Năm thắng, hai hòa, ba thua—nhìn vào con số thì cũng khá là cân tài cân sức, nhưng nếu chỉ nhìn kết quả thì… ừm, có thể gọi là chiến thắng tuyệt đối cũng được.
Có vẻ bên kia cũng hiểu điều đó, nhìn dáng vẻ run rẩy cố kìm nén cảm xúc đang dâng trào thật sự rất dễ chịu.
「Haaa~cảm giác như đang uống rượu chiến thắng bằng chai nhựa 2 lít ấy~」
「Gununu……」
「T-Thôi nào nào……」
Đường đường chính chính không tồn tại trong từ điển của Fiddler Crab. Nó bỏ chạy, nó ẩn nấp, đánh lén, cản chân, nhất kích tất sát…với bản chất đó khi đối đầu những lối build chiến đấu trực diện thì có thể tạo ra chiến quả cực kỳ cao.
Ngược lại, nếu bị kéo giãn khoảng cách thì nó chỉ là con cua bình thường, nhưng như vậy thì chỉ cần chuyển sang chơi trò trốn tìm rồi ám sát là xong… á, đừng có nhét đầy cảm biến nữa! Lộ vị trí mất!
「Bị tóm là chết ngay tức thì, như game rác ……」
「Hahaha, nếu là game rác thật sự thì nó sẽ là bug AMR bắn liên thanh + lock tọa độ, mọi thứ ngoài mấy build đánh tầm xa còn không có quyền tồn tại cơ」
「Tọa độ…… gì cơ?」
「Đó là thế giới mà mấy cậu không cần biết tới đâu……」
Vì có những game mà bug quá khủng khiếp khiến phải đóng cửa dịch vụ — chỉ còn lại tàn tích là bản offline, tồn tại chỉ để gợi lại thảm cảnh ngày xưa. Loại game rác như thế nhiều như sao trên trời… không, không đến mức đó, nhưng cũng phải nhiều bằng số trứng mà cá thái dương đẻ trong một lần.
Thậm chí từng tồn tại một game nơi bạn có thể bắn khầu AMR hoàn toàn cố định trên không trung, ngắm bắn không hề lệch một li nào và có thể bắn liên thanh—mấy màn đấu bắn nhanh quick-draw tầm siêu xa bằng súng AMR ấy cảm giác siêu mới lạ và cực kỳ vui.
Không thể không cảm nhận vô thường và nhân quả báo ứng….mấy ông debug lúc đó chắc ngủ gật hết luôn hay sao ấy.
「Đấu mười trận là đủ rồi nhỉ」
「Dù khó chịu thật, nhưng tôi thừa nhận Phi Dực Liên Lý—đã thua. Nhưng lần tới tôi sẽ thắng, ngày mai……」
「À—khó nói đây, mai có khi tôi quay về game chính rồi」
「Tái đấu…… là sao?」
Với việc cấu trúc 「Chân Kép Ngụy Trang」 xuất hiện thì đối với những người chơi có kỹ năng nhất định trong việc 「ẩn thân, phục kích, kết liễu」 việc bắt chước gần như không quá khó, sớm muộn gì cũng có ai đó vượt qua Đế Vương Bất Bại – Phi Dực Liên Lý.
Bắt chước nó, hay dùng meta「King’s Gambit」để khắc chế, hoặc là tạo meta khắc chế King’s Gambit… trong lúc người chơi trở nên náo nhiệt hẳn lên, Rust thì lại đơ người trước lời tôi nói.
「Tức là…………… cậu sẽ không đến nữa, phải không?」
「Không biết nữa, thỉnh thoảng tôi có thể sẽ ghé qua, nhưng lần này tôi chơi lại game này chủ yếu là để đổi gió giải trí thôi… có chơi lại thì chắc mỗi tháng một lần」
「Như vậy là không được. Rất, rất không được」
「Uoah!?」
「N-này Rust!」
Rust túm lấy cổ áo avatar của tôi kéo lại, avatar nhỏ như vậy lấy đâu ra nhiều sức vậy.
