Lúc này, người chơi từ bốn hướng của Thành Lục Ấm đã cơ bản tập kết tại khu nội thành sau ba tiếng đồng hồ càn quét khu ngoại thành.
Thế nhưng mật độ quái vật ở nội thành dày đặc hơn hẳn khu ngoại thành. Dù chỉ bám theo trục đường chính, người chơi vẫn phải liên tục chống đỡ những đợt quái ùa ra từ hai bên.
Tốc độ tiến công của họ buộc phải chậm lại.
Cuối cùng, phe server Hoa Hạ quyết định cử hai nghìn quân tinh nhuệ làm mũi nhọn đột phá với tốc độ cao nhất, phần còn lại bọc hậu yểm trợ, quyết tâm chọc thủng nội thành bằng mọi giá.
Giữa người chơi với nhau luôn tồn tại sự cạnh tranh. Dù cùng một server Hoa Hạ, ai chẳng muốn tranh hạng nhất... à mà thôi, hạng nhì cũng được. Hạng nhất thì hơi ngoài tầm với.
Trong lúc Yulia đang bay lượn qua vách núi và phát hiện ra con boss của Rừng Mê Hoặc, họ cũng đã đến trước mặt con boss gác cổng khu nội thành.
Chỉ cần chọc thủng nơi này là có thể tiến vào khu Vương thành, cũng chính là địa bàn của boss cuối.
Họ vừa tổ chức công phá con boss gác cổng, vừa cử một đội nhỏ lẻn vào khu Vương thành qua một lỗ hổng trên tường thành để do thám tình hình trước.
Kết quả là boss thì thấy được rồi, hay nói đúng hơn là boss đã thấy họ trước và chủ động hiện thân.
【Tên: Vua Bất Tử (Chúa tể Hoàng Kim, Vua Bảy Màu)】
【Cấp độ: 45 (Hoàng Kim cao giai)】
【Máu: 1200000/1200000】
Gã lẩm bẩm một câu khó hiểu, một câu mà nếu Yulia có mặt ở đây, chắc chắn cô sẽ nhận ra.
“Mùi của kẻ sống.”
Vừa dứt lời, cả đội trinh sát còn chưa kịp nhìn rõ gã ra tay thế nào, thanh máu của họ đã bốc hơi sạch sẽ, cơ thể tan thành những hạt bụi rồi biến mất.
Cả đội bay màu. Ngay cả đội yểm trợ ở phía sau cũng bị boss phát hiện và chịu chung số phận chỉ trong nháy mắt.
Thế nên, đại quân đang hùng hục công phá con boss gác cổng hoàn toàn không hay biết gì, vẫn đang dồn sức chiến đấu.
Nhìn thanh máu của con boss đầu lĩnh màu Xanh từ từ tụt xuống, tâm trạng họ dần phấn chấn lên.
Sức mạnh của con boss gác cổng này cũng không phải dạng vừa, nếu Yulia ở đây chắc chắn sẽ đánh giá nó tròn 1 Sogrider, quả không hổ là đại tướng dưới trướng trùm cuối.
Những đại tướng gác cổng tương tự còn có bốn tên, đúng theo tiêu chuẩn Tứ Đại Thiên Vương thường có năm người, thêm Sogrider vào là vừa đẹp một mâm.
Góc nhìn quay lại phía Yulia.
Miệng thì bảo không đánh nữa, nhưng cơ thể Yulia lại thành thật hơn nhiều. Cô bắt đầu lẳng lặng quan sát tình hình xung quanh.
Ngay từ đầu mình đã đoán thể nào cũng có cơ chế đặc biệt gì đó rồi. Kiểu như phá hủy một cơ quan nào đấy để giải trừ trạng thái vô địch của boss, hoặc lợi dụng địa hình để gây sát thương khủng chẳng hạn.
Vị trí của con Hồ Ly Ma Ba Đuôi thực chất không phải một ngọn núi đúng nghĩa mà giống một con dốc khổng lồ thì hơn.
Mặt xuôi theo dốc là một không gian cực kỳ rộng lớn, độ dốc cũng vừa phải.
Nhưng mặt sau lại là vách đá dựng đứng.
Theo lẽ thường, người chơi chắc chắn sẽ đi lên từ phía con dốc, nên bên này có vô số chim bay thú chạy đóng vai lính lác cản đường.
Lính lác vừa là chướng ngại vật vừa là chuông báo động, lính lác không có động tĩnh thì boss cứ yên tâm ngủ say.
Ai mà ngờ được, sau lưng toàn là vách đá dựng đứng mà vẫn có đứa rảnh háng đi móc lốp cơ chứ.
Giờ thì Yulia không dám động vào mông boss, nhưng mông của mấy con quái con con thì đúng là ngứa mắt, chỉ muốn xiên cho một phát từ đằng sau.
