Có buồn cười không khi mà thua tình địch và rồi cưới anh ta?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cơm Chiên Đại Vượt Ngục

(Đang ra)

Cơm Chiên Đại Vượt Ngục

Elbow

Màn cao trào là cơn mưa thiên thạch 1.000 đĩa cơm chiên trút xuống đầu cai ngục! Một tác phẩm đoạt giải Nhất đầy thuyết phục trong số 1.

1 3

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

(Đang ra)

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

Sou Akaike

Liệu pháo đài mà cậu tự tay xây dựng từ những bức tường đầu tiên có thể mang lại cho cậu một cuộc đời đáng sống hơn thứ ma pháp chiến đấu mà mọi người tôn sùng hay không?

1 4

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

(Đang ra)

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

Anh họ Jerry

Trong mắt anh, em vẫn là người đẹp nhất.*Main rác:/

3 3

Dare ga Watashi no Yuri nano ka!?

(Đang ra)

Dare ga Watashi no Yuri nano ka!?

Yuuki Rin

Một câu chuyện hài lãng mạn về việc 『Hoàn toàn không đoán được ai đang thích mình』!

23 426

Howling Blaze: Kiếm Sĩ Tang Viêm và Ma Nữ Bất Diệt

(Đang ra)

Howling Blaze: Kiếm Sĩ Tang Viêm và Ma Nữ Bất Diệt

Shimizu Yuu

Loạt tác phẩm hành động giả tưởng "Ma pháp cộng sự x Kiếm vũ chiến đấu" được trình làng bởi bộ đôi tác giả Shimizu Yuu và họa sĩ Tohsaka Asagi, xin chính thức được mở màn!

14 4

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Chương 1-100 - Chương 39: Lặng Lẽ Dấn Thân Vào Con Đường Giả Gái

Lâm Nhất Bạch trở về ký túc xá với tâm trạng nặng trĩu.

Bạn cùng phòng của cậu vẫn đang xem video sửa móng bò và cá cược xem cái tiếp theo có xịt mủ ra không.

Thấy Lâm Nhất Bạch trông không vui, Dương Thần Quân bèn hỏi: "Này, Tiểu Bạch, sao vậy? Trông cậu không vui lắm."

Lâm Nhất Bạch lắc đầu. "Không có gì."

Vì cậu không muốn nói, Dương Thần Quân cũng không hỏi thêm.

Trong khi hai người bạn cùng phòng kia vẫn đang dán mắt vào móng bò, Thần Quân ghé sát lại và hỏi một cách bí ẩn: "Tiểu Bạch, anh hỏi cái này. Lễ 1/5 cậu có kế hoạch gì không?"

"Sao vậy?"

"Chúng ta cùng đi làm thêm đi!"

"Sao anh lại phải hỏi em? Và sao anh biết em sẽ muốn đi với anh?"

"Chứ anh hỏi ai nữa?"

"Họ kìa." Lâm Nhất Bạch hất cằm về phía hai người bạn cùng phòng kia và khoanh tay. "Hỏi họ đi."

"Hai đứa nó đều về quê nghỉ lễ rồi."

"Thì... em cũng về quê..."

Lâm Nhất Bạch bắt đầu lịch sự từ chối, nhưng ông anh tốt Dương Thần Quân ngay lập tức làm vẻ mặt đáng thương và rên rỉ: "Đừng mà! Cậu vừa mới về nhà đợt trước, nên anh cứ nghĩ chắc chắn lễ 1/5 này cậu sẽ không về nữa!"

"Nhưng em đi du lịch!"

"Hả?" Dương Thần Quân sững sờ, rồi nhìn cậu không tin nổi. "Du lịch... Đừng nói với anh là hôm trước cậu về nhà để thừa kế gia sản thật đấy nhé?"

Lúc này, hai người bạn cùng phòng kia thậm chí còn ngừng xem video móng bò.

Họ xúm lại với ánh mắt đầy hy vọng.

Giống như đang nói: 'Anh em, giàu rồi đừng quên bạn bè!'

Đối với họ, đây là một khoảnh khắc nghiêm túc, đầy cảm xúc.

Sau khi trấn tĩnh, Dương Thần Quân cẩn thận hỏi: "Vậy... cậu thừa kế được bao nhiêu?"

Lâm Nhất Bạch nói: "Hơn 2.400 một chút."

Thình thịch thình...

