"Không ngờ... lũ sơn tặc các ngươi lại hèn hạ như vậy!" Uesugi Rei lạnh lùng nói, cô và Lily thầm trao đổi ánh mắt.
Tuy sự việc đột ngột, nhưng họ vốn đã định giả vờ bị bắt, trà trộn vào sào huyệt sơn tặc. Như vậy, tự nhiên cũng không cần phải chống cự làm gì.
"Hừ hừ, ngươi tưởng, bọn ta rõ ràng muốn tấn công thôn làng, tại sao còn cho các ngươi thời gian chuẩn bị? Đó là để giả vờ làm võ sĩ đến tương trợ, trà trộn vào tấn công bất ngờ. Nếu không, nghe nói kiếm đạo của ngươi, Rei-hime, không tầm thường, bọn ta làm sao có thể dễ dàng bắt được ngươi như thế này?" Thanh kiếm của Jiro nhẹ nhàng nâng cằm Uesugi Rei lên, "Ừm, đẹp thật đấy. Không biết vận may từ đâu tới, ông trời lại ban cho ta hai tuyệt sắc mỹ nữ thế này. Người đâu, trói cả hai lại, mang đi!"
Mấy gã lãng nhân xông tới, vội vã đè Lily và Uesugi Rei xuống đất, dùng dây thừng thô ráp trói chặt hai cô lại.
Lily và Uesugi Rei không hề chống cự.
Lúc này, lượng lớn sơn tặc mai phục bên ngoài cũng xông vào, tha hồ đốt giết cướp bóc. Nhưng mục đích chính của chúng là cướp của cải, lương thực và phụ nữ trẻ đẹp, chứ không muốn giết sạch dân làng, nếu không sau này hết chỗ để cướp.
Dân làng chỉ cần không chống cự, ngoan ngoãn giao nộp của cải lương thực, thường sẽ không bị giết.
Lily và Uesugi Rei bị Jiro đích thân áp giải đến trước một con ngựa, mỗi tay một người. Gã bế Uesugi Rei và Lily lên, vắt ngang người, lưng hướng lên trên, đặt lên mình ngựa. Sau đó, gã dẫn theo đám sơn tặc, chiến lợi phẩm, giơ cao đuốc, la hét ầm ĩ, phấn khích đưa các cô đi sâu vào trong núi.
Đường núi sâu và xóc nảy. Đi rất lâu, Lily và Uesugi Rei cuối cùng cũng bị đưa đến một hang động sâu trong núi. Bên ngoài hang động là vách đá dựng đứng, chỉ có một con đường hiểm trở thông ra ngoài, có rất nhiều sơn tặc khỏe mạnh canh gác.
Vào trong hang, Jiro thả Lily và Uesugi Rei xuống ngựa, một tay kéo sợi dây thừng buộc trên cổ hai cô, lôi hai người theo sau, sải bước đắc ý tiến về phía trước.
Trong hang, đám sơn tặc hò hét phấn khích. Thu hoạch hôm nay quá ư là phong phú.
Đến một hang động rộng lớn đang đốt mấy chậu lửa, nơi đây tụ tập khoảng trăm tên sơn tặc hung hãn. Thấy lão đại bắt được Lily và Uesugi Rei về, tất cả đều sôi sục.
"Ha ha ha! Chúc mừng lão đại, bắt được hai vị phu nhân! Mà nói chứ, hai cô này đẹp quá phải không? Khí chất lại cao quý, vóc dáng cũng hoàn hảo!" một gã Tam đương gia đầu trọc to con bước xuống tán dương.
"Không biết lão đại, ai trong hai cô này là Rei-hime?" một võ sĩ nhỏ con nhưng vô cùng hung hãn, nửa mặt bị bỏng nặng, trông rất xấu xí kỳ dị, đây là Tam đương gia, gã bước lên, đi vòng quanh hai đại mỹ nữ đang bị trói.
"Đại mỹ nữ tóc bạc này là Rei-hime." Jiro nói. Gã vỗ tay bôm bốp vào eo Uesugi Rei, rồi tóm lấy dây thừng của Lily, kéo cô đến bên cạnh, ôm lấy eo Lily, đắc ý nói: "Còn vị mỹ nhân tuyệt thế tóc đen này... Phải rồi, mỹ nhân, cô tên gì?"
"Lynne." Lily nói khẽ. Thực ra, với sức mạnh nữ võ sĩ hiện tại, cô cũng chưa chắc đã giằng đứt được dây thừng, nên cô không có ý định chống cự, không để lộ thực lực, đám sơn tặc này đương nhiên sẽ không nghĩ cô có thể một mình trốn thoát khỏi đây. Dù cô là nữ võ sĩ, nhưng kiếm đã bị tước, đối với đám sơn tặc to con thô kệch này, cũng không gây ra uy hiếp.
"Lily, tiếp theo chúng ta làm gì?" Uesugi Rei nhân lúc mấy tên đầu lĩnh sơn tặc đang uống rượu, ghé sát Lily, nói khẽ. Lúc này, cả hai đều bị trói, đầu dây bên kia bị một gã béo ngốc nghếch cầm, đề phòng các cô bỏ trốn.
Xung quanh đều là sơn tặc, các cô lại ở ngay dưới chân "ngai đá" của Jiro, thực tế cũng không thể trốn đi đâu được.
