Trên Thuyền Mị Hải đèn đuốc lượn lờ.
Izanami, Amaterasu, ngồi một bên trong khoang thuyền, Lily, Ayaka, Uesugi Rei, Shimizu, Kimiko, Haihime ngồi ở bên kia, còn Ame-no-Minakanushi-no-kami ngồi ở chính diện, ánh mắt không minh, sâu thẳm, xa xăm mà kể.
Câu chuyện của đêm này, rất dài.
Sự chấn động mà nó mang lại cho Izanami, Amaterasu, vượt xa mọi sức tưởng tượng.
Các cô không giống như Lily, không trải qua chuyển thế luân hồi, không trải qua việc mất đi ký ức, cho nên cú sốc đối với bí mật của Tam Giới, đối với huyết mạch không rõ này của mình, đối với tâm linh và thần niệm, là lớn hơn.
Ai có thể ngờ, Izanami được tôn xưng là Mẹ của các thần Tam Giới, vậy mà, người mẹ này của các thần lại không hề biết lai lịch thật sự của Tam Giới.
Amaterasu, thân là Tam Giới Chủ, nắm giữ mọi thứ của Tam Giới, cũng không hề biết, Tam Giới trước thời đại của các thần, lại là ra đời như vậy.
Rất lâu sau, hai người nghe xong, đều không nói gì.
Các chị em khác, dĩ nhiên cũng chấn động, nhưng các cô không mở miệng, cũng không dám xen vào.
"Phù sinh như mộng... sáng tạo, huỷ diệt, luân hồi, ta luôn cảm thấy, mọi thứ như mây khói, cuối cùng rồi sẽ quay về hỗn độn. Sao mà ta có thể ngờ được, huyết mạch của mình, lại có ngọn nguồn xa xưa như vậy chứ..." Izanami cuối cùng cũng hoàn hồn, vô cùng cảm khái.
Cảnh giới của cô cỡ nào, mà có thể khiến cô chấn động đến mức rất lâu không nói nên lời, đủ thấy tác động của chân tướng sâu sắc đến đâu.
"Mọi thứ, quả thực không thể tưởng tượng nổi, nhưng lại dường như, đã được định sẵn trong cõi u minh vậy." Amaterasu nói xa xăm: "Có lẽ, nếu chỉ nghe lời này, ngay cả khi là xuất phát từ miệng tiền bối, nói một câu thất lễ, tôi cũng khó mà tin được, tuy nhiên, nếu ngẫm nghĩ kỹ lại ngọn ngành thì, lại thấy hợp tình hợp lý một cách bất ngờ."
"Ame-no-Minakanushi-no-kami, lúc này, cú sốc đối với thần niệm đã hình thành qua vô số năm tháng của ta, là quá lớn rồi, nhất thời thì, ta cũng khó mà nói ra thái độ của mình được." Izanami lắc đầu.
"Mama, chị, vậy thì tiếp theo, chúng ta nên làm thế nào ạ?" Lily hỏi, trong lòng Lily tự nhiên đã có quyết tâm và suy nghĩ của riêng mình, nhưng đại sự như vậy cô đương nhiên phải hỏi thái độ của mẹ và chị trước.
Izanami lại có hơi hoảng hốt, khẽ than thở, nhất thời không có cách nào.
"Lily, xin lỗi, chị bây giờ có lẽ không thể cho em chỉ dẫn, cho chị chút thời gian... để chị suy nghĩ kỹ, ngoài ra, chị cho rằng, em nên tuân theo suy nghĩ trong lòng mình. Nếu nói, ai có thể gánh vác được chân tướng chấn động cả Phạn Thiên như vậy, vậy thì chỉ có em thôi." Amaterasu trịnh trọng nhìn Lily, nói.
Lily gật đầu: "Em cho rằng, chân tướng này tuy có thể mang đến tai hoạ cho Tam Giới, đáng lẽ nên giấu kín, nhưng đối với mấy vị Nữ Đế của Phi Thiên như sư phụ Tatei, em vẫn nên bẩm báo thành thật. Chuyện liên quan quá trọng đại, ngay cả là em, cũng không thể hành động theo cảm tính. Em trước nay làm việc, đa phần là dựa vào trực giác, nhưng lần này, em lại cảm thấy, mình phải vô cùng thận trọng. Cứ để em bẩm báo chân tướng với các vị Nữ Đế trước, sau đó sẽ cùng các cô ấy bàn bạc, tính kế lâu dài."
"Ừm..." Ayaka cuối cùng cũng lên tiếng, cô là người hiểu rõ mấy vị Nữ Đế nhất, ngoài Lily: "Có lẽ chuyện thế này, chị không có tư cách xen vào, nhưng chị vẫn muốn nói, Lily thận trọng như vậy có lẽ là cần thiết."
"Ayaka, chúng ta bây giờ đã không còn là mối quan hệ chỉ trong phạm vi Tam Giới nữa rồi, mọi người đều là người một nhà, em không cần phải như vậy đâu, có chuyện gì, mọi người cùng nhau bàn bạc, nếu không, hà tất phải gọi các em đều đến đây chứ?" Amaterasu nói.
"Amaterasu điện hạ trách phải." Ayaka lập tức thừa nhận.
