Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Những Mối Quan Hệ Bí Mật Dần Xuất Hiện Khi Một Otaku Hướng Nội Như Tôi Bị Bao Vây Bởi Các Mĩ Nhân Hạng S

(Đang ra)

Những Mối Quan Hệ Bí Mật Dần Xuất Hiện Khi Một Otaku Hướng Nội Như Tôi Bị Bao Vây Bởi Các Mĩ Nhân Hạng S

Hoshino Hoshino

Kẹt giữa ba cô gái rắc rối, chàng otaku hướng nội chiến đấu trong tuyệt vọng để tránh sự hỗn loạn trong trận chiến tình yêu hài hước này!

40 1104

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

326 8345

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

104 13006

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

38 196

Tôi Nhảy Lầu Vì Em Không Coi Tôi Ra Gì

(Đang ra)

Tôi Nhảy Lầu Vì Em Không Coi Tôi Ra Gì

Shikisaki Tomoya

Sau đó, mọi người đồn rằng đã có người chứng kiến cảnh Susumu nhảy lầu, nhưng kỳ lạ thay, thi thể cậu lại biến mất không dấu vết. Nghe tin dữ, cả cô đàn em lẫn cô bạn thuở nhỏ bắt đầu dằn vặt mà cuống

5 15

Web Novel (1 - 100) - Chương 46: Một khía cạnh khác

「────Lux-kun, cậu có thích cuộc sống học đường ở trường quý tộc không?」

Khi tôi và Felisiana đang trò chuyện cùng nhau, cô ấy đột nhiên đổi chủ đề và hỏi tôi như thế.

Liệu tôi có thích cuộc sống học đường hiện tại ở trường quý tộc không ư... Cũng đã có vài lần tôi vướng vào rắc rối và khiến tôi lo lắng, nhưng mà...

「Nội dung các buổi học đều là những điều tôi muốn tìm hiểu, còn giờ nghỉ thì tôi được trò chuyện cùng Florence-san, vậy nên việc học ở trường thực sự rất vui ạ!」

「V-Vậy à... Trò chuyện với Florence-san vui đến thế cơ à?」

「Vâng! À, nhưng tất nhiên, được trò chuyện cùng Felisiana-sama như bây giờ cũng khiến tôi vô cùng hạnh phúc ạ!」

「H-h……!」

Khi tôi thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ của mình, gò má Felisiana ửng đỏ lên.

「Nghe cậu nói vậy... tôi cũng vui lắm. Tôi... cũng cảm thấy rất vui khi được trò chuyện với Lux-kun.」

「Th-Thật sao ạ!?」

「Ừm, là thật đó.」

Được Felisiana nói như vậy khiến tôi hạnh phúc đến mức bất giác nghiêng người về phía cô ấy.

「Cảm ơn người rất nhiều, Felisiana-sama!」

「Kh-Không cần cảm ơn đâu, tôi chỉ nói những gì mình nghĩ thôi.」

「Dù vậy, được Felisiana-sama nói thế, tôi vẫn vui lắm ạ!」

「…」

Felisiana im lặng một lúc, má vẫn ửng hồng, cô ấy nhìn tôi mà không nói lời nào. Nhưng sau đó, chúng tôi lại tiếp tục trò chuyện vui vẻ.

Một lúc sau, Felisiana cất giọng điềm tĩnh.

「Xin lỗi nhé Lux-kun, tôi cần phải rời đi một lát. Trong lúc đó, cậu ở lại với Violet được không?」

「Vâng, tôi hiểu rồi ạ!」

Sau khi tôi đáp lời, Felisiana mỉm cười dịu dàng với tôi rồi rời khỏi phòng khách.

Thế là, trong phòng chỉ còn lại tôi và Violet, người vẫn đang đứng sau ghế sofa của Felisiana.

Tôi cũng có rất nhiều chuyện muốn nói với Violet, nên đây đúng là một cơ hội tuyệt vời──── tôi đang nghĩ vậy thì cô ấy đã lên tiếng trước.

「Roddel-sama, cho phép tôi hỏi một câu được không ạ!」

「Ơ? Vâng, chuyện gì vậy ạ?」

Khi tôi hỏi lại, Violet bước đến phía sau ghế của tôi và nói:

「Trà do tôi pha, so với trà của Siana-san và của Florence-sama, ngài thấy của ai ngon hơn ạ?」

────À, đúng rồi. Hình như Felisiana từng nói rằng Violet là một người khá hiếu thắng thì phải.

Tuy nhiên, nếu bây giờ tôi chỉ nói một cách chung chung rằng trà của Violet là ngon nhất, đó có lẽ không phải là điều cô ấy muốn nghe────tôi nghĩ vậy.

「Tôi nghĩ trà của Violet-san là ngon nhất. Dù rất muốn thiên vị cho Siana, hầu gái của mình, nhưng qua tách trà này, tôi có thể cảm nhận được kinh nghiệm dày dặn của Violet-san, đây là kinh nghiệm của một người đã pha vô số tách trà.」

Không phải là lời khách sáo, trà của Violet thực sự là ngon nhất, nên tôi đã trả lời thành thật.

Nghe vậy, Violet cất lên một giọng tươi sáng:

「Cảm ơn ngài rất nhiều!」

Phản ứng này khác hẳn với lúc tôi nhận xét về trà khi nãy, xem ra Felisiana đã nói đúng, Violet thực sự là một người hiếu thắng.

「Violet-san này, càng nói chuyện tôi càng thấy thêm nhiều khía cạnh mới của cô đấy.」

「…Vậy sao ạ?」

「Vâng. Lần đầu chúng ta gặp nhau, tôi cảm thấy Violet-san là một người điềm tĩnh và có phong thái rất trưởng thành. Nhưng khi trò chuyện mới biết cô là một người vui vẻ, hôm nay lại còn phát hiện ra khía cạnh hiếu thắng nữa. Tôi muốn được thấy thêm nhiều khía cạnh mới của Violet-san.」

「Thật... vậy sao ạ.」

Violet-san đáp lại bằng giọng điệu như thường lệ, nhưng nghe sao lại có chút buồn bã.

「…Violet-san?」

Tôi lo lắng gọi tên cô ấy. Ngay lập tức, Violet-san đáp lại bằng một giọng tươi tắn.

「H-h…! Không có gì đâu ạ! …À, nhân tiện, tôi còn một chuyện nữa muốn hỏi Roddel-sama!」

「Còn một chuyện nữa à?」

「Vâng! Tôi muốn hỏi về sở thích của Roddel-sama đối với trang phục của phụ nữ ạ!」

Sở thích về trang phục của phụ nữ ư...?

「Thật ra tôi không để ý lắm, nhưng tôi nghĩ những bộ váy dạ hội rất đẹp.」

「Vậy sao... Nhưng chắc chắn trong những bộ quần áo thường ngày cũng phải có kiểu mà ngài thích chứ ạ! Nếu khó hình dung, ngài cứ thử tưởng tượng tôi, người đang đứng ngay trước mặt ngài mặc những trang phục đó xem sao. Có kiểu đồ nào ngài muốn tôi mặc, hay không muốn tôi mặc không ạ?」

Trang phục muốn Violet mặc, hoặc không muốn cô ấy mặc à.

Tôi suy nghĩ một lúc────

「Violet-san là một người rất xinh đẹp, nên tôi nghĩ cô mặc trang phục nào cũng đều đẹp cả.」

Khi tôi nói vậy, Violet đáp lại bằng một giọng trầm lắng khác hẳn lúc nãy.

「Tôi không hề xinh đẹp... Những lời đó nên dành cho một người như tiểu thư thì đúng hơn.」

「Felisiana-sama đúng là rất xinh đẹp, nhưng Violet-san cũng là một người rất xinh đẹp mà────」

Ngay khi tôi định nói tiếp, Violet đột ngột cất giọng, một giọng trầm và điềm tĩnh đến mức tôi chưa từng nghe thấy trước đây.

「Roddel-sama... tôi không hề xinh đẹp. Bởi vì... đây mới chính là con người thật của tôi.」

Nói rồi, ngay khoảnh khắc tôi chớp mắt────Violet đã kéo chiếc mũ trùm của áo choàng đen lên, che khuất hoàn toàn khuôn mặt mình.

Và bằng giọng điệu trầm lắng đó, cô ấy hỏi:

「Roddel-sama, tôi của hiện tại... ngài vẫn cho rằng tôi xinh đẹp sao?」