Làm lại cuộc đời bằng Gacha Bạn Thuở Nhỏ

Truyện tương tự

Ta Đâu Phải Phù Thủy

(Đang ra)

Ta Đâu Phải Phù Thủy

青空乐章

Cô mang theo di sản của một nền văn minh nhân loại khác, trao tặng cho thế giới non trẻ này hy vọng và phước lành.

25 286

Ma Pháp Thiếu Nữ Này Khá Kì Lạ

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Này Khá Kì Lạ

冷冬阳

Một thế giới nơi tồn tại những hiện tượng siêu nhiên và các truyền thuyết kì lạ, một cậu bé tin rằng bản thân đã mất tất cả.Cho đến khi cô ấy xuất hiện, mang phép màu đến với cuộc sống vô vị của cậu d

6 30

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

133 13171

Phỏng đoán của phó giáo sư Takatsuki Akira

(Đang ra)

Phỏng đoán của phó giáo sư Takatsuki Akira

Sawamura Mikage 澤村御影

Cùng khám phá những bí ẩn xung quanh bộ đôi đũa lệch: phó giáo sư thích sưu tầm chuyện kì bí x nam sinh viên nghe thấy lời nói dối.

7 8

A TS Reincarnated Student Who Just Tries her Best

(Đang ra)

A TS Reincarnated Student Who Just Tries her Best

おにっく

※ Spoil đến Chapter 4 của Vol Hiệp Ước Eden.

20 86

One shot - Chương 01

Chương 01

"Mình... chết rồi sao...?"

Khi nhận thức quay trở lại, tôi Matsuzaki Hajime thấy mình đang đứng giữa một không gian trắng xóa.

Tôi cố gắng lục lọi những ký ức gần nhất. Vẫn như mọi ngày, tôi làm tăng ca, lết cái thân xác về nhà, leo lên cầu thang khu chung cư, rồi trượt chân... Thôi xong. Những gì xảy ra sau đó, trí não tôi hoàn toàn trống rỗng.

Chẳng lẽ, dù không muốn tin, nhưng... mình thực sự đã "đăng xuất" khỏi trái đất chỉ vì cái lý do vớ vẩn đó sao?

Ngẫm lại, đúng là một cuộc đời cô độc và tẻ nhạt.

Tôi có một cô bạn thuở nhỏ từ thuở xa xưa. Tên cô ấy là Suenaga Ayana. Cơ duyên gặp gỡ chắc cũng chỉ là tình cờ chơi chung ở công viên hay gì đó đại loại vậy. Tóm lại là vô tình quen biết, rồi thân nhau lúc nào không hay. Hồi nhỏ, chúng tôi lúc nào cũng dính lấy nhau như hình với bóng.

Thế rồi khi bước vào tuổi dậy thì, việc tôi bắt đầu rung động trước cô ấy cũng là lẽ tất yếu. Ayana nuôi tóc dài từ năm cấp hai, ngày qua ngày càng trở nên nữ tính... và rồi cô ấy trở nên hoàn hảo.

Học hành, thể thao cô ấy đều cân tất, đã vậy ngoại hình còn xinh đẹp đến mức cực phẩm. Đứng trước một "nữ thần" hoàn mỹ như vậy, tôi dần bị nhấn chìm trong mặc cảm tự ti.

Tôi đã từng rất yêu Ayana. Nhưng càng ở gần, tôi càng thấy sự tồn tại của bản thân như bị phủ nhận. Ở bên cạnh Ayana trở thành một nỗi đau, và rồi tôi bắt đầu nghĩ rằng việc một kẻ tầm thường như mình bám lấy cô ấy chính là một tội lỗi.

Cứ thế, lên cấp ba, tôi chủ động lảng tránh cô ấy. Sau tốt nghiệp, mỗi đứa một ngả thực ra là vì tôi không đủ trình để đỗ vào cùng trường đại học với cô ấy sợi dây liên kết hoàn toàn đứt đoạn.

Thế nhưng, tôi chưa bao giờ quên được hình bóng ấy. Kết quả là tôi sống một cuộc đời tiêu cực, đi đi về về giữa nhà và công ty như một cỗ máy. Để rồi khi nhắm mắt, tôi vẫn giữ vững danh hiệu "Số năm chưa có bạn gái bằng số tuổi".

