Nguyền Kiếm Cơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3115

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2409

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6830

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 501

Quyển 19 - Nguyền Kiếm Cơ - Chương 69 - Lẻn Vào Bất Dạ Cung

Màn đêm mờ ảo, vầng trăng lạnh lẽo treo trên trời đêm của Bất Dạ Hải.

Lily đứng trên một gốc cây cổ thụ, mơ màng ngước nhìn vầng trăng lạnh, trên mặt trăng của Bất Dạ Hải này, rốt cuộc là có gì…

Lẻn vào Bất Dạ Cung, mà không bị phát giác, ngay cả Vô Lượng Chí Tôn cũng khó mà đảm bảo làm được. Dù sao, Bất Dạ Cung rất có thể cũng có tồn tại Vô Lượng trấn thủ, còn có các tầng cổ trận phòng ngự có lịch sử dài đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng Lily cầm ngọc bài của Thiên Tử, trừ phi có cường giả cố ý đến kiểm tra phát hiện, nếu không, rất khó để bị nhận ra.

Trước mặt Lily, là một bức tường của Bất Dạ Cung bao la, bức tường này không tính là cao, nhưng lại trải dài cả triệu dặm, nếu nhìn từ nơi cực xa, nó tựa như một đường thẳng, Bất Dạ Cung trước nay không dựa vào độ cao của tường để phòng bị.

Lily một thân Osode màu đỏ, trước sau là hai mảnh váy dài, bên hông tự nhiên là một mảng ngọc trắng thon dài, đầy đặn. Cô tung mình nhảy một cái, lên trên tường cao. Bất Dạ Cung, tuyệt đối cấm bay lượn, ngoài những tồn tại Vô Lượng, hoặc là tình huống khẩn cấp như xảy ra chiến đấu, không ai có tư cách bay lượn trong Bất Dạ Cung, đương nhiên, đám Công Khanh có địa vị cao nhất của Thượng Thiên Ma không cần tuân thủ theo quy tắc này. Nếu Lily bay vào, vậy tự nhiên là quá đáng ngờ.

Theo lời Tenranin, ngọc bài cô mang theo tuy có thể coi thường mọi trận pháp phòng ngự, nhưng nếu bị quân tuần tra, cường giả trấn giữ phát hiện trục tiếp, vậy thì vẫn không có cách nào khác, dù sao, Bất Dạ Cung, căn bản không nằm trong sự khống chế của Thiên Tử.

Lily nương theo sắc đêm, quan sát bốn phía trên bức tường dài, sau đó nhảy một cái, lẻn vào trong đình viện, nói là đình viện, chứ một Đông viện vòng ngoài của Bất Dạ Cung này, đã to hơn cả Nhân Gian Giới của toàn bộ Tam Giới, bên trong có vô số quân đồn trú, nhưng toàn bộ đình viện thực chất lại như một vùng hoang dã, rừng rậm được trồng nhân tạo.

Ở đây, có rất nhiều trận dịch chuyển, điều này Tenranin cũng đã sớm dặn dò, Lily mang theo ngọc bài của Thiên Tử, đi đâu cũng thông suốt không bị cản trở. Mặc dù Thiên Tử đã mất đi quyền lực, nhưng ngọc bài này, vốn là thánh vật mà Thiên Tử tự mình mang theo bên người, Thượng Thiên Ma có thể thao túng triều chính, nhưng lại không thể thay đổi cổ trận của Bất Dạ Cung đã tồn tại từ vô số năm trước.

Lily vừa vô cùng cẩn thận dò xét, né tránh các loại quân tuần tra, thị tòng trong cung, vừa tìm thấy trận dịch chuyển mà Tenranin đã nói.

Đây là một Thạch trận vô cùng cũ kỹ, rách nát, nằm dưới một vách núi trong cung, dây leo lượn lờ, bên cạnh có nhiều cây tùng cổ.

