Biến Thành Công chúa Sa Cơ, Tôi Bán Bom Hạt Nhân Ở Làng Tân Thủ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kho Báu Của Nanana

(Đang ra)

Kho Báu Của Nanana

Ootorino Kazuma

Juugo cùng các thành viên của Câu lạc bộ Mạo hiểm đã dấn thân vào cuộc chiến săn tìm kho báu trên đảo nhằm thu thập "Bộ sưu tập Nanana", những món bảo vật ẩn chứa sức mạnh bí ẩn.

84 160

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

398 16686

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

93 930

Tôi đã được tái sinh vào một thế giới trò chơi mà tôi không biết gì về nó, nhưng tôi sẽ bảo vệ thế giới gốc bằng tất cả sức mạnh của mình

(Đang ra)

Tôi đã được tái sinh vào một thế giới trò chơi mà tôi không biết gì về nó, nhưng tôi sẽ bảo vệ thế giới gốc bằng tất cả sức mạnh của mình

ウスバー

Đây là câu chuyện về một nhân vật chính bị ném vào một thế giới mà anh không biết một chút nào, chiến đấu hết mình bằng nỗ lực và nghị lực để chạy ngược chiều với cốt truyện gốc!

17 54

Chương 301 - 400 - Chương 307: Những con đường khác nhau

Nếu như trước đây, sự hiểu biết của Yulia về Hoàng Kim Luật chỉ dừng ở mức sử dụng không gian, thì Hobot đã cho cô thấy thế nào là kiểm soát không gian.

Sử dụng chỉ là vận hành trong khuôn khổ các quy tắc có sẵn, còn khi đã đạt đến tầng kiểm soát, người ta có thể tự mình đặt ra quy tắc.

Về phương diện này, năng lực truyền thừa của Hobot có hạn, chỉ có thể đạt đến mức độ kết nối hai điểm bất kỳ.

Bất kể thứ gì cũng có thể từ điểm này dịch chuyển tức thời đến điểm kia.

Nó tương tự như trận pháp dịch chuyển, nhưng trực tiếp và nhanh hơn rất nhiều.

Đây là một năng lực vô cùng mạnh mẽ.

Khi tấn công, có thể bỏ qua khoảng cách để ra đòn chính xác. Khi phòng thủ, có thể né tránh gần như toàn bộ các loại sát thương thông thường.

Công thủ toàn diện, ở một mức độ nào đó có thể nói là gần như hoàn hảo.

Trừ khi, sức mạnh của đối phương đủ lớn để nghiền nát cả không gian.

Năng lực truyền thừa của Yulia vượt xa Hobot, có thể thao túng không gian một cách tùy ý hơn.

Nhưng thực lực hiện tại của cô có hạn, không đủ để duy trì việc sử dụng Hoàng Kim Luật trong thời gian dài.

Việc học được các khái niệm và thao tác liên quan lúc này phần nhiều là để đặt nền móng cho tương lai.

Đương nhiên, nó cũng có thể dùng làm một con bài tẩy để giành chiến thắng ở thời điểm hiện tại.

Thế nhưng, cái giá của việc học...

Yulia đã rất lâu rồi không trải nghiệm cảm giác bị người khác đè ra hành.

Hobot quả không hổ danh Đội trưởng Cận vệ Hoàng gia, không hổ danh thành viên hoàng tộc, thực lực còn mạnh hơn Aslan không ít.

Thêm vào đó, các quy tắc không gian mà Yulia luôn dùng làm vũ khí sở trường gần như không có đất dụng võ trước mặt ông. Nói chính xác hơn là, việc ông không dùng sự hiểu biết sâu sắc hơn về quy luật không gian để bắt nạt cô đã là nương tay lắm rồi.

Còn Hoàng Kim Đồng thì sao?

Khi đối mặt với đối thủ có thực lực vượt trội, dù có thể nhìn thấy điểm yếu, có thể dự đoán tương lai ở một mức độ nào đó, thì cũng chẳng để làm gì.