Đúng là một đời người thật vô vị...

Ít nhất tôi cũng muốn biết giờ Ayana ra sao, nhưng giờ có biết cũng chẳng để làm gì. Chắc chắn tôi sẽ chỉ phải chứng kiến cảnh cô ấy kết hôn với một anh chàng cực phẩm nào đó, rồi lại nảy sinh cái cảm giác "NTR" đầy cay đắng trong tâm mà thôi.

Đang mải suy nghĩ mông lung, giữa không gian hư vô bỗng xuất hiện một bộ bàn ghế. Trên bàn có đặt một thiết bị trông giống như máy tính bảng, tỏa ra một luồng sáng kỳ lạ.

"Cái gì thế này...?"

Dù sao cũng chẳng có việc gì làm, tôi tiện tay bật nguồn thiết bị. Và rồi...

"Oái, cái quái gì hiện ra đây?"

Thứ đập vào mắt tôi là một dòng chữ sặc mùi lừa đảo:

『Chúc mừng! Bạn đã được chọn để làm lại cuộc đời! Hãy chạm vào đây để cài đặt ứng dụng.

Tôi cau mày. Với một tin nhắn kiểu này, nếu là lúc còn sống tôi đã tắt phụt màn hình ngay lập tức. Nhưng đây là thế giới bên kia, có bị lừa thì tôi cũng chẳng còn gì để mất.

"...Thôi thì, cứ thử phát xem sao."

Tôi chạm vào dòng chữ 『Tại đây』. Ngay lập tức, quá trình cài đặt bắt đầu...

Tèng téng téng teng!

Âm thanh hiệu ứng rẻ tiền vang lên, màn hình hiện ra dòng chữ lớn:

『 CUỘC ĐỜI

"...Cái tên tiêu đề gì mà thiếu muối vậy?"

Phía dưới là dòng chữ: 『Tap To Start —— Hajime (Bắt đầu).

Chữ "Hajime" (Bắt đầu) này là lỗi phông hay gì? Dù là trùng hợp nhưng tên tôi cũng là Hajime. Làm ơn đừng lấy tên tôi ra làm trò đùa ngay từ đầu chứ. Nhưng giờ không còn đường lui, tôi tặc lưỡi chạm vào màn hình.

Một đoạn phim về sự ra đời của một đứa trẻ hiện lên, rồi một phần hướng dẫn (tutorial) rườm rà bắt đầu, tôi nhanh tay nhấn "Skip" cho rảnh nợ...

Và rồi.

"U ô ô ô ô! Tới rồi!!!!!"

Kết thúc phần hướng dẫn, màn hình chuyển sang giao diện Gacha. Đây chắc chắn là mục "Gacha tân thủ" rồi. Tôi kiểm tra tiêu đề...

『 Gacha Bạn Thuở Nhỏ

Lại một vòng quay có vẻ "khá ngon" nữa xuất hiện. Kiếp trước tôi cũng thuộc dạng dân cày game có hạng. Tôi yêu game, vì khi đi làm không có nhiều thời gian, game gacha chính là "liều thuốc" giúp tôi giết thời gian hiệu quả nhất. Game là chân ái mà!

Đặc biệt là những lúc game mới ra mắt, cái cảm giác hồi hộp chờ nổ hũ luôn khiến tôi phấn khích nhất. Và giờ đây, cảm giác đó đang ở ngay trước mắt.

Vừa hồi hộp, tôi vừa mở bảng thông tin chi tiết của cái gọi là 『Gacha Bạn Thuở Nhỏ』 này ra.

『Trong hành trình làm lại cuộc đời, bạn thuở nhỏ là yếu tố then chốt quyết định tương lai của bạn. Vòng quay này sẽ quyết định ai là người bạn thuở nhỏ của bạn. Bạn sẽ gặp gỡ nhân vật quay trúng từ khi còn nhỏ và xây dựng mối quan hệ mật thiết. Lưu ý: Đây không phải chuyển sinh, thế giới cũ vẫn giữ nguyên. Do đó, chỉ những nhân vật tồn tại trong khu vực bạn từng sống mới xuất hiện trong danh sách.

Nội dung dài dòng nhưng tôi đã hiểu đại khái. Cuộc đời tôi đã nát bét chỉ vì lỡ gặp Suenaga Ayana.

