Hundred

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3024

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2372

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6624

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 492

Tập 06: Third Attack - Chương 3

Căn cứ Motomatsu / Ba người cấp dưới / Màn khai chiến

Đây là chuyện xảy ra vào ngày trước ngày dự đoán của「Cuộc Chạm Trán Thứ Ba (Third Attack)」.

Trên chiếc giường trong căn phòng được chuẩn bị tại căn cứ, Hayato đang nằm dài thư giãn.

「Cuối cùng cũng có cảm giác được yên ổn.」

Trong lúc thế giới đang hỗn loạn, việc cậu bất giác thốt ra những lời như vậy chắc chắn là do Touka.

Kể từ khi được sư phụ kiếm thuật, Kenzaki Ryuusei, nhờ vả chăm sóc cho cô cháu gái duy nhất của người anh quá cố Kenzaki Hokuto là Kenzaki Touka tại Warslan, cậu chưa một lúc nào được yên lòng.

『Cậu rốt cuộc đang nghĩ cái quái gì vậy hả!』

Vì cũng được hỏi ý kiến về việc có nên đưa cô bé về Little Garden không, Hayato quyết định liên lạc với Claire ngay tại chỗ để báo về chuyện của Touka.

Đáp lại cậu là một tiếng hét giận dữ.

『Cậu thừa biết mình đến Yamato để làm gì mà, phải không!』

「À, vâng... Dĩ nhiên rồi ạ...」

Diễn biến đúng như cậu dự đoán. Chính vì vậy mà Hayato chỉ biết cười khổ.

『Vậy thì tại sao cậu lại liên lạc về chuyện này. Nếu là lo lắng hay cần gợi ý về cách chiến đấu thì còn đỡ, đằng này lại muốn đưa một cô bé ngưỡng mộ mình như sư phụ về Little Garden──』

「Không phải sư phụ. Sư phụ là Ryuusei-sama, còn Hayato là sư phụ mới!」

『Tôi không có nói chuyện đó! Mà sư phụ mới là cái quái gì vậy hả?』

Claire tung một cú tsukkomi hết cỡ vào Touka, người vừa chen ngang vào cuộc nói chuyện.

Từ phía sau, có tiếng cười vang lên.

Đó là của Trưởng Kỹ sư Công nghệ (Main Technologist) của Little Garden, Charlotte Dimandius.

『Thôi nào Claire, bình tĩnh lại đi. Dù là Hayato-kun đi nữa, chắc cũng không đến mức ra tay với một cô bé còn nhỏ tuổi hơn cả em gái mình đâu.』

『Bởi vậy tôi mới nói không phải chuyện đó──』

『Hahaha, đùa thôi mà. Tạm thời, chuyện xử lý cô bé đó chúng ta quyết định sau khi vượt qua「Cuộc Chạm Trán Thứ Ba (Third Attack)」một cách an toàn thì sao? Cứ để một thời gian cho đầu óc nguội lại đi.』

Hayato nghĩ, dù là tình cờ nhưng may mà cô ấy ở gần Claire.

Nếu không, câu chuyện chắc còn rắc rối hơn nữa.

『Đành vậy thôi ạ.』Claire hít một hơi rồi nói tiếp.

『Kisaragi Hayato, bây giờ hãy tập trung hoàn thành tốt việc trước mắt. Vượt qua「Cuộc Chạm Trán Thứ Ba (Third Attack)」một cách an toàn. Đó là sứ mệnh được giao cho chúng ta lúc này. Cậu hiểu chứ?』

「Ồ, tiểu thư xinh đẹp quá nhỉ.」

「Chờ đã, sư phụ!」

Ryuusei không biết đã lẻn ra sau lưng cậu từ lúc nào, nhẹ nhàng cầm lấy PDA của Hayato.

『C-Cậu là ai──』

Chắc hẳn cô đang bối rối khi đột nhiên thấy Ryuusei xuất hiện trên màn hình.

Tiếng nói kinh ngạc của Claire vang lên từ loa.

「Rất vui được gặp cô, Miss Claire. Tôi là sư phụ của Kisaragi Hayato đang ở đó, Kenzaki Ryuusei──」

「Hội trưởng, tôi xin lỗi, vậy nhé!」

Hayato giật lại PDA từ tay Ryuusei, người đang định bắt đầu màn tự giới thiệu với vẻ mặt bảnh bao, rồi nhanh chóng ngắt kết nối.

「Sư phụ, đừng có đột nhiên nói mấy chuyện kỳ quặc như vậy chứ!」

「Hahaha, xin lỗi xin lỗi. Mà chuyện đó để sau, việc của Touka sẽ được quyết định sau「Cuộc Chạm Trán Thứ Ba (Third Attack)」à. Thế thì gay go rồi...」

「Gay go... là sao ạ?」

「Thật ra hôm qua, ngay sau khi nghe Ryouko-san nói con sẽ đến, ta đã lỡ liên lạc với một người phụ nữ.」

「Một người phụ nữ...」

「Là người phụ nữ ta đang theo đuổi.」

「À, vâng...」

Nghĩa là, người phụ nữ mà ông ấy muốn làm người yêu.

「Ngày mai, cô ấy sẽ đến dinh thự này. Vì sợ「Cuộc Chạm Trán Thứ Ba (Third Attack)」nên cô ấy định sẽ ở cùng ta cho đến khi mọi chuyện qua đi. Giả sử lúc đó có một cô bé ở đây. Dù giải thích là con gái của anh trai ta, cũng có khả năng bị nghi ngờ linh tinh. Giải thích thì phiền phức, mà làm chuyện này chuyện nọ cũng khó.」

「Chuyện này chuyện nọ thì em không bàn, nhưng tóm lại là sư phụ không muốn giữ Touka ở đây, đúng không ạ?」

「Con hiểu nhanh đấy. Trưởng thành rồi nhỉ, Hayato.」

Ông cười ha hả rồi vỗ mạnh vào vai cậu.

「Vì vậy, nhờ con nói với Ryouko-san giúp ta.」

「Tức là, cho đến khi「Cuộc Chạm Trán Thứ Ba (Third Attack)」kết thúc, dù thế nào đi nữa thì sư phụ cũng muốn cơ sở này nhận nuôi Touka, đúng không ạ?」

「Đúng vậy.」

Ryuusei mỉm cười nói.

「Vậy nên nhờ con nhé, Hayato.」

「Vâng, nhờ cả vào huynh nhé, sư phụ mới!」

「Lúc nãy cô cũng nói rồi, nhưng sư phụ mới là cái gì chứ...」

「Người trao cho tôi thanh đao của cha, dạy tôi kiếm kỹ là Ryuusei-sama. Vì vậy Ryuusei-sama là sư phụ. Còn từ giờ, tôi phải nhờ Hayato dạy về Warslan và thực chiến với Savage. Vì vậy Hayato là sư phụ mới!」

「Không, cái đó nghe kỳ cục lắm...」

「Được mà, sư phụ mới.」

「Đấy, cả Ryuusei-sama cũng nói vậy!」

「Sư phụ, đừng có xúi dại con bé nữa...」

Nhưng một khi Touka đã quyết định thì không gì lay chuyển được.

「Vậy thì, sư phụ mới. Chúng ta hãy đến nơi mà sư phụ mới đã từng sống nào!」

Cuối cùng, cách gọi vẫn không thay đổi, Hayato cùng Touka rời khỏi võ đường, hướng đến cơ sở mà cậu đã sống trong nhiều năm.

***

「Sư phụ mới, sư phụ mới!」

Đó là buổi sáng ngày thứ ba ở Yamato, tại cơ sở.

Cùng với giọng nói khỏe khoắn của cô bé, thứ mà Hayato cảm nhận được qua lớp chăn là một sức nặng y hệt như hôm qua. Và cả một mùi hương ngọt ngào thoang thoảng──.

「...Cái──」

Thứ hiện ra trong đôi mắt vừa mở của cậu, dù là qua lớp chăn bông, là hình ảnh Touka đang ngồi trên nửa thân dưới của mình.

「Cô làm cái gì vậy hả!」

Hayato hoảng hốt bật dậy và hét lên.

Thấy vậy, Touka vui vẻ mỉm cười và rướn người tới.

Vì thế mà khoảng cách giữa hai khuôn mặt đã gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.

「Cuối cùng huynh cũng dậy rồi à, sư phụ mới! Luyện tập cho tôi đi!」

「L-Luyện tập?」

「Đúng, luyện tập buổi sáng. Là sư phụ mới nên chắc huynh luyện tập mỗi sáng phải không!」

「Không, cũng không hẳn...」

Hồi còn ở cơ sở thì có thể, chứ từ khi đến Little Garden thì cậu không làm nữa.

Thỉnh thoảng buổi tối cậu có luyện tập cùng Emilia thôi.

「Vậy à? Thế thì hôm nay đặc biệt chỉ dạy cho tôi đi, sư phụ mới!」

「À thì, trước hết cô tránh ra một chút được không.」

Cậu đẩy nhẹ vai Touka, người đang ghé sát mặt vào hơn nữa, để tạo khoảng cách.

Nhưng tay cậu lại chạm phải ngực cô bé.

Cảm giác mềm mại và hơi ấm của da thịt truyền đến lòng bàn tay.

「S-Sư phụ mới... huynh đang làm gì vậy...」

Mặt đỏ bừng, Touka sững sờ.

「Ch-Chẳng lẽ, huynh định ra tay với tôi giống như những người phụ nữ khác!」

Cô bé vội vàng gạt tay đang đặt trên ngực mình ra, khoanh tay che trước ngực rồi quay lưng lại với Hayato.

「Không có! Mà những người phụ nữ khác là sao!」

「Ryuusei-sama nói rằng sư phụ mới đã ra tay với rất nhiều phụ nữ...」

Touka quay lại nói.

Khuôn mặt cô bé đã rơm rớm nước mắt.

「Không không... Những gì sư phụ nói chỉ là đùa thôi.」

「Hử, vậy sao?」

「Ừ.」

「Dù không bị ra tay, huynh vẫn sẽ chỉ dạy cho tôi chứ?」

「Không, kỹ thuật kiếm của cô đã đủ tốt rồi. Về điểm đó, tôi chẳng có gì để dạy cô cả.」

「Vậy thì, cho tôi xem Hundred của sư phụ mới đi. Tôi muốn dùng thanh đao của cha tôi tấn công, và sư phụ mới dùng Hundred của mình để đỡ đòn.」

「Tiếc là tôi không làm được.」

「Hử, tại sao chứ?」

「Hiện tại, tôi đang bị cấm sử dụng Hundred. Để dành Sense Energy cho「Cuộc Chạm Trán Thứ Ba (Third Attack)」. Vì vậy hôm qua lúc bị cô tấn công tôi cũng không triển khai vũ trang, đúng không.」

「Vậy thì kiếm gỗ hay kiếm tre gì cũng được. Tôi cần thực chiến! Nếu huynh không thích buổi sáng, thì buổi trưa cũng được! Điểm đó tôi sẽ tùy theo sư phụ mới.」

「Nhưng mà, khoảng hai tiếng nữa là tôi phải rời khỏi đây rồi.」

「Hả, cái gì?」

Touka ngây người.

Nhìn phản ứng đó, Hayato mới nhận ra mình chưa nói cho cô bé biết lịch trình từ hôm nay.

Nào là kỳ nghỉ của Hayato chỉ đến hôm nay.

Rằng cậu sẽ bước vào trạng thái chờ để chuẩn bị cho「Cuộc Chạm Trán Thứ Ba (Third Attack)」đang đến gần.

Và vì thế mà khoảng mười giờ hôm nay sẽ có người từ căn cứ Motomatsu đến đón cậu.

「Vì vậy tôi còn phải chuẩn bị, không có thời gian luyện tập đâu.」

「Vậy thì hãy đưa tôi đến căn cứ Motomatsu đó luôn đi. Với thanh đao của cha và bí kỹ của Kiếm Phái Kenzaki,「Trảm Ảnh Trảm (Zan'eizan)」, tôi của bây giờ chắc chắn có thể giúp ích được.」

「Không được đâu.「Trảm Ảnh Trảm (Zan'eizan)」của cô còn chưa hoàn hảo, mà lúc nãy Hội trưởng cũng đã nói là phải đợi sau「Cuộc Chạm Trán Thứ Ba (Third Attack)」mà. Vả lại tôi cũng không có thẩm quyền đó.」

「Hừm.」

Touka bất mãn phồng má.

