Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Những Mối Quan Hệ Bí Mật Dần Xuất Hiện Khi Một Otaku Hướng Nội Như Tôi Bị Bao Vây Bởi Các Mĩ Nhân Hạng S

(Đang ra)

Những Mối Quan Hệ Bí Mật Dần Xuất Hiện Khi Một Otaku Hướng Nội Như Tôi Bị Bao Vây Bởi Các Mĩ Nhân Hạng S

Hoshino Hoshino

Kẹt giữa ba cô gái rắc rối, chàng otaku hướng nội chiến đấu trong tuyệt vọng để tránh sự hỗn loạn trong trận chiến tình yêu hài hước này!

40 1104

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

326 8345

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

104 13006

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

38 196

Tôi Nhảy Lầu Vì Em Không Coi Tôi Ra Gì

(Đang ra)

Tôi Nhảy Lầu Vì Em Không Coi Tôi Ra Gì

Shikisaki Tomoya

Sau đó, mọi người đồn rằng đã có người chứng kiến cảnh Susumu nhảy lầu, nhưng kỳ lạ thay, thi thể cậu lại biến mất không dấu vết. Nghe tin dữ, cả cô đàn em lẫn cô bạn thuở nhỏ bắt đầu dằn vặt mà cuống

5 15

Web Novel (51 - 100) - Chương 61: Tái Ngộ

◇Góc nhìn của Lux

Ba ngày sau kỳ nghỉ, sau khi kết thúc buổi học ở trường quý tộc, tôi quyết định ghé qua thị trấn trên đường về.

Vốn dĩ, tôi rất thích những khu phố náo nhiệt và rực rỡ sức sống. Việc được ngắm nhìn khung cảnh đó cũng là một trong những lý do chính khiến tôi thường đến đây. Thế nhưng hôm nay, lý do của tôi lại hơi khác một chút. Tôi đã hy vọng rằng tôi có thể tình cờ gặp lại Erina-san, người mà tôi đã quen cách đây khoảng một tuần.

「Dù nói là vậy, nhưng Erina-san chắc cũng không thể ngày nào cũng ở thị trấn được, xác suất gặp được cô ấy là rất thấp…」

Lẽ ra tôi nên hẹn trước sẽ gặp mặt với cô ấy ở một địa điểm cụ thể thì tốt hơn… A, đúng rồi.

「Hay là mình thử ghé qua cửa hàng quần áo nơi đã gặp Erina-san lần trước xem sao.」

Ngay cả ý tưởng mà tôi phải vắt óc suy nghĩ mãi mới ra này có vẻ khả thi thì khả năng gặp được Erina-san vẫn rất thấp… nhưng đối với tôi, ở thị trấn lúc này chỉ có cửa hàng đó là nơi có nhiều khả năng nhất sẽ gặp lại cô ấy.

Nghĩ vậy, tôi liền đi về phía cửa hàng quần áo ấy. Và ngay khi tôi vừa đặt chân đến con phố đó──── một người mặc áo choàng đỏ có mũ trùm đầu quen thuộc đang bước đi vô cùng chậm rãi.

「Lux… cậu đang ở đâu… làm ơn, xuất hiện đi mà…」

Người đó đang lẩm bẩm điều gì đó với một giọng rất nhỏ… Chiếc áo choàng trùm đầu màu đỏ ấy trông rất quen, nhưng cảm giác người đó mang lại khiến tôi cảm thấy đây không phải là người mà tôi đang nghĩ đến.

Nhưng dù là ai đi nữa, người đó trông có vẻ đang rất đau khổ. Nếu có thể giúp được chút gì đó, tôi cũng thật sự muốn giúp.

Nghĩ vậy, tôi tiến lại gần người mặc áo choàng đỏ từ phía sau và cất tiếng gọi.

「Xin lỗi, cô có sao không? Nếu cô đang gặp khó khăn gì đó thì────」

「…Giọng nói này!」

Ngay khi tôi định nói rằng tôi sẽ giúp nếu cô ấy gặp khó khăn, người mặc áo choàng đỏ đã khẽ thốt lên.

Lúc nãy vì khoảng cách còn xa nên tôi không nghe rõ, nhưng bây giờ thì tôi đã nghe thấy rất rõ ràng──── và trước cả khi tôi kịp hiểu ý nghĩa của lời nói ấy, cô gái mặc áo choàng đỏ đã quay ngoắt lại về phía tôi với một tốc độ nhanh đến khó tin so với dáng vẻ chậm chạp lúc trước…

「Lux!!」

Cô ấy gọi tên tôi rồi lao tới ôm chầm lấy tôi.

「Lux, cuối cùng cũng gặp lại cậu rồi…!」

「Ơ…? Ơ…?」

Tôi đứng sững người khi bị gọi tên và ôm chặt một cách bất ngờ như thế.

Tại sao người này lại biết tên tôi chứ…?

Không, quan trọng hơn là tại sao tôi lại đột ngột bị ôm thế này?

Tôi đã nghĩ như vậy, nhưng──── chỉ cần nghe giọng nói là tôi đã hiểu ra câu trả lời cho việc tại sao cô ấy biết tên tôi.

「Có lẽ nào… là Erina-san, phải không ạ?」

「Đúng! Đúng rồi! Trời ạ! Tôi đã tìm cậu suốt đấy! Suốt thời gian qua cậu đã ở đâu vậy hả!?」

Nghe câu hỏi của tôi, người mặc áo choàng đỏ──── Erina-san, đáp lại bằng một giọng vui mừng khôn xiết… nhưng...

「Tìm tôi suốt…?」

Vì không hiểu ý nghĩa của câu nói đó, tôi bất giác hỏi lại. Erina-san liền đáp bằng một giọng buồn bã.

「Ừm, thật sự là tìm suốt luôn… Tôi đã tìm cậu không ngừng không nghỉ đó, Lux… Sáng cũng tìm, trưa cũng tìm, cho đến tận lúc trời tối mịt…」

…Tình huống đột ngột này khiến tôi vẫn chưa thể hiểu hết được, nhưng nếu Erina-san đã xúc động đến mức này, thì việc tôi cần làm chỉ có một mà thôi.

「Có vẻ như vì tôi mà Erina-san đã phải phiền lòng rồi, nên tôi muốn được xin lỗi cô bằng một cách nào đó.」

「Xin lỗi…? …Vậy thì... Bây giờ hãy đi ăn cùng tôi đi!」

「…Ơ? Chỉ đơn giản như vậy là được sao?」

「Ừm! Nào, nhanh lên!」

Nói rồi, Erina-san nắm lấy cổ tay tôi và vui vẻ kéo đi.

Tôi có chút băn khoăn không biết việc chỉ cần đi ăn cùng nhau là đủ để xin lỗi vì đã khiến cô ấy phiền lòng hay không, nhưng khi nhìn vẻ mặt hạnh phúc của Erina-san ngay trước mắt, tôi lại cảm thấy có lẽ như vậy cũng tốt. Thế là, tôi cùng Erina-san bắt đầu lên đường đi ăn một bữa cùng nhau.