‘Quả nhiên… vị trí Thạch trận này vô cùng hẻo lánh, trông như đã bị bỏ hoang nhiều năm rồi, còn chẳng có người nào canh giữ. Thế nhưng, Tenranin hẳn là đã cho người ngầm sửa lại rồi.’

Bất Dạ Cung bao la như biển sao, trận dịch chuyển bên trong cũng nhiều như sao trời. Đám Thượng Thiên Ma hung bạo, tham lam hưởng lạc, thuộc sự quản lý của triều chính và quân đội, sao có thể canh gác toàn diện mỗi một trận dịch chuyển, mặc dù các trận dịch chuyển vòng ngoài Bất Dạ Cung cơ bản đều có người canh giữ, nhưng cái này đã hỏng hóc nhiều năm, mà chi tiêu của Nội Vụ Tỉnh đa phần đều bị Thượng Thiên Ma tham ô, biển thủ, lấy đâu ra tiền để sửa chữa một trận dịch chuyển hẻo lánh thế này? Vì vậy không ai canh gác.

Theo lý mà nói, trận dịch chuyển này vốn không thể dịch chuyển thẳng đến nội đình của Ngự Sở, nhưng rõ ràng, Tenranin đã lặng lẽ phái người đến cải tạo nó. Mặc dù triều chính bị Thượng Thiên Ma thao túng, nhưng trong Bất Dạ Hải, người căm ghét Thượng Thiên Ma sâu sắc, giận mà không dám nói, lẽ nào lại ít sao? Trong cung này, người trung thành tuyệt đối với Thiên Tử, tự nhiên cũng không ít, chút chuyện này, Tenranin vẫn có thể làm được.

Lily dựa vào ngọc bài của Thiên Tử, thông qua trận dịch chuyển không mấy nổi bật này, dịch chuyển thẳng đến nội đình của Ngự Sở.

Tất cả trận dịch chuyển trong nội đình, đương nhiên đều có người canh gác, tuy nhiên lúc này, vào thời gian đã hẹn, lính gác của trận dịch chuyển cổ xưa sâu trong đình viện Ngự Sở, sớm đã bị người của Tenranin dẫn đi.

Là người canh gác, thì sẽ có sơ hở, phối hợp với cổ trận của Bất Dạ Cung, thì mới là không chê vào đâu được, nhưng ai mà ngờ, cổ trận này đối với Lily có ngọc bài của Thiên Tử, lại hoàn toàn thông suốt, không hề cản trở.

‘Dễ dàng hơn tưởng tượng nhiều, Thượng Thiên Ma, không chỉ tà ác, tham lam, mà cũng đã hủ bại đến cực điểm, ngay cả phòng ngự của Ngự Sở cũng như vậy!’

Đây là suy nghĩ của Lily, nhưng trên thực tế, đứng trên lập trường của Thượng Thiên Ma, bọn chúng vốn là lũ vô cùng tham lam hưởng lạc, tà dâm, mà không xảy ra sai sót trong cả tỷ tỷ năm qua, có lơ là cũng là chuyện rất bình thường.

Đối với kết cấu, vị trí, tình hình phòng thủ bên trong Ngự Sở, Tenranin sớm đã báo cho Lily, trong lòng Lily đã rõ.

‘Thời gian của mình không nhiều, phải nhanh chóng lẻn vào, gặp mặt Thiên Tử.’

Lily cảm nhận được mấy tên thị vệ kia đã bắt đầu quay lại, có thể làm thị vệ ở đây, yếu nhất cũng là Nguyên Thần. Nếu Lily giao chiến với bất kỳ thị vệ nào ở đây, ngay cả khi có thể giải quyết thị vệ trong thời gian cực ngắn, ắt cũng sẽ bị Vĩnh Hằng Chủ Tể Giả trấn thủ nơi này phát hiện, một khi Vĩnh Hằng Chủ Tể Giả ra tay, vậy thì không phải là có thể giải quyết trong chốc lát, một khi đã sa vào giao chiến, sẽ rất có khả năng dẫn dụ Vô Lượng Chí Tôn đến!

