Thời gian tua ngược lại một chút.
Yulia nhặt được cả bộ trang bị và kỹ năng của mình, cảm thấy bản thân hiện tại còn mạnh hơn cả lúc ở bên ngoài phó bản sự kiện.
Cô cực độ bành trướng, thật sự bắt đầu đi nghênh ngang.
Hoàng Kim Đồng vừa mở, quét một vòng, không có ai.
Tốt, bắt đầu khám phá.
Theo quy tắc mà sự kiện đưa ra, mỗi khu vực đều có độ khám phá. Tăng độ khám phá sẽ tăng điểm trên bảng xếp hạng, cuối cùng sẽ phát thưởng theo xếp hạng điểm số.
Vậy làm thế nào để khám phá một trăm phần trăm?
Rất đơn giản, cày một lượt.
Cô nhìn bản đồ, khu vực này tên là Cánh Đồng Lang Thang, là một điểm khám phá cỡ trung, độ khám phá hiện tại vẫn là 0%.
Vậy thì, triển thôi!
Nói là cày một lượt, thực ra cũng không đến mức khoa trương như vậy. Cô chỉ cần xem xét từng tấc đất, sau đó chấn động không gian một lần.
Bởi vì bây giờ vẫn chưa biết rốt cuộc đến mức nào mới được tính là khám phá. Là nhặt đồ? Hay là farm quái? Hay chỉ cần đi qua một lượt?
Tiếp theo, trên cánh đồng vang lên từng hồi trống có nhịp điệu.
Thình—! Thình—! Thình—!
Vậy vấn đề là, bạn đoán xem, tại sao khu vực này lại được gọi là Cánh Đồng Lang Thang?
Đương nhiên là vì trên cánh đồng có thứ gì đó đang lang thang.
Chúng không một tiếng động, thậm chí không hề chạm đến không gian.
Đột nhiên, Hứa Hiểu Phong đang chăm chỉ cày cuốc cảm thấy sau lưng hơi lành lạnh.
Cô nhìn xem, bên cạnh cũng không có gió, lạ thật...
Cô từ từ quay đầu lại.
Sau đó, hai cặp mắt xanh u uất đang trừng lớn nhìn cô.
"..."
Khoảnh khắc tiếp theo, chính là cảnh tượng đã xảy ra trước đó.
"Oa! Có ma!!!"
Yulia vung tay lia lịa muốn đập bay thứ bẩn thỉu đi.
Dường như có con số nào đó hiện lên nhưng cô không để ý. Dưới chân không hề rảnh rỗi mà nhanh chóng lùi lại, cộng thêm phép thuật được kích hoạt, trực tiếp dùng Dịch chuyển.
Cứ thế vừa chạy vừa dịch chuyển, Yulia bỏ chạy với tốc độ cực nhanh, vừa chạy vừa la hét có ma.
Không lâu sau, cô đã rời khỏi cánh đồng.
Đến lúc này cô mới dừng bước, thở hổn hển.
“Hết hồn con chồn! Tại sao lại có thứ này chứ!”
Ma quỷ gì đó, đừng có mà đáng sợ quá được không.
Điều đáng sợ hơn là, thứ này đến gần mà không hề có động tĩnh gì, cảm nhận không gian cũng không có tác dụng.
Chỗ dựa bấy lâu nay đã mất thiêng, tình huống này khiến Yulia cảm thấy vô cùng bất an.
Dù cho bây giờ cô đã hoàn hồn, cảm thấy mình hoàn toàn có thể dễ dàng giải quyết đám ma đó, cô cũng không có ý định quay lại.
Quay lại tìm khổ chắc?
Nhưng một loạt hình ảnh này đã khiến các bình luận viên và khán giả trong phòng livestream, cùng với những khán giả xem trực tiếp góc nhìn thứ nhất của cô hoàn toàn ngơ ngác.
“Tôi cảm thấy mình vừa thấy một thứ gì đó rất kỳ lạ, nhưng chỗ kỳ lạ lại quá nhiều, nhất thời không biết nói sao. Có cao nhân hay chị em nào làm cái loa dùm được không?”
“Tôi cũng đang đơ đây, để tôi bình tĩnh lại đã.”
“Kênh bình luận đặc biệt của phòng livestream chính thức cũng đang tập trung vào Phong Thần, có thể qua đó nghe họ nói xem sao.”
Còn phòng livestream bình luận, ba người trên sân khấu cũng đang im lặng.
Cảnh tượng này không giống với những gì họ tưởng tượng, mà còn khác một trời một vực.
May mà Vương Tịch Tịch là bình luận viên chuyên nghiệp, cô là người đầu tiên hoàn hồn.
“Đúng là một cảnh tượng độc nhất vô nhị. Cảm giác cảnh này sẽ để lại ấn tượng sâu sắc cho tất cả mọi người có mặt ở đây.”
“Haha, đúng vậy.”
Ái Kun tiếp lời: “Tôi cảm thấy hình tượng của Phong Thần càng thêm bí ẩn. Ai mà ngờ được anh ấy lại là một người chơi tinh tế đến vậy.”
Điểm chú ý của Nguyệt Nhi Vòng Vèo lại độc đáo hơn: “Phản ứng này của anh ấy hơi giống con gái, giọng nói cũng vậy.”
“Ờm... ý của Tiểu Nguyệt là?” Người dẫn chương trình Ái Kun chịu trách nhiệm kiểm soát hướng đi của chủ đề.