Cuối cùng, thời gian ở Tháp Anh Linh đã hết, Yulia bị cưỡng chế đá ra ngoài.

Cô vẫn không thể vượt qua tầng đầu tiên, trong lòng có chút ấm ức.

Khoảnh khắc bị buộc phải văng ra, trong đầu Yulia đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.

Mình của ngày xưa ở Hoàng Kim Quốc có từng thắng ông ấy chưa nhỉ?

Chưa từng? Hay là có thắng có thua?

Dù sao thì Hobot cũng từng dạy mình rất nhiều thứ.

Không chỉ là chiến đấu, mà còn có cả quân sự và mưu lược.

Ông ấy là một thiên tài thực sự.

Edward nhìn Yulia xuất hiện bên ngoài tháp, lo lắng hỏi: “Con không qua được à?”

“Vâng. Gặp phải đối thủ mạnh thật sự rồi, con dốc hết sức cũng không thể thắng được.”

“Là đối thủ như thế nào?”

“Đến từ Hoàng Kim Quốc, một tồn tại thuộc hàng top trong cấp Truyền Thuyết.”

“Hoàng Kim Quốc sao... vậy thì quả thật đủ mạnh.”

Yulia ngẩn ra: “Thầy đã nghe qua về Hoàng Kim Quốc ạ?”

“Lúc chu du bên ngoài, ta quên mất là đã nghe ở đâu đó. Nơi đó được gọi là ‘Quốc gia của Nhân tộc sánh ngang thần linh’.”

Mắt Yulia sáng lên.

Hóa ra ở những nơi khác cũng có tin tức về Hoàng Kim Quốc!

Hành trình ở Đế quốc Ngân Mạc nhanh chóng kết thúc, chặng này vô cùng ổn thỏa.

Đất nước này cũng như vậy, trầm ổn như hoàng thổ.

Thu hoạch lớn nhất của chuyến đi đến Đế quốc Ngân Mạc chính là hiểu biết sâu sắc hơn về Hoàng Kim Luật.

Sự nâng cao này đối với Yulia hiện tại có thể nói là vô cùng quan trọng.

Bởi vì... kỹ năng chạy trốn của mình vô đối rồi.

Thật sự không ai đuổi kịp.

Nếu là cô của bây giờ mà gặp lại Thần Ác Mộng trong phó bản Vương Quốc Diệt Vong, cô có thể thả diều nó đến chết.

Ngay cả chiêu dịch chuyển nhóm diện rộng lúc đầu, cô cũng thích thì né, không thích thì cứ chơi.

Rời khỏi Đế quốc Ngân Mạc, xuyên qua một khu rừng lớn, cuối cùng họ đã trở về Đế quốc Thanh Ngọc.

Chu du bốn nước, nếu tính cả di chỉ Đế quốc Băng Lan, cũng có thể nói là năm nước.

Tổng cộng mất hai mươi lăm ngày, nhanh hơn một chút so với kế hoạch một tháng ban đầu.

Trở về Đế quốc Thanh Ngọc, Yulia cũng không tiện chuồn đi thẳng.

Cô còn phải đến hoàng cung Thành Phỉ Thúy để dựng trận pháp dịch chuyển.

Chuyện đã hứa với người ta thì phải làm cho bằng được.

Yulia đột nhiên cảm thấy chuyện này có hơi tự mình rước họa vào thân...

Nếu không thì về đến nơi cứ tìm cơ hội chuồn đến Hoàng Kim Thành, những ngày tháng vui vẻ lười biếng ngồi đếm tiền sướng biết bao.

Rồi lần sau quay lại chắc ăn đòn quá...

Haiz.

Cuối cùng, Yulia ngoan ngoãn trở về Thành Phỉ Thúy, báo cáo công việc, dựng trận pháp dịch chuyển.

Nữ hoàng Ellieya đã dành lời khen ngợi và ghi nhận cao độ cho công việc lần này của công chúa Yulia.

