Lãnh Chúa: Ta Nuôi Dưỡng Thiếu Nữ Trong Thế Giới Hắc Ám

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

nuôi dạy những kẻ phản diện đúng cách

(Đang ra)

nuôi dạy những kẻ phản diện đúng cách

ClicheTL

Để có 1 cuộc sống yên bình

34 34

Nữ nhân xấu, đêm nay gia nhập vào săn giết

(Đang ra)

Nữ nhân xấu, đêm nay gia nhập vào săn giết

SADUCK

Khoan đã, sao trong bộ manga này ngay cả nhân vật của mình cũng có vậy?!

130 1207

Một lần nữa sống lại thanh xuân, một mùa hạ rực rỡ bên người con gái cô đơn

(Đang ra)

Một lần nữa sống lại thanh xuân, một mùa hạ rực rỡ bên người con gái cô đơn

Igarashi Yuusaku

Dựa vào ký ức, tôi đã giúp đỡ được cô nàng gyaru xinh đẹp Chigasaki trên đường đi học, và giải quyết ổn thỏa mọi rắc rối của đám trai xinh gái đẹp trong lớp. Việc còn lại tưởng chừng chỉ là vạch trần

17 168

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

383 13249

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

282 7870

Chương 01-50 - Chương 2: Đánh đập dã man! Em trai sở hữu Người Được Chọn

Chương 2: Đánh đập dã man! Em trai sở hữu Người Được Chọn

Chương 2: Đánh đập dã man! Em trai sở hữu Người Được Chọn 

Khuôn mặt thằng em trai méo mó, giọng điệu hèn hạ: "Mày đến vùng đất hủ bại đó thì đừng hòng có cơ hội quay về nữa. Giờ mà không ngắm kỹ cái bản mặt này của mày thì tao sẽ tiếc lắm đấy."

Móng tay Field cắm sâu vào da thịt, nắm đấm phát ra tiếng rắc rắc vì dùng sức quá mạnh, hắn lạnh lùng hỏi: "Tao không chọc ghẹo gì mày, tại sao mày lại nhắm vào tao?"

"Vì lọ thuốc Chiến Khí chết tiệt mà mày bố thí cho tao đấy. Tao uống xong mà đếch thể nào đột phá lên Kỵ sĩ bậc một! Sau lưng ai cũng gọi tao là phế vật, tất cả là lỗi của mày! Chắc chắn mày đã bỏ độc!"

Field cảm thấy buồn nôn: "Đó là do thiên phú của mày quá kém."

"Hehe, dù sao thì nếu mày có người yêu, tao cũng sẽ bắt con ả đó về, cho lũ vô gia cư giày xéo! Ồ, tiếc là mày làm gì có tương lai nữa, đồ con hoang!" Thằng em làm mặt quỷ đắc ý.

"Đù má! Thằng cặn bã này!" Cơn giận của Field lên đến đỉnh điểm, nguyên chủ đúng là một người tốt đến ngu ngốc.

Quả nhiên, làm việc tốt ngược lại còn gây thù chuốc oán cho mình, đúng là làm phúc phải tội, giết người phóng hỏa thì lại giàu sang. Lũ tạp chủng không biết lễ nghĩa liêm sỉ này, phải dùng nắm đấm để giáo dục! "Mày chán sống rồi!"

Một cú lên gối tàn khốc hất văng nó ra ngoài, Field bùng nổ trong nháy mắt, bồi thêm một cú đá thẳng vào mặt, khiến cái bản mặt xấu xí của nó be bét máu.

Mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, Field vốn nổi tiếng hiền lành, vậy mà lại tàn bạo đến thế.

"Tao ghét nhất là bị kẻ khác đe dọa."

Field nhân lúc lính canh chưa kịp phản ứng, túm lấy mái tóc xoăn vàng của thằng em, định dập đầu nó xuống đất.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy cổ mình thắt lại, cả người bị bóp cổ nhấc bổng lên cao.