Vậy thì kiếp sau mình sẽ sống một cuộc đời mà Ayana không phải là bạn thuở nhỏ!

Tôi tắt thông báo, nhìn màn hình Gacha với quyết tâm sắt đá. Trên banner hiện dòng chữ rực rỡ:

『Quà tặng 200 lượt quay miễn phí! Chắc chắn trúng 1 nhân vật SS Rare cao cấp nhất!

Ừm, hào phóng đấy. Quan trọng nhất là cảm giác phấn khích lúc bắt đầu. Tôi cực kỳ thích những hệ thống không keo kiệt như thế này.

Ngón tay run rẩy vì hồi hộp, tôi nhấn vào nút 『10 liên quay』.

Mười lá bài hiện ra trên màn hình. Giữa những lá bài tỏa ánh vàng và bạc, có một lá bài rực sáng sắc cầu vồng.

Chuyện này, chẳng lẽ là...

"Mới phát đầu đã nổ SS Rare luôn sao!?"

Khởi đầu quá thuận lợi. Trong bảng thông tin chi tiết lúc nãy tôi vừa xem, tỉ lệ xuất hiện của thẻ SS Rare rõ ràng ghi là 3%. Nếu tính toán đơn giản, với 200 lượt quay, tôi có khả năng sở hữu tận 6 thẻ SS Rare... Nghĩa là tôi có thể quen biết tận 6 người bạn thuở nhỏ khác nhau? Hồi hộp quá đi mất.

Tôi chạm vào màn hình. Những thẻ bậc thấp thì cứ tạm bỏ qua đã...

"Tới rồi! Thẻ cầu vồng!"

Vẫn chưa hết phấn khích, tôi nhấn vào lá bài.

Và rồi...

『Tớ thích cậu lắm, Hajime à.』

Một giọng nói thiếu nữ ngọt ngào và trong trẻo như tiếng chuông ngân vang lên. Cái gì thế này...

Trong một khoảnh khắc, tim tôi như lỡ một nhịp. Bởi lẽ giọng nói đó nghe quá đỗi êm ái. Thế nhưng, đồng thời một cảm giác đắng chát cũng ùa về... Tại sao nhỉ?

Giọng nói này nghe quen lắm. À, phải rồi. Làm sao tôi có thể quên được. Giọng nói này chính là...

Sau khi màn hình chiếu cận cảnh vào những đường nét thanh tú của nhân vật, toàn bộ hình dáng của cô ấy hiện ra chiếm trọn chiếc máy tính bảng...

"Oái..."

Theo phản xạ, gương mặt tôi méo xệch đi. Thứ đang hiện ra trên màn hình là hình ảnh cô ta đang ngồi bó gối trong bộ đồ bơi.

[ Mỹ thiếu nữ hoàn hảo Tài sắc vẹn toàn ] Suenaga Ayana —— SS Rare NEW!

Góc trái bên dưới, tên của nhân vật vừa xuất hiện được hiển thị rõ rành rành.

 Thôi xong. Bế tắc rồi. Cuộc đời coi như bỏ đi. Dù rằng nó thậm chí còn chưa bắt đầu. Chẳng lẽ kiếp sau tôi lại phải sống một cuộc đời chìm đắm trong mặc cảm tự ti đó nữa sao?

 Thế nhưng, vẫn còn quá sớm để bỏ cuộc. Dù gì thì tôi vẫn còn tận 190 lượt quay nữa cơ mà.

Tôi xốc lại tinh thần, nhấn lượt 10 liên tiếp theo.

"Lần này làm ơn, hãy ra người khác đi...!"

Mười lá bài lại xuất hiện. Và rồi, tôi lại không thể giấu nổi sự kinh ngạc trước "vận may" khó tin của mình.

Thật không thể tin được, một lá bài cầu vồng nữa lại hiện ra. Vừa mới bắt đầu mà đã nổ thẻ hiếm liên tục, đúng là may mắn thật. Mà thôi, phát đầu tiên coi như nháp...

Tôi run rẩy chạm vào màn hình, cuối cùng cũng lật lá bài cầu vồng lên. Làm ơn... ai cũng được trừ Ayana ra...

Xoẹt!

『 Tớ thích cậu lắm, Hajime à.』

"Cái quái đang diễn ra vậy!"

