Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

146 3121

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

28 354

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

17 39

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

(Đang ra)

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

Y Nguy Giải

Tác phẩm còn có tên gọi khác: 《Cuộc chiến Chén Thánh tại Lân Môn, nhưng tôi lại là cái Chén》

268 202

Kho Báu Của Nanana

(Đang ra)

Kho Báu Của Nanana

Ootorino Kazuma

Juugo cùng các thành viên của Câu lạc bộ Mạo hiểm đã dấn thân vào cuộc chiến săn tìm kho báu trên đảo nhằm thu thập "Bộ sưu tập Nanana", những món bảo vật ẩn chứa sức mạnh bí ẩn.

84 161

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

398 16729

Quyển 6 - Lời Mở Đầu

embed0007.jpg

“Nghe nói, vào lễ tốt nghiệp, người ta thường tặng chiếc cúc áo thứ hai cho người mình yêu, bởi vì đó là chiếc cúc gần trái tim nhất.”

Gương mặt ửng hồng e ấp của Runa khi nói câu ấy vẫn hiện rõ mồn một trong tâm trí tôi, như thể mới chỉ là chuyện của hôm qua.

“Vậy thì… của tớ là cái này nhé.”

Cô ấy mỉm cười ngượng nghịu, trao cho tôi một vật.

Chiếc nơ buộc đồng phục.

Từ ngày hôm đó đến giờ, nó vẫn luôn được tôi cất giữ cẩn thận trong ngăn kéo bàn học.

“Chưa giặt nhiều đâu, lỡ có mùi lạ thì mắc cỡ chết! Tớ xịt nước hoa vào đây nhé!”

Cô ấy cười tươi để che giấu sự ngượng ngùng, rồi xịt liên tục mấy nhát nước hoa lên chiếc nơ vừa tháo ra. Cảnh tượng ấy chính là ký ức cuối cùng của tôi về Runa trong bộ đồng phục học sinh.

Mùi hương hoa cỏ hay trái cây gì đó đã thấm đẫm đến mức ngào ngạt, giờ đây, khi tôi mở ngăn kéo, vẫn còn thoang thoảng đâu đây.

Mỗi khi hít hà mùi hương ấy, tôi lại nhớ về.

Nhớ về những tháng ngày non nớt đến vô vọng, chát đắng.

Những ngày mà tôi từng khao khát những điều mãi không thể chạm tới dù có cố vươn mình, và cứ thế đưa tay về phía bầu trời một cách đầy nỗ lực.

“... Cậu cũng cho tớ một cái nhé?”

Runa ngước mắt nhìn tôi. Khi tôi gật đầu, cô ấy đưa tay chạm vào cà vạt của tôi…

“... Sao thấy giống như là vợ vậy nhỉ?”

Tôi thấy hơi nhột, Runa mỉm cười.

“Cởi cà vạt ra ấy hả? Chứ không phải lúc thắt vào à?”

“Eh? Ý tớ là… lúc cậu đi làm về ấy, tớ muốn thử xem sao, không được hả?”

“Tớ vui lắm, nhưng mà… có khi lại khiến tớ nổi hứng mất.”

Nghe tôi nói vậy, má Runa chợt ửng hồng.

“Ôi… đồ biến thái.”

Cô ấy khẽ đẩy ngực tôi, khẽ làu bàu như thể đang cố kìm nén sự xấu hổ.

Hơi ấm từ bàn tay ấy, như xuyên qua lớp áo, xuyên qua da thịt, cứ thế chạm thẳng vào tim tôi.

Trái tim tôi, đến bây giờ vẫn cứ thế bị Runa chiếm trọn, không sao thoát ra được.

Mặc dù, từ ngày ấy đến giờ, đã gần hai năm trôi qua rồi.

embed0008-HD.jpg