Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

(Đang ra)

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

礼存羊

Bí ẩn lớn nhất Thế Giới ở thế kỉ 21 trên Trái đất: Công Chúa Diệt Thần Luo KeKe đang che giấu điều gì, để mà khiến cả những Thợ săn lẫn Anh Hùng cũng phải khuất phục?Luo Keke:"Em chỉ là 1 cô bé nhỏ nh

100 1170

A TS Reincarnated Student Who Just Tries her Best

(Đang ra)

A TS Reincarnated Student Who Just Tries her Best

おにっく

※ Spoil đến Chapter 4 của Vol Hiệp Ước Eden.

7 9

Nhân vật chính trong truyện lãng mạn kỳ ảo chỉ thích mình tôi

(Đang ra)

Nhân vật chính trong truyện lãng mạn kỳ ảo chỉ thích mình tôi

Verbena

Quý cô sa cơ Marigold, cho đến khi em hạnh phúc.

112 194

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

113 1491

Vol 03: Tình bạn và cuộc sống học đường - Chương 14: Người quản lý

“Có vẻ lại là một ngày mệt mỏi nhỉ.” Ruisha nói và nằm phịch xuống chiếc giường, cuốn mình trong tấm chăn và thiếp đi sau một ngày dài. 

Đây là ký túc xá của Học viện Ma pháp. Vì học viện này có rất nhiều học viên từ bên ngoài vương đô, nên nơi đây có một ký túc xá rất lớn.

Không chỉ được cung cấp các bữa ăn trong ngày, chi phí sinh hoạt ở đây rẻ hơn nhiều so với các nhà trọ trong thành phố. Hơn nữa, học viên của lớp A và B còn được đăng ký miễn phí.

Chính vì vậy khoảng 80% các học viên đều sống trong ký túc xá.

Năm nay, lớp Z mới thành lập và cũng được miễn phí ký túc xá, chính vì vậy Ruisha vô gia cư cũng đang tận hưởng nơi này.

Một chiếc giường mềm mại và đồ ăn ngon, chỉ nhiêu đó thôi là đủ để khiến Ruisha hạnh phúc vì đã vào Học viện này.

“Chúc ngủ ngon…” Ruisha lẩm bẩm và chìm vào giấc ngủ.

“Hmmm…?” Lờ mờ tỉnh dậy, Ruisha vươn vai, dụi mắt vì ngái ngủ.

“Chăn của mình đâu mất rồi? Hả, đây là đâu vậy…?” (Ruisha)

Tấm chăn cuốn quanh cậu đã biến mất, không lâu sau đó cậu nhận ra mình đang nằm trên mặt đất cứng chứ chẳng phải trên giường.

Trước mắt cậu là một không gian trắng xóa, trải dài vô tận.

Cảnh này thật quen thuộc… “!?? Hả!? Sao mình lại vào 『Vô Hạn Lao Ngục』rồi!?”

『Vô Hạn Lao Ngục』. Đó chính là không gian nằm trong một thứ nguyên khác, nơi Ruisha đã ở lại trong 300 năm cùng Long vương Rio và Ma vương Testarossa.

Mình đã thoát khỏi đó rồi mà? Vậy tại sao…?

Ruisha tỏ ra bối rối, nhưng rồi một tia chớp chợt lóe lên trong đầu cậu.

“Đúng rồi! Tes và Rio! Nếu đây thật sự là 『Vô Hạn Lao Ngục』thì chắc chắn mình sẽ được gặp lại hai người họ!” Ruisha sốt sắng tìm kiếm xung quanh, nhưng đáng tiếc, tất cả những gì trong tầm mắt cậu chỉ là một không gian màu trắng vô tận, không hề có sự hiện diện của Tes và Rio.

Cho dù cậu có sử dụng Ma pháp dò tìm để tìm ở phía xa, nhưng chẳng có dấu hiệu nào cho thấy có thứ gì trong không gian này.

“Mình chẳng cảm thấy gì cả… Liệu đây có thật sự là 『Vô Hạn Lao Ngục』…?” Ruisha hét vào hư không trống rỗng.

Tuy nhiên, bất ngờ thay, lần này đã có người đáp lại cậu.

“Bình tĩnh nào, đây chính xác là 『Vô Hạn Lao Ngục』mà cậu biết đấy.”

“Hả!??” Ruisha giật mình quay lại nơi giọng nói cất lên. Không một dấu hiệu báo trước, một người phụ nữ duyên dáng ngồi trên chiếc ghế trắng toát.

Cô ấy trông khoảng ngoài đôi mươi, với mái tóc hồng lấp lánh tuyệt đẹp dài đến tận eo. Thân hình dù mảnh mai nhưng cũng để lộ những đường nét quyến rũ. Hàng mi dài và đôi mắt long lanh xinh đẹp.

Nói chung là cô ấy rất đẹp. Không biết sau này Char có trở nên quyến rũ như vậy không nhỉ?

Cô nhẹ nhàng nâng tách trà từ chiếc bàn trắng muốt lên miệng, nhâm nhi một hớp rồi chỉ vào chiếc ghế trắng đối diện, ra hiệu Ruisha ngồi xuống.

Với một chút do dự, nhưng do không cảm nhận được chút địch ý nào từ người phụ nữ trước mặt, cậu từ từ ngồi xuống ghế.

“Ê tô… xin phép ạ…” (Ruisha)

“Không cần phải khách sáo thế. Uống trà đi, nó sẽ giúp cậu bình tĩnh hơn.”

Ruisha vừa ngồi xuống, người phụ nữ lấy ra một tách trà từ hư không và đưa cho cậu.

Tách trà chứa thứ chất lỏng màu hồng nhạt cậu chưa từng thấy bao giờ, với những cánh hoa anh đào trôi nổi. Do dự một lát, cậu uống một hơi cạn sạch.

“Umm, ngon quá…” (Ruisha)

“Fufufu, rất ngon mà phải không?” Người phụ nữ mỉm cười trước phản ứng của Ruisha.

Trước sự quan tâm đầy ấm áp, cậu bỗng hững lại một nhịp, đưa mắt nhìn người phụ nữ bí ẩn.

“Vậy cô là…?” (Ruisha)

“Tôi là Ouka, người được Dũng giả Orge giao phó trọng trách quản lý 『Vô Hạn Lao Ngục』này.” (Ouka)

Raw tên chị là 桜華 (Sakura Hana, Hoa anh đào) nhưng đọc là Ouka.