đã không ngồi cạnh Ex. Cô đi và ngồi ở một nơi khác như để phớt lờ Ex và Lola. Cô đang thực hiện chính xác những gì cô đã nói ngày hôm qua.
“Lola đang gặp khó khăn.”
Lola trở nên chán nản khi thấy thái độ thay đổi của Elia. Vai cô chùng xuống vì tội lỗi và tự trách. Bất kee Ex có an ủi bao nhiêu, cô cũng không khá hơn.
Nghe lời giải thích ấy, Roxwell thở dài và hỏi.
“Còn cậu thì sao?”
“Như mọi khi…”
“Cậu không biết gì cả.”
“Hả?”
“Xem đi.”
Roxwell đưa cho Ex một chiếc gương.
Trong gương, Ex có một ánh mắt khá dữ dội. Cậu cứ như đang phải chịu đựng chuyện gì đó mà cậu không thể xử lý vậy.
“Cậu là một trong số ít người tôi công nhận. Vậy nên, tôi nói chuyện này vì lo lắng đấy."
Roxwell lấy lại chiếc gương và thở dài.
“Nếu chịu đựng không nổi thì cứ nói ra đi. Cậu không phải là anh hùng hay chiến binh, càng không phải là siêu nhân. Cậu chỉ là một học viên có tính khí thất thường.”
“…”
“Cậu luôn trông như đang bị thứ gì đó rượt đuổi vậy. Và cứ như rằng cậu sẽ chết nếu không chạy. Nếu cậu cứ tiếp tục chạy một cách tuyệt vọng, cũng sẽ có ngày cậu phải gục ngã thôi. Đến lúc đó thì đã quá muộn.”
Nghe vậy, vẻ mặt của cậu bèn trở nên phức tạp. Cậu có cảm giác như đây là điều cậu sẽ nói với chính mình trong quá khứ.
“Lần này cũng vậy. Đã bao lâu kể từ khi cậu gây chuyện rồi và bây giờ còn là chuyện này nữa? Cậu phải gắng gượng mình bao nhiêu nữa mới hài lòng đây? Chừng nào cậu định nghỉ ngơi? Sau khi cậu chết à?”
“…Haha, chừng nào mới được đây chứ.”
Một tiếng cười tự giễu thoát ra mà cậu không nhận ra.
“Em đã trải nghiệm rồi, kể cả sau khi chết em cũng không được nghỉ ngơi.”
“…Cậu đang nói gì vậy?”
Nghỉ ngơi.
Cậu đã không nghĩ về nó, cũng không khao khát nó. Chính xác hơn, cậu không có thời gian cho chuyện đó.
Trớ trêu thay, chuyện này cũng giống như trong kiếp trước của cậu. Trong kiếp trước, cậu chỉ dừng lại sau khi mất tất cả. Và chuyện đó cũng là do ép buộc, chứ không phải tự chọn.
Vậy nên, Ex không biết làm thế nào để dừng lại.
“Sư phụ, thầy có tò mò không?”
Vì vậy, cậu quyết định sử dụng một phương pháp khác.
Nếu cậu không thể dừng lại, cậu sẽ chạy nhanh hơn và liều lĩnh hơn.
“Sự thật của thế giới này.”
Cho đến khi cậu đâm vào thứ gì đó và vỡ tan.
