Điền trang rộng lớn giờ chỉ còn lại một mình Vinny, nhưng trái lại cậu cảm thấy nhẹ nhõm đến bất ngờ.
Thức dậy vào sáng hôm sau, tâm trạng của cậu được cải thiện đáng kể.
Có lẽ đó là vì cậu đã khám phá ra một hướng đi mới trong cuộc sống, tích lũy đức hạnh, hay như cậu gọi đùa là "Farm Q".
Cậu thừa nhận mình đã bị nó mê hoặc.
Trước sự kinh ngạc của Vinny, sau khi ép buộc sa thải gián điệp do kẻ khác cài vào là Dak, thế mà lại thực sự rời đi không chút do dự.
Đến ngày hôm sau, không còn dấu vết của lão trong điền trang.
Vinny đã dự trù Dak sẽ bám trụ lâu hơn chút đỉnh, có lẽ sẽ vờ như lãng tai hoặc đãng trí, đinh ninh rằng cơn giận của Vinny sẽ lắng xuống sau vài ngày, và quyết định sa thải lão sẽ được thu hồi.
Mặc cho đang suy tàn, gia tộc Varelis vẫn được coi là quý tộc.
Sự thật Dak dám mạo hiểm trà trộn vào tư gia với tư cách gián điệp cho thấy rằng lão hẳn đã được hứa hẹn phần thưởng đáng kể.
Trước khi nhận được những phần thưởng đó, lão sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.
Hiện tại, hoặc Dak đang trong khoảng thời gian then chốt nào đó, hoặc có lẽ người đứng sau lão đã mệt mỏi và không còn tin rằng Vinny, một con cá nằm trên đĩa, có thể gây ra bất kỳ rắc rối nào.
Vì vậy, chúng chỉ đơn thuần là sa thải gián điệp để tránh để lại bất kỳ dấu vết nào.
Sáng sớm tinh mơ, Vinny thức dậy, đi xuống cầu thang ọp ẹp, gặm một ít bánh mì đen, và sau đó rời khỏi điền trang mà không thèm khóa cổng.
Toàn bộ gia sản đều đang nằm trên người cậu, và ngôi nhà của cậu tồi tàn đến nỗi trộm đột nhập vào cũng phải rớt nước mắt mà thương hại để lại vài đồng.
Và thế là, cậu chẳng phải lo lắng về việc có kẻ đột nhập.
Tuy nhiên, cậu không đi thẳng đến nhà thờ để cầu nguyện. Thay vào đó, cậu quay trở lại khu ổ chuột.
Mặc cho thực tế là cho đi dù chỉ một xu đồng cũng là quá đáng so với gia sản hiện tại của mình, cậu vẫn quyết tâm vọc ra cho bằng hết cơ chế của hệ thống đức hạnh.
"Ôi chao, chẳng phải đại nhân độ lượng đó sao! Ngài quay lại rồi sao?" Trùng hợp thay, cậu tình cờ gặp lại đúng người ăn xin mà cậu đã bố thí trước đó.
Lão ăn mày rách rưới tỏ vẻ hoan hỉ khi gặp lại vị thiếu gia rộng lượng kia, bởi vì các quý tộc khác thường tránh né lão trong sự ghê tởm, chứ đừng nói đến việc bố thí cho lão bất cứ thứ gì.
"Chậc, lại là ngươi à?" Vinny nhướng mày, sau đó lấy một xu đồng từ trong túi ra và ném cho người ăn xin.
"Hên cho ngươi nay ta dư ít tiền lẻ. Cầm lấy đi, đồ dơ dáy hôi hám."
"A! Ngài thật hào phóng!" Đôi mắt của lão ăn mày sáng lên, thân thủ nhanh như cắt nhận lấy đồng xu.
Khi dòng chữ 'Đức Hạnh +1' hiện lên trong tầm nhìn, đôi môi của Vinny không khỏi cong lên.
Quả đúng như cậu tiên liệu.
Có vẻ như hệ thống đức hạnh hoạt động theo cách tương tự các nhiệm vụ hàng ngày trong trò chơi.