Vì vậy, tuyệt đối không thể bị phát hiện.

Với cảnh giới của Lily cộng thêm sức mạnh của ngọc bài, đè nén khí tức của mình, chỉ cần không bị nhìn thấy, đám lính gác Nguyên Thần kia không thể nào phát hiện được.

Chỉ thấy, hai lính gác trong cung mặc áo giáp, đội mũ Eboshi, lảo đảo quay về.

"Trăm năm nữa, là được phát lương rồi nhỉ? Gorō?" một tên lính gác xách đại kiếm, nói.

"Phải đó, Kuratsugu huynh, haizz, nói ra chúng ta cũng khá may mắn đó chứ, lại được Nội Vụ Thị Lang đại nhân nhìn trúng, chọn đến làm lính gác Ngự Sở này, không chỉ lương cao, an toàn nhàn hạ, mà còn có may mắn được ngắm dung nhan tuyệt thế của Thiên Tử nữa. Hê hê hê!"

"Đừng nói bậy! Ngươi mở miệng báng bổ Thiên Tử không sợ mất mạng à?"

"Sợ gì chứ, chúng ta tuy là thị vệ Ngự Sở, nhưng lại không thuộc quyền quản lý của Thiên Tử! Mấy hôm trước, Thiên Tử còn bị Thái Chính Đại Thần mắng xối xả..."

"Còn không câm miệng đi! Ngươi không muốn sống cũng phải nghĩ đến quê hương của ngươi, chúng sinh ở chư thiên! Nếu không phải chư thiên của ngươi và ta đều xuất hiện nữ thần tuyệt thế, được Nội Vụ Thị Lang để mắt, chúng ta dâng các cô ấy cho lão nhân gia ngài ấy, chúng ta có thể được canh gác Thiên Tử ở đây sao? Haizz, nói ra, đây chỉ là một sự sỉ nhục!"

"Đừng giả tạo nữa! Sỉ nhục? Vậy ngươi cút đi? Đừng lấy lương!"

"Ngươi... được rồi! Tuần tra cho kỹ đi! Đừng để Ngự Sở Tham Đề đại nhân nhìn thấy!"

Hai tên thị vệ đi lướt qua tảng đá khổng lồ nơi Lily ẩn nấp, đi về phía trận dịch chuyển.

Lily trong lòng nghi hoặc, vừa rồi cô không nghe nhầm chứ? Thái Chính Đại Thần mắng xối xả Thiên Tử? Ngay cả khi Thiên Tử thật sự là bù nhìn, nhưng trên bề mặt, thật sự có người dám bất kính sao?

Lily cẩn thận đi vòng qua các chốt tuần tra, lính gác ở các nơi trong Ngự Sở mà cô đã biết rõ, đi thẳng đến một đình viện yên tĩnh, sâu thẳm nhất, trong đình viện này toát ra một vẻ ấm áp, dường như mỗi một ngọn cỏ, cành cây ở đây đều phản chiếu một chư thiên, chỉ là, trong đình viện có hơi tiêu điều.

‘Không ngờ, nơi ở của Thiên Tử, lại cũng bị lơ là chăm sóc như vậy... Có thể thấy, tình cảnh của Thiên Tử như nào...’

"Không, tuyệt đối không được!"

Bên trong cung điện toả ra ánh đèn hiu hắt, cô tịch, truyền đến tiếng hét kích động của phụ nữ, dường như đang cố hết sức phản đối chuyện gì đó.

Lily nhanh chóng đến gần hành lang dưới mái hiên, vòng ra phía sau, âm thanh chính là truyền đến từ đây.

Lily cẩn thận áp sát vào vách tường gỗ của cung điện, cô động tâm ý, con hạc tiên được vẽ trên vách tường được thẩm thấu một luồng Ngự Lực, xuyên qua chỗ mắt của con hạc tiên, tạo ra một cái lỗ nhỏ, tựa như mắt được mở ra, có thể nhìn thấy tình hình bên trong.