Gimai Nara Honkini Nattemo iiyone?

Truyện tương tự

Legends

(Đang ra)

My Childhood Friend Showed Me a Hypnosis App, So I Pretended to Be Taken by It and She Kissed Me

(Đang ra)

My Childhood Friend Showed Me a Hypnosis App, So I Pretended to Be Taken by It and She Kissed Me

あらばら

Và đó là bắt đầu cho chuỗi ngày giả vờ bị thôi miên của Ryuto cùng với đó là một chuỗi các tình huống rối ren...

21 330

Chuyện về ông anh U30 làm Vtuber

(Đang ra)

Chuyện về ông anh U30 làm Vtuber

Tokumei

Thôi thì, chắc vẫn sướng hơn là làm việc đến chết, đúng không?

2 4

Mười Lăm Phút Bất Tận

(Hoàn thành)

Mười Lăm Phút Bất Tận

Kemono Yuru

Đây là một câu chuyện trinh thám giả tưởng được dệt nên từ những cuộc đối thoại, trong đó các nhân vật sử dụng logic sắt đá, khoa học thuần túy cùng một chút dư vị của quá khứ để đương đầu với vòng lặ

16 4

Chillin’ on an Uninhabited Island in Another World

(Đang ra)

Chillin’ on an Uninhabited Island in Another World

ぎうにう

[Nếu chỉ có thể mang 1 thứ đến hòn đảo không một bóng người, bạn sẽ mang gì?] - đó là dòng chữ được viết trên đó.

1 4

Câu chuyện kết thúc của tiểu thư kỳ dị

(Đang ra)

Câu chuyện kết thúc của tiểu thư kỳ dị

夜猫菌

“Tôi tên là Luo Ling.”“Tôi chỉ là một học sinh trung học bình thường.

1 4

Vol 1 - Bonus SS for Digital Edition: Máy ảnh và cô bạn thân kì quái

“Tiện đây thì, Tsukki, cậu đã quyết định vào câu lạc bộ nào chưa?”

Sau giờ học. Khi Yuuri hỏi câu đó, cô bạn thân Tsukimiya nghiêng đầu bối rối.

“Hả? Tớ đã vào rồi mà?”

“Gì cơ?”

Cô ấy nói cứ như thể Yuuri cũng đã tham gia rồi vậy. Không chút ngượng ngùng, Tsukimiya trả lời:

“Đã có Hội Tôn thờ Yuuri rồi mà, phải không?”

Cô ấy nở nụ cười như muốn nói, ‘Cậu đang nói gì vậy? Chúng ta đã tham gia câu lạc bộ này nhiều năm rồi mà.’

“Đừng có tự tiện lập một câu lạc bộ như thế mà không hỏi tớ chứ!”

“Ôi! Khuôn mặt đó tuyệt quá đi Yuuri. Một Yuuri phiên bản siêu hiếm. Giống như một ngọn lửa bập bùng trong lớp băng vĩnh cửu ở Siberia ấy!”

Rốt cuộc cô ấy đang cố gắng lập ra một câu lạc bộ như thế nào bằng cách sử dụng tên của người khác vậy? Khi Yuuri lên giọng phản đối, Tsukimiya bắt đầu chụp ảnh bằng điện thoại của mình.

Thật sự… cậu ấy nghiêm túc đến mức nào trong chuyện này vậy chứ?

Khi Yuuri thở dài, Tsukimiya lướt qua thư mục ảnh của mình và nói:

“Hmm, ừm, tớ không thực sự hứng thú với câu lạc bộ nào ngoài Câu lạc bộ Yuuri cả, nên tớ sẽ bỏ qua. Hơn nữa thì ở cao trung Kuwa, việc tham gia câu lạc bộ không bắt buộc đâu.”

Yuuri đã nghĩ rằng việc bắt buộc phải tham gia câu lạc bộ là chuyện chỉ xảy ra trong anime, nhưng rõ ràng nó cũng tồn tại ngoài đời thực—chủ yếu ở các trường thể thao.

“Dù sao đi nữa, cậu có thể đừng dùng tên tớ để làm những chuyện như thế được không…?”

Cô vùi mặt vào hai bàn tay trong khi Tsukimiya khúc khích cười.

“Thành thật mà nói, tớ thà thử đi làm thêm còn hơn.”

“Làm thêm? Kiểu như một công việc ấy hả?”

“Ừ. Ở một quán cà phê dễ thương hay một nhà hàng gia đình nào đó ấy? Tớ muốn tự mua máy ảnh cho riêng mình.”

Yuuri chớp mắt ngạc nhiên trước câu trả lời bình thường đến bất ngờ ấy.

“À, đúng rồi. Cậu chụp ảnh khá giỏi nhỉ, Tsukki.”

“Vẫn còn ở mức nghiệp dư thôi đúng không? Ý tớ là, máy ảnh điện thoại giờ đã đủ tốt rồi, nhưng nếu muốn chụp những bức ảnh thật đẹp, tớ cần một chiếc DSLR hay gì đó.”

Cô ấy tạo một hình chữ nhật bằng các ngón tay khi nói. Ngay cả khi cô ấy có vẻ như không suy nghĩ kỹ mọi chuyện, Yuuri biết cô bạn của mình có một lập trường vững vàng. Đó là điều mà cô ấy thực sự ngưỡng mộ.

“Có gì cậu muốn chụp ảnh không?”

Yuuri sẽ sớm hối hận vì đã bất cẩn hỏi câu đó.

“…Hả? Ngoài cậu ra thì còn gì nữa?”

“Đ-Đúng là…”

Dù tốt hay xấu, cô bạn thân của cô không bao giờ lay chuyển.

“Nhưng… một công việc làm thêm, hả…”

Sự tò mò đang nhen nhóm trong lòng—cô quyết định giữ cho riêng mình.