...Cái quái gì thế này. Lại trượt nữa rồi.

Một lần nữa, hình ảnh mỹ nhân tóc đen dài trong bộ đồ bơi lại hiện ra. Chắc chắn với những người chơi khác, đây là một thẻ cực phẩm. Thế nhưng...

Với tôi, cô ta chính là nguồn cơn khiến cuộc đời tôi trượt dốc, nói trắng ra là "boss cuối" của mọi bi kịch. Chẳng lẽ kiếp sau tôi vẫn phải bị giam cầm trong hình bóng của Ayana, sống một cuộc đời ngập trong mặc cảm sao...

"Làm ơn ra đứa khác giùm cái đi mà..."

Tôi ôm đầu tuyệt vọng. Cảm xúc tụt dốc thê thảm, tôi nhấn vào các lá bài còn lại một cách vô hồn.

Nhưng đúng lúc đó...

Vút !

"...!? Cái gì thế!?"

Một hiệu ứng lạ lùng đột nhiên xuất hiện. Khi kịp nhận ra, lá bài vốn đang tỏa ánh vàng bỗng biến chuyển thành sắc cầu vồng rực rỡ.

Chẳng lẽ đây là...!

Hiệu ứng nâng cấp thẻ!!!

Đây có thể coi là một trong những khoảnh khắc phấn khích nhất khi quay Gacha. Dù mỗi game có hiệu ứng khác nhau, nhưng cảm giác từ một thẻ tưởng chừng "vứt đi" bỗng biến thành đồ xịn luôn khiến người ta hưng phấn tột độ.

"Ngon rồiiiiii! Tới đây con trai của bố nàooooo!!!!!"

Trời cao vẫn chưa bỏ rơi tôi. Phép màu luôn đến vào lúc ta ít ngờ tới nhất. Tôi vô thức gào lên đầy phấn khích, y hệt như những lúc quay Gacha trong căn phòng thuê ở kiếp trước.

Xoẹt!

『Tớ thích cậu đ...』

"CÁI ĐỒ CHẾT TIỆT NÀY GÀO O O O O!!!!!"

Tôi không kìm được mà hét lên cay cú.

...Thực ra tôi cũng lờ mờ đoán ra rồi. Kiếp trước vận may Gacha của tôi cũng nát bét, không hiểu sao cứ thẻ hiếm nhất là lại bị trùng lặp liên tục. Nhưng mà, tại sao chứ! Tại sao lại bắt tôi hy vọng rồi dập tắt nó như thế này! Tại sao kiếp sau lại phải tái hiện lại cái cảnh tôi nướng sạch tiền tăng ca vào Gacha để rồi nhận về con số không tròn trĩnh và những giọt nước mắt cay đắng cơ chứ!

Sau một cú đập bàn thật mạnh, tôi đờ người ra trước kết quả Gacha hiện trên màn hình.

"Ayana, một phát ra hai luôn à..."

Càng mong chờ vào kiếp sau bao nhiêu, tôi càng cảm thấy thất vọng tràn trề bấy nhiêu. Chẳng lẽ tôi lại phải sống một cuộc đời bị xiềng xích bởi Ayana sao...

Trong lúc vẫn chưa thể gượng dậy nổi, tôi chợt nhớ ra điều gì đó và nhấn vào bảng thông số của Ayana. Trong các trò chơi thông thường, nếu quay trúng nhân vật bị trùng, bạn có thể phân rã chúng thành nguyên liệu nâng cấp.

"Không biết có phân rã cô ta thành đá cường hóa được không nhỉ?"

Ít nhất thì nếu thẻ Ayana này không trở thành rác rưởi thì tốt quá...

"...Hửm? Hiệu ứng sở hữu?"

Và rồi tôi nhìn thấy một dòng chữ ngoài dự kiến.

Hiệu ứng sở hữu. Hình như đây là hiệu ứng mà người chơi sẽ nhận được khi sở hữu thẻ

[ Mỹ thiếu nữ hoàn hảo Tài sắc vẹn toàn ] Suenaga Ayana.

Đại loại như kiểu không cần cho vào đội hình nhưng vẫn được tăng chỉ số ấy. Và trong cái trò chơi (hay cuộc đời) này, có một cơ chế cực kỳ hiếm thấy: Nếu quay trúng thẻ trùng, hiệu ứng sở hữu đó sẽ được cường hóa.