Mord hoảng hốt cố gỡ Rust ra khỏi tôi, nhưng Rust chẳng bận tâm mà tiếp tục nói với tôi.
「Sunraku, chỉ cần cậu đến thôi Nepholo đã trở nên sống động đến vậy. Chắc chắn, nếu từ giờ cậu vẫn ở đây, Nepholo sẽ còn vui hơn nữa………… nên, làm ơn, hãy tiếp… tiếp tục chơi」
Có lẽ vì đang ứng biến nghĩ lời thuyết phục nên giọng có hơi lắp bắp, nhưng ánh mắt lại cực kỳ nghiêm túc. Và bất ngờ thay, Mord đang cố can Rust lại cũng nhìn tôi bằng ánh mắt tràn đầy mong đợi.
Dù vậy, nói thật thì tôi không có đủ động lực để chơi game này thường xuyên. Tôi nghĩ nó là game hay, và thực sự vui, nhưn 「game vui đến mức muốn chơi mỗi ngày」và 「một game chơi thỉnh thoảng thì vui」 rõ ràng là hai chuyện khác nhau.
「Mà… vốn dĩ tôi chơi game này chỉ để xả stress vì tìm được robot trong ShanFro mà không thể lái được thôi……」
「……ShanFro, robot? Cậu vừa nói robot đúng không?」
「Hể?」
Bàn tay Rust nắm cổ áo tôi siết lại mạnh hơn cả lúc trước. Đôi mắt đó không còn là ánh mắt của 「một người chơi yêu Nephilim Hollo」 nữa, mà đang rực sáng theo một kiểu hoàn toàn khác.
Đây là… đúng rồi, ánh sáng của một người chơi Shangri-La Frontier. Ngay khi nhận ra điều đó, tôi lập tức nguyền rủa sự bất cẩn của bản thân.
「Ờ, ờ thì, cái lúc nãy coi như chưa nói nhé, hay là quên nó đi thì hơn……」
「Tôi cũng từng chơi Shangri-La Frontier… nhưng mãi chẳng có manh mối nào về robot nên đã bỏ game……」
「H-ha haha, đúng là khổ thật nhỉ ……」
「Vậy nên, tôi rất quan tâm tới những lời cậu vừa nói……!」
Rồi, phiền phức to đùng luôn. Thật lòng mà nói, tôi không có nghĩa vụ hay bổn phận phải đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào của Rust.
Nhưng nếu hỏi tôi có thể từ chối mà không gây sóng gió gì hay không—thì với cái miệng không có turbo nitro như Pencilgon, chắc là hơi quá sức.
Tùy game mà tôi có thể PK như cơm bữa, nhưng trong game này thì tôi không muốn tạo không khí căng thẳng như vậy. Dù mới giao lưu chưa tới một ngày, nhưng nói về bản chất chứ không phải tính cách, thì dân game này đa phần đều là người tốt.
Không phải tôi không muốn chơi tiếp game này—dù nó không phải game rác, nhưng điều quan trọng hơn vẫn là tôi muốn dồn sức cho ShanFro, game hiện tôi đang try-hard nhất.
Tôi còn đang nghĩ xem nên né chủ đề thế nào cho khéo thì ngay giây tiếp theo, lời Rust ném xuống là một tuyên bố cỡ bom hạt nhân thổi bay sạch mọi suy nghĩ trong đầu tôi.
「Nếu cậu chịu tiếp tục Nepholo từ giờ trở đi… và tiện thể nói cho tôi về robot trong ShanFro……」
Không thể ngờ được tôi lại phải nghe câu này trong một game robot mà chẳng liên quan đến ShanFro. Ngay cả Pencilgon, người có thể lập mưu như thể dự đoán tương lai—cũng chẳng bao giờ nghĩ đến tình huống này.
「Tôi sẽ nói cho cậu thông tin về Quái Vật Độc Nhất 「Thâm Uyên Ctarnid」 và Kịch Bản Độc Nhất liên quan đến nó」
Trong ShanFlro có bảy lá Joker, một lá đã biến mất—còn lại sáu lá.
