Con game sinh tồn này dễ ợt

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi muốn làm trai bao nên quyết định để Yandere bao nuôi

(Đang ra)

Tôi muốn làm trai bao nên quyết định để Yandere bao nuôi

Ryo Harakuza

Đây là câu chuyện về Akira và hành trình đầy sóng gió nơi học đường, nhằm mục tiêu trở thành một tên trai bao được Yandere bao nuôi…!

3 11

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

(Đang ra)

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

礼存羊

Bí ẩn lớn nhất Thế Giới ở thế kỉ 21 trên Trái đất: Công Chúa Diệt Thần Luo KeKe đang che giấu điều gì, để mà khiến cả những Thợ săn lẫn Anh Hùng cũng phải khuất phục?Luo Keke:"Em chỉ là 1 cô bé nhỏ nh

98 1162

Trái Tim Tôi Là Của Một Ông Chú

(Đang ra)

Trái Tim Tôi Là Của Một Ông Chú

Shimano Yuhi

Hãy cùng theo dõi câu chuyện về hành trình của ông chú ấy.

17 86

Đáng lẽ tôi sẽ không bao giờ yêu em

(Đang ra)

Đáng lẽ tôi sẽ không bao giờ yêu em

Katsura Ikada

Đây là câu chuyện về một mối tình ngang trái, mong manh, lẽ ra không nên tồn tại giữa hai con người ấy.

5 22

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

121 3891

Lịch sử chat - 2016-10-07 (Màn 5. B)

10:47:39

【admin】game sinh tồn: trong màn cuối mà chọn B á? Vậy là dở rồi bạn ơi!

【admin】game sinh tồn: ưu tiên hàng đầu hiện tại là thoát khỏi tòa nhà chết chóc này càng nhanh càng tốt, không được lãng phí giây phút nào cả.

Ham muốn trốn thoát cộng hưởng với cảm xúc tuyệt vọng đã thức tỉnh sự can đảm trong bạn, thế là bạn quyết định đi một mạch trên dây cáp mặc nguy hiểm.

Không ngoài dự đoán, dây cáp chỉ đủ rộng cho một người trưởng thành đi qua, với điều kiện tiên quyết và duy nhất là chỉ số can đảm đạt tối đa.

【admin】game sinh tồn: thế rồi bạn đã bắt đầu, với những bước chân chậm rãi, cẩn thận.

Cứ như vậy, bạn rốt cuộc cũng ra khỏi được tòa nhà kia. Lỡ nhìn xuống một cái, bạn lạnh người đi, sợ đến toát mồ hôi hột:

- Tầng ba của mấy tòa nhà như này làm gì mà xây cao thế! - Bạn nghĩ.

Bạn thấy đầu gối mình như yếu đi, song bạn vẫn cố chấp ép bản thân bước lên một bước.

Màn đêm sơn bóng tối lên tứ phía, theo ước tính thì bình minh vẫn còn cách một đoạn cơ, nên giờ chẳng thể thấy được điểm kết của đoạn dây này.

Quay qua quay lại, bạn thấy mình đã đi được khá xa khỏi tòa nhà kia rồi. Trong thâm tâm, bạn bắt đầu thấy lo lo và hối hận về lựa chọn vừa qua. Chắc có lẽ bạn nên quay về và tìm hướng giải quyết khác?

Nghĩ đoạn, bạn bắt đầu chuyển hướng. Nhưng chân bạn run quá, thành ra trong một khắc một chân của bạn đã thiếu đi điểm tựa, và bạn bắt đầu rơi, rơi khỏi dây cáp mà chẳng kịp lấy lại thăng bằng…