Cả ba người bạn cùng phòng nín thở.

"Ý cậu là... 2,4... triệu?"

"Không, nghìn."

"Cái gì?"

"Chỉ hơn 2.400 tệ thôi!"

"(ˉ▽ ̄~) Chậc~"

Họ đồng loạt thở dài. Họ thực sự nghĩ cậu đã thừa kế hơn 2,4 triệu!

Cả nhóm nhanh chóng giải tán như chim vỡ tổ. Lâm Nhất Bạch nhẩm tính.

Cậu đã kiếm được 2.500 tệ từ công việc làm thêm, nhưng sau khi mua đôi giày đế xuồng trước đó, cậu chỉ còn lại hơn 2.400 tệ.

Đủ cho một chuyến đi ngắn đến Binhai.

Dương Thần Quân đến đầy hăng hái nhưng rời đi trong thất vọng, lẩm bẩm về việc lại phải đi lao động khổ sai ở khu hậu cần trong dịp lễ 1/5.

"Lao động khổ sai?"

Lâm Nhất Bạch không khỏi rùng mình.

Đôi khi, cậu thực sự ghét việc phải ăn mặc như con gái. Nhưng trong những khoảnh khắc như thế này, cậu lại cảm thấy may mắn và nghĩ: 'May mà mình có thể giả gái và nhận những công việc nhẹ nhàng, lương cao.'

Dù cậu có sợ giả gái đến đâu, điều đó cũng không thể tệ hơn cái xã hội chết tiệt đối xử bất công với đàn ông.

Cậu liếc nhìn ông anh của mình và thầm cầu nguyện. "Tạm biệt nhé, lao động khổ sai!"

Khi kỳ nghỉ lễ 1/5 đến gần, hai người bạn cùng phòng kia thậm chí còn không học hết lớp. Họ trốn học và về nhà sớm. Lâm Nhất Bạch cũng đã thu xếp xong hành lý cho chuyến đi Binhai.

Nhưng phải đến ngày mai cậu mới đi. Vì vậy, bây giờ, chỉ còn cậu và Dương Thần Quân ở lại ký túc xá.

Và có một điều Lâm Nhất Bạch đã lên kế hoạch từ lâu.

Cậu bí mật gửi một video "gài bẫy" đã được lựa chọn cẩn thận vào nhóm chat ký túc xá.

"@Dương Thần Quân @Anh Hai @Anh Ba, Mấy cậu ơi, xem này! Nhìn xem tớ tìm thấy gì nè! [Giả gái kinh điển: Đỉnh cao của 'trai mặc váy' https: //www.xxxx.xxx]"

Ding dong~

Dương Thần Quân: "???"

Anh Hai: "Tiểu Bạch, cậu vừa gửi cái gì vậy?"

Anh Ba: "Tiểu Bạch, cái quái gì đây?!"

Lâm Nhất Bạch: "Biến đi! Tớ vừa thấy, thấy buồn cười nên gửi cho mấy cậu xem thôi. Mà nghiêm túc, mấy cậu không thấy tuyệt à? Kiểu, chết tiệt, ngay cả đàn ông cũng có thể xinh đẹp thế này?"

Dương Thần Quân: "Nhưng Tiểu Bạch, sao cậu lại gửi thứ đó? Anh nghiêm túc nghi ngờ cậu có thể... 'ẻo lả' đấy?"

Lâm Nhất Bạch: "Biến đi."

Anh Hai: "Nhưng mà nói thật, anh chàng trong video mặc váy trông đẹp thật!"

Lâm Nhất Bạch: "Thấy chưa? Tớ đã bảo mà, hehe."

Anh Ba: "Tất nhiên! Đám con trai tụi mình, một khi đã vào việc, ai nói chỉ con gái mới có thể xinh đẹp?"

Dương Thần Quân: "Cái quái gì vậy?! Hai cậu và cả Tiểu Bạch nữa... mấy cậu? Dừng lại đi!!"

"......"

Trong giường của mình, sau lớp màn chống muỗi và rèm che, Dương Thần Quân cảm thấy mông mình co thắt lại vì hoảng sợ.

Đùa giỡn với anh em thì không sao, nhưng một số trò đùa không nên đi quá xa, như giả gái.

Anh ta nhớ lại điều gì đó đã đọc trên mạng.

