Ore ga Ojou-sama Gakkou ni “Shomin Sample” Toshite Rachirareta Ken

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3115

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2406

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6805

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 15

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 501

Quyển 9 - Chương 19: Có mặc quần áo nửa dưới mà!

Sau vài ngày trôi qua.

Sự hiện diện của gia đình Aika giờ đây đã trở nên quá đỗi quen thuộc, cả căn nhà dần dà mang một bầu không khí thân mật, kiểu như: "Dù sao nhà cũng rộng thế này, sống chung một mái nhà cũng chẳng phải chuyện gì to tát". Tôi và Aika không phải lúc nào cũng kè kè bên nhau, phần lớn thời gian ai nấy đều ở trong phòng riêng để giết thời gian.

Lúc này, tôi rời khỏi phòng mình, định bụng tìm chút đồ uống lạnh.

Khi vừa đi ngang qua phòng Aika thì...

"Á!"

Một tiếng kêu khẽ vang lên từ bên trong.

"Thôi nào thôi nào, đừng giấu nữa, chúng ta chẳng phải đều là con gái cả sao?"

Đó là giọng của chị tôi.

"Thật, thật đáng xấu hổ..."

Còn đây là Aika. Đến tôi cũng không ngờ cô bé có thể phát ra một giọng điệu nữ tính đến vậy.

*Mà hai người họ đang làm gì thế nhỉ...?*

Tôi vô thức dừng lại, nán lại nghe lén cuộc đối thoại bên trong.

"Aiz da, thôi nào, đừng cố quá sức. Chiếc áo ngực này mặc chắc khó chịu lắm phải không?"

"Vâng..."

"Vòng ngực đã lớn hơn rồi đấy nhé."

...!

"Nhưng tại sao lại...?"

"Đương nhiên là có người đã nghĩ cách rồi chứ sao. Em trong lòng hẳn phải rõ ràng rồi chứ."

"...Một chút cũng không rõ."

"Thôi nào, chuyện đó tạm gác qua một bên đã. Mà nói mới nhớ, hình dáng đẹp thật đấy."

"Cái đó, xin đừng ghé mặt gần quá... Ái chà!?"

"Ồ... Cảm giác sờ vào cũng khá tuyệt đấy chứ."

...Ư!

Tôi vội vàng rời khỏi cửa phòng, dùng động tác nhẹ nhàng nhất để không ai nhận ra mình đã từng ở đây rồi lén lút bước xuống cầu thang. Mở tủ lạnh lấy chai trà lúa mạch ra, rót đầy một cốc rồi uống cạn một hơi, cuối cùng tôi cũng trấn tĩnh lại được phần nào.

"............"

Đặt cốc vào bồn rửa bát.

...Mà nói mới nhớ.

Hồi ở biển, dù có lớp đồ bơi che đi, nhưng ngực của Aika bất ngờ lại khá đầy đặn.

Từ khi quen biết đến giờ, Aika luôn cho tôi cảm giác "mềm mềm", mà thực tế sờ vào cũng đúng là mềm mại thật. Ghép nối cái ấn tượng đó với hình ảnh cô bé mặc bộ bikini màu hồng ấy...

—Chậc!!

Tôi lắc mạnh đầu, vớ vẩn gì thế không biết.

Thở dài thườn thượt, rồi tôi bắt đầu bước ngược lên cầu thang.

Khi gần lên đến nơi, tôi ngẩng đầu lên và nhìn thấy –

Aika đang đứng đó.

Trông cô bé có vẻ cũng vừa định xuống lầu làm gì đó.

Phần thân trên, trần trụi.

Hai bầu ngực căng tròn, tôi nhìn thấy rõ mồn một.

Vì quá hoảng hốt, chân tôi chợt hụt một nhịp. Mặc dù thoáng mất thăng bằng, nhưng cuối cùng tôi cũng kịp vững lại trên bậc cầu thang tiếp theo.

"Cậu có sao không!?"

"Sao anh lại cứ thế mà sáp lại gần chứ!?"

"À..."

Aika, cuối cùng cũng nhận ra mình đang trong bộ dạng thế nào, ánh mắt cô bé lập tức xoáy thành những vòng tròn...

"Đừng, đừng nhìn đồ ngốc!! Không được nhìn!!"

"Đâu, đâu có nhìn đâu! Cậu xem này!"

Tôi đưa tay che mắt, nhưng lại phát hiện phần da mặt được che phủ đang nóng bừng lên một cách lạ thường.

"Mà sao cậu lại trần truồng thế hả!?"

"Đâu, đâu có trần truồng! Phần dưới có mặc mà!"

"Phần trên là trần trụi còn gì!"

"...Vì, vì em tưởng không có ai ở nhà mà..."

"Rõ ràng là có chứ!"

Khốn kiếp, cái quái gì thế này. Càng lúc càng không hiểu nổi.