Chỉ trong tích tắc, cảm giác ngạt thở đau đớn khiến Field lập tức cảm nhận được cái chết đang cận kề.

"Mày đang làm gì lãnh chúa của tao vậy?" Kẻ đang bóp cổ Field là một người phụ nữ có dung mạo xinh đẹp, mái tóc dài màu đỏ rượu, và điểm thu hút nhất chính là ký tự bí ẩn trên trán cô ta.

"Người Được Chọn?" Field kinh hãi.

Thế giới này sở hữu sức mạnh siêu phàm, mấu chốt nằm ở những "Người Được Chọn". Họ là những sự tồn tại cực kỳ đặc biệt, đứng trên cả Chiến Khí và ma pháp, sở hữu đủ loại sức mạnh khó tin, bao gồm chiến đấu, hỗ trợ và xây dựng, v.v.

Vãi đạn ở chỗ là, chỉ có phụ nữ mới trở thành Người Được Chọn, có khi thần của thế giới này toàn là nữ cũng nên.

Ngay khi Field sắp ngất đi, hắn cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó lưng đau nhói, hóa ra hắn đã bị ném mạnh vào tường.

"Hehe, quả nhiên không dám ra tay giết người."

"A! Tao phải giết mày!" Thằng em ho sù sụ, rút thanh đao bên hông ra.

Field lau vệt máu nơi khóe miệng, dù thế nào hắn cũng không phải là đối thủ của Người Được Chọn. Field không dây dưa với bọn chúng nữa, nén cơn đau dữ dội, quay đầu bước nhanh rời đi.

Không ngờ thằng em trai còn chưa nhậm chức mà đã có Người Được Chọn bảo vệ, điều này khiến Field cảm thấy nguy hiểm hơn bao giờ hết.

Không có vốn liếng để ngồi mát ăn bát vàng, giờ lại đắc tội với thằng em, Field biết mình phải hành động ngay, nếu không tối nay có thể sẽ bị nó bắt đi và tra tấn điên cuồng.

"Đợi tao farm đủ đồ, quay lại tao đập nát tụi bay." Field rũ mắt xuống, không che giấu sự giận dữ trong ánh mắt.

Dưới sự giáo dục phổ cập chín năm, không có kẻ hèn nhát!

"Vậy thì, cái chấm xanh phiền phức như ruồi nhặng này là cái gì?" Field ngẫm nghĩ về tấm bản đồ trong suốt trước mắt mà chỉ mình hắn nhìn thấy, "Cái này xuất hiện ngay ngày xuyên không, có lẽ liên quan đến thiên phú Lãnh chúa."

Có âm ắt có dương, tương ứng với "Người Được Chọn" chính là "Lãnh chúa". Chỉ cần ký khế ước với Người Được Chọn, cả hai có thể hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau phát triển.

Lãnh chúa sở hữu thiên phú độc đáo, thường liên quan đến Người Được Chọn đã ký khế ước, cũng như lãnh địa của mình. Nhưng cũng tồn tại những thiên phú bẩm sinh hiếm có, tức là trường hợp không có lãnh địa, không có khế ước với Người Được Chọn, nhưng vẫn sở hữu thiên phú.

Nguyên chủ đương nhiên là không có, nhưng Field - kẻ xuyên không đến đây - lại sở hữu loại thiên phú hiếm gặp này.

Tất nhiên, cũng không loại trừ khả năng bị ruồi bay trước mắt hay đục thủy tinh thể, mọi thứ phải đợi xem tận mắt mới biết được. Dù sao cũng không xa, ngay tại thành phố Golden Eagle.

Thu dọn hành lý đơn giản, quản gia đã nhận tiền vàng, mang theo đám người hầu, vẻ mặt tuyệt vọng chờ đợi Field.

Biết tin mình phải đến vùng đất hủ bại, quản gia muốn thắt cổ tự tử cho rồi, nhưng tự sát thì không được lên thiên đường, đành phải cắn răng đi vào chỗ chết.

