Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3116

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2413

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6928

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 502

Tập 05: Cựu Anh hùng thứ 68 và Bữa tiệc mùa hè - Mở Đầu

Trong ánh sáng lờ mờ, tôi rót cho mình một ly.

Việc này đã trở thành một lệ thường để cho thời gian trôi qua.

Tiếng mưa rơi trong đêm dường như lúc nào cũng thấm đẫm vào tâm can. Càng lắng nghe âm thanh ấy vang vọng trong tĩnh lặng của màn đêm, nó càng khơi lên một điều gì đó đã được chôn sâu trong tôi.

Ký ức…

Ký ức về người bạn mà tôi đã cùng chu du qua thế giới đầy biến động này.

Ký ức về người vợ đã dạy cho tôi niềm vui khi yêu và được yêu.

Ký ức về đứa con trai đã ngước nhìn tôi và quả quyết rằng "một ngày nào đó sẽ mạnh mẽ như Bố".

Ký ức về cây sương lam, loài cây đã cắm rễ sâu để bảo vệ quê hương tôi.

Tôi nghĩ về đêm mưa ấy, khi những giọt nước nảy lên trên lá của cây sương lam.

Tôi đã vuốt tóc con trai, khi thằng bé say ngủ với nụ cười trên môi.

Nhưng giờ tôi chẳng còn nhớ được cảm giác đó nữa rồi.

Vợ tôi đã ôm tôi rồi lặng lẽ quay đi. Tôi có thể thấy đôi vai nàng run lên khe khẽ.

Dưới tán cây sương lam, tôi đã gạt tay bạn mình ra và từ bỏ vương quốc.

Tôi chưa bao giờ hối hận về điều đó. Đó là việc đúng đắn tôi phải làm. Là một điều cần thiết.

Vậy mà… tôi không thể không ao ước.

Tôi mơ được một lần nữa đặt chân lên quê hương, được một lần nữa trò chuyện với bạn mình, được một lần nữa mỉm cười cùng vợ.

Tôi mơ được vuốt tóc con trai thêm một lần nữa.

Và tôi mơ về những giây phút cuối cùng của mình, khi tôi sẽ lên đường đến Miền Nước trong vòng tay của những người thương mến.

Dù biết rằng một vài giấc mơ trong số đó sẽ không bao giờ thành hiện thực, tôi vẫn ước mình có thể níu giữ lấy dù chỉ một mảnh vỡ của chúng.

Nhưng dường như tôi sẽ cứ thế này mà héo tàn trong cô độc.

Mang trong lòng những cảm xúc mâu thuẫn ấy, tôi tự tạo khoảng cách với mọi người.

Không một ai biết tôi đã đổi tên và đang sống ẩn dật ở nơi này.

Tôi không có lấy một người bạn thân thiết nào ở vương quốc này, đó là lý do tôi chọn nơi đây làm điểm khởi hành đến Miền Nước.

Bạn đồng hành duy nhất của tôi là sự chấp nhận và nỗi cô đơn.

Và rồi giữa cơn mưa ấy, một chàng trai trẻ với đôi mắt màu tím và một đứa trẻ thú nhân có đôi mắt lấp lánh cùng một màu đã tìm đến tôi.