[Đừng bao giờ nhòm ngó thế giới giả gái. Nếu bạn là con trai và bắt đầu tìm hiểu nó... thì rắc rối đã tìm đến bạn rồi.]

"Họ chỉ đùa thôi, chỉ đùa thôi," Dương Thần Quân tự nhủ, cố gắng bình tĩnh lại.

Anh ta liếc nhìn về phía giường của Lâm Nhất Bạch. Lâm Nhất Bạch cũng đã mở rèm giường.

Có lẽ vì thời tiết quá nóng, một bên chân dài và trắng đang gác ra ngoài giường.

Nó đung đưa nhẹ nhàng, thu hút ánh mắt của Dương Thần Quân và làm mờ lý trí của anh ta.

Anh ta hoàn toàn bối rối. "Nghiêm túc, tại sao chân của Tiểu Bạch lại trắng và mịn thế nhỉ? Có ai khác để ý không?"

Anh ta không khỏi so sánh với chân của mình, đen, dày, và đầy lông.

Chỉ nghĩ đến việc chạm vào nó thôi cũng khiến anh ta cảm thấy thô ráp và ghê tởm.

Nhưng chân của Tiểu Bạch?

Dương Thần Quân chịu thua và mở lại video giả gái mà Lâm Nhất Bạch đã chia sẻ.

Rồi anh ta hít một hơi.

"Xìì~~"

"Nếu Tiểu Bạch mặc tất đen..." "Không, không, KHÔNG! Cậu ấy không thể mặc thứ đó! Ngừng suy nghĩ vớ vẩn! Bỏ ngay cái ý nghĩ đáng sợ đó ra khỏi đầu!!"

Anh ta cảm thấy xấu hổ vì đã nghĩ đến điều đó. Sao anh ta có thể nghĩ như vậy về Tiểu Bạch? Không, không, không! Tiểu Bạch sẽ không bao giờ mặc tất đen!

"Mình xin lỗi! Mình có tội!" anh ta tự mắng mình.

Đêm đó, anh ta đi ngủ sớm... nhưng gặp ác mộng cả đêm. Tất cả đều về Lâm Nhất Bạch mặc tất đen.

………………………………………

Sáng hôm sau.

Lâm Nhất Bạch đeo ba lô lên.

Đối với con trai, đi du lịch rất đơn giản. Chỉ cần ném vài bộ quần áo vào túi thể thao là xong.

Cậu vỗ vai người bạn thân nhất của mình và nói nghiêm túc: "Anh Dương, em đi đây! Giữ nhà cẩn thận nhé?"

"Anh trông giống chó của cậu à?"

"Muốn sủa vài tiếng không?"

"Gâu gâu~"

"Haha, anh em tốt! Khi nào đến Binhai, em sẽ cố mang về ít đặc sản địa phương cho anh."

"Sao cậu không đưa anh theo luôn đi?"

"Anh có tiền không?"

"Không."

"Muốn em trả tiền cho anh à?"

"Anh không mặt dày đến mức đó."

"Vậy thì, vấn đề đã được giải quyết! Tạm biệt!" Nói rồi, Lâm Nhất Bạch khoác ba lô lên và vui vẻ bỏ đi không ngoảnh lại.

Người anh em tốt Dương Thần Quân nghiến răng, khóc thầm trong bực tức.

Rồi anh ta chợt nhận ra. Binhai là thành phố biển, và đang là mùa hè.

Điều đó có nghĩa là… bơi lội? Liệu Tiểu Bạch có mặc đồ bơi dễ thương không?

"Grr, không không không! Thật là một ý nghĩ đáng nguyền rủa! Ngừng tưởng tượng Tiểu Bạch mặc đồ bơi!"

Thật phiền phức!!

"Nếu mình có tiền, mình có phải khổ sở thế này không?"

"Giờ này mình đã đi du lịch biển với Tiểu Bạch rồi!"

Kệ đi. Không than vãn nữa. Đến giờ đi khu hậu cần và bắt đầu bốc dỡ ba mươi xe tải hàng rồi.

………………………………………

Tại ga tàu cao tốc Phúc Thành, Lâm Nhất Bạch đã lên tàu.

Cậu kiểm tra mạng xã hội của Cố Hiểu Tuyết. Nhóm của cô ta đã khởi hành bằng ô tô.

Quần áo nữ và đồ bơi cậu đã đặt online?

Chúng đã đến khách sạn ven biển trước cả cậu.