Chị ấy nói: “Lần này tuy em cũng giở vài trò vặt, gây ra chút rắc rối nhỏ, nhưng so với trước đây, đã biết thu mình lại và nghiêm túc hơn rất nhiều rồi. Đây là một bước tiến nhỏ của em, nhưng là một bước tiến lớn của Đế quốc Thanh Ngọc chúng ta.”

Đồng thời, Nữ hoàng hy vọng công chúa có thể tiếp tục nỗ lực, dũng cảm leo lên đỉnh cao, tạo nên thành tích mới!

Cho nên, ra ngoài chơi lâu như vậy, sắp chơi đến phát điên rồi, cứ ở lại trong cung một thời gian, tĩnh tâm lại một chút đã.

Yulia ngay lập tức xị mặt ra.

Hu hu hu.

Edward chỉ đứng bên cạnh cười mà không nói gì.

Quả nhiên, tiểu yêu tinh cũng không thể vô pháp vô thiên, cuối cùng cũng có người trị được.

Mấy ngày tiếp theo, Yulia ngày nào cũng lèo nhèo bên cạnh Ellieya.

Ba ngày sau, Ellieya cuối cùng cũng mềm lòng, đồng ý để Yulia tự mình ra ngoài, nhưng mỗi tuần phải trở về một lần.

Yulia dĩ nhiên là đồng ý ngay tắp lự, sau đó ưỡn ngực ngẩng đầu đi ra ngoài.

Lần này không phải là trốn đi, lần này là quang minh chính đại, có khẩu dụ của hoàng đế hẳn hoi!

Cho nên, vẫn là tiểu yêu tinh lợi hại.

Nhìn bóng lưng cô rời đi, Edward có chút nghi hoặc hỏi Ellieya: “Cháu cứ để con bé đi như vậy à?”

Ellieya lắc đầu, thở dài một hơi: “Không giữ được con bé đâu ạ. Con bé có việc của riêng mình phải làm, có con đường của riêng mình phải đi. Cháu chỉ có thể cố gắng hết sức để con bé không bay đến mức không tìm được đường về nhà.”

“Cái này thì đúng. Ta cũng có dự cảm tương tự.”

“Cho nên, vẫn phải làm phiền Hoàng thúc rồi.”

“Con bé là học trò của ta, ta tự nhiên phải để mắt nhiều hơn. Không nói đến chuyện làm phiền. Chuyện của ta ở đây cũng xử lý gần xong rồi, bây giờ tình hình đế quốc đã cơ bản ổn định, ta cũng nên đi rồi.”

Edward khẽ cười một tiếng: “Ta có lẽ cũng giống con bé đó, không thích ở lại đây lắm.”

“...”

Ellieya im lặng một lúc, đột nhiên khẽ cười lắc đầu: “Cũng phải. Hoàng thúc cũng có tính cách này mà. Vậy thì cháu cũng hy vọng Hoàng thúc nhớ thỉnh thoảng quay về xem sao.”

“Nhất định. Ta đi đây.”

Edward không quay đầu lại mà vẫy vẫy tay, đi thẳng.

Ellieya nhìn hai bóng lưng lần lượt rời đi, ý cười trên mặt dần nhạt đi, cuối cùng không nhìn ra là vui hay buồn.

Nếu mình không phải là hoàng đế, liệu có cũng sẽ đi ra ngoài như thế này không?

Nhưng chuyện này đã không còn ý nghĩa để suy xét nữa rồi.

Bây giờ nàng là Nữ hoàng của Đế quốc Thanh Ngọc, là người gánh vác tương lai của đất nước.

Đây là con đường nàng chủ động lựa chọn, là cơ hội nàng đã trải qua muôn vàn khó khăn nguy hiểm để giành được, là vị trí nàng đã ngày đêm mơ tưởng vô số lần.

Là con đường phía trước của nàng, cũng là nơi nàng thuộc về.

Ellieya lắc đầu, gạt đi những suy nghĩ vô nghĩa đó, xoay người đi về phía đại điện.

Nơi đây mới là chiến trường của nàng.