Sổ Tay Bổ Hoàn Á Nhân Nương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con điên ở cái Võ Lâm này là tao đấy

(Đang ra)

Con điên ở cái Võ Lâm này là tao đấy

정통무협조와요

Trong khi tôi chẳng biết tí gì về võ hiệp cả."

118 276

Cô hầu gái đầy tính chiếm hữu tôi vừa thuê hóa ra là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy tính chiếm hữu tôi vừa thuê hóa ra là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy là một nàng công chúa...!?

24 16

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

386 13326

Thiên sứ chỉ uống soda

(Đang ra)

Thiên sứ chỉ uống soda

Maromi Maroyaka

Đây là một câu chuyện thanh xuân pha chút bí ẩn, nơi tình yêu và quá khứ đan xen vào nhau.

18 14

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

285 7910

Xích Long Hoàng Nữ (61 chương) (Hoàn Thành) - Chương 11: Phủ Thành Chủ

Chương 11: Phủ Thành Chủ

"Thật sự quá ngại, nếu có thể em muốn chiêu đãi ngài tại nhà hàng Saint Nari sang trọng hơn... Thành phố này thời gian xây dựng quá ngắn, còn rất nhiều chỗ chưa hoàn thiện."

Fisher và Raphael theo Keken lên xe ngựa của cậu ta, để xe ngựa của cậu ta đưa họ đến "Phủ Thành Chủ". Đó là một tòa nhà hoàn thiện hơn hẳn so với các kiến trúc khác, tọa lạc ngay trung tâm con phố của thành trì, bên cạnh còn có một số ngân hàng và đơn vị chính phủ của Saint Nari.

Cách nơi Fisher mua đồ vừa vặn mấy con phố, cho nên trên xe có thể trò chuyện một chút.

"Không sao, nơi đây đã là thành phố rất tốt ở Lục địa Nam rồi."

Fisher đi từ Cảng Karl về phía nam, dọc đường đi qua rất nhiều thành phố do người Lục địa Tây xây dựng, thành phố của Keken đã được coi là những nơi xuất sắc trong số đó. Còn nhớ khi anh trọ lại ở một số thành phố nhỏ, thế mà còn xảy ra vụ nổ súng, cư dân bị bắn chết mà ngày hôm sau vẫn chưa bắt được hung thủ, cảnh sát tìm kiếm không có kết quả bèn mặc kệ luôn.

Lời khen của Fisher khiến Keken có chút ngượng ngùng gãi đầu:

"Thực sự là quá khen rồi... Không biết ngài Fisher hiện tại định đi về hướng nào? Là tiếp tục đi về phía nam thám hiểm hay là..."

"Điểm đến của chuyến này là Cảng Karl, tôi định từ đó trở về Lục địa Tây."

Nghe thấy lời Fisher, trên mặt Keken lộ vẻ tiếc nuối, nhưng rất nhanh cậu ta nhớ ra điều gì đó, nhắc nhở Fisher:

"A, Cảng Karl mấy tháng gần đây e là không có tàu về Nari đâu. Nếu muốn đi từ Cảng Karl thì bắt buộc phải lên bờ ở Schwali trước, sau đó mới từ Schwali trở về Nari... Em nghe nói hợp đồng giữa cảng và chính phủ Nari đã hết hạn, đám người trong Nghị viện không hài lòng lắm với mức phí thường niên mà Cảng Karl yêu cầu hiện tại, hai bên hiện vẫn đang thảo luận xem phí thường niên năm nay bao nhiêu mới hợp lý."

Fisher hơi ngẩn ra, sau đó mới bất lực thở dài.

Đám người trong Nghị viện dù làm ra chuyện gì anh cũng không ngạc nhiên, khiến anh nhớ lại câu ngạn ngữ được truyền miệng giữa sinh viên và giáo sư trong trường:

"Của Nghị viện..."

"Tất cả người trong Nghị viện cộng lại cũng không ghép nổi thành một bộ não hoàn chỉnh."

Mình vừa định mở miệng, Keken trước mặt đã nói trước câu ngạn ngữ này. Sau đó cậu ta cũng hơi ngẩn ra, nhìn Fisher cười rộ lên:

"Quả nhiên, truyền thống của Học viện Hoàng gia là thế này - nói xấu Nghị viện."