Vì sự việc đột ngột, cô và Lily vẫn chưa kịp bàn bạc kế hoạch cụ thể.
"Chị, em đã có chủ ý, chị cứ theo đó mà phối hợp với em là được." Lily nói khẽ.
"Được." Uesugi Rei gật đầu. Bộ ngực cao vút của cô bị dây thừng siết chặt từ giữa và vòng ngoài, cũng hơi khó chịu. Dù sao, bây giờ cô chỉ là ý thức nhập vào, không phải Quân Thần Thể của mình.
Thế là, Lily bước lên một bước, nhưng vừa bước ra, đã bị gã béo kéo giật lại. "Đừng hòng động đậy! Con nhãi!"
"Hừ, hỗn xược!" Lily lại quát lên, "Ngươi là cái thá gì mà dám vô lễ với ta?"
"Mày nói gì?" Gã béo ngốc bị chọc giận, giơ bàn tay to định tát Lily. Động tĩnh này cũng thu hút sự chú ý của Jiro và đám sơn tặc khác.
"Ngươi dám!" Khí thế của Lily phi phàm, lại dọa được gã béo. "Các ngươi ban nãy không phải luôn miệng nói, muốn bắt ta và Rei-hime đại nhân về sơn trại, làm phu nhân cho lão đại các ngươi sao? Ta đã là phu nhân tương lai của lão đại các ngươi, cũng là nữ chủ nhân tương lai của sơn trại này. Ngươi, chẳng qua là thuộc hạ của ta, ngươi cũng dám đánh ta? Còn không mau thả ta ra?"
"Hả?" Gã béo ngẩn ra, đầu óc vốn trì độn không lanh lẹ, bị Lily nói vậy, nhất thời không nghĩ thông, dường như cũng thấy có lý.
"Ha ha ha ha ha!" Jiro cầm bát rượu lớn, cười ha hả. "Thú vị, thú vị. Đàn bà ta bắt về, đứa nào cũng khóc lóc thảm thiết, sợ chết khiếp, hoặc là van xin tha mạng. Chưa từng thấy ai như cô. Không hổ là nữ võ sĩ ngao du bốn phương! Lynne cô nương, lời cô nói ban nãy là thật lòng chứ?"
Lily tóc dài xõa tung, tuy bị dây thừng trói chặt, nhưng vẫn ưỡn ngực kiêu hãnh. Dù mặt không giấu được vẻ xấu hổ, nhưng không hề có chút khúm núm. Ngay cả ở thế giới không có bí pháp này, khí chất của cô vẫn mê hoặc bốn phương như một lẽ tự nhiên.
"Không phải điều tôi mong muốn, nhưng là lời thật lòng." Lily nói.
"Ồ? Ý cô là?" Gã râu xồm Jiro xoa cằm, hứng thú hỏi.
"Tuy ý định ban đầu của tôi là cùng Rei-hime bảo vệ thôn trấn, chống lại đám sơn tặc các ngươi, nhưng bây giờ, chúng ta đã bị các ngươi bắt, không còn đường thoát. Nghĩ lại, dù ta có liều chết chống cự, cuối cùng cũng sẽ bị các ngươi uy hiếp, cưỡng ép mà phải thuận theo... Đã không còn lựa chọn nào khác, chi bằng chấp nhận số phận. Jiro, ngươi bắt ta về, chẳng phải là muốn ta làm phu nhân của ngươi sao? Ta đồng ý với ngươi, không được à? Cũng đỡ cho cả ngươi lẫn ta tốn công sức. Nhưng, ngươi phải cho ta địa vị và sự ưu đãi xứng đáng của phu nhân sơn trại!" Lily nói như thể đã có sự giác ngộ này.
"Ồ? Mọi người nghe thấy không? Vị Lynne này đúng là người thức thời, lại chủ động đồng ý làm phu nhân của ta. Hê hê hê, tốt lắm. Vậy, còn cô thì sao? Rei-hime?" Jiro nhìn sang Rei-hime.
"Ta đã đồng ý làm phu nhân của ngươi rồi, ngươi còn không thỏa mãn? Lập tức thả Rei-hime đại nhân ra!" Lily hét lớn.
"Vậy không được. Hai người phụ nữ tuyệt vời thế này, ta không nỡ bỏ ai cả. Rei-hime, người chị em võ sĩ này của cô rất biết điều đấy. Cô thì sao?" Jiro nghiêm giọng hỏi.
Rei-hime bước lên một bước, cúi đầu, dường như mang theo vài phần xấu hổ và kiên cường, nói: "Ta vốn định liều chết kháng cự, cũng quyết không quỳ gối dưới thân tên sơn tặc xấu xí nhà ngươi. Nhưng, Lynne cô nương vì giúp ta mới bị bắt, sao ta có thể để cô ấy một mình đối mặt với tình cảnh hiểm nghèo này. Chị em chúng ta ở cùng nhau, cũng dễ bề chăm sóc. Ta cũng đồng ý với ngươi."
"Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!" Jiro nghe xong cười ngặt nghẽo. Tiếng hò reo phấn khích của đám sơn tặc vang vọng khắp hang động rộng lớn…
(cứ làm plot kiều này mãi làm tôi thấy thực sự lười đọc ấy)