“Cái này chúng ta không nên bàn luận lung tung, con trai hay con gái đều không sao cả. Hình tượng của anh ấy quả thực khiến người ta bất ngờ, nhưng chúng ta nên chú ý đến biểu hiện của anh ấy. Tôi vừa để ý, hai con ma kia là bị anh ấy đấm một phát chết luôn phải không?”
Lúc này đạo diễn cho phát lại một đoạn quay chậm. Có thể thấy từ trong hình, Phong Thần quả thực đã đấm chết hai con ma. Hai con còn lại trực tiếp đứng hình tại chỗ, trơ mắt nhìn anh ta chạy xa mà không dám đuổi theo.
Tiểu Nguyệt: “Thông thường thì các sinh vật loại ma quỷ sẽ miễn nhiễm với tấn công vật lý, nhưng ở đây lại xuất hiện hai con số màu trắng, hẳn là đã gây ra sát thương chuẩn.”
Ái Kun: “Chỉ có thể nói không hổ là Phong Thần, vừa vào đã có kỹ năng mạnh mẽ như vậy.”
Vương Tịch Tịch: “Đúng vậy, lúc anh ấy rút lui vừa rồi cũng đã sử dụng ma pháp không gian, trang bị của anh ấy trông cũng không tệ. Không hổ là Phong Thần, khả năng phát triển này thật sự vượt trội.”
Đạo diễn lúc này cũng cho một cửa sổ nhỏ hiển thị góc nhìn của những người chơi khác. Có thể thấy năm sáu người chơi được lướt qua vẫn đang mặc một thân đồ rách rưới, còn kỹ năng thì không nhìn ra được.
Ái Kun: “Điều này cho thấy việc chúng ta chú ý đến Phong Thần chắc chắn là một lựa chọn đúng đắn, hãy cùng chờ đợi biểu hiện tiếp theo của anh ấy.”
Sau khi rời khỏi Cánh Đồng Lang Thang, Yulia tiếp tục đi về phía trước một đoạn.
Cô luôn chú ý đến bản đồ, phát hiện phía trước đã bước vào phạm vi Rừng Xương Trắng.
Cái này thì rất dễ hiểu, một khu rừng có rất nhiều xương trắng chứ gì.
Hoàng Kim Đồng quét một vòng, cô phát hiện rất nhiều nơi có xương trắng lộ ra bên ngoài, dưới lòng đất còn chôn nhiều hơn nữa.
Hỏi cô có hoảng không, chắc chắn là không một chút nào.
Thứ có thể nhìn thấy, sờ được thế này thì có gì mà phải sợ?
Xương trắng? Ngoài việc không ăn được ra thì có khác gì sườn heo đâu?
Không nói hai lời, cô tiếp tục tiến về phía trước, coi đống xương trắng xung quanh như không có gì.
Qua thử nghiệm vừa rồi đã biết, farm quái sẽ tăng độ khám phá. Nơi này chỉ là một điểm khám phá nhỏ, phải dọn dẹp sạch sẽ.
Mà cách dọn dẹp nhanh nhất chính là, một lần kéo hết quái ra xử gọn một mẻ.
Xung quanh dần vang lên tiếng sột soạt, từng bộ xương lách cách đứng dậy.
Nhưng Yulia không thèm để ý đến chúng, tiếp tục đi về phía trước. Mà đám xương này hoàn toàn không theo kịp tốc độ của cô mà chỉ có thể bám theo sau, dần dần xếp thành một hàng dài.
Hành vi này được gọi là “kéo tàu lửa”. Cô chính là đầu tàu.
Đợi đến khi đoàn tàu đã đi qua hết khu vực này một lượt, Yulia mới quay đầu lại nhìn về phía sau.
【Tên: Lính xương
Cấp: 25 (Bạch ngân trung giai)
Máu: 5000/5000】
Nhìn sơ qua số lượng cũng phải mấy trăm con.
Nhưng cái lợi là bây giờ chúng đang xếp thành một hàng dài.
Khóe miệng Yulia nhếch lên, nở một nụ cười ngông cuồng: “Đúng là một cái bia ngon lành.”
Cô giơ tay phải lên, không gian phía trên lòng bàn tay dao động cuồn cuộn, ngưng tụ, tạo hình, dần dần hình thành một cây trường thương hư ảo.
Cô nhẹ nhàng nắm lấy đưa ra sau làm tư thế chuẩn bị ném.
“Một thương này, xuyên thủng tinh tú! Thần thương bất khả chiến bại, bộc phá tức tử, Gungnir!”
Dứt lời, tay phải của cô đồng thời ném ra.
Một đòn tấn công tưởng như vô hình, khi chạm vào tên lính xương phía trước lập tức đánh bay nó, kéo theo cả một vùng rộng lớn phía sau cùng bị đẩy lùi.
Sau khi tiếp tục đẩy đi gần trăm mét, đột nhiên Ầm một tiếng, một vụ nổ lớn bùng lên trời, bao trùm phạm vi hơn mười mét xung quanh, khiến cho đám lính xương bị dồn thành một cục tan xương nát thịt.
Mấy trăm tên lính xương ban đầu trong chốc lát đã bị quét sạch hơn một nửa, chỉ còn lại hai hàng nhỏ hai bên và một nhúm ở phía sau cùng nằm ngoài phạm vi tấn công.
Yulia phủi tay, khá hài lòng với hiệu quả này.
Câu thoại đậm chất trung nhị vừa rồi là cô thuận miệng hét lên, chỉ cảm thấy làm vậy trông ngầu hơn.
Thực tế Hoàng Kim Luật chỉ có vài cách dùng cơ bản nhất, không có nhiều tên gọi hoa mỹ như vậy.
