Sát Thủ Vượt Trội Hơn Anh Hùng (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3115

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2409

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6814

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 15

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 501

Vol 4 - Lời dẫn: Một Khoảng Khắc Nhìn Thấy Tương Lai

“ĐÂY LÀ HỒI KẾT CỦA NGƯƠI! Sấm Sét Gầm Rú!!!”

Con quỷ ngửa tay lên trời rồi bổ xuống. 

Từ một ma trận khổng lồ phủ đầy cổ tự phức tạp, những tia sáng chói lòa bùng nổ, rực rỡ như xé toạc bầu trời. 

Người đàn ông kia siết chặt cánh tay đưa ra, cảm nhận sức nặng khủng khiếp của đòn công kích dồn xuống mình. 

Ánh sáng trắng lóa trùm kín cả chiến trường rồi mới dần tan. 

Anh ho khẽ trong đám bụi mù và thở dài, âm thanh như pha chút thất vọng.

Khi khói bụi lắng xuống, anh nghe rõ một tiếng nuốt khan đầy lo sợ vang lên từ phía kẻ địch. 

Anh không lấy làm lạ, mấy ai là con người mà chịu được cú đánh có thể quét sạch cả một bầy quái vật, lại còn không dính lấy một vết xước. 

Anh biết bọn quỷ đang dần nhận ra thứ mà chúng phải đối mặt.

Ánh mắt của chúng dồn về gương mặt trẻ trung của anh, rồi nhanh chóng tái đi vì tuyệt vọng. 

Đôi mắt đen sâu thẳm như nuốt hết mọi bóng tối trên đời. 

Anh lại thở dài, hạ cánh tay phải xuống, cánh tay vẫn còn tê rần sau cú đỡ vừa rồi.

“Đây là trò chế giễu hay thực lực của các ngươi chỉ có vậy thôi?” 

Anh hỏi.

“Chế giễu? Không đời nào! Đòn đó đủ để xóa sổ bất kỳ con người nào khỏi mặt đất rồi!” 

Con quỷ đáp lại.

Trước mặt họ không phải là đồng bằng hay đại dương, mà là biển quái vật kéo dài đến tận chân trời. 

Những sinh vật chỉ xuất hiện ở tầng sâu nhất của mê cung, con nào con nấy to gấp nhiều lần người đàn ông đang đối mặt với chúng. 

Phía trước, chỉ còn vài tên quỷ đứng chặn đường, và phía bên này, chỉ có mình anh, một con người đơn độc. 

Trong tình thế ấy, hầu hết kẻ khác chắc đã bỏ chạy, quẳng hết tự trọng. 

Nhưng anh thì chỉ khẽ nhếch môi cười nhạt. 

Không ít con quỷ đã lùi lại vài bước, rùng mình vì cảnh tượng vừa chứng kiến.

“Ngươi điên rồi! Ngươi không phải con người. Ngươi là quái vật, một thứ dị dạng!” 

Con quỷ hét lên, mồ hôi lạnh túa ra khi thấy nụ cười càng lúc càng rộng trên gương mặt trẻ kia.

Người đàn ông không tỏ vẻ giận dữ, chỉ khẽ gật đầu.

“Ừ, chắc trong mắt các ngươi là như thế. Nhưng xin nhớ cho, không phải ta chọn kết cục này. Chính các ngươi mới đùa giỡn với số phận của chúng ta… Đúng không, Abe Mahiro?” 

Anh cố tình gọi tên đối thủ, theo kiểu xưng hô chỉ có ở thế giới khác.

Con quỷ giật mình. 

Nó biết mình đã bị dồn đến chân tường. 

Người đàn ông giơ tay lên ngang ngực, đọc thần chú.

“Hắc Ma Pháp, Khởi Động!”

Một màn đêm còn sâu hơn cả bóng tối tự nhiên buông xuống mặt đất. 

Tiếng la hét và hoang mang vang lên khi quân địch bị nhấn chìm trong bóng tối, chẳng còn phân biệt được ai đứng cạnh mình.

“Có lẽ ta cũng nên cảm ơn ngươi.” 

Anh cất giọng đều đều. 

“Ngươi chính là kẻ biến ta thành thứ dị dạng này, kẻ trao cho ta sức mạnh để hoàn thành việc phải làm. Nhưng đáng tiếc, chuyện đó không có nghĩa ta sẽ bỏ qua cho những gì ngươi gây ra.”

Anh giơ hai tay lên trời như mời gọi thần. 

“Hỡi đấng trên cao, xin cho ta trở thành hiện thân của muôn vàn tội ác tồn tại trong thế gian này! Thiên Phạt!!!”

Ngay khi lời vừa dứt, bóng tối méo mó rồi hóa thành vô số hình dạng kỳ dị. 

Tiếng gào thét đau đớn vang dội khắp nơi.

“Giờ thì, hãy để nỗi sợ sâu thẳm nhất của các ngươi nuốt chửng chính các ngươi.”

Chỉ trong nháy mắt, cả đạo quân địch bị xóa sổ, chỉ còn lại một tên quỷ đơn độc. 

Tất cả những kẻ còn lại bị bóng tối nuốt chửng, không để lại dù chỉ một mẩu xác.

Và thế là trận chiến vốn tưởng nghiêng hẳn về phe quỷ giờ đây thu lại thành cuộc đấu tay đôi giữa một con quỷ… và một “dị dạng”.