"Nếu đã muốn nghe ý kiến của mấy vị Nữ Đế của Phi Thiên, vậy chi bằng cứ đợi sau khi mấy cô đó biết chuyện này, rồi hãy cùng nhau bàn bạc." Kimiko nói.
Các chị em, cũng đều gật đầu, chuyện liên quan quá trọng đại, không ai dám mạo muội đề xuất đối sách, đối sách này không phải là một câu nói, mà sự liên luỵ trong đó thực sự quá nặng nề, quá đáng sợ.
"Haizzz, xem chúng ta cứ tự mãi nói chuyện, lại quên hỏi ý kiến của Ame-no-Minakanushi-no-kami mất rồi?" Izanami nhìn về phía ông.
Ame-no-Minakanushi-no-kami thì thần tình vẫn không minh: "Ta, có lẽ đã không thể xem là sinh linh theo ý nghĩa hoàn chỉnh nữa, ở Tẫn Hồn Uyên, linh hồn của ta đã bị tàn phá chỉ còn một nửa, chắc là tâm chí cũng không còn vẹn toàn, ta giữ bí mật này, hôm nay đã báo cho các hậu bối có tư cách biết chân tướng, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành rồi, ta không còn gì để nói nữa."
Ame-no-Minakanushi-no-kami trịnh trọng đứng dậy, đi xuống dưới, bất chấp ngăn cản, lần lượt quỳ xuống hành lễ với Izanami, Amaterasu, Lily.
"Xét về huyết mạch, ba vị mới là người mang huyết mạch Ngự gia của tộc ta, còn ta chỉ là hậu duệ phân gia, vừa rồi ta đại diện cho các tiên tổ đã hoá thân thành Tam Giới, đã qua đời, mới dám vượt qua lễ nghĩa như vậy. Bây giờ, nếu đã báo cho biết mọi người chân tướng, sao ta dám ngồi ở vị trí này nữa, xin mời Izanami điện hạ và Amaterasu điện hạ, Lily điện hạ ngồi lên trên."
"Chuyện này..." Amaterasu thoáng khó xử.
"Tiền bối..." Lily cũng có chút không muốn, trong lòng cô vô cùng kính trọng vị Thần tạo hóa này.
"Nếu ba vị trong lòng vẫn còn kính trọng tiên tổ Ngự Nhất Tộc, cảm niệm quyết tâm hoá thân thành Tam Giới của bọn họ, thì xin hãy ngồi lên trên. Ngự Nhất Tộc tuy đã luân lạc đến mức bị Thượng Thiên Ma khống chế, trở thành công cụ, nhưng huyết mạch, vẫn vô cùng cao quý, mời ba vị lên ngồi, như vậy, mới không uổng công các trung hồn của vô số phân gia chúng ta đã bỏ mạng giữa hỗn độn bao la, bảo vệ được huyết mạch của Thái tử và Đại tướng quân dòng họ Kagami! Mời!" Ame-no-Minakanushi-no-kami quỳ rạp thật sâu, không đứng dậy.
Izanami và Amaterasu, Lily nhìn nhau, các cô có thể cảm nhận được, đối với vô số trung hồn đã hy sinh của Ngự Nhất Tộc mà nói, nhìn thấy Tông gia của mình, nhìn thấy chủ nhân của mình quay về ngôi vị tôn quý, mới là tâm nguyện lớn nhất của bọn họ!
Ba vị nữ tử cao ráo trịnh trọng đứng dậy, đi đến chỗ ngồi bên trên.
Izanami ngồi giữa, Amaterasu ngồi bên trái, Lily ngồi bên phải.
Nhìn thấy cảnh này, trong đôi mắt vô niệm của Ame-no-Minakanushi-no-kami, dường như cũng lộ ra một tia xúc động, hệt như, tổ tiên bao đời, vô số tộc nhân đã qua đời, cuối cùng tâm nguyện cũng đã được hồi đáp.
"Nếu đã như vậy, vậy Lily, con và Ayaka mau đến Phi Thiên, bẩm báo với các Nữ Đế, thương nghị chuyện này nhé" Izanami nói xong, nhìn về phía Amaterasu: "Amaterasu, con thấy thế nào?"
Amaterasu-Ōmikami cũng trịnh trọng gật đầu.
"Vậy được," Lily gật đầu: "Vậy bọn con về Anh Danh Thành trước, mọi người kiên thủ thành trì, còn con và chị Ayaka, sẽ đến Phi Thiên."
Các nữ thần lập tức hành động, cùng nhau quay về Anh Danh Thành.
Không ngờ, vừa về đến Tenshukaku, trưởng lão Nilamar của La Sát Nguyên Thiên Lưu đã ở đây lo lắng chờ đợi từ lâu.
Thấy nhóm Lily quay về, Nilamar lập tức xông vào chủ điện của Tenshukaku, vội nói: "Kagami Lily, triều đình, xảy ra đại chấn động rồi, Thiên Tử đã bị phế truất! Thiên Tử mới sắp đăng cơ, sư phụ Tatei lệnh cho cô lập tức quay về Phi Thiên thương lượng đối sách!"
Nhất thời, Lily và các nữ thần đều sững sờ.
"Thiên Tử đã bị phế truất?" Lồng ngực Lily phập phồng dữ dội, khuôn mặt thê mỹ, chịu đựng giày vò của Eimikoto lại hiện ra trước mắt cô.