"Tiền đề là Nghị viện luôn có những điểm khiến người ta phải chê trách."

Raphael bên cạnh nghe không hiểu lời đối thoại của hai người, dựa người vào cửa sổ xe gần vị trí của Fisher nhìn ra ngoài. Không biết đột nhiên nhìn thấy gì, khóe mắt Fisher liếc thấy đồng tử của cô lại co lại thành một đường thẳng, vảy cũng dựng lên.

Hành động bất thình lình này dọa Keken trong xe giật mình, cậu ta nhìn Fisher:

"Ngài Fisher, đây là nô lệ ngài mua ở đây sao?"

"À... đối tượng nghiên cứu, cậu không cần để ý..."

Fisher không nói nhiều, anh nương theo ánh mắt của Raphael nhìn ra ngoài, chỉ thấy bên vệ đường dựng mấy cái lồng sắt. Ngoài lồng, một người đàn ông quấn băng đang chào mời khách. Còn trong lồng, không có gì bất ngờ khi nhốt mấy Á nhân, chắc là do thợ săn ở đây bắt được ngoài hoang dã.

Mà ở trong cái lồng cao nhất, một Long nhân đực màu xanh lục còn nhỏ tuổi đang co ro trong góc lồng, toàn thân đầy thương tích.

Fisher thấy móng vuốt của Raphael bấu chặt vào khung cửa sổ xe liền hiểu trong lòng cô đang nghĩ gì. Nhưng Fisher chỉ để chuyện này trong lòng, ngoài mặt không nói một lời quay đầu nhìn Keken, tiếp tục chủ đề trước đó.

"Nếu ngài Fisher vẫn muốn đi tàu thẳng đến Nari, kiến nghị ngài sau khi ra khỏi thành hãy đi về hướng Tây Bắc đến Thành phố Philoen. Cảng Crete ở phía bắc Thành phố Philoen vẫn chưa hết hạn hợp đồng với chính phủ. Hơn nữa..."

Trên mặt Keken lộ ra chút ngưỡng mộ:

"Thành phố Philoen là thành phố phồn hoa nhất cả Lục địa Nam đấy, cho dù so với Saint Nari cũng không kém cạnh bao nhiêu."

Saint Nari?

Fisher nghe đối phương miêu tả không khỏi dấy lên nghi hoặc trong lòng.

Dù đến sớm thế nào đi nữa, thời gian xây dựng Thành phố Philoen cũng không quá năm năm, mà đánh giá về nó lại có thể khiến người khác so sánh với thủ đô Saint Nari của Nari.

Nên nói là sự cai trị của Nghị viện quá tệ hại hay là sự cai trị của Thành phố Philoen thực sự quá tốt đây?

"Ra là vậy, tôi hiểu rồi, đa tạ lời nhắc nhở của cậu."

Keken cười gật đầu, tỏ ý không cần khách sáo.

Xe ngựa cũng đã sớm lướt qua con phố bán Á nhân nơi đầu đường lúc nãy, thế là Raphael cũng thu hồi tầm mắt, chỉ là đồng tử vẫn co chặt, cả người cô trông có vẻ ham muốn tấn công rất mạnh, khiến Keken có chút không tự nhiên nhích mông về phía phu xe. Nếu để cậu ta biết Ấn Ký Nô Lệ của Raphael đã bị Fisher hủy bỏ rồi, liệu cậu ta có sợ đến mức nhảy ra khỏi xe không nhỉ.

"Chúng ta đến rồi, ngài Fisher."

Xe ngựa từ từ dừng lại ở cổng Phủ Thành Chủ. Lính gác cầm súng trông có vẻ lười biếng ở cổng đều đứng thẳng người hơn một chút.

Dẫn Fisher và Raphael vào cổng lớn Phủ Thành Chủ, một người phụ nữ tóc đen mắt đen mặc váy dài màu trắng sữa đã đứng trang nghiêm ở cửa. Thấy nhóm người Fisher đi vào, cô hành lễ theo kiểu quý cô:

"Hoan nghênh."