Tôi run rẩy kiểm tra hiệu ứng sở hữu của cô ta.

"…… Hả?"

 Và rồi, tôi lâm vào tuyệt vọng chỉ trong tích tắc. Cái quái gì thế này. Trong mục hiệu ứng sở hữu của lá bài đó ghi rằng:

Tỉ lệ kết hôn với Suenaga Ayana: 20%.   Lưu ý: Cứ mỗi thẻ trùng lặp, tỉ lệ sẽ cộng thêm 20%.

Thôi xong rồi.

Mọi thứ chấm dứt thật rồi.

Người bạn thuở nhỏ mà kiếp sau tôi tuyệt đối không muốn dính dáng đến. Vậy mà tỉ lệ sẽ phải kết hôn với cô ta sau này, chỉ qua 20 lượt quay đầu tiên, đã vọt lên tới 60%.

Vĩnh biệt nhé, kiếp sau của tôi...

[ GÓC NHÌN CỦA SUENAGA AYANA ]

『...Bản tin tiếp theo. Vào khoảng 11 giờ 30 phút tối qua, một người dân đã báo tin về việc phát hiện một người đàn ông nằm bất động tại cầu thang của một khu chung cư trong thành phố. Nạn nhân là anh Matsuzaki Hajime (26 tuổi), nhân viên văn phòng sống tại đó. Dù đã được đưa đi cấp cứu ngay lập tức, nhưng do chấn thương quá mạnh ở vùng đầu, anh đã tử vong tại bệnh viện.』

"Hả... không thể nào..."

Sáng thứ Bảy. Bản tin thời sự trên tivi vốn chỉ bật lên cho có không khí, bỗng truyền đi một thông tin kinh hoàng khiến tôi sững sờ vì quá sốc.

Matsuzaki Hajime. Cậu ấy là người bạn thuở nhỏ từ khi còn thơ bé, và cũng là mối tình đầu của tôi.

Từ xưa, cậu ấy đã luôn có tính cách quá để ý đến cảm xúc của người khác. Nhưng chính cái sự dịu dàng đó đã khiến tôi yêu cậu ấy tha thiết.

Đến khi nhận ra tình cảm ấy đã chuyển thành tình yêu nam nữ, tôi bắt đầu nuôi tóc dài, nỗ lực hết mình trong cả học tập lẫn thể thao. Tất cả chỉ với mục tiêu trở thành một cô gái hoàn hảo để được cậu ấy để mắt tới.

Người ta thường nói con gái khi yêu sẽ trở nên xinh đẹp hơn. Đúng như câu nói đó tôi cũng không chắc nữa, nhưng số lượng những chàng trai lạ mặt đến tỏ tình với tôi bỗng tăng lên chóng mặt.

Thế nhưng...

Chẳng hiểu vì lý do gì, Hajime-kun cứ thế rời xa tôi. Khoảng cách giữa hai đứa cứ lớn dần, rồi chúng tôi trở nên xa lạ... Sau khi lên đại học, tôi thậm chí còn không biết cậu ấy đang làm gì.

Dù ở đại học tôi vẫn thường xuyên được các nam sinh tiếp cận. Khác hẳn với hình ảnh một con bé nhút nhát luôn trốn sau lưng Hajime-kun thời nhỏ, tôi đã trở nên tự tin hơn vào bản thân mình, nhưng...

Những gã con trai tiếp cận tôi lại toàn là những kẻ quá tự phụ... Nói thẳng ra là những tên kiêu căng đến mức đáng ghét.

Tôi hoàn toàn không có ý định hẹn hò với kiểu người như thế. Mỗi khi bị những kẻ đó tỏ tình, nỗi nhớ nhung tôi dành cho Hajime-kun lại càng sâu đậm hơn. Dù rằng, tôi chẳng còn cơ hội gặp lại cậu ấy nữa...

Sau khi đi làm, cuộc sống của tôi trôi qua bình lặng, không gặp khó khăn gì về tiền bạc. Tuy nhiên, khi nhìn đám bạn bè năm xưa lần lượt kết hôn, tôi bắt đầu cảm thấy sốt ruột.

"Một ngày nào đó, nhờ một sự tình cờ nào đó, mình sẽ gặp lại Hajime-kun."