Sau khi bố thí và nhận được đức hạnh của ngày hôm nay, cậu có thể thực hiện lại nhiệm vụ vào ngày mai để kiếm thêm đức hạnh, kể cả khi chỉ kiếm được một điểm mỗi ngày.
Quá hoàn hảo.
Lão ăn mày hạnh phúc vì nhận được bố thí, và Vinny hạnh phúc vì nhận được điểm đức hạnh.
Đôi bên đều đang có một tương lai tươi sáng chờ đợi phía trước.
Tổng điểm đức hạnh hiện tại của cậu là 5.
Vinny sau đó đến một cửa hàng tạp hóa, mua một ít kẹo và rảo bước đến trại trẻ mồ côi để phân phát chúng cho đám nít ranh.
Cậu đã dành cả buổi chiều để chơi với chúng.
"Hahaha!" Vinny cười không ngậm được mồm khi thấy điểm đức hạnh của mình ngày một nhiều trong thời gian vui đùa với trẻ em khiến cho giám đốc trại trẻ mồ côi trong lòng vô cùng xúc động.
Thật là một con người tuyệt vời! Mặc cho hôm đó đã nói chắc nịch rằng sẽ không thường xuyên ghé thăm, nhưng bây giờ cậu lại tới thăm trại trẻ nghèo nàn này mỗi ngày, dành thời gian và tiền bạc cho những việc tốt mà vẫn rất hạnh phúc về điều đó.
Thực sự là một nhà hảo tâm bác ái!
"Anh trai ngốc, anh lại tới rồi."
“To gan, ranh con láo xược, ta không đến đây để chơi với mi. Lanh quanh làm gì?"
"Ồ hố, chắc hôm bữa ông anh thua nặng quá nên giờ sợ chứ gì," cậu bé bĩu môi.
"Sợ? Hôm đấy là mi thua mới phải, ranh con ngớ ngẩn. Xem ra mi vẫn chưa học được gì từ thất bại lần trước nhỉ?"
Tặng kẹo và chơi với đám trẻ tại trại trẻ mồ côi đã giúp cậu kiếm được thêm hai điểm đức hạnh, nâng tổng số điểm lên 7.
Sau bữa trưa, Vinny rời trại trẻ mồ côi với tâm thế phấn chấn.
Dù mệt mỏi về thể xác, tâm trí cậu lâng lâng như vừa bắt đáy chốt đỉnh được một khoản kếch xù.
Miệng ngân nga giai điệu chân rảo bước, ngay sau khi Vinny rời đi, một bóng dáng tuyệt trần xuất hiện từ tòa nhà chính của trại trẻ mồ côi.
Một cô gái với mái tóc màu bạc trắng, tách biệt như thể tới từ một thế giới khác, xuất hiện trên con phố cổ.
Sự hiện diện của cô tựa như một nàng tiên lạc vào thế giới phàm trần, tạo ra một sự tương phản nửa thực nửa mơ.
Cô gái nổi bật một cách đầy sống động, như thể cảnh vật xung quanh chỉ đóng vai trò làm nền cho nhân vật chính là cô tại bất cứ nơi đâu cô đến.
Mặc cho phong cách hôm nay của cô khá giản dị, áo thủy thủ cùng váy xếp ly kẻ sọc đỏ, mái tóc bạc trắng của cô đổ xuống như thác nước, buộc bím công chúa với một chiếc nơ lớn màu đen ở phía sau, và một viên đá quý màu tím gần váy tương hợp với màu mắt tím ma mị, ấy thế mà cô gái vẫn trông đầy quyến rũ.
Đôi tất đen của cô dài đến đầu gối, song hành với đôi bốt da.
"Chị Aesphyra!" Bọn trẻ vội vã chạy ùa đến chỗ cô, chuyện trò sôi nổi.
Cô gái dường như rất nổi tiếng với bọn trẻ.
Đôi mắt tuyệt đẹp của cô lóe lên một tia thích thú, liếc nhìn bóng dáng đã đi rất xa.
Đâu đó là sự sắc bén và sâu thẳm mờ nhạt, gần như không thể nhận thấy lóe lên trong ánh mắt của cô, nhưng rồi mau chóng trở lại bình thường khi cô cúi xuống nhìn những đứa trẻ.