「Vậy thì, chỉ còn cách khiến người có thẩm quyền thừa nhận sức mạnh của tôi thôi. Nếu vậy, việc tốt không nên trì hoãn. Tôi đi đặc huấn một chút đây!」

Nói rồi, Touka chạy vọt ra khỏi phòng.

「Đặc huấn... cô ta định làm gì chứ?」

Dù không hiểu rõ, nhưng Hayato cũng thấy nhẹ nhõm vì được giải thoát.

Cậu bước xuống giường, đi đến nhà ăn.

Lũ trẻ đang ngồi quây quần quanh bàn ăn bánh mì.

Trong số đó không thấy bóng dáng Touka.

「Chào buổi sáng, Hayato-kun.」

「Chào buổi sáng ạ.」

Hayato đáp lại lời chào của Ryouko rồi nói tiếp.

「Cô có biết Touka ở đâu không ạ?」

「Con bé nói đi đặc huấn rồi ra ngoài rồi. Chắc là đang vung kiếm ở đâu đó.」

「À, vậy ạ...」

「Nhìn con bé đó, cô lại nhớ đến Hayato-kun ngày xưa.」

「Em đã như thế sao ạ?」

「Hồi con mới bắt đầu đến chỗ Kenzaki-san thì đúng là vậy đấy. Karen-chan đã khóc suốt. Con bé nói rằng anh trai đã bị thanh kiếm cướp mất.」

「Ahaha...」

「Nhưng cũng nhờ vậy mà Hayato-kun mới trở thành Võ Sĩ (Slayer), và cơ sở này cũng được xây lại. Touka-chan có lẽ cũng sẽ làm được những điều tương tự. Nỗ lực rồi sẽ được đền đáp thôi.」

「Là vậy sao ạ?」

「Là vậy đấy.」

Vì không có tiếng động gì đặc biệt, Hayato quyết định ăn sáng. Sau đó, cậu quay về phòng, vừa thay đồ xong thì chuông cửa ký túc xá vang lên.

Chắc là người từ Warslan đến đón.

Hayato ra khỏi phòng và đi ra cửa.

Vừa đến nơi, cậu thấy Touka đang chống ba ngón tay xuống đất, cúi đầu.

「Shinonome-dono thì phải. Nếu được, xin hãy cho tôi đi cùng sư phụ mới đến trận chiến với Savage. Tôi có thể chiến đấu với Savage. Chắc chắn tôi sẽ có ích.」

「À thì...」

Đương nhiên là Mika đang bối rối trước lời thỉnh cầu đột ngột của Touka.

「Xin lỗi chị Shinonome. Touka đột nhiên làm thế này...」

Hayato vội vàng chen vào giữa hai người và nói.

「Ồ, sư phụ mới. Huynh đã chuẩn bị xong để ra chiến trường rồi à. Bây giờ tôi đang thỉnh cầu Shinonome-dono để được đến căn cứ Motomatsu cùng sư phụ mới──」

「Thôi đi, chị Shinonome đang khó xử kìa.」

「Không, không sao đâu. Hơn nữa, Hayato-kun, giải thích cho chị được không? Cô bé này rốt cuộc là ai vậy?」

「À thì, thật ra là...」

Tuy phiền phức, nhưng đã đến nước này thì cũng đành chịu.

Hayato giải thích cho Mika về Touka.

「Tóm lại, cô bé không phải là Võ Sĩ (Slayer), đúng không?」

「Vâng.」

Hayato gật đầu.

Có lẽ nhận ra tình thế bất lợi, Touka nói.

「Nhưng, như tôi đã nói lúc nãy, tôi có thể chiến đấu với Savage, hãy xem đây!」

Nói một cách vội vã, Touka đứng dậy rồi chạy đến tảng đá gần ký túc xá.

「Hãy xem đây. Tôi sẽ cho mọi người thấy bằng chứng rằng dù không có Hundred, tôi vẫn có thể chiến đấu với Savage!」

Nói rồi, Touka vung kiếm lên, tung ra một nhát chém sử dụng chấn động cố hữu đã học từ Ryuusei, phá nát tảng đá.

Hoàn hảo hơn cả hôm qua.

Chắc là đặc huấn chính là để phô diễn cú「Trảm Ảnh Trảm (Zan'eizan)」hoàn hảo này.

「Thế nào!」

Touka lộ vẻ mặt như muốn nói, tuyệt vời phải không.

Tuy nhiên, Mika lại tỏ ra khó xử.

「Cô hỏi thế nào thì...」

Phản ứng đó cũng là điều dễ hiểu.

「Chị không thể đưa một đứa trẻ không phải là Võ Sĩ (Slayer) ra chiến trường được. Vả lại, theo lời Hayato-kun thì chỉ cần chờ đến khi「Cuộc Chạm Trán Thứ Ba (Third Attack)」qua đi an toàn là có thể đến Little Garden mà, phải không?」

「Nhưng, tôi muốn chiến đấu vì thế giới này như cha tôi.「Cuộc Chạm Trán Thứ Ba (Third Attack)」là cơ hội hiếm có để...」

「Touka-chan, không được làm phiền công việc của Hayato-kun.」

「...Ryouko... obasan...?」

Ryouko đã đặt tay lên vai Touka từ phía sau.

「Nếu cứ bướng bỉnh mãi, có thể con sẽ không được đến Little Garden đâu. Nếu vậy, mục tiêu của Touka-chan sẽ càng xa vời hơn, không phải sao?」

「Chuyện đó có thể là vậy, nhưng...」

「Vậy thì, bây giờ con nên ngoan ngoãn rút lui thì hơn. Như vậy sẽ tốt hơn cho con đấy.」

「Ưư...」

Quả là quản lý cơ sở.

Rất rành cách đối xử với trẻ con.

「Ryouko-san. Nhờ cô chăm sóc Touka ạ.」

「Tất nhiên rồi.」

「Vậy, em đi đây.」

「Hayato, anh đi à?」

「Trái đất sẽ ổn chứ?」

「Sẽ ổn thôi.」

Hayato vừa xoa đầu đứa trẻ đang bám vào chân mình với vẻ mặt lo lắng, vừa nói.

「Dù có chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ giải quyết.」

「Thật không?」

「Ừ. Kể cả Savage, cũng không cần lo lắng đâu. Vì vậy, hãy nghe lời Ryouko-san, nếu có chuyện gì thì phải đi sơ tán đàng hoàng đấy.」

Hayato nói vậy rồi mỉm cười với đứa trẻ.

Ngay lập tức, vẻ mặt của những cậu bé cũng trở nên tươi tỉnh hơn.

「Vâng, em hiểu rồi!」

「Hayato, cố lên nhé!」

「Cố lên!」

「Ừ.」

Cứ như vậy, Hayato được bọn trẻ, Ryouko và Touka, người dù đã ngoan ngoãn hơn nhưng vẫn tỏ vẻ bất mãn, tiễn đưa, rồi cùng Mika hướng đến căn cứ Motomatsu.

***

「Hayato-kun, cho chị hỏi một chút được không?」

「...Hửm?」

Chuyện gì vậy nhỉ.

Sau tiếng gõ cửa phòng Hayato, người lên tiếng là một nhân viên của công ty Warslan, đồng thời là chỉ huy của căn cứ này, Shinonome Mika.

「Được ạ. Có chuyện gì vậy chị?」

Hayato vừa trả lời, cửa phòng mở ra và Mika bước vào.

「Đã vào trạng thái chờ xuất kích rồi.」

「...Ể, đã rồi ạ?」

Buổi gặp mặt và huấn luyện với các thành viên trong đội đã được thực hiện sau khi cậu trở lại căn cứ Motomatsu ngày hôm qua, đáng lẽ hôm nay phải là một ngày nghỉ.

「Đúng vậy.」

Mika trả lời với vẻ mặt nghiêm túc.

「Đợt tấn công đầu tiên có vẻ đang đến gần nhanh hơn dự đoán. Có khả năng cao một trong những cụm đó sẽ rơi xuống khu vực phụ trách của căn cứ này. Vì vậy, em chuẩn bị ngay được không?」

「Em hiểu rồi. Em sẽ thay Variable Suit ngay lập tức.」

「Ừ, thay đồ xong thì đến ngay trước nhà chứa máy bay nhé. Chị sẽ phổ biến chiến thuật ở đó.」

Nói rồi, Mika nhanh chóng rời khỏi phòng.

Chắc chị ấy cũng đi thông báo cho các thành viên khác.

(Thôi, thay đồ nào.)

Dù đã dùng Sense Energy trong buổi huấn luyện hôm qua, nhưng chỉ là một lượng nhỏ. Cậu đã ngủ ngon một đêm nên chắc đã hồi phục rồi. Thể trạng cũng hoàn hảo. Không có vấn đề gì cả.

「...Rồi, xong.」

Hayato mặc xong Variable Suit, ra khỏi phòng và di chuyển đến trước nhà chứa máy bay như lời Mika dặn.

***

「Hà! Ya!」

Touka đang vung kiếm trước cơ sở.

Nguy cơ của Trái đất đang đến gần.

Vậy mà bản thân lại không thể làm gì được.

Dù đã có trong tay thanh đao của cha có thể đánh bại Savage, và cả bí kỹ để dùng nó chiến đấu với Savage, nhưng lại chỉ có thể vung kiếm như thế này──.

Touka ngừng vung kiếm, ngước nhìn lên trời và lẩm bẩm.

「Mình cũng muốn chiến đấu, như cha...」

Vậy thì phải làm thế nào, Touka suy nghĩ.

(Sư phụ mới nói sẽ đến căn cứ Motomatsu...)

Cô biết vị trí của căn cứ Motomatsu.

Nó nằm về phía nam cơ sở này khoảng hai mươi cây số.

(Hai mươi cây số, à...)

Với khoảng cách đó, nếu chạy thì chưa đến hai tiếng là có thể đến nơi.

(Khi họ xuất kích từ đó, mình sẽ lén đi theo, chỉ cần hạ được một con Savage, chắc chắn sư phụ mới và mọi người sẽ công nhận mình là một chiến lực.)

Nếu vậy, chắc chắn họ sẽ cho cô cùng chiến đấu, và đưa cô đến nơi gọi là Little Garden.

(Ừm, chắc chắn là vậy!)

Một khi đã quyết định, cô không thể ngồi yên được nữa.

Ngay lập tức, Touka bắt đầu chạy về phía căn cứ Motomatsu.

***

Khi Hayato thay xong Variable Suit và di chuyển đến trước nhà chứa máy bay, Shinonome Mika đã đứng đó.

「Chắc mấy đứa nhỏ sắp đến rồi đấy.」

Mấy đứa nhỏ mà chị ấy nói, chắc là ba cô gái đã gặp mặt và huấn luyện hôm qua, những người sẽ chiến đấu cùng cậu dưới sự chỉ huy của cậu.

Đúng như lời Mika nói, chưa đầy ba phút sau, ba người họ đã đến.

「Đội trưởng Kisaragi, xin lỗi đã để anh đợi.」

Hayato quay lại khi nghe thấy giọng nói đó, và thấy bóng dáng các cô gái trong bộ Variable Suit đang chạy lại gần.

Cô gái tóc ngắn là Kirigakure Yumina.

Cô là Võ Sĩ (Slayer) của công ty Warslan, mang trong mình dòng máu ninja (Shinobi) của Iga. Vũ trang của cô là loại Arsène, vũ khí là một chiếc liềm xích. Tên nó dường như là「Orochimaru」.

Phía sau cô là hai cô gái khác. Giống như của Mirai, vai của họ cũng để hở, nhưng rõ ràng khác với những binh sĩ khác của chi nhánh Warslan Yamato. Họ mặc bộ Variable Suit pha trộn giữa màu trắng và đỏ, gợi nhớ đến trang phục của miko.