Cái mong ước không căn cứ ấy chính là niềm hy vọng thầm lặng để tôi tiếp tục sống. Vậy mà, tia hy vọng đó đã vụt tắt một cách đột ngột. Nó đã trở thành điều vĩnh viễn không bao giờ có thể thực hiện được nữa...

Chẳng biết từ bao giờ, nước mắt tôi đã lã chã rơi.

"Tại sao. Tại sao lại như vậy... Hajime-kun... Hức, hức..."

Đúng lúc đó, một giọng nói bí ẩn từ hư không bỗng vang lên bên tai.

『...NGƯƠI CÓ MUỐN... SỨC MẠNH KHÔNG?』

Ban đầu, tôi cứ ngỡ đó là ảo giác. Nhưng giọng nói ấy cứ thế lớn dần lên.

『SỨC MẠNH... NGƯƠI CÓ MUỐN... SỨC MẠNH KHÔNG?』

"Làm ơn... hãy cứu cậu ấy... Hãy cứu lấy Hajime-kun!"

Nói tóm lại, theo lời thực thể bí ẩn đó, việc hồi sinh người chết là điều không thể. Tôi đã vô cùng thất vọng.

Nhưng, có vẻ như việc để cậu ấy làm lại cuộc đời thì hoàn toàn có thể. Có lẽ nên gọi đó là một thế giới song song chăng?

Nếu tôi có thể xây dựng một tương lai nơi cậu ấy sống sót ở thế giới song song đó, rồi biến dòng thời gian ấy thành thế giới chính quy, thì một tương lai nơi Hajime-kun còn sống sẽ trở thành hiện thực.

Nhưng trong trường hợp đó, với tư cách là người yêu cầu, tôi cũng phải tới thế giới song song ấy và làm lại cuộc đời với vai trò là một "người giám sát". Nghe bảo là để thực thể hóa cái thế giới song song mới được tạo ra đó, hay gì gì đó đại loại vậy...

Mà thôi, chẳng cần phải suy nghĩ nhiều làm gì. Bởi lẽ một thế giới không có Hajime-kun thì sống cũng chẳng còn ý nghĩa.

Tôi chấp thuận điều kiện của giọng nói đó.

Sau đó, tôi nhận được lời giải thích về việc làm lại cuộc đời từ giọng nói hư không ấy.

Tôi hoàn toàn chỉ là một "người giám sát". Vì cuộc đời của Hajime-kun thuộc về chính cậu ấy, nên tôi không được phép can thiệp quá mức.

Trước khi bắt đầu cuộc đời mới, Hajime-kun sẽ phải thực hiện một thứ gọi là "Gacha Bạn Thuở Nhỏ".

Tùy vào kết quả của vòng quay đó mà một người khác không phải tôi sẽ trở thành bạn thuở nhỏ của Hajime-kun, cùng cậu ấy bước tiếp ở kiếp thứ hai.

Nếu chuyện đó xảy ra, tôi chỉ có thể đứng nhìn cậu ấy từ xa với tư cách là người quan sát. Dù tôi có cố gắng hành động để thắt chặt sợi dây liên kết với Hajime-kun đi chăng nữa, một nguồn năng lượng vô hình sẽ can thiệp để điều chỉnh quỹ đạo, khiến chúng tôi vẫn sẽ trở nên xa cách.

Nói trắng ra, nếu cậu ấy đi trên con đường đời với một cô gái lạ mặt nào đó, tôi chỉ có thể "ngậm đắng nuốt cay" mà đứng nhìn họ thân thiết với nhau.

"Chuyện đó... đau lòng quá..."

Vì vậy, bằng mọi giá Hajime-kun phải quay trúng tôi trong vòng Gacha đó.

Với đặc quyền của quan sát viên, tôi đã được đưa vào danh sách "Pick-up" (tăng tỉ lệ xuất hiện), đó là sự an ủi duy nhất. Chỉ có 0.7%... nhưng dù sao vẫn tốt hơn nhiều so với việc chìm nghỉm giữa đám đông vô danh trong cái tỉ lệ 3% ít ỏi kia.

Và tôi cũng nhận được một chút ưu ái nhỏ, đó là thay đổi nội dung của hiệu ứng sở hữu từ "Tỉ lệ trở thành người yêu: 20%" thành "Tỉ lệ kết hôn: 20%".