"Đi thôi." Field lòng đầy tâm sự, chẳng còn tâm trạng đâu mà an ủi quản gia của mình.

Vừa mở cổng trang viên, một đội kỵ binh mặc giáp trụ lộn xộn đã xuất hiện trong tầm mắt. Một người đàn ông khoác áo choàng đỏ, vác cây thương dài bước ra: "Kính thưa Nam tước Field, tôi là Đội trưởng kỵ binh Connor, đảm nhận nhiệm vụ hộ tống, tin rằng chúng ta sẽ có một chuyến đi vui vẻ."

"Vậy phải nhờ cậy vào Connor rồi."

Field lịch sự đáp lại một tiếng, nhưng trong lòng lại gióng lên hồi chuông cảnh báo.

Nói là hộ tống, nhưng cái vẻ thổ phỉ trên mặt đám kỵ binh này chẳng mang lại chút cảm giác an toàn nào. Field thậm chí còn nghi ngờ vừa ra khỏi cửa sẽ bị giết người cướp của.

Tất nhiên, khả năng đó không cao. Kỵ sĩ đã đăng ký trong danh sách thường sẽ không làm chuyện mưu sát quý tộc, hành động hủy hoại tiền đồ như vậy.

Field nhún vai: "Có khi là giám sát mình, áp giải mình ra pháp trường thì có."

"Ghé qua thành phố Golden Eagle một chuyến trước đã, khai phá lãnh địa Nightfall cần rất nhiều vật tư."

Field định đi xem cái chấm xanh kia là gì.

Thành phố Golden Eagle là thành phố lớn thứ hai trong lãnh địa của gia tộc Ross, sở hữu sức mạnh thương mại vô song, được phong cho chị hai của Field. Nghe nói thu nhập từ thuế một năm đã lên tới sáu mươi vạn đồng vàng, so với năm trăm đồng vàng đáng thương của Field thì quả là một trời một vực.

Ngồi xe ngựa, Field mất cả buổi sáng mới đến được tòa thành rộng 40 km vuông này.

Khác với thời hiện đại, lính canh ở cổng thành dựa người uể oải vào tường thành, kể những câu chuyện cười tục tĩu, hoặc chửi bới gây khó dễ cho những người dân thấp cổ bé họng vào thành để thu phí vào cửa cắt cổ.

Mãi cho đến khi nhìn thấy đội kỵ binh mở đường phía trước Field, một sĩ quan mới giật mình bật dậy khỏi ghế.

"Mau dẹp đồ đạc của lũ dân đen kia ra, có ngài lớn sắp đi qua đây, mở to mắt ra mà nhìn, lũ ngu này!"

Đám lính lười biếng lập tức thẳng lưng, vừa chửi vừa đuổi dân thường và thương nhân sang một bên, để cổng lớn thông thoáng, sau đó nở nụ cười nịnh nọt hành lễ với Field.

Tuy Field không được sủng ái, nhưng dù sao cũng là quý tộc, người thường vẫn không dám đắc tội.

Giảm tốc độ ngựa, Field lần theo phương hướng của chấm xanh, chậm rãi tiến lại gần.

Sĩ quan cổng thành thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không gây rắc rối cho hắn thì lại là một ngày tươi đẹp. Hắn tiếp tục để cấp dưới thu thuế, còn mình thì nốc hai ngụm rượu ô liu, tiếp tục nằm ườn trên ghế phơi nắng.

Dưới sự chỉ dẫn của chấm xanh, Field đi đến chợ nô lệ ở phía Bắc thành phố.

"Ôi! Cái mùi quái dị chết tiệt khiến người ta cay cả mũi này, mùi cỏ lợn trộn lẫn với phân." Đội trưởng kỵ binh Connor cau mày, liên tục dùng tay quạt không khí trước mặt, nhưng cũng chẳng ăn thua gì, mùi hôi thối vẫn xộc thẳng vào khoang mũi.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!