Tsuzura Mirai và Kurumi Sango──.

Hai người họ là Võ Sĩ (Slayer) thuộc cơ sở đào tạo Võ Sĩ (Slayer) của chi nhánh Warslan Motomatsu, vừa mới được thành lập năm nay.

Cả hai đều còn ở độ tuổi trung học nếu so với Little Garden, nhưng nghe nói vì thực lực vượt trội nên đã được chọn vào đội nghênh chiến lần này. Điều đó cho thấy, Yamato có lẽ rất thiếu Võ Sĩ (Slayer).

「Để anh chờ rồi~」

Người lên tiếng chào trước với giọng điệu kéo dài là Tsuzura Mirai.

Cô gái với mái tóc ngắn được cắt bằng gợi nhớ đến kiểu tóc nữ đồng này xuất thân từ kinh đô phía Tây, và giọng nói cũng mang đặc trưng của vùng đó. Gia đình cô là một ngôi đền, và dạng Hundred của cô là loại Xạ thủ. Vũ khí là một cây cung, nghe nói tên là「Hama no Tsurara」.

Bên cạnh cô, người còn lại──Kurumi Sango, một cô gái đeo kính với một vật trang trí giống của Claire trên thái dương bên phải, mái tóc nhuộm màu nâu nhạt được uốn một bên, đang nheo mắt nhìn chằm chằm vào Hayato.

Nhân tiện, vũ trang của cô giống với Hội trưởng, là loại Dragoon điều khiển pháo nổi. Tên nó dường như là「Dragred」.

(Với Kirigakure-san và Tsuzura-san thì có vẻ sẽ ổn, nhưng với Kurumi-san thì có hợp tác được không đây?)

Nỗi lo lắng đó đã tồn tại từ hôm qua.

Đó là chuyện xảy ra một lúc sau khi Hayato di chuyển từ cơ sở đến căn cứ Motomatsu này và được dẫn đến căn phòng đã chuẩn bị sẵn.

Một buổi gặp mặt với Yumina, Mirai và Sango đã được sắp xếp.

Sau đó, họ sẽ cùng nhau huấn luyện, nên Hayato và cả ba người kia đều đang mặc Variable Suit.

「Em là Tsuzura Mirai thuộc căn cứ Motomatsu. Trung học năm hai, mười bốn tuổi. Rất mong được giúp đỡ~」

「Tôi là Kirigakure Yumina. Về tuổi tác thì lớn hơn Đội trưởng Kisaragi bốn tuổi, nhưng là một kẻ non nớt chưa có kinh nghiệm chiến đấu với Savage. Xin được chỉ giáo.」

「À, chào mọi người. Tôi cũng vậy.」

Hayato lần lượt bắt tay với hai người.

Đến đây, cậu vẫn nghĩ rằng mình có thể làm tốt công việc đội trưởng, nhưng đến người còn lại thì nó đã biến thành nỗi lo.

「Nào, Sango cũng chào đi.」

Được Mika thúc giục, cô gái đó tự giới thiệu.

「Kurumi Sango. Cùng là trung học năm hai như Mirai.」

Nhưng chỉ có vậy.

Không những không bắt tay mà còn không nói thêm gì, cô chỉ nheo đôi mắt sau cặp kính, nhìn chằm chằm vào Hayato.

(Ừm, làm sao đây...)

Trong lúc cậu đang bối rối, Mika lên tiếng từ bên cạnh.

「Tiếp theo, đến lượt Hayato-kun đó.」

「À, vâng. Tôi là Kisaragi Hayato đến từ Little Garden──」

Đó là sau khi Hayato tự giới thiệu và chào hỏi xong.

「Ừm, Đội trưởng-han, cho em hỏi một câu được không ạ?」

Người giơ tay vèo một cái là Tsuzura Mirai.

「À, chuyện gì vậy?」

「Em nghe nói Đội trưởng-han đã đấu tay đôi (duel) với Hội trưởng Claire nổi tiếng của Little Garden và có kết quả hòa, lúc đó...」

「Chờ, chờ đã, Mirai!」

Sango vội vàng bịt miệng Mirai lại.

「Này, cậu làm gì vậy! Vì thấy Sango cứ để ý nên tớ mới hỏi giúp mà!」

「Chuyện đó, tôi sẽ tự mình hỏi!」

Nói rồi, Sango lao tới, chỉ tay vào mặt Hayato.

「K-Kisaragi Hayato! C-Cậu, trong lúc đấu tay đôi (duel), đã s-sờ ngực, bộ ngực xinh đẹp và đầy đặn của Claire-sama, là... là thật sao!」

「Ể, không, cái đó...」

Cậu bối rối trước câu hỏi không thể ngờ tới.

Thấy vậy, Sango tiến sát lại gần.

「Sao nào! Anh, Kisaragi Hayato, đã sờ ngực của Claire-sama! Cái việc đáng ghen tị như vậy, là sự thật sao!」

「Không, đó là tai nạn thôi...」

Hayato bất giác lùi lại trong khi trả lời.

Không ngờ chuyện đó lại đồn xa đến tận đây──.

「T-Tai nạn á! Tức là, việc sờ soạng là có thật! Hừm, không thể tha thứ! Hay là, trong lúc chiến đấu bắn hạ anh ta luôn──」

「Sango, bình tĩnh lại. Nếu em bắn hạ Hayato-kun, chúng ta sẽ không thể chiến đấu với Savage, và cả khu vực này sẽ gặp rắc rối lớn đấy.」

「Không vấn đề gì đâu ạ, bọn em sẽ tự mình đánh bại Savage cho chị xem!」

「Nếu làm được thì chị đã không gọi Hayato-kun đến đây.」

Mika thở dài một cách ngán ngẩm.

「Kisaragi-han, xin lỗi nha. Hundred của Sango là loại Dragoon, nên con bé rất tôn kính Hội trưởng Claire-han. Cách nói chuyện cũng y hệt, thấy không. Thật ra con bé là dân quê, không phải tiểu thư gì đâu.」

「Ồ-Ồn ào quá! Không cần nói những chuyện thừa thãi đâu!」

Nhìn cuộc trao đổi đó, Hayato lờ mờ hiểu ra, à, ra là vậy.

Việc cô bé biết về trận đấu tay đôi (duel) cũng là vì lý do đó, và cách nói chuyện của cô chắc chắn cũng bị ảnh hưởng bởi Claire.

「Hayato-kun, tuy mấy đứa nó như vậy, nhưng chỉ số phản ứng Hundred của chúng rất cao, và cũng đã trải qua huấn luyện chiến đấu. Vì vậy, cứ yên tâm. Chị nghĩ chúng sẽ không thực sự bắn em đâu.」

「À vâng, chuyện đó thì em thật sự nhờ cậy chị.」

Chuyện này có phải cũng là do「cung Nữ nạn」mà Karen đã bói ra không nhỉ.

Lúc đó Hayato đã nghĩ như vậy.

Sau màn chào hỏi đó, Hayato ngay lập tức cùng ba người bắt đầu huấn luyện.

Kỹ thuật chiến đấu của các Võ Sĩ (Slayer) Yamato được đánh giá cao trên thế giới, đặc biệt, cậu đã nghe Claire nói rằng kỹ thuật chiến đấu trên không của họ cao hơn các Võ Sĩ (Slayer) nước khác, và quả đúng như vậy, cả ba người không chỉ có kỹ thuật điều khiển Hundred mà kỹ thuật chiến đấu cũng rất xuất sắc.

Hơn nữa, dù không có「Giáp không chiến (Air Ride)」, nhưng ngay khi triển khai vũ trang, bên hông họ đã có「Thiết bị đẩy (Thruster)」, giúp họ có thể tự do bay lượn trên không.

Do đã cùng nhau luyện tập nên sự phối hợp của họ cũng hoàn hảo.

Họ lần lượt phá hủy những quả bóng bay được coi là Savage đang lơ lửng trên không.

(Thật sự, không có mình có lẽ cũng không sao...)

Hayato vừa cùng huấn luyện, vừa nghĩ vậy từ tận đáy lòng.

「Vậy thì, khi mọi người đã đông đủ, chị sẽ nói về kế hoạch tác chiến nhé.」

Lời nói của Mika kéo Hayato trở về thực tại.

Bây giờ không phải là lúc để lo lắng.

Thời khắc chiến đấu đã đến gần.

「Theo thông tin mới nhất, dự đoán có năm con Savage sẽ rơi xuống khu vực lân cận này.」

「Năm con? Nhiều quá nhỉ~」

Mirai ngạc nhiên nói.

Hayato cũng nghĩ như vậy.

Vì ở giai đoạn dự báo trước, cuộc tấn công của Savage trong「Cuộc Chạm Trán Thứ Ba (Third Attack)」được cho là khoảng ba trăm con trên toàn thế giới──và Yamato, một quốc đảo có diện tích đất liền nhỏ, sẽ không có nhiều con rơi xuống.

Nếu một nơi có năm trong số ba trăm con, thì đó là một con số đáng kể.

Mười năm trước, Gudenburg đã bị tiêu diệt bởi ba con Savage.

「Ừ, đúng vậy. Thế nên chúng tôi cũng đang ngạc nhiên đây. Hiện tại, chúng tôi đang hợp tác với trụ sở Walslan, Liên Hợp Quốc và quân đội Hoàng Quốc để xác định xem chúng là loại Savage nào. Tạm thời thì, Hayato-kun có thể mặc 《Giáp chiến đấu trên không (Air Ride)》 vào được không?」

「Tôi hiểu rồi.」

Hayato di chuyển vào trong kho chứa máy bay và mặc bộ 《Giáp chiến đấu trên không (Air Ride)》.

「Lại phải phiền phức mặc giáp vào mới bay được. Thế mà cậu lại cầm hòa được với Claire-sama, tài thật đấy nhỉ.」

「Rồi rồi, tôi tệ quá mà!」

Như lúc huấn luyện đã thấy, ba cô gái chỉ cần triển khai vũ trang là 《Thiết bị đẩy (Thruster)》 sẽ xuất hiện ở hông, và họ có thể bay lên trời ngay khi 《Triển khai Bách Vũ Trang (Hundred On)》.

Chỉ có Hayato là không thể.

(Nhưng mà, dạng vũ trang của mình nó thế rồi, biết làm sao được.)

Hội trưởng có thể sử dụng sáu pháo nổi làm 《Thiết bị đẩy (Thruster)》, Emilia thì có thể tạo ra chúng—chưa kể đến Sakura có bốn chiếc cánh trên vũ trang của mình, còn Liden và Fritz, hai người họ về cơ bản cũng không thể bay được.

「Chính vì đã loại bỏ chức năng đó nên mới có thể phát huy tối đa đặc tính của Hayato-kun.」

Tiến sĩ Charlotte đã nói như vậy.

Nếu ép buộc lập trình thêm 《Thiết bị đẩy (Thruster)》 để bay vào vũ trang gốc, mức tiêu thụ năng lượng sẽ tăng lên một cách vô ích, làm giảm thời gian duy trì vũ trang.

Do đó, việc sử dụng thêm một Variable Stone khác làm chất xúc tác để mặc 《Giáp chiến đấu trên không (Air Ride)》, thứ có thể sử dụng 《Thiết bị đẩy (Thruster)》 chỉ với một lượng năng lượng nhỏ, sẽ hiệu quả hơn.

Hayato một mình vào kho chứa máy bay, và với sự giúp đỡ của những người đàn ông làm việc tại căn cứ, cậu đã trang bị xong 《Giáp chiến đấu trên không (Air Ride)》.

Giữa lúc đó, tiếng còi báo động vang lên.

Cuộc tấn công của Savage dường như đang đến gần.

「Hayato-kun, chuẩn bị xong chưa?」

Ngay khi cậu vừa trang bị xong, Mika bước vào kho chứa máy bay.

「Vâng, xong rồi ạ.」

「Vậy thì, xuất kích thôi.」

Cửa cuốn của kho chứa máy bay mở ra.

Trên đường băng là ba cô gái đã triển khai Bách Vũ Trang. Mỗi người đều cầm vũ khí phù hợp với dạng của mình. Yumina cầm một chiếc liềm xích. Sango là một khẩu súng. Còn Mirai là một cây cung.

「Sango sẽ dẫn đường đến điểm mục tiêu vì cặp kính của cô ấy cũng là HUD (Head-Up Display), nên Hayato-kun cứ đi theo sau cùng với hai người còn lại nhé. Mọi chỉ thị sau khi đến điểm mục tiêu sẽ giao cho cậu.」

「Đã rõ.」

「Nếu cậu mà chậm một chút thôi là chúng tôi bỏ lại đấy.」

「Biết rồi mà!」

Cứ bị cà khịa thế này thật mệt mỏi.

Vì vậy, sau khi trả lời, Hayato chỉ biết thở dài.

Cậu vẫn chưa tự tin rằng mình có thể chỉ huy tốt.

(Nhưng mà, phải cố gắng thôi.)

Hayato vỗ hai tay vào má mình.

「Cậu đang làm gì vậy? Mắc chứng khổ dâm hay gì? Ghê tởm quá đi.」

「Chỉ là tự lên tinh thần thôi!」

Dù sao thì, cố lên nào.

「Sango, sắp phải tấn công rồi đó, không nhanh là không kịp đâu~」

「Tôi biết rồi!」

「Vậy thì, Đội trưởng Kisaragi, xin mời hô khẩu hiệu ạ.」

「Khẩu hiệu...?」

Cái đó là gì vậy, Hayato nghiêng đầu thắc mắc.

「Chẳng phải là những khẩu hiệu như: 'Trực thuộc căn cứ Motomatsu của công ty Walslan, đội nghênh chiến Savage xuất kích!' đó sao ạ?」

「Ừm, đúng như Mirai nói. Tôi nghĩ một câu như thế sẽ giúp mọi người lên tinh thần.」

「...Thế nên là, Hayato-kun, nhờ cậu đấy.」

「V-Vâng, em hiểu rồi.」

Được Mika thúc giục, Hayato ho nhẹ một tiếng rồi nói tiếp.

「Vậy thì, trực thuộc căn cứ Motomatsu của công ty Walslan, đội nghênh chiến Savage, xuất kích!」

Ba thuộc cấp của cậu, như thể tuân theo khẩu hiệu đó, đồng loạt bay vút lên trời.

「Mọi người nhanh thật... Nhưng mình cũng không thể thua được!」

Hayato dùng năng lượng để tăng tốc, đuổi theo những cô gái đang bay phía trước.

Hướng di chuyển là về phía có cơ sở vật chất.

Khoảng năm phút sau khi rời căn cứ Motomatsu.

Tín hiệu liên lạc từ Sango đang bay phía trước truyền đến.

『Mọi người nghe rõ không? À, mà Kisaragi Hayato không nghe cũng được.』

「Tôi nghe rõ đây!」

Hayato vẫn trả lời cho có lệ.

『...À, vậy sao.』

Lơ đi một cách nhẹ nhàng, Sango nói tiếp.

『Chúng ta sắp đến gần điểm dự báo Savage rơi rồi. Khoảng ba mươi giây nữa sẽ dừng lại. Mọi người rõ chưa.』

「Rõ!」「Rõ rồi!」「Rõ.」

Cùng với hai người kia, Hayato trả lời rồi dừng lại.

Bốn người lơ lửng giữa không trung.

Lúc này, tín hiệu liên lạc từ Mika truyền đến.

『Có vẻ các em đã đến điểm chờ rồi nhỉ. Cuối cùng cũng có thông tin về mục tiêu. Như đã nói trước, số lượng Savage dự kiến rơi xuống khu vực này là năm con. Tất cả đều là loại từ năm mét đến mười mét.』

「Nghĩa là, đều là loại thông thường ạ?」

Nếu vậy thì cũng không có gì to tát, Hayato nghĩ.

Như đọc được suy nghĩ của cậu, Mirai lên tiếng.

「Hayato-hản, anh có vẻ tự tin quá nhỉ.」

「À, ừm, vì tôi cũng đã đối phó với loại thông thường nhiều lần rồi...」

「Vậy sao ạ, quả là lợi hại~」

「C-Cái gì chứ, chẳng qua chỉ là tỏ ra mạnh mẽ thôi chứ gì!」

Tiếp lời Mirai, giọng Sango có chút run rẩy.

(Đây là trận đầu của cô ấy, chắc là đang căng thẳng...)

Người đang cố tỏ ra mạnh mẽ có lẽ chính là Sango.

Biết đâu thái độ cộc cằn đó cũng xuất phát từ sự căng thẳng và lo lắng.

Nghĩ vậy, cậu lại thấy cô ấy có chút dễ thương.

「C-Cậu đang cười cái gì vậy?」

「Không có gì đâu.」

「Sao mà thấy tức thế nhỉ.」

Ngay sau khi Sango vừa dứt lời.

Ting, ting, những tiếng kêu điện tử bắt đầu phát ra từ Vital Ring của Hayato theo một khoảng thời gian nhất định.

「Đây là tín hiệu cho thấy Savage đang đến gần, phải không ạ?」

『Đúng vậy.』

Mika trả lời câu hỏi của Hayato.

(Mình nhớ là khoảng cách âm thanh sẽ ngắn lại tùy thuộc vào khoảng cách với Savage.)

Hayato đã được nghe điều đó vào ngày hôm qua.

Khi bốn người cùng dừng lại và ngước nhìn lên trời, khoảng cách giữa các tiếng kêu điện tử nhanh chóng ngắn lại.

『Đến nước này thì chỉ còn cách giao phó cho các em thôi. Chúc may mắn.』

Cùng với những lời đó, tín hiệu liên lạc từ Mika bị ngắt.

Người tiếp theo lên tiếng là Sango.

「Vừa rồi, camera trên HUD (Head-Up Display) của tôi đã bắt được mục tiêu. Con đầu tiên tấn công là một Savage loại thông thường, dài khoảng ba mét, có một lớp màng phòng thủ bao bọc quanh cơ thể.」

Lớp màng phòng thủ đó dùng để giảm sốc khi đi vào khí quyển và khi tiếp đất, điều này họ đã được học ở Little Garden.

Tất nhiên, ba thuộc cấp của Hayato cũng biết điều đó.

「Điểm rơi dự kiến là trong rừng. Ở đó không có tòa nhà hay bất cứ thứ gì, nên dù xác Savage có rơi xuống cũng không thành vấn đề. Vì vậy, mục tiêu là phá hủy lõi—vậy thì, tôi sẽ ra tay trước!」

「Này, Sango! Đợi đã!」

Không thèm nghe lời ngăn cản của Yumina, Sango đâm xuyên qua những đám mây, bay lên cao hơn nữa để tiếp cận Savage.

「Hayato-dono, chúng ta nên làm gì ạ?」

Người hỏi là Yumina.

「Làm gì á, không thể để cô ấy đi một mình được.」

「Nghĩa là chúng ta sẽ đuổi theo.」

「Ừ.」

Hayato trả lời Yumina.

Khoảng cách giữa Sango và Savage đã chưa đầy một trăm mét.

Ngay lúc tưởng chừng chỉ còn vài giây nữa là tiếp cận, con Savage đang quay lưng về phía Sango bỗng đứng thẳng dậy bên trong lớp màng, đổi hướng cơ thể và mở toang phần đầu.

「Nó sắp bắn pháo đấy!」

「Tôi biết rồi, ồn ào quá đi!」

Ngay sau câu trả lời của Sango, một luồng pháo bắn ra từ miệng Savage.

Cùng lúc đó, Sango giải phóng một luồng năng lượng màu xanh lá cây giống hệt của Claire từ 《Thiết bị đẩy (Thruster)》 để né đòn tia, rồi ném khẩu súng lên trời, biến nó thành bốn pháo nổi.

「Lên đi, 《Kỵ Sĩ Rồng Đỏ (Dragred)》!」

Những pháo nổi phân tán xung quanh cơ thể Savage và liên tục bắn ra những phát đạn, nhưng không phát nào xuyên thủng được lớp màng phòng thủ.

「Vậy thì, thế này thì sao!」

Vừa tấn công bằng pháo nổi, Sango vừa tiếp cận Savage, biến bốn pháo nổi trở lại thành súng Buster và nhắm bắn vào nó.

Đòn đó cuối cùng cũng tạo ra một lỗ hổng khoảng năm mươi centimet trên lớp màng, ngay gần lõi của Savage.

『Bây giờ đó, Yumina-san!』

「Tôi biết rồi!」

Người trả lời là Yumina, đang vung vẩy quả chùy của 《Ouroboros (Ouroboros)》. Nhờ Sango đã bay lên cao, không còn vật cản nào giữa Yumina và Savage.

「Lên đây—haaaa!」

Nhắm vào lỗ hổng trên lớp màng phòng thủ đang dần tự sửa chữa, Yumina ném quả chùy chứa đầy năng lượng. Nó xuất sắc xuyên qua lỗ hổng trên lớp màng và đánh trúng vào lớp vỏ bảo vệ.

「Quả là Yumina-hản, một đòn hoàn hảo!」

Thấy quả chùy của 《Ouroboros (Ouroboros)》 không chỉ phá hủy lớp vỏ mà còn cả lõi, Mirai reo lên vui sướng.

Trong khi xác của Savage đang rơi xuống khu rừng, tín hiệu liên lạc từ Mika lại truyền đến.

『Làm tốt lắm, các em. Nhưng đừng lơ là cảnh giác. Đợt tấn công tiếp theo sắp đến rồi đấy.』

「Tất nhiên là tôi biết rồi.」

Sango hướng ánh mắt lên trời.

「Tôi đã xác nhận Savage tiếp theo bằng HUD (Head-Up Display). Nó lớn hơn con vừa rồi một chút.」

「Đội trưởng-hản. Con đó, để em xử lý được không ạ?」

「Hả, à... được thôi.」

Được Mirai hỏi, Hayato liền đáp.

「Vậy thì, để em ra tay.」

Nói rồi, Mirai lắp một mũi tên băng, mang màu xanh nhạt tương ứng với màu năng lượng của cô, vào cây cung trên tay.

「Đã xác định mục tiêu—lên đi, 《Cột Băng Trừ Tà (Hama no Tsura)》!」

Mũi tên băng được bắn ra, phát nổ ngay khi chạm vào màng phòng thủ của Savage.

「...Sao rồi nhỉ?」

Ngay sau khi Mirai nheo mắt và lẩm bẩm như vậy.

「Chạy đi, Mirai! Nó sắp bắn pháo đó!」

Sango hét lên.

Có lẽ cô ấy đã cảm nhận được nguồn nhiệt bằng HUD (Head-Up Display).

Điều đó có nghĩa là đòn tấn công vừa rồi của Mirai chưa phá hủy hoàn toàn lớp màng.

「...Chết!」

Mirai né được đòn pháo của Savage trong gang tấc, rồi bắn thêm một phát 《Cột Băng Trừ Tà (Hama no Tsura)》 nữa.

Một đòn tấn công thứ hai vào lớp màng đã suy yếu.

Mũi tên băng đã phá vỡ màng phòng thủ của Savage.

「Làm tốt lắm, Mirai. Vậy thì lại đến lượt tôi!」

Yumina hét lên rồi ném quả chùy của 《Ouroboros (Ouroboros)》 về phía Savage.

Nhưng lần này không phải nhắm vào màng phòng thủ.

Cô ấy quấn sợi xích của liềm xích quanh cánh tay Savage.

Yumina dùng nó để kéo cơ thể Savage lại gần, rồi dùng lưỡi liềm nhắm vào lõi của nó.

「Tuyệt vời...」

Lại một đòn nữa.

Lõi bị phá hủy cùng với cả lớp vỏ bảo vệ.

「Quả là Yumina! Kisaragi Hayato, cậu chẳng làm được gì cả nhỉ!」

「Đúng là vậy thật...」

Cậu chỉ biết cười ha hả.

Thực sự, cậu cảm thấy như mình không có ở đây cũng chẳng sao.

Lúc này, tín hiệu liên lạc từ Mika truyền đến.

『Sango. Tự mãn thì được thôi, nhưng cuộc tấn công vẫn chưa kết thúc đâu.』

「T-Tôi biết rồi!」

Sango đỏ mặt, lắp bắp trả lời.

『Lần này sẽ có ba con đến cùng lúc. Trong đó có một con ở vị trí hơi xa, khoảng ba kilomet... Khoan, đây chẳng phải là trung tâm thành phố sao!』

「Cái gì cơ!」

『Đó là con lớn nhất trong số năm con và sẽ tiếp cận đầu tiên. Thời gian rơi dự kiến là hai phút nữa—không, một phút! Chắc là sắp nhìn thấy bằng mắt thường được rồi đấy!』

Nghe những lời đó, Hayato và cả nhóm đồng loạt ngước nhìn lên trời.

「Là nó sao?」

「Thật sự, to quá...」

Hayato lẩm bẩm khi xác nhận được con Savage đang rơi xuống bằng mắt thường.

Chiều dài của nó chắc phải gấp đôi loại thông thường. Có lẽ chưa đến mười mét, nhưng cũng có thể gọi là loại siêu cấp được rồi.

「Nếu một con như thế mà rơi xuống thành phố thì sẽ thành thảm họa đấy!」

『Ừ, thế nên, tôi muốn các em xử lý nó bằng cách nào đó... các em làm được không?』

「Không cần chị nói thì chúng tôi cũng phải làm thôi! Mirai, tôi sẽ dùng toàn lực pháo Buster để đẩy lùi Savage và thay đổi điểm rơi của nó. Cô có thể dùng 《Cột Băng Trừ Tà (Hama no Tsura)》 phá hủy màng phòng thủ của nó được không.」

「Rõ rồi! Lên đi, 《Cột Băng Trừ Tà (Hama no Tsura)》!」

Tuy nhiên, đòn đó không thể phá hủy được màng phòng thủ.

「Không được rồi, với kích thước đó thì nó cứng lắm!」

「Vậy thì, tôi sẽ phá hủy cả màng phòng thủ luôn...!」

Có lẽ việc nạp năng lượng cho pháo Buster đã hoàn tất.

「Toàn lực pháo kích—nhận lấy này!」

Phát pháo do Sango bắn ra đã trúng thẳng vào màng phòng thủ của Savage.

「Thành công không!?」

Yumina hét lên.

「Không, không được rồi.」

Người nói là Mirai.

「Đã xuyên qua màng phòng thủ, nhưng chỉ có vậy thôi. Hơn nữa, lỗ hổng cũng không lớn lắm. Nó đã bắt đầu tự sửa chữa rồi.」

「Làm sao đây? Nếu nó rơi xuống thấp hơn nữa, sẽ rất khó đối phó đấy.」

「Hay là chúng ta cũng xuống mặt đất rồi bắn tỉa—」

「Vậy thì, để tôi đi!」

「Đi á, cậu đang nói gì vậy! Với tốc độ của cậu thì làm sao mà kịp—」

「Tôi sẽ làm cho nó kịp.」

Tim Hayato đập thình thịch.

(Phải làm thôi!)

Nếu muốn sử dụng sức mạnh của Variant, thì chỉ có thể là bây giờ.

Đôi mắt Hayato chuyển sang màu hoàng kim.

「Lênnnnnnnnnnnnnnn!!」

Kích hoạt 《Thiết bị đẩy (Thruster)》 hết công suất, Hayato chĩa mũi kiếm về phía Savage và lao tới.

「...Không, thể nào?」

Nhìn thấy Hayato tỏa năng lượng khắp cơ thể và rút ngắn khoảng cách với Savage trong nháy mắt, Sango trố mắt sững sờ, lẩm bẩm.

「Quả là đội trưởng-hản. Tuyệt vời quá đi~」

Người tiếp theo lên tiếng là Mirai.

Quả nhiên, 《Hien (Hien)》 của Hayato không chỉ xuyên thủng màng phòng thủ mà còn cả lớp vỏ thép ở bụng, găm sâu vào da thịt của Savage.

「Không, mọi chuyện chưa kết thúc đâu.」

Người nói là Yumina, với vẻ mặt nghiêm nghị.

「Nếu cứ thế này mà đập con Savage xuống đất hoặc cùng nó rơi xuống, mặt đất sẽ chịu thiệt hại mất.」

「V-Vậy thì rốt cuộc phải làm sao, Kisaragi Hayato!」

「Thì là—thế này!」

Đôi mắt Hayato lại một lần nữa tỏa sáng rực rỡ.

Cùng lúc đó, 《Giáp chiến đấu trên không (Air Ride)》 cũng giải phóng một luồng năng lượng dữ dội, đẩy Savage bay thẳng đến ngọn núi cách đó khoảng hai kilomet.

Lực đẩy mạnh đến mức, sườn núi nơi nó va vào bốc lên một cột khói bụi như thể vừa bị trúng tên lửa.

「Ui da da...」

Tất nhiên, Hayato phải hứng chịu toàn bộ chấn động.

Cơ thể cậu đau nhức.

Nhưng cậu vẫn chưa kết liễu được Savage.

Giải trừ trạng thái Variant, Hayato rút thanh kiếm ra khỏi cơ thể Savage, rồi dùng hai tay dồn năng lượng vào mũi kiếm 《Hien (Hien)》, đâm thẳng vào lớp vỏ bảo vệ của con Savage đang bị sốc do va chạm.

Thứ chất lỏng màu huỳnh quang phun ra.

「Phù...」

Sau khi xác nhận Savage đã hoàn toàn bất động, Hayato lau mồ hôi trên trán.

「Đội trưởng-hản, tuyệt vời! Tuyệt vời quá đi~!」

Một giọng nói vang lên ngay bên tai.

Ngước nhìn lên trời, cậu thấy bóng dáng của Mirai.

Không những thế, cô còn vừa rơi xuống vừa ôm chầm lấy Hayato.

「Anh có thể sử dụng một luồng năng lượng kinh khủng như vậy, em thật sự rất kinh ngạc!」

「Mirai, mau tránh xa tên đó ra ngay. Cậu sẽ có thai đấy!」

Giọng nói tiếp theo cũng không phải truyền qua Vital Ring.

Nhìn thấy Sango và Yumina cũng đang từ trên trời rơi xuống theo sau Mirai, Hayato hỏi.

「Các cậu... hai con còn lại sao rồi?」

「Ưu tiên xác nhận sự an toàn của đội trưởng, nên chúng tôi chưa xử lý chúng. Chỉ huy cũng đã đồng ý với điều đó.」

Yumina trả lời.

「Nghĩa là, hai con còn lại đã rơi vào trong rừng rồi sao.」

「Vì vậy, Đội trưởng Kisaragi, nếu cơ thể anh không có vấn đề gì, tôi muốn chúng ta đi tiêu diệt những con Savage đó, được không ạ?」

「À, cứ làm vậy đi. Shinonome-san, chị nghe thấy không?」

『Ừ, chị nghe đây.』

「Cảm ơn chị đã lo lắng cho em. Em không sao, nên chúng em sẽ tiếp tục đi tiêu diệt Savage.」

『Rõ rồi. Nhờ cả vào các em nhé.』

「Vâng.」

「Vậy thì, chúng ta đi thôi.」

Yumina dẫn đầu bay lên trời.

Hayato và những người khác cũng bay lên theo.

Nơi Savage rơi xuống đất có thể thấy ngay khi bay lên không trung.

Vì cây cối xung quanh đều đổ rạp, tạo thành một cái hố như miệng núi lửa.

Hayato và cả nhóm đáp xuống bên cạnh một trong những cái hố đó.

Khu rừng khá rậm rạp.

Vì vậy, dù biết nó đang ở gần đây, nhưng họ vẫn không tìm thấy bóng dáng Savage đâu.

「Tôi sẽ bay lên trời kiểm tra. Tùy tình hình, có thể tôi sẽ phát hiện được nó bằng HUD (Head-Up Display).」

Sango tuyên bố rồi bay lên.

Cô đảo mắt nhìn xung quanh từ trên đầu Hayato và những người khác.

Rồi, ánh mắt cô dừng lại ở một điểm.

「Savage, tìm thấy rồi.」

Đáp xuống đất, Sango nói.

「Hướng đó. Cách đây khoảng năm trăm mét.」

Sango chỉ tay về hướng có Savage.

Ngay khi quay mặt về hướng đó, mặt Hayato co giật.

Vì con Savage đang lao thẳng về phía họ với tốc độ kinh hoàng.

「Chẳng lẽ, nó đã phát hiện ra mình—」

「Mọi người, né ra!」

「Không cần cậu nói, tôi cũng biết!」

Hayato và cả nhóm tản ra để né đòn tấn công, rồi nhanh chóng chỉnh lại tư thế để phản công.

「《Cột Băng Trừ Tà (Hama no Tsura)》!」

Người tấn công đầu tiên là Mirai.

Tuy nhiên, mũi tên băng đã vỡ tan tành ngay khi trúng vào lớp vỏ bảo vệ.

「Vậy thì, để tôi!」

Tiếp theo, Sango biến bốn pháo nổi xung quanh cơ thể thành súng Buster và bắn một phát.

Tuy nhiên, uy lực của nó có lẽ vẫn chưa đủ.

Lớp vỏ bảo vệ chỉ nứt ra, nhưng chưa bị phá hủy.

「Vậy thì, để tôi...!」

Savage xoay người lại.

Đoán rằng đòn tấn công tiếp theo có lẽ sẽ là pháo kích, Hayato dồn năng lượng xuống dưới chân. Cậu định tấn công vào khoảnh khắc sơ hở ngay trước khi Savage bắn pháo.

Đúng như dự đoán, Savage đứng thẳng người dậy và mở toang phần đầu.

(Chính là bây giờ!)

Hayato chuẩn bị giải phóng năng lượng đã tích tụ dưới chân để tăng tốc.

Ngay khoảnh khắc đó.

「Haaaaaaaaaa—!」

Một cô gái mặc võ phục, mắt rực lửa với mái tóc đuôi ngựa màu lửa phấp phới, lao ra từ trong rừng, không chút do dự, lao thẳng đến chỗ Savage. Ngay sau đó, cô vung thanh kiếm từ thế thượng đoạn bên trái xuống bụng nó.

「Cái gì...!?」

Hayato không tin vào mắt mình.

Điều đó cũng dễ hiểu thôi.

「Tại sao, Touka lại ở đây!?」

Thật sự, không thể hiểu nổi.

「Nhận lấy này—Bí kỹ phái Kenzaki, 《Trảm Ảnh Trảm (Zan'eizan)》!!」

Uy lực của nhát chém đã hất văng cơ thể Savage về phía sau.

(Vừa rồi là...)

Không thể nhầm được.

Đó là kỹ thuật mà sư phụ Ryuusei đã sáng tạo ra để đối phó với Savage.

Một kiếm thuật sử dụng dao động cố hữu để khuếch đại sức tấn công thông thường lên hơn hai lần.

Con Savage bị hất văng về phía sau, đốn ngã cây cối, đang ở tư thế chúi người về phía trước.

Như thể đây là cơ hội, Touka ngay lập tức đuổi theo cơ thể khổng lồ của nó, nhắm vào lớp vỏ bảo vệ trên đầu.

「Nhìn đây! Dù không thể triển khai Hundred, ta vẫn có thể chiến đấu với Savage!」

Nhảy lên trước mặt Savage, Touka tấn công vào lớp vỏ bảo vệ của nó.

Đòn đầu tiên là một nhát chém thông thường.

Nhưng đòn thứ hai ngay sau đó, cô xoay thanh kiếm trên tay và đâm thẳng đứng xuống.

Đòn đó dường như cũng là một nhát chém sử dụng dao động cố hữu, thanh kiếm đã phá hủy lớp vỏ bảo vệ và đâm thẳng vào lõi của Savage.

Chuyển động của Savage ngừng lại.

Để không bị thứ chất lỏng màu huỳnh quang tuôn ra dính vào người, Touka vừa rút kiếm vừa lăn tròn trên xác Savage để đáp xuống đất.

「Thấy chưa, tân sư phụ! Và cả các Võ sĩ (Slayer) kia nữa! Giờ thì mọi người đã thấy thực lực của ta đủ để trở thành một thành viên của Little Garden rồi chứ!」

Đứng dậy, Touka chĩa mũi kiếm về phía Hayato và những người khác, hất mũi một cách đắc thắng.

「Ờ, ờm...」

Nên làm gì đây, Hayato nghĩ.

Trước hết, nên hỏi từ đâu đây.

「Đội trưởng-hản, anh có biết người đó không ạ?」

Trước câu hỏi của Mirai, Hayato cười khổ trả lời.

「À, ừ thì có.」

「...Khoan đã! Phía sau cô gái đó, có thứ gì kìa!」

Người hét lên là Sango.

Nhờ vậy, Hayato cũng nhận ra có thứ gì đó đang áp sát sau lưng Touka.

「Touka, né ra!」

Tiếng gọi của Hayato khiến Touka cũng nhận ra sự hiện diện đó, nhưng cô hành động hơi chậm một chút.

Thứ đó đã sượt qua vai phải của Touka khi cô cố né.

「—Khụ!!」

Touka ôm lấy vết thương trên vai, khuỵu xuống.

Thứ đã tấn công cô với tốc độ như một mũi tên là gì?

Ngay khi nó đáp xuống đất, Hayato và cả nhóm đã hiểu ra.

—Một con chó hoang.

Móng vuốt của nó đã sượt qua vai Touka.

Tuy nhiên, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng biết đó không phải là một con chó hoang bình thường.

Nước dãi chảy ròng ròng từ miệng nó, và đôi mắt sáng rực của nó nhuốm màu huỳnh quang.

「Đó có phải là Savage không?」

「Nhưng, tôi chưa bao giờ nghe nói đến Savage có hình dạng giống chó cả!」

Yumina và Sango tỏ ra bối rối.

Lúc này, trong đầu Hayato thoáng qua hình ảnh Hundred loại Tamer của cậu bạn cùng lớp Alphonse.

Tuy nhiên, ngoại hình của con chó hoang trước mặt và Silver Blitz của Alphonse hoàn toàn khác nhau.

Màu da của con chó hoang là màu đen, giống hệt lớp vỏ thép của Savage, nhưng nó lại có bộ lông xù và làn da có vẻ mềm mại. Hoàn toàn khác với Silver Blitz có lớp da cứng và không có lông.

「...Vậy thì, chỉ là một khả năng thôi, nhưng có thể nó đã ăn nhầm mảnh vỡ lõi của một con Savage bị hạ gục gần đây vì tưởng là thức ăn. Em nghĩ đó là lý do nó trở nên hung dữ.」

「Nghĩa là, con chó hoang đó có khả năng đã bị nhiễm virus Savage sao...」

「Em nghĩ khả năng đó rất cao.」

Ngay sau khi Mirai trả lời câu hỏi của Hayato.

Con chó hoang thở hổn hển một cách phấn khích, nhe nanh, lại một lần nữa lao vào tấn công Touka, đạp mạnh xuống đất để nhảy lên.

Lần này, nó há to miệng.

Nếu bị cắn thì sẽ rất nguy hiểm.

「Đội trưởng, cứ để tôi.」

Yumina nói với Hayato, người đang định xông vào giúp.

Cô nhanh chóng ném quả chùy của liềm xích về phía con chó hoang.

Quả nhiên, quả chùy đã trúng thẳng vào người nó.

「Gâu!」

Con chó hoang rú lên một tiếng rồi ngã xuống.

「...Xin lỗi.」

Yumina tiến đến chỗ con chó hoang đang nằm co giật bên bụi cỏ và dùng lưỡi liềm kết liễu nó.

「Thật đáng thương, nhưng cũng đành chịu thôi...」

Người lẩm bẩm là Mirai.

Cô chắp hai lòng bàn tay trước ngực, cầu nguyện theo kiểu Yamato.

「Nếu cứ để thế này, có khả năng lây nhiễm sẽ lan rộng hơn, nên chúng ta hãy chôn nó cẩn thận để an táng. Sango, dùng pháo nổi của cậu đào một cái hố đi.」

「Tôi hiểu rồi.」

Sango dùng đạn bắn để đào một cái hố trên mặt đất, và Yumina chôn xác con chó hoang.

Trong lúc đó, Hayato tiến lại gần Touka và hỏi.

「Cô không sao chứ?」

「Không sao... khụ...」

Touka trả lời như vậy, nhưng trông không giống sự thật.

Bởi vì cô đang ôm vai và lộ vẻ đau đớn.

「Cho tôi xem vết thương đi.」

「Tôi đã nói là không sao rồi mà!」

Đẩy Hayato đang tiến lại gần ra, Touka đứng dậy.

Và rồi—.

「Tân sư phụ, nhìn kia đi.」

Ánh mắt Touka hướng về phía trước.

Ở khoảng cách hơn hai trăm mét, có thể thấy bóng dáng con Savage còn lại.

「Ta sẽ cho ngươi thấy là ta không sao!」

「Này, đợi đã!」

Gạt đi lời ngăn cản của Hayato, Touka bắt đầu chạy.

Tuy nhiên, vết thương trên vai có lẽ rất đau.

「...Ực, hự...」

Cô ngay lập tức rên lên một tiếng rồi khuỵu xuống đất.

Con Savage có lẽ đã nhận ra sự thù địch của Touka.

Đầu tiên là râu của nó—.

Sau đó, nó quay người lại và mở toang phần đầu.

Là tư thế bắn pháo.

「Nguy hiểm!」

Cứ thế này, Touka sẽ bị bắn trúng.

Hayato vội vàng dùng 《Thiết bị đẩy (Thruster)》 của 《Giáp chiến đấu trên không (Air Ride)》 để tăng tốc và lao đến cứu.

Đòn pháo được bắn ra.

Không có thời gian để triển khai E-Barrier và đỡ đòn.

Dù vậy, Hayato vẫn cứu được Touka trong gang tấc.

Tuy nhiên, cậu không thể né hoàn toàn được chùm tia đang lao đến ngay trước mắt──.

「Ự!」

Chùm tia sượt qua mạn phải của 《Giáp chiến trên không(Air Ride)》.

Bị sức mạnh của nó đẩy đi, cơ thể Hayato lăn lộn trên mặt đất như thể đang nảy lên.

(…Touka, Touka có sao không?)

Ngay khi dừng lại, Hayato lập tức kiểm tra tình trạng của Touka trong vòng tay mình.

Ngoài vết thương trên vai do bị một con chó hoang nghi là đã mất kiểm soát bởi virus Variant tấn công ra, cô bé có vẻ không bị thương tích gì khác.

Hayato cũng chỉ bị trầy xước nhẹ, nhưng Touka trong vòng tay cậu vẫn đang thở ra những hơi thở nóng hổi với vẻ mặt đau đớn.

「Đội trưởng-han, anh có sao không?」

Người hỏi là Mirai.

「Tôi không sao, nhưng mà…」

Hayato nhìn về phía Touka.

Lúc đó, giọng của Sango vang lên.

「Kisaragi Hayato! Nếu còn đứng ngẩn ra đó, pháo kích của Savage sẽ lại đến đấy!」

「Tôi biết rồi.」

Hayato đáp lời và hướng mắt về phía con Savage.

(Tạm thời, phải xử lý tên kia đã…)

Hayato nhìn sang Mirai đang ở bên cạnh.

「Mirai-san, tôi nhờ cô chăm sóc Touka được không?」

「Dĩ nhiên rồi.」

Nghe vậy, Hayato giao Touka cho Mirai rồi đứng dậy.

Bộ 《Giáp chiến trên không(Air Ride)》 trên lưng cậu đã tả tơi vì trúng pháo kích của Savage và lăn lộn trên mặt đất. Cậu thử khởi động nhưng 《Thiết bị đẩy(Thruster)》 không hoạt động bình thường, và trong tình trạng này, có vẻ như cũng không thể bắn tia beam hay tên lửa.

Nếu vậy thì đeo nó chỉ vướng víu, Hayato liền tháo bỏ (purge) 《Giáp chiến trên không(Air Ride)》 để cơ thể trở nên nhẹ nhàng hơn.

Giọng của Yumina vang lên.

「Đội trưởng Kisaragi, pháo kích của Savage lại đến nữa!」

「Để tôi chặn nó lại!」

「Không, không cần đâu. Cứ để cho tôi.」

Hayato nói với Sango, người đang định tạo ra một khẩu súng từ bốn pháo nổi để tấn công, rồi cậu đặt ngang 《Phi Yến(Hien)》 trước mặt và triển khai E-Barrier.

Sau khi chặn được pháo kích của Savage, cậu lập tức chuyển sang tấn công.

「Uooooooーーーーー!」

Cậu sử dụng năng lượng, tăng tốc đột ngột và nhảy lên.

Cậu bổ 《Phi Yến(Hien)》 đã được truyền năng lượng vào đầu con Savage, phá hủy không chỉ lớp tường phòng thủ mà còn cả lõi (core) của nó trong một đòn.

Chứng kiến cảnh tượng đó, Yumina nín thở thốt lên.

「Quả nhiên, đội trưởng Kisaragi thật cừ… Chỉ một đòn đã phá hủy lõi (core) của Savage…」

「Tình hình Touka thế nào rồi?」

Sau khi xác nhận con Savage đã ngừng di chuyển, Hayato giải trừ vũ trang rồi bước về phía Mirai đang ôm Touka.

「Tô, tôi… không sao…」

Người trả lời không phải Mirai, mà là Touka.

Touka nhìn Hayato, rời khỏi vòng tay Mirai và cố gắng đứng dậy bằng hai chân.

Nhưng cô bé đứng không vững.

「Chà, chưa được đâu, Touka-han!」

Mirai lại ôm lấy cơ thể Touka khi cô bé loạng choạng và suýt ngã.

Hayato tiến lại gần, nhìn vào mặt Touka.

「Cho tôi xem vết thương một chút.」

「Ngài làm gì vậy, Sư phụ mới! Không cần thiết đâu!」

「Ngoan nào, cứ ngồi yên đi!」

Hayato nới lỏng sợi dây thắt lưng (himo) của Touka và để lộ vai bị thương từ cổ áo (eri).

「A…」

Khi nhìn thấy vết thương và vùng da xung quanh đã chuyển sang màu xanh tái,

Thịch!

Tim Hayato đập mạnh một tiếng.

「Đội trưởng-han, chuyện này là sao…」

「Là do virus của Savage…」

Hayato đáp lại như đang thì thầm.

Trong đầu cậu thoáng qua ký ức của mười năm trước──.

Vết sẹo trên ngực Emilia, do bị chiếc càng của một con Savage làm bị thương.

(…Làm sao đây, phải làm gì bây giờ?)

Tuy cả vết thương lẫn phạm vi da bị biến đổi màu do virus xâm thực đều nhỏ hơn của Emilia, nhưng vùng biến màu đang dần lan rộng.

Lúc đó, Hayato đã hút vào vết thương để đưa virus vào cơ thể mình, và kết quả là phải đối mặt với lằn ranh sinh tử.

(…Nhưng kết quả là, mình đã trở thành Variant, và bây giờ mình cũng đã có thể kiểm soát được sức mạnh đó.)

Bây giờ chắc chắn sẽ không giống như lần đó.

Cũng không thể cứ để mặc như thế này, và đây không phải là lúc để do dự.

「Tôi sẽ xử lý. Nên cô cứ ngồi yên đi.」

Nói rồi, Hayato ghé miệng vào vai phải của Touka, nơi có vết thương.

「C-cái, Sư phụ mới… ngài đang làm gì… ư…!!」

「Đã bảo là đừng cử động! Trước đây tôi đã từng cứu người bị thương do đòn tấn công của Savage bằng cách này rồi.」

Hayato giữ chặt cơ thể Touka đang giãy giụa và cố thoát ra, rồi lại ghé miệng vào vết thương lần nữa.

(Vẫn đắng như ngày nào…)

Vị đắng xen lẫn trong mùi sắt.

Cơ thể cậu nóng lên, và tầm nhìn trước mắt cũng trở nên mơ hồ.

Dù vậy, Hayato vẫn tiếp tục hút virus Variant cùng với máu rồi nhổ ra.

Cậu có thể thấy vùng da biến màu đang thu nhỏ lại sau mỗi lần lặp lại.

「Phù… ư… Sư phụ… mới… hộc, đầu óc em… trống rỗng… ưm… em sắp… trở nên kỳ lạ mất…」

「Không sao đâu, sắp xong rồi.」

Hayato rời mặt khỏi vết thương và thì thầm.

Vùng da biến màu đã gần như biến mất hoàn toàn.

「Mirai, tôi nhờ cô chăm sóc Touka được không?」

「Đội trưởng-han, rốt cuộc anh định làm gì…」

Hayato vừa thở dốc vừa hướng mắt về con Savage đang ở trong rừng và nói.

「Tôi sẽ đi tiêu diệt con Savage còn lại.」

Nếu không làm vậy, cậu có cảm giác mình sẽ không thể kiềm chế được sự hung bạo của virus đang hoành hành trong cơ thể.

Muốn chiến đấu.

Muốn nổi điên.

Những cảm xúc như vậy đang trào dâng từ sâu trong lòng cậu.

Có lẽ là do ảnh hưởng của việc hấp thụ quá liều virus.

Đầu tiên, Hayato nhặt thanh kiếm rơi trên mặt đất lên.

Tiếp đó, cậu chạm vào chiếc hộp gắn trên cổ áo của Variable Jacket và lấy ra một Hundred khác từ đó.

「《Song Trùng Triển Khai(Dual Act)》!」

Khi Hayato hét lên, toàn thân cậu được bao bọc trong ánh sáng.

Cơ thể cậu được bao phủ hoàn toàn bởi vũ trang, tay phải là một thanh kiếm đen to lớn──

Và tay trái là một thanh kiếm trắng có kích thước tương tự.

「Đùa tôi sao, toàn bộ vũ trang, lại còn là 《Song Trùng Triển Khai(Dual Act)》…」

Sango chớp chớp mắt, thốt lên kinh ngạc.

「Không, Đội trưởng Kisaragi còn có thể sử dụng cả 《Giáp chiến trên không(Air Ride)》 mà. Tôi nghe nói việc đó cũng giống như điều khiển hai Hundred cùng một lúc.」

「Quả là đội trưởng-han!」

Tiếp lời Yumina, Mirai cũng hét lên.

Hayato cầm thanh kiếm đen ở tay phải và thanh kiếm trắng ở tay trái.

Cậu lao vào tấn công con Savage bằng hai vũ khí.

Có lẽ nó đã nhận ra nguồn năng lượng mãnh liệt tỏa ra từ cơ thể cậu.

Con Savage quay người về phía Hayato và vào tư thế pháo kích.

Nhưng Hayato không hề nao núng.

「Đội trưởng-han!」

「Cậu ta rốt cuộc đang nghĩ gì vậy!」

Nhìn thấy Hayato lao vào giữa làn đạn pháo, Mirai và Sango hét lên.

Đó cũng là điều đương nhiên.

Họ không biết rằng cậu có thể triển khai N-Barrier để hóa giải các đòn tấn công bằng năng lượng.

Tuy nhiên, Hayato hiện tại không còn đủ bình tĩnh để che giấu điều đó.

Hayato xuyên qua làn đạn, nhắm hai thanh kiếm đang tỏa sáng vì được dồn năng lượng vào lõi (core) nằm sau lớp tường phòng thủ của Savage mà bổ xuống.

Đó là một đòn tấn công toàn lực trong trạng thái Variant.

Uy lực của nhát chém đó cực kỳ lớn, không chỉ phá hủy lớp tường phòng thủ và lõi (core) mà còn khoét sâu vào cả lớp vỏ thép của nó.

「Lúc cậu ấy đẩy con Savage đang rơi xuống núi đã thấy kinh ngạc rồi, nhưng lần này còn kinh khủng hơn nữa…」

Yumina ngây người thì thầm.

Mirai và Sango cũng nhìn Hayato đang thở dốc với vẻ mặt không thể tin nổi.

「Rốt cuộc cậu ta là cái gì vậy. Với lại, đôi mắt đó…」

Dường như Sango đã nhận ra đôi mắt của Hayato đang phát ra ánh sáng vàng kim.

Nhờ đó, Yumina cũng nhận ra.

「Chẳng lẽ, Kisaragi là người trong lời đồn…」

「Lời đồn? Lời đồn gì cơ?」

「À không, không có gì đâu.」

Yumina nói như thể đang lảng tránh.

Bởi vì cô biết về sự tồn tại của Variant.

Tuy nhiên, hiện tại vẫn chưa có bằng chứng chắc chắn rằng Hayato chính là một trong số đó.

Hơn nữa, cũng có khả năng đây là ảnh hưởng của việc cậu vừa hút virus Variant vào người.

Vì vậy, cô đã không nói ra điều đó.

「Quan trọng hơn, trước tiên là Đội trưởng Kisaragi…」

Yumina lại hướng mắt về phía Hayato.

「Thắng… rồi sao…」

Hayato thì thầm trong khi vẫn đang thở dốc.

Ý thức của cậu đang rất mơ hồ.

Cơn nóng trong cơ thể vẫn chưa dịu đi.

Khung cảnh trước mắt càng lúc càng méo mó và mờ ảo hơn bao giờ hết.

「Chết tiệt…」

Hayato cố gắng cắm hai thanh kiếm xuống đất để giữ thăng bằng, nhưng không thể.

(Lâu rồi mới bị thế này…)

Tay cậu trượt khỏi chuôi kiếm, và cơ thể chúi về phía trước──.

Ngay khi màu mắt trở lại màu đen ban đầu, Hayato ngã sấp mặt xuống đất.

Cùng lúc đó, vũ trang được giải trừ, và hai thanh kiếm cũng biến mất.

「Đội trưởng Kisaragi!」

「Đội trưởng-han!」

Dù vẫn nghe thấy tiếng gọi của Yumina và Mirai, ý thức của Hayato nhanh chóng chìm vào xa xăm và bị bóng tối nuốt chửng.

※※※

「Mẹ ơi, xem này! Con được điểm 『A+』 môn toán đấy!」

Đó là lúc Judal Harvey, chủ tịch của công ty Warslan, mới chín tuổi.

Cậu đến thăm phòng nghiên cứu của mẹ mình, Linias Harvey.

Để cho bà xem kết quả bài kiểm tra.

──Kết quả 『A+』.

Nếu là bài kiểm tra của Yamato, đó là một thành tích xuất sắc, tương đương điểm tuyệt đối 100, nhưng Linias không hề tỏ ra hứng thú. Đây không phải là bài kiểm tra phù hợp với lứa tuổi. Mặc dù mới chín tuổi nhưng cậu đã học vượt cấp ở trường trung học cơ sở và tham gia kỳ thi đó.

「…Vậy à.」 Linias chỉ đáp lại như vậy mà không hề nhíu mày, vẫn ngồi yên trên ghế và tiếp tục nhìn vào màn hình trước mặt với đôi mắt vô hồn.

「Mẹ có mệt không ạ?」

Dù Judal lên tiếng hỏi, bà vẫn không có phản ứng.

Bà tập trung vào công việc đến mức đó, thậm chí còn không nhận ra sự hiện diện của cậu.

「Mẹ ơi.」

Judal lại gọi một lần nữa.

Lúc này, Linias đập bàn và đứng phắt dậy.

「Xong rồi! Với cái này, chắc chắn có thể tấn công hiệu quả Savage!」

「À, ừm… Mẹ ơi?」

「Ồ, Judal. Con làm gì ở đó vậy?」

「A…」

Cuối cùng cũng được mẹ chú ý đến, khuôn mặt Judal bừng sáng, cậu đưa bài kiểm tra cho mẹ.

「Mẹ xem này! Con được 『A+』 trong bài kiểm tra đấy. Mọi người đều lớn tuổi hơn con, nhưng con lại đứng đầu!」

「…Vậy à.」

Linias liếc qua tờ giấy kiểm tra mà Judal đưa ra, rồi trả lại một cách chán nản.

「Quan trọng hơn, con gọi Claire đến đây được không. Mẹ có vài thứ muốn thử.」

「Ơ…」

「Con còn đứng ngẩn ra đó làm gì. Nhanh đi gọi con bé đến đây. Mẹ vừa mới cải tiến thành công vũ trang nên muốn thử nghiệm ngay.」

「…A, vâng. Con hiểu rồi ạ.」

Judal thất vọng rời khỏi phòng nghiên cứu và đi gọi Claire theo lời mẹ.

Sau khi nhắn Claire đến phòng nghiên cứu như lời mẹ dặn, Judal trở về phòng mình, nằm trên giường và nhìn lên trần nhà.

(Làm thế nào để được mẹ khen ngợi đây…)

Hay là cậu phải đạt điểm 『A+』 tất cả các môn, học vượt cấp như mẹ, và tốt nghiệp đại học trong khi những đứa trẻ đồng trang lứa khác vẫn đang học chương trình tiểu học?

Ngay khi Judal thở dài một tiếng, có tiếng gõ cửa phòng.

「Cậu chủ Judal, tôi xin phép.」

Người mở cửa phòng và nói là một phụ nữ trong trang phục hầu gái.

Est Steinbelt.

Một hầu gái phục vụ cho gia đình Harvey, mới ngoài hai mươi tuổi một chút, công việc chính của cô là gia sư và chăm sóc cho Judal.

「Em về rồi đây, Est.」

Judal ngồi dậy từ giường và nói.

「Mừng cậu chủ đã về, cậu chủ Judal. Cậu đang nghỉ ngơi ạ?」

「Không, không phải đâu. Thực ra, em vừa mang kết quả bài kiểm tra cho mẹ xem, nhưng──」

Judal kể lại cho Est nghe chuyện ban đầu bị mẹ phớt lờ, rồi chuyện cậu được điểm 『A+』 mà không được khen ngợi.

「Có lẽ mẹ ghét em phải không.」

「Cậu chủ đang nói gì vậy, cậu chủ Judal. Tôi không nghĩ có chuyện đó đâu ạ.」

「Nhưng mẹ từ nhỏ đã được gọi là thiên tài, và đã học đại học ở tuổi của em phải không. Em lại không có năng khiếu làm Võ nghệ sĩ (Slayer), lại còn kém cỏi, nên mẹ mới…」

「Tuyệt đối không có chuyện ngài Judal kém cỏi đâu ạ.」

「Thật không?」

「Vâng, điều đó tôi xin đảm bảo. Nếu cậu chủ cứ tiếp tục chăm chỉ học tập, đến lúc những học sinh bình thường khác tốt nghiệp trung học cơ sở thì cậu chủ đã có thể tốt nghiệp đại học rồi.」

「Vậy tại sao mẹ lại không quan tâm đến em?」

「Bà Linias chỉ đang bận rộn với nghiên cứu quan trọng để cứu thế giới này thôi ạ. Vì vậy, xin cậu chủ hãy kiên nhẫn một chút.」

「Nhưng Claire vẫn được mẹ quan tâm mà! Không giống như Claire, dù em có chạm vào thì cái viên đá Variable Stone đó cũng không phản ứng, đầu óc em cũng không thông minh như mẹ… Mẹ không cần một người như em. Với tư cách là con trai của công ty Warslan, em không xứng đáng.」

「Không có chuyện đó đâu ạ.」

Est ngay lập tức phủ nhận lời của Judal.

「Như tôi đã nói lúc nãy, cậu chủ có đủ tư chất để trở thành người kế vị xứng đáng của công ty Warslan. Không chỉ vậy, nếu cố gắng hơn nữa, cậu chủ có thể trở thành tổng thống của Liberia, không, thậm chí là tổng thống của mặt trăng kia.」

「Mặt trăng ư, chị nói quá rồi đấy.」

「Tôi thích lắm ạ. Từ ngày xưa rồi. Tôi thường hay nghĩ rằng mình muốn đi lên mặt trăng.」

「Vậy sao.」

「Vâng…」

Nói rồi, Est đi đến bên cửa sổ và mở nó ra.

Trên bầu trời đêm, một vầng trăng lớn đang tỏa sáng.

「Với lại, đó không phải là một giấc mơ quá xa vời đâu ạ. Thực tế đã có người đi lên mặt trăng, và quốc gia này cũng đang tiến hành khai phá mặt trăng. Hơn nữa, Warslan cũng đang hợp tác mà.」

「Vậy thì, em sẽ đưa Est lên mặt trăng. Em sẽ học vì điều đó. Từ ngày mai em sẽ cố gắng.」

「Thật không ạ?」

「Ừm.」

「Vậy thì, tôi sẽ mong chờ.」

Nhìn Est mỉm cười nói vậy, lồng ngực Judal nóng lên.

Từ ngày hôm đó, Judal càng chăm chỉ học hành hơn trước.

Trước đây là để được mẹ công nhận, nhưng bây giờ mục đích đã thay đổi.

Là để thực hiện lời hứa với Est.

Vì vậy, ngay cả khi mẹ qua đời, Judal cũng không hề dao động.

Và, năm mười bốn tuổi, cậu tốt nghiệp đại học.

Est đã rất vui mừng vì điều đó.

「Chúc mừng ngài, ngài Judal.」

「Cảm ơn chị. Hơn nữa, Est. Em đã chuẩn bị xe rồi. Em có một nơi muốn đến, chị đi cùng em được không?」

「A, vâng. Tôi hiểu rồi ạ.」

Để bày tỏ lòng biết ơn đối với Est, người đã luôn ở bên cạnh cậu, Judal đã đặt bàn ăn tối tại một nhà hàng cao cấp.

Đó cũng là phần thưởng cho việc tốt nghiệp của chính cậu.

Khi Judal và Est ra khỏi dinh thự, một chiếc xe limousine đã đỗ sẵn.

Đó là chiếc xe Judal đã chuẩn bị.

Cậu đã nói cho tài xế biết nơi cần đến.

「Est, lên xe đi.」

「A, vâng.」

Hai người vừa lên xe, chiếc xe lập tức lăn bánh.

「Ể?」

Chuyện xảy ra ngay sau khi xe rời khỏi dinh thự.

Một thứ gì đó bay đến, chiếc xe đột nhiên phát nổ và chìm trong biển lửa.

「Cậu chủ Judal… Cậu có sao không?」

Giọng nói của Est giúp Judal tỉnh táo trở lại.

「Chuyện này, rốt cuộc là sao…」

Judal hỏi Est, người đang dùng hai tay ôm lấy cơ thể cậu.

「Tôi không biết. Nhưng may mà cậu chủ Judal vẫn an toàn.」

Vừa dứt lời, máu từ đầu Est chảy xuống.

「Est, đầu chị…!」

「A ha ha, có lẽ tôi va vào đâu đó một chút. Cậu chủ Judal không sao chứ?」

「Ừ, em không sao cả.」

「Vậy thì, hãy mau thoát khỏi đây đi ạ. Xăng bị rò rỉ có thể bắt lửa và gây ra một vụ nổ khác nữa.」

「A…」

Nghe những lời đó, Judal mới nhận ra rằng lửa đã bùng lên.

Cứ thế này, có thể xăng sẽ bắt lửa.

「Chị nói gì vậy! Est cũng phải chạy đi chứ──」

「Tôi không thể di chuyển được.」

「Ể…?」

「Chân tôi bị kẹt rồi…」

Đúng vậy, chân của Est bị kẹt giữa những tấm thân xe bị cong vênh và ghế ngồi.

「Chờ một chút, em sẽ tìm cách!」

Chỉ việc di chuyển trong chiếc xe bẹp dúm đã là cả một vấn đề. Va vào đâu đó cũng có thể làm cơ thể bị thương. Dù vậy, Judal vẫn cố gắng nâng tấm thân xe đang kẹp chân Est lên.

Tuy nhiên, với sức của Judal thì không thể làm gì được. Tấm thân xe không hề nhúc nhích.

「Chết tiệt, nếu mình là một Võ nghệ sĩ (Slayer), triển khai Hundred thì mấy thứ này dễ như trở bàn tay…!」

Vẻ mặt Judal méo mó vì cay cú.

「…Ngài Judal, không cần phải là một Võ nghệ sĩ (Slayer) đâu ạ.」

「Est, lúc này mà chị còn nói gì vậy…」

Est mỉm cười và tiếp tục.

「Xin hãy nghe tôi, cậu chủ Judal. Hiện tại, Võ nghệ sĩ (Slayer) vẫn là một thiểu số trong xã hội. Chính vì vậy, có nhiều người căm ghét sức mạnh đó, nhưng trong thế giới tương lai, Võ nghệ sĩ (Slayer) là một sự tồn tại cần thiết. Khi có một kẻ thù rõ ràng là Savage, điều đó không có gì phải bàn cãi. Chính vì thế, người có thể tập hợp và sử dụng những người có sức mạnh đó sẽ có thể đứng trên đỉnh thế giới. Người đó chính là ngài, người được sinh ra là con trai cả của công ty Warslan. Với một người xuất sắc như cậu chủ Judal, chắc chắn ngài sẽ không thua kém vị trí đó và có thể thống nhất thế giới này. Vì vậy, xin hãy tiếp tục học tập──」

Vào thời điểm đó, số lượng Võ nghệ sĩ (Slayer) vẫn còn rất ít và họ chỉ được phái đến các quốc gia đồng minh của Liberia.

Thêm vào đó, họ giữ kín công nghệ Hundred và đòi hỏi chi phí khổng lồ từ các quốc gia khẩn cầu phái Võ nghệ sĩ (Slayer) đến.

Chủ nghĩa bí mật đó, cùng với việc những lời kêu cứu không được đáp ứng vì vấn đề tài chính, việc Võ nghệ sĩ (Slayer) không được phái đi xảy ra thường xuyên, và sự chống đối đối với cha của Judal, chủ tịch công ty Warslan, Bill Harvey, ngày càng gia tăng.

Vì tiền, vì tư lợi mà độc chiếm công nghệ vì hòa bình thế giới.

Bill thường bị nói như vậy.

Sự thật là, sức mạnh của Hundred và Võ nghệ sĩ (Slayer) rất lớn, và nếu tùy tiện phổ biến công nghệ này thì thế giới sẽ hỗn loạn, nhưng dù vậy, sự tức giận của những người có thể đã không mất nhà cửa hay gia đình nếu Võ nghệ sĩ (Slayer) được phái đến không dễ gì nguôi ngoai.

Vụ tấn công chiếc limousine mà Judal và Est đang đi cũng là một phần của dòng chảy đó.

Nói cách khác, vụ tấn công vào chiếc limousine không nhắm vào Judal và những người khác, mà là do căm hận cha cậu, Bill Harvey, gây ra.

Và vì thế, Judal đã mất đi người phụ nữ duy nhất từ trước đến nay.

Người mà cậu yêu thương từ tận đáy lòng, người đã là chỗ dựa tinh thần cho cậu.

Mà không kịp thổ lộ tình cảm của mình──.

「…Lại là giấc mơ đó…」

Tỉnh dậy trên giường, Judal một tay ôm đầu. Bên cạnh cậu, Neveah Glauce, nữ Võ nghệ sĩ (Slayer) đảm nhận vai trò vệ sĩ của cậu, đang ngủ nude.

Bên ngoài trời vẫn còn tối. Dường như cậu đã dậy quá sớm.

Dù vậy, Judal không nhắm mắt lại lần nữa mà rời khỏi giường và đi ra phòng khách.

Để chuẩn bị cho 《Cuộc Tấn Công Thứ Ba(Third Attack)》, cậu đang sống trong hầm trú ẩn dưới lòng đất của dinh thự nhà Harvey, nơi có thể chống chọi được cả chiến tranh hạt nhân.

Tuy nhiên, hầm trú ẩn đó được xây dựng rất xa hoa. Nội thất của nó giống như một phòng suite trong khách sạn cao cấp.

Judal không bật đèn phòng, ngồi xuống ghế sofa, thao tác trên màn hình cảm ứng của PDA rồi đặt nó lên bàn.

Ngay lập tức, hình ảnh một người phụ nữ tóc đỏ dài mặc áo khoác trắng xuất hiện dưới dạng hologram trên màn hình.

Vitaly Tynyanov.

Người yêu cũ của Judal và là một nhà khoa học.

Và cũng là kẻ khủng bố đã tấn công Little Garden.

Cô ta nhìn Judal với vẻ mặt hờn dỗi.

「Đêm qua có vẻ vui nhỉ.」

「Chà, chỉ là cảm tạ công sức thường ngày của cô ấy thôi.」

「Ngươi đúng là một kẻ bất lịch sự. Cứ thế mà đùa giỡn với người phụ nữ yêu mình rồi lợi dụng cho mục đích của bản thân. Từ xưa đến nay vẫn vậy. Không hề thay đổi.」

「Sao nào, cô đang ghen à?」

「Không, ta đang thương hại. Thương hại cho người phụ nữ cũng ở trong hoàn cảnh giống ta, không được yêu thương, sau khi mất đi thân xác vẫn bị lợi dụng như thế này.」

Nói rồi, Vitaly cười một cách tự giễu.

「Ngươi chắc cũng lại nói dối cô ta giống như cái lý do bao biện đó thôi nhỉ. Rằng nếu không hoàn thành lời hứa với mẹ ngươi── kế hoạch Lunaltia thì không thể đến với nhau được, đúng không.」

「Xem ra ta đã lỡ lời nói với cô hơi nhiều rồi. Hơn nữa, vì tình yêu dành cho ta, cho ta biết được không. Trong lúc ta ngủ, 《Cuộc Tấn Công Thứ Ba(Third Attack)》 đã bắt đầu chưa?」

「Ừ, đúng như mong muốn của ngươi đấy. Nhưng mà, số lượng Savage nhiều hơn dự đoán ban đầu của 《LiZA》 rất nhiều. Chắc chắn sẽ có hơn ba trăm con tấn công. Loại Siêu cấp(Trenta) cũng nhiều, chắc sẽ thu được rất nhiều lõi (core) đấy.」

「Thế thì tốt quá, nhưng nếu chuyện trở nên quá lớn thì cũng phiền. Ta muốn tránh sử dụng sức mạnh của 《LiZA》 nếu có thể. Cũng tại con át chủ bài mà cô để lại mà ta đã phải lãng phí một lần rồi.」

「Nếu không có chuyện gì quá lớn xảy ra, Little Garden sẽ ổn thôi. Chất lượng của các Võ nghệ sĩ (Slayer) ở đó rất tốt mà. Nhìn trên bình diện thế giới, tệ nhất thì cũng chỉ có vài thành phố bị phá hủy, và khoảng một hoặc hai phần mười nhân loại sẽ biến mất. Số Võ nghệ sĩ (Slayer) tử trận cũng sẽ có, nhưng không ảnh hưởng đến cục diện chung đâu.」

「Vậy à…. Thế thì, chúng ta cùng nâng ly chứ?」

Judal nhếch mép cười, rót chai rượu vang đỏ để dở từ đêm qua vào ly.

「Nâng ly? Ta không uống được rượu. Ngươi biết mà.」

「À, hình như đúng là vậy. Ta nhớ lúc đầu tán tỉnh cô, ta đã chuốc cho cô uống rất nhiều.」

Ha ha ha, hắn cười lớn.

「Với lại nâng ly vì cái gì chứ? Từ đây không nhìn thấy mặt trăng đâu. Uống nhiều quá có thể làm giảm tuổi thọ của ngươi đấy──」

「Ngài Judal, ngài đã dậy rồi sao. Ngài đang nói chuyện điện thoại với ai à?」

Giọng Neveah vang lên từ sau lưng. Judal nhanh chóng chạm vào PDA để giấu đi hình ảnh của Vitaly rồi quay lại.

「À, vừa xong thôi. Có vẻ ta đã đánh thức cô rồi.」

Neveah vẫn trần như nhộng, giống như lúc ở trên giường.

Judal giơ ly rượu lên và hỏi cô.

「Vẫn còn một ít từ hôm qua. Chúng ta có thể ngủ thêm một giấc nữa trước khi trời sáng, Neveah có muốn uống không?」