Nếu cậu ấy rút được dù chỉ một thẻ của tôi thôi... thì cứ 5 lần làm lại cuộc đời, sẽ có ít nhất 1 lần tôi có thể kết hôn với Hajime-kun...

"Kìa... mình đang nghĩ gì thế này!"

Đôi má tôi bất giác đỏ bừng. Nhưng thực tế thì chẳng có chuyện được làm lại cuộc đời tận 5 lần đâu... Tỉ lệ để tôi và Hajime-kun thực sự kết hôn là cực kỳ thấp.

Dù vậy, so với hiện tại chẳng còn chút hy vọng nào, đây vẫn là một canh bạc hoàn toàn xứng đáng.

Để Hajime-kun cảm thấy vui vẻ dù chỉ một chút khi quay trúng mình, tôi đã đăng ký ngoại hình thời cấp ba mà cậu ấy biết rõ nhất cùng với những câu thoại ngọt ngào. Đây là đặc quyền mà tôi đã dùng quyền hạn quan sát viên để chuẩn bị.

Tôi nôn nóng chờ đợi giây phút Hajime-kun bắt đầu ứng dụng "Cuộc đời".

Chẳng bao lâu sau, ý thức của tôi mờ dần đi... Khi tỉnh lại, trước mắt tôi là một màn hình giám sát. Ở đó, dường như sắp diễn ra một buổi phát sóng trực tiếp trò chơi.

Đang thẫn thờ nhìn vào màn hình đen kịt... thì đột nhiên nó rực sáng. Trong một không gian trắng xóa, buổi phát sóng của một người đàn ông bắt đầu.

Tèng téng téng teng!

CUỘC ĐỜI

"...Cái tên tiêu đề gì thế này?"

"Ááááá!!!"

Tôi không kìm được mà hét lên vì sung sướng. Làm sao tôi có thể quên được. Đó chính là giọng nói của người tôi yêu nhất. Trông cậu ấy có vẻ hơi hốc hác một chút... nhưng chuyện đó chẳng quan trọng.

"Hajime-kun..."

Cảm xúc dâng trào vì nỗi nhớ nhung da diết. Chỉ cần được nhìn thấy gương mặt cậu ấy một lần nữa thôi đã khiến tôi ngập tràn hạnh phúc rồi.

Và đoạn phim hướng dẫn bắt đầu. Ở đó, toàn bộ kiếp trước của cậu ấy được trình chiếu. Bắt đầu từ những thước phim khi cậu ấy còn là một đứa trẻ, khoảnh khắc chúng tôi gặp nhau, những ngày thơ ấu hạnh phúc...

Và rồi, một sự sắp đặt đầy tinh tế hiện ra để diễn tả rằng tôi đã yêu cậu ấy sâu đậm đến nhường nào. Mà nhắc mới nhớ, không biết trước đây Hajime-kun có nhận ra tình cảm của mình không nhỉ...

"Hajime-kun... khi xem đoạn này cậu ấy sẽ nghĩ gì đây..."

"Rồi rồi, trước hết cứ 'Skip' cái đã..."

"KHÔNGGGGGG!!!!!"

Biết ngay mà. Hajime-kun từ xưa đã cực kỳ mê game. Cậu ấy luôn thích kiểu chơi "cứ thử đi đã rồi tính sau", chẳng bao giờ thèm ngó ngàng đến sách hướng dẫn cả.

Nhưng thế này thì quá đáng lắm rồi! Bao nhiêu tình cảm yêu thương mà tôi đã dùng quyền hạn Quan sát viên, nài nỉ mãi mới nhét được vào phần biên tập, vậy mà cậu ấy dám bỏ qua sạch sành sanh như thế sao!

...Mà thôi, nói thế cũng chẳng giải quyết được gì. Hajime-kun làm sao biết được sự tồn tại của đoạn phim đó, cậu ấy cũng chẳng có ý xấu gì cả.

Phải chấn chỉnh lại tinh thần thôi. Dù sao thì, quan trọng nhất vẫn là Gacha. Chỉ cần cậu ấy quay trúng mình là ổn cả. Và nếu cậu ấy cảm thấy vui mừng...

Ôi, mình muốn nhìn thấy gương mặt hạnh phúc của cậu ấy sớm quá đi mất...

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!