Trong tay tôi đang nắm giữ một lá, vậy mà giờ đây, trước mắt tôi lại bất ngờ xuất hiện lá Joker thứ ba.
「……Mà, tại sao lại thành ra thế này」
Ngày hôm sau, tôi hiện đang ở khu vực có tên 「Tâm Chấn Ground Zero」
Tàn tích của thành phố nơi Nephilim đầu tiên rơi xuống—tôi ngồi trong Fiddler Crab và lẩm bẩm như vậy.
Không, lý do thì tôi hiểu quá rõ rồi, nhưng dù vậy vẫn không thể không thốt lên.
───Sáng mai, hãy đấu với tôi một lần nữa. Nếu tôi thắng, hãy tiếp tục chơi Nepholo.
Nếu thêm vào đó là 「và nếu cậu thắng tôi, tôi sẽ tiết lộ thông tin về Quái Vật Độc Nhất」 thì làm sao tôi từ chối được.
Hoàn toàn ngoài dự đoán—không ai ngờ được lại nghe thấy tên của Quái Vật Độc Nhất ở nơi như thế này.
「Thâm Uyên Ctarnid」 —chắc hẳn cái tên này đã được biết đến rồi. Một cái tên khiến người ta cảm thấy sự điên loạn không thể diễn tả, nhưng đã là Quái Vật Độc Nhất thì dù muốn thách thức hay muốn tìm ra, cũng không thể bắt đầu nếu không kích hoạt được cờ sự kiện của Kịch Bản Độc Nhất EX.
Nói thật thì mức độ tin cậy vẫn còn rất đáng nghi. Nhưng tôi không hiểu lý do gì phải chỉ đích danh Thâm Uyên Ctarnid một cách cụ thể như vậy, và vốn dĩ việc tìm thông tin về nó chẳng khác gì mò kính áp tròng trong bóng tối—thế nên có thông tin thì vẫn có giá trị nhất định.
「Cô ấy có nói sẽ dùng cỗ máy mới… trước hết phải xem đó là kiểu gì đã……」
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, một cú chấn động chạy dọc cánh tay phải của Fiddler Crab, cả cánh tay bị xuyên thủng qua khớp cầu vai và bay tứ tung.
Tôi lập tức kích hoạt ngụy trang quang học và gây nhiễu cảm biến, vừa quét xung quanh vừa dùng đống đổ nát làm khiên, tôi rời khỏi chỗ đó…
「Unooohh!?」
Đạn tiếp tục trút xuống. Viên đạn bắn trúng chân bên trái khiến khả năng cơ động giảm thảm hại, tôi chuyển sang chân lơ lững và tiếp tục trốn thoát.
Nhưng dù trốn ở đâu, dù ẩn mình thế nào, những viên đạn đó vẫn nhắm thẳng chính xác vào tôi. Và khi một viên đạn luồn qua khe hở giữa các tòa nhà rồi thổi bay nửa đầu của tôi, tôi đã chắc chắn.
「Đ-đồ khốn đó………… bất chấp tất cả mà tung build khắc chế luôn hả!!」
Bóng dáng cỗ máy mới của Rust hiện ra, cấu trúc gần như y hệt kiểu King’s Gambit, build súng bắn tỉa tầm xa full cảm biến— chỉ trong chốc lát, thân máy bị bắn thủng, Fiddler Crab nổ tung… không, tôi nói lại lần nữa…. ĐỒ KHỐN ĐÓ!!!
Tôi cảm giác như Rust đang cười khẩy ở đâu đó.
_______________________________________________________
Kẻ nào ra sau rồi làm bản mặt tự đắc thì cũng không thể phàn nàn khi bị đáp trả bằng kiểu oẳn tù tì ra sau rồi dính bản mặt tự đắc tương tự……
Tôi muốn mô tả cảnh chơi game rác một cách nghiêm túc, nhưng lại sợ mất đi điều gì đó thật sự quan trọng.
ocean sunfish hay cá mola mola có thể đẻ tới 300 triệu quả trứng trong một mùa sinh sản