Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt đã hơn một tháng trôi qua.
Khoảng thời gian này, Yulia chỉ có an nhàn hưởng thụ.
Đếm tiền, cà khịa Luti, thỉnh thoảng lượn lờ ở nơi công cộng, rồi mỗi tuần ghé về Thành Phỉ Thúy một chuyến.
Đây mới đúng là cuộc sống của một công chúa chứ.
Sướng hơn làm hoàng đế vạn lần.
Nhìn tiến độ thu thập kết tinh năng lượng tăng lên từng ngày, dần dần chạm đến vạch đích.
Cho đến hôm nay, mục tiêu cuối cùng đã hoàn thành.
Nhìn ba con số 100% tròn trĩnh, Yulia vừa háo hức, lại vừa thấp thỏm.
Cô hít một hơi thật sâu, ổn định lại tâm trạng, ánh mắt dần trở nên kiên định.
Đã phóng lao thì phải theo lao, chỉ còn nước tiến về phía trước thôi.
Dù kết cục có ra sao, cứ đối mặt rồi sẽ biết, đối mặt rồi mới có đường mà tính.
Biết đâu rốt cuộc lại chẳng có gì to tát, chỉ là mình tự dọa mình thì sao?
Cô triệu tập mọi người đến, lần này không chỉ có bốn gương mặt thân quen như Andrew, mà còn có không ít những nhân vật cốt cán khác.
Mấy chục người tụ tập trong Sảnh Công hội.
Linh hồn cư dân Hoàng Kim Thành có đến hàng trăm, gần cả nghìn người, không thể gọi tất cả đến được, chỉ có thể chọn ra những người này để họ truyền đạt lại lời của Yulia.
Maria từng đề nghị Yulia đến chánh điện hoàng cung, ở đó đích thân nói với tất cả mọi người.
Nhưng Yulia đã từ chối.
Hoàng cung là nơi dành cho quân vương, Yulia hiện tại còn cách danh xưng đó một khoảng rất xa.
Cô vẫn chỉ là một công chúa.
Hơn nữa không hiểu vì sao, cô lại có một cảm giác kháng cự mơ hồ với nơi đó.
Tất cả mọi người vừa vào sảnh, bầu không khí liền trở nên căng thẳng và nặng nề.
“Mọi người cũng không cần lo lắng quá, ta chỉ nói vài câu thôi. Ba ngày sau sẽ bắt đầu sửa chữa Hoàng Kim Thành.”
“Thực ra, chủ lực tiếp theo cũng không phải chúng ta. Các mạo hiểm giả sẽ trở thành lá chắn đầu tiên của chúng ta.”
NPC của Hoàng Kim Thành đều không thể ra ngoài, thậm chí đến việc đứng trên tường thành cũng không thể.
Nếu thật sự đến lúc cần họ ra tay, tình hình hẳn đã nguy cấp đến cực điểm.
“Các mạo hiểm giả tuy bình thường tếu táo là thế, nhưng một khi đã nhận nhiệm vụ thì lại đáng tin đến lạ, hoàn thành xuất sắc.”
Sau một thời gian dài tiếp xúc, những người khác cũng đã có nhận thức nhất định về đám mạo hiểm giả này.
Bình thường trông không đáng tin cậy, nhưng khi làm nhiệm vụ lại kiên định đến bất ngờ.
“Vì vậy, việc chúng ta cần làm nhất chỉ là chuẩn bị hậu cần thật tốt ở phía sau.”
Cô bắt đầu phân công công việc.
Toàn là những việc họ vẫn làm hàng ngày, nhưng Yulia vẫn chỉ ra từng chi tiết, không bỏ sót điều gì.
Cô là trụ cột tinh thần của Hoàng Kim Thành, là ý chí chung của tất cả mọi người.
Chỉ khi cô vững như bàn thạch, những người khác mới có thể đồng lòng như một.
Phân công xong xuôi, Yulia nhìn bầu không khí rõ ràng vẫn nặng trĩu bên dưới, nghiêng đầu hỏi: “Mọi người sao thế, còn căng thẳng hơn cả ta à?”
Cô cố tỏ ra thoải mái cười nói: “Đừng nghĩ mọi chuyện khó khăn như vậy, biết đâu các mạo hiểm giả lại giải quyết gọn ghẽ giúp chúng ta thì sao?”
Andrew ho khan một tiếng: “Mọi người cứ làm tốt việc của mình, đừng nghĩ nhiều quá. Chúng ta ở đây là để san sẻ gánh lo cho Công chúa Điện hạ, chẳng lẽ còn muốn người phải bận tâm ngược lại cho các vị sao!”
Lời của bậc tiền bối rõ ràng đã có tác dụng, những người khác lần lượt hưởng ứng.
Có người hít thở thật sâu, có người không biết đang cười gượng vì điều gì, có người chỉ liếc mắt nhìn nhau.
Cuối cùng, họ đồng thanh hô vang: “Vâng! Vì Điện hạ mà phục vụ!”
Yulia vẫy tay:
“Được rồi, mọi người đi làm việc đi.”
“Luti!” Maria gọi một tiếng.
Luti đang đứng cạnh Yulia giật mình thon thót, dường như vừa lơ đễnh đi đâu đó: “Nữ bộc trưởng!”
“Đi thôi, chúng ta có việc cần chuẩn bị, đừng cứ quấn lấy Điện hạ mãi.”
“A! Vâng!”
Luti líu ríu đi theo Maria.
Đi được hai bước, cô lại quay đầu lại, vẫy tay với Yulia: “Điