Hóa Thân Của Tôi Đang Trở Thành Boss Cuối

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

(Đang ra)

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

Supana Onikage

Giờ thì tôi là Karina rồi nhé - ít ra bây giờ là vậy! Trước kia tôi chỉ là một anh nhân viên văn phòng tầm thường ở Nhật Bản, cho đến khi bị vèo lên cõi thần linh gặp Nữ thần Thời Gian và Không Gian,

21 494

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

(Đang ra)

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

漢唐歸來

"Còn nói bậy bạ nữa, ta sẽ ném ngươi vào nồi chiên thành thịt vụn đấy." — Biểu cảm của vị Long Nữ tuyệt mỹ bắt đầu hắc hóa.

4 18

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

(Đang ra)

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

Bò Rí Gìn

Trong khi mọi người đắm chìm vào sự lãng mạn, thì tôi chỉ dành những ngày dài của mình để làm việc như một công chức.

281 5983

Tanaka the Wizard

(Đang ra)

Tanaka the Wizard

Buncololi

Thế nhưng, mọi việc không như mong đợi. Ngay khi vừa ra đường, y đã bị lính gác coi là đáng ngờ và tống vào tù.

138 4223

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

(Đang ra)

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

Tsujimuro Sho (辻室翔)

Một câu chuyện tình hài hước khi sống chung nhà, pha chút ma quái, hơi người lớn một tẹo và cực kỳ sốt ruột vì cái sự mập mờ này!

1 2

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

(Đang ra)

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

Chiếc Xích Đu Bi Thương

Biến thành nữ và kết hôn, tình yêu thuần khiết 1v1

115 1899

Chương 1-108 - Chương 029: Ghé thăm

Chương 029: Ghé thăm

【Còn dư "1" điểm kỹ năng chưa sử dụng, có tiếp tục khai phát cây kỹ năng không?】

Cơ Minh Hoan dựa lưng vào thành giường, nghiêng đầu, liếc nhìn kỹ năng mới vừa được mở khóa trên nhánh "Ẩn".

【Nhánh một (Ẩn): Giác quan dải câu thúc (Đã học) → Chân ngôn dải câu thúc (Đã học) → Dải câu thúc đổi màu (Chờ học, cần "1" điểm kỹ năng để mở khóa) → Chưa biết → Chưa biết】

Hắn giơ ngón tay, nhẹ nhàng chạm vào kỹ năng mới, bảng thông tin chi tiết lập tức hiện ra.

【Dải câu thúc đổi màu: Khiến dải câu thúc của bạn tiến vào trạng thái không thể nhìn thấy. Sau khi dùng dải câu thúc bao bọc toàn thân, bản thân bạn cũng sẽ tiến vào trạng thái tàng hình. (Lưu ý: Nếu gặp phải tồn tại có các chỉ số thuộc tính cao hơn bạn, khi bạn tiếp cận đối phương ở một khoảng cách nhất định, rất có khả năng sẽ bị phát hiện).】

Cơ Minh Hoan nhìn chằm chằm vào mô tả kỹ năng, thầm nghĩ: "Cũng được đấy chứ, rất hợp để đi theo dõi người khác... Có điều mình cộng điểm cho nhánh này có hơi nhiều quá không nhỉ? Cảm giác như học lệch nghiêm trọng vậy."

Lúc này, trên cây kỹ năng hiện ra trước mắt, chỉ có nhánh "Ẩn" là vươn dài ra một cách đặc biệt, trong khi hai nhánh "Cuồng" và "Lệ" lại ủ rũ như bị bệnh, cứ như thể sắp héo hon đến nơi.

"Nhưng tạm thời cũng chỉ có thể phát triển theo hướng này thôi... Mấy kỹ năng nhánh chiến đấu có học cũng chẳng để làm gì: Gặp kẻ mạnh thì đánh không lại, gặp kẻ yếu thì đánh thế nào chẳng thắng."

Cơ Minh Hoan vò đầu, mặt không chút cảm xúc suy tính: "Học thôi, tạm thời chẳng có lựa chọn nào tốt hơn."

Ngón tay hắn ấn giữ vào biểu tượng kỹ năng. Biểu tượng từ sáng chuyển sang tối, rồi bùng lên thứ ánh sáng đỏ đen mang theo Chân Danh.

【Đã tiêu hao "1" điểm kỹ năng, học thành công kỹ năng thuộc nhánh "Ẩn" —— "Dải câu thúc đổi màu".】

【Quyền hạn học tập cho kỹ năng tiếp theo của nhánh "Ẩn" đã được mở.】

Cơ Minh Hoan liếc nhìn kỹ năng mới vừa lộ diện của hệ "Ẩn", lầm bầm: "Kỹ năng ngon của nhánh này cứ ra sòn sòn ấy nhỉ, chẳng dừng lại được."

【Dải câu thúc bẫy rập: Bố trí một vùng bẫy rập được tạo thành từ dải câu thúc ngay tại chỗ. Một khi kẻ địch bước vào khu vực bẫy, hai chân sẽ lập tức bị dải câu thúc trói chặt. (Bẫy rập được tách ra từ kỹ năng này sẽ kế thừa hiệu quả của các kỹ năng như "Giác quan dải câu thúc", "Dải câu thúc dò tìm"...).】

"Cái mô tả này nhìn qua đã thấy nham hiểm rồi, ưng cái bụng ghê... Tiếc là hết điểm kỹ năng mất rồi."

Thấy không còn gì để thao tác thêm, hắn bèn mở bảng "Hệ thống bồi dưỡng nhân vật".

【Hệ thống bồi dưỡng chuyên biệt của nhân vật này là —— "Hệ thống Siêu Sao Xã Hội".】

【Quy tắc cốt lõi của "Hệ thống Siêu Sao Xã Hội": Mỗi khi bạn đạt được quan hệ hợp tác với càng nhiều nhân loại siêu phàm, bạn sẽ nhận được phần thưởng thông qua "Hệ thống bồi dưỡng chuyên biệt".】

【Tiến độ hiện tại —— Nhiệm vụ bồi dưỡng 1: Đạt được quan hệ hợp tác hữu nghị với 1 Dị Năng Giả (bất kể phe chính diện hay phản diện) (Phần thưởng: 1 điểm thuộc tính).】

【Đã hoàn thành Nhiệm vụ bồi dưỡng 1, nhận phần thưởng: 1 điểm thuộc tính.】

【Nhiệm vụ bồi dưỡng 2 đã xuất hiện: Đạt được quan hệ hợp tác với tổng cộng 3 chủng siêu nhân (Tiến độ hiện tại: 1/3, chủng siêu nhân đã đạt quan hệ hợp tác là: Dị Hành Giả "Lam Hồ").】

Cơ Minh Hoan nhướng mày, đôi mắt sáng lên trong bóng tối: "Phải rồi, thế nếu hợp tác với Dị Năng Giả cấp Vô Hại thì có được tính không nhỉ? Nếu được thì một ngày mình có thể tìm cả trăm người hợp tác, chẳng phải là cày max chỉ số luôn sao?"

Hắn nghĩ bụng: "Thử nghiệm chút xem sao, cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian, coi như hoạt động giúp ngủ ngon trước khi lên giường vậy. Tìm mấy Dị Năng Giả cấp Vô Hại quanh đây xem. Mặc dù giờ này ra ngoài hơi nguy hiểm, dù sao cả ông bô và ông anh đều đang ở nhà."

Cơ Minh Hoan mở bảng cá nhân, cộng điểm thuộc tính vừa nhận được vào chỉ số "Sức mạnh".

【Thuộc tính "Sức mạnh" của nhân vật game số 1 "Hắc Dũng" đã thay đổi: Cấp C+ → Cấp C++】

Hắn mò lấy chiếc điện thoại giấu dưới gối, vừa đăng nhập vào trang web chính thức của Dị Hành Giả, vừa sai khiến dải câu thúc lấy từ tủ đầu giường một quyển nháp và một cây bút bi, xé một trang giấy, rồi dùng bút bi viết lên đó một dòng chữ:

—— "Đang ngủ say, cấm làm phiền, nếu không con cũng bỏ nhà đi bụi giống con em đấy".

Phải công nhận là dải câu thúc làm mấy việc tỉ mỉ này cực kỳ linh hoạt, chữ viết thậm chí còn ngay ngắn hơn cả Cơ Minh Hoan tự viết.

Hắn lại dùng dải câu thúc lấy một lọ keo dán từ trong ngăn kéo, thu gọn dải đen cầm lọ keo trong tay, nhảy xuống giường, vặn tay nắm cửa, bước ra hành lang, rồi dán tờ giấy viết chữ đó lên cửa phòng mình.

Sau đó hắn quay lại phòng, đóng cửa, chốt khóa trong.

"Okay, vậy là có thời gian tự do rồi."

Với sự hiểu biết của hắn về Cố Ỷ Dã, cho dù lát nữa ông anh này có việc gì tìm hắn, nhưng khi nhìn thấy dòng chữ dán trên cửa, chắc chắn sẽ không dám làm phiền Cơ Minh Hoan ngủ.

Bởi lẽ trong lòng Cố Ỷ Dã vẫn còn cảm thấy tội lỗi về chuyện cãi nhau với ông bô trước mặt các em lúc nãy. Đã có một đứa em gái bỏ nhà đi rồi, anh ta đương nhiên không muốn thấy thằng em trai mình cũng dở chứng đập cửa bỏ đi nốt.

Còn Cố Trác Án thì khỏi phải bàn, ông ta ở cái nhà này chẳng có chút địa vị nào, chẳng khác gì tội phạm đang trong thời gian quản chế, giờ này chắc đang an phận ngủ trong phòng rồi.

Cơ Minh Hoan điều khiển dải câu thúc áp xuống sàn gỗ trong phòng, giác quan như nước mưa thấm qua sàn nhà lan tỏa xuống dưới.

Hắn vừa nhìn trộm Cố Ỷ Dã đang đọc sách ở phòng khách tầng dưới, vừa lấy mặt nạ và áo khoác gió từ thùng đồ dưới gầm giường ra, chậm rãi mặc vào người, ấn nút cố định bên tai mặt nạ, bật máy biến đổi giọng nói tích hợp bên trong.

Nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, hắn thì thầm không ra tiếng: "Để xem nào... Quanh đây có những Dị Năng Giả cấp Vô Hại nào nổi tiếng một chút nhỉ, chọn đại một kẻ may mắn vậy."

Về cơ bản, hồ sơ của mỗi "Dị Năng Giả cấp Vô Hại" đều được đăng ký trên trang web chính thức của Hiệp hội Dị Hành Giả, để thuận tiện cho các doanh nghiệp lớn tra cứu. Cũng chỉ có Dị Năng Giả cấp Vô Hại mới đủ tư cách vào làm việc trong công ty cùng với người bình thường, thậm chí trong một số trường hợp, năng lực đặc biệt của họ còn tỏa sáng rực rỡ nơi công sở.

Lúc này, Cơ Minh Hoan đang lướt xem những hồ sơ "Dị Năng Giả cấp Vô Hại" này.

Một lát sau, ánh mắt hắn khóa chặt vào một bức ảnh trong hồ sơ.

"Chính là mi... Chủ tiệm sách, Dị Năng Giả cấp Vô Hại có mật danh 'Người Tìm Lại Ảnh Chụp'."

Thú thật, Cơ Minh Hoan không dám chắc khoảnh khắc mình trèo qua cửa sổ sát đất ra ngoài có gây ra tiếng động nào bị ông anh ở tầng một và ông bô ở tầng ba phát hiện hay không.

Để cho chắc ăn, Cơ Minh Hoan dùng dải câu thúc quấn chặt toàn thân mình như một xác ướp màu đen, bao gồm cả mặt nạ và áo khoác gió, chỉ chừa lại khe hở ở mắt.

Khoảnh khắc tiếp theo, hiệu ứng của kỹ năng vừa học —— 【Dải câu thúc đổi màu】 được kích hoạt. Màu đen kịt của dải câu thúc dần biến đổi, chuyển sang trạng thái trong suốt như ngụy trang, Cơ Minh Hoan được bao bọc bên trong đương nhiên cũng không thể bị nhìn thấy nữa.

"Dùng ngon thật."

Cơ Minh Hoan rũ mắt, khóe miệng nhếch lên, hài lòng nhìn cơ thể trong suốt của mình. Hắn duy trì trạng thái tàng hình đi thử vài bước, hoàn toàn hòa làm một với không khí, sau đó nhẹ nhàng kéo cửa sổ sát đất ra.

Phân tán trọng lực vào những dải câu thúc đang bay lượn, hắn tung mình qua cửa sổ, nhảy vào màn đêm dưới ánh trăng.

...

...

Năm phút sau, thành phố Lê Kinh, Tiệm sách Broly.

Ánh đèn vàng cam trải xuống không gian, trong tiệm trống huơ trống hoác. Giờ này về cơ bản sẽ chẳng có ai ghé thăm tiệm sách, hay đúng hơn là phần lớn các tiệm sách đều đã đóng cửa rồi. Nhưng vì nơi này là một tiệm sách kết hợp quán cà phê nên mới mở muộn đến thế.

Chàng thanh niên chủ tiệm đứng trước cửa, lật tấm biển treo từ "Open" sang "Close".

Sau đó anh quay lại trong tiệm, vừa nghe nhạc Jazz vừa làm công tác chuẩn bị cuối cùng trước khi đóng cửa: Sắp xếp lại kệ sách, dùng khăn lau bàn, lau máy tính tiền, rồi thu dọn những cuốn sách bìa cứng mà khách để lại ở khu vực uống cà phê trả về chỗ trống trên kệ.

Tiếng báo hiệu của máy pha cà phê vang lên, anh cầm cốc rót một ly cà phê nóng hổi, rồi bưng ly cà phê vừa pha đặt lên quầy, một làn hơi nóng mang theo hương thơm bốc lên nghi ngút.

Khẽ nhếch khóe miệng, hít một hơi không khí hạnh phúc, ngay lúc anh đang định tận hưởng khoảnh khắc yên tĩnh cuối cùng trước khi tan làm, đột nhiên, ở góc tầm nhìn của anh xuất hiện thêm một dị vật.

Chủ tiệm ngẩn người mất hai giây, đặt ly cà phê xuống, từ từ ngẩng đầu nhìn lên.

Chỉ thấy lúc này, một cái kén côn trùng khổng lồ, đen kịt đang treo ngược dưới trần nhà, cách đầu anh chỉ trong gang tấc. Điều kỳ lạ là... rõ ràng nó ở ngay trên đỉnh đầu, thế mà ban nãy chủ tiệm hoàn toàn không nhìn thấy nó, cứ như thể cái kén đen sì này biết tàng hình vậy.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!