Về chuyện này, kênh chat lại được dịp bùng nổ: Đã trâu chó thế này rồi còn chơi hiểm nữa, đúng là không cho ai đường sống mà.
Thế là Yulia bắt đầu từ khu vực của boss đánh lén ngược ra ngoài.
Farm điểm chỉ là phụ, mục đích chính là tìm ra cơ chế đặc biệt của con trùm.
Cái khu vực rộng lớn của boss cô đã quét qua một vòng, chẳng có gì đặc biệt, đành phải tiếp tục đi ra ngoài, tiện thể nhặt thêm ít điểm.
Nhưng vấn đề vẫn là, cô chỉ có một mình, mà cô ghét nhất chính là cái công việc tìm kiếm mò mẫm này.
Bản đồ thì to, chỉ dẫn thì không, có mà tìm đến Tết Congo à.
Sau hơn một tiếng mò mẫm không kết quả, Yulia đành dừng lại.
“Không được, phải đổi hướng suy nghĩ mới xong.”
Thực ra, Yulia không phải là hoàn toàn bó tay với con boss cấp 40 này.
Mình chuyên về sát thương chuẩn, thứ có thể bỏ qua áp chế cấp độ. Nhưng sát thương chuẩn thuần túy lại ngốn mana kinh khủng. Với bốn trăm nghìn máu của con boss, dù nó có đứng im cho mình thông đến lúc mình cạn sạch mana lẫn vật phẩm hồi phục, căng lắm cũng chỉ bào được mười mấy vạn máu là cùng.
Hệt như tình huống đối mặt với Sogrider lúc đầu.
Hơn nữa, con boss này nhìn qua là biết cận chiến trâu bò hơn Sogrider nhiều, chỉ số trên bảng thông tin cũng cao hơn một khúc.
Cộng thêm áp chế cấp độ, Yulia mà ăn một phát chính diện là trọng thương, ăn hai phát là bay màu tại chỗ.
“Haiz, giá mà đám người trong đại quân qua được đây, chưa biết chừng lại thịt được con boss này.”
Đương nhiên, dù cuối cùng có hạ được, đại quân cũng gần như phải hy sinh toàn bộ.
Vì áp chế cấp độ, sát thương mà họ gây ra cực kỳ hạn chế, về cơ bản chỉ là câu giờ cho boss trong lúc Yulia gây sát thương.
Như vậy dù có giải quyết được boss thì họ cũng chẳng nhận được bao nhiêu điểm, hoàn toàn là làm nền cho Yulia, chuyện này thì ai mà chịu làm.
“Nghĩ đi nghĩ lại, vấn đề cốt lõi vẫn là thiếu sát thương. Mình vẫn còn yếu quá.”
“Khoan đã, sát thương... hình như... có cách rồi.”
Mắt Yulia sáng rực lên, cô chợt nảy ra một ý tưởng có lẽ khả thi.
Dùng địa hình để giết địch! Hay còn gọi là “Địa hình sát”!
Cách này có lẽ chỉ một mình cô nghĩ ra được.
Không một ai khác biết phía sau ngọn núi này là vách đá cực cao, và cũng chẳng có ai rảnh rỗi chạy ra sau đó làm gì.
Chỉ có cô, người đã leo lên từ đó, mới biết rõ mồn một.
Với độ cao đó, Yulia mà rơi xuống thì chỉ có nước biến thành một bãi “tương Yulia”, vậy nên con boss mà ngã xuống thì không chết cũng phải trọng thương.
Đã quyết là làm, Yulia bắt đầu thí nghiệm.
Cô cẩn thận nhử một con quái tinh anh họ cáo, cố gắng gây ra động tĩnh nhỏ nhất có thể.
Con quái tinh anh cũng ngơ ngác, củ cải nhỏ này ở đâu ra thế nhỉ?
Nhưng trông có vẻ ngon miệng.
Một đứa chạy, một đứa đuổi, Yulia dẫn nó đi một vòng lớn.
Trong lúc không kinh động đến những con quái khác và tránh xa khu vực của boss, cô đã dụ con quái tinh anh to hơn mình gấp ba lần đến bên vách đá.
Sau đó,
“Xuống đi mày!”
“Củ cải nhỏ” bỗng bộc phát một luồng năng lượng khổng lồ, hất văng con cáo lớn xuống vực.
Lực đẩy rất mạnh, hoàn toàn không cho nó cơ hội bám vào vách núi để giảm tốc.
Mười mấy giây sau, Yulia cuối cùng cũng thấy điểm tích lũy của mình tăng thêm mấy trăm.
Rơi chết không toàn thây. Hoàn hảo!
Sau gần một tiếng đồng hồ xác minh đi xác minh lại vài lần, Yulia đã nắm được quy luật.
Cô bắt đầu chuẩn bị cho trận chiến vượt cấp có một không hai của mình.
“Cấp 40 thì đã sao? Áp chế cấp độ thì ngon à? Gặp bà đây thì vẫn phải chết!”