Fisher cũng hành lễ kiểu quý ông. Keken đi đến bên cạnh người phụ nữ, giơ tay giới thiệu:

"Đây là phu nhân của em, Dora... Vị này là ngài Fisher, là một quý ông có danh tiếng lẫy lừng ở Saint Nari. Anh muốn chiêu đãi ngài ấy một bữa trưa, em có thể giúp anh bảo đầu bếp chuẩn bị nhiều hơn một chút không? À, tiện thể nói với chị em một tiếng nhé."

"Không vấn đề gì, em đi ngay đây."

Dora cười bẽn lẽn, hơi cúi chào rồi rời đi.

Fisher liếc nhìn hai chiếc nhẫn đeo trên tay Keken, không kìm được cười nói:

"Cô ấy là người Kadu?"

Kadu, là một trong ba quốc gia lớn song hành cùng Nari và Schwali ở Lục địa Tây, nổi tiếng với bầu không khí tôn giáo gần như cấm dục. Nguồn gốc tôn giáo hiện hành của Schwali và Nari đa phần đều đến từ Kadu, nhưng chung quy đã được cải biên một chút, dẫn đến Kadu không thừa nhận tính chính thống tôn giáo của họ.

Tuy nhiên Schwali và Nari cũng chẳng quan tâm, dù sao không phải ai cũng chịu được việc cầu nguyện và tắm nước thánh mỗi ngày, ngay cả chuyện giao hợp giữa vợ chồng cũng phải chọn ngày cụ thể, những ngày khác đều phải ngủ riêng phòng để tránh "nhật nguyệt đảo lộn"...

Tóm lại, đó là một quốc gia cực kỳ bảo thủ, nhưng bất ngờ thay lại là quê hương của ma pháp. Sau cuộc cải cách mấy chục năm trước, Kadu hiện tại đã thay đổi rất nhiều, nếu không Fisher cũng không học được cuốn "Toàn giải điển tịch ma pháp" do học giả Kadu biên soạn trong trường đại học.

Tóc đen mắt đen là đặc điểm của cư dân nơi đó, Dora vừa rồi chính là như vậy.

"A, đúng vậy, Dora và chị gái cô ấy đều là người Kadu. Hồi đó Thần học viện Kadu giao lưu với trường chúng ta, hì hì..." Cậu ta cười kiểu quý ông, nhìn chiếc nhẫn trên tay, "Mặc dù Lục địa Nam có ngàn vạn cái không tốt, nhưng chung quy vẫn có một số cái tốt, ví dụ như Luật Hôn nhân thùng rỗng kêu to ở đây."

Ở đây không có Ủy ban Pháp luật truy cứu xem cậu có phạm tội trùng hôn hay không, chỉ cần cậu nộp tiền cho Nghị viện, họ sẽ cấp cho cậu giấy phép khoanh đất xây thành - mặc dù Nghị viện chưa từng tuyên bố chủ quyền ở lục địa này, cũng không biết lấy đâu ra mặt mũi làm như vậy, nhưng Schwali và các nước nhỏ khác đều làm thế, Nghị viện cái khác không biết chứ học đòi thì vẫn biết.

Điều này dẫn đến lãnh địa ở Lục địa Nam hiện tại nhập nhằng không rõ, đa số mọi người đều lấy thành trì làm ranh giới, vùng hoang dã ngoài thành trì thì mặc định thuộc về công cộng... Cùng với những Á nhân sinh sống ở đó, đều bị họ coi là tài nguyên công cộng mà thôi.

Fisher liếc nhìn Raphael bên cạnh. Cô đứng sau lưng anh, cảnh giác quan sát những đồ trang trí xa hoa trong Phủ Thành Chủ, giống như muốn dùng mắt nhìn thấu bẫy độc hay gì đó được thiết kế bên trong. Nhưng tìm một vòng mà chẳng thu hoạch được gì, thế là lại bắt đầu buồn ngủ ngáp một cái.

"Bữa trưa sắp xong rồi, mời ngài Fisher đi bên này, nghỉ ngơi một chút trước đã."

Keken cung kính bước tới nhận lấy gậy batoong và mũ trong tay Fisher, đi trước treo lên giá treo mũ áo chuyên dụng của cậu ta, sau đó mới dẫn Fisher đi về phía phòng ăn.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!