"Nay mấy em có vui không~?"
"Chả ăn thua. Ông anh kia yếu xìu nên chẳng vui gì cả", một trong những đứa trẻ trả lời.
"Anh đó hay tới chơi với em ha?" Aesphyra hỏi, miệng nở một nụ cười chân thành.
Biểu cảm trong sáng, quyến rũ của cô đủ để khiến bất kỳ người lớn nào, chứ đừng nói đến trẻ em mở lòng không chút do dự.
"Không, ông anh đó chỉ mới tới mấy hôm nay thôi. tay chân ổng thì vụng về và giọng điệu thì gắt gỏng, nhưng ổng thực sự chịu chơi với bọn em," cậu bé nói mà môi bĩu dài.
"Ra là vậy."
"Tiểu thư Aesphyra," giám đốc trại trẻ mồ côi lúc này tiến tới.
Thái độ của ông già đối với Aesphyra thuộc dạng tôn trọng tối đa, và vì lý do chính đáng.
Cô gái tóc bạc tuyệt đẹp này là đại ân nhân của trại trẻ mồ côi, những đóng góp của cô gần như tương đương với khoản trợ cấp của chính giáo hội.
"Xinh đẹp và tốt bụng" - cụm từ này mô tả hoàn hảo Aesphyra.
Vị giám đốc già đã từng có một số thành kiến đối với quý tộc, ông tin rằng tất thảy đều là những kẻ kiêu ngạo và khinh miệt thường dân.
Nhưng giờ ông đã nhận ra mình thiển cận như thế nào. Quả đúng như các cụ đã nói, không nên vơ đũa cả nắm; trong giới quý tộc, vẫn có những người như Vinny và Aesphyra, những người đầy thiện chí với người khác, dù cho cách thể hiện của cậu thiếu gia kia có hơi vụng về.
"Cảm ơn, ngài đã vất vả rồi, giám đốc. Và cảm ơn ngài đã chuẩn bị trà và đồ ăn nhẹ," Aesphyra trả lời một cách lịch sự và duyên dáng.
"Làm ơn đừng khách sáo, không có gì cả. Nếu không có sự hỗ trợ của tiểu thư, tôi thực không biết phải làm thế nào để vượt qua mùa đông này," vị giám đốc già trả lời với một nụ cười ấm áp, mắt liếc nhìn bọn trẻ.
"Chính tôi mới là người nên cảm ơn."
"Đó chỉ là một cử chỉ nhỏ mà thôi," Aesphyra nói với một nụ cười coi thường.
"Cho đến khi nữ thần ban phát phước lành, tôi giao phó những đứa trẻ đã bị số phận bỏ rơi này cho ngài chăm sóc."
"Đó là trách nhiệm của tôi," giám đốc trả lời.
Sau khi trò chuyện với giám đốc một lúc, Aesphyra rời trại trẻ mồ côi.
Cô đã ở trại trẻ mồ côi uống trà rất lâu trước khi Vinny đến, vì thế mà cô đã mục sở thị mọi thứ xảy ra từ lúc cậu xuất hiện.
Không phải hành vi của cậu khiến cô khó hiểu, mà là chính bản thân cậu khiến cô không hiểu nổi.
Những hành động này đáng ra không nên đến từ kẻ đó.
Con người đó, con quỷ đội lốt người, kẻ kiếp trước đã bắt tay với đám dị giáo, gây ra sự tàn phá không thể cứu vãn trên toàn lục địa, và dẫn đến cái chết của chính cô.
Nhớ lại những gì cô vừa thấy, đó là điều mà hắn sẽ không bao giờ làm, không phải trong kiếp trước, càng không phải trong kiếp này.
Nhưng điều khiến cô thắc mắc nhất là mục đích của việc hắn khi thực hiện hành động thiện chí này là gì?
Aesphyra nheo mắt lại.
Cô cần để mắt đến tên vô lại này và tìm ra những gì tên đó đang âm mưu. Và bên cạnh đó...
Cô vẫn còn vài duyên nợ từ kiếp trước cần giải quyết với Vinny~
Vann: tức là khổ như chó nếu bạn không hiểu ;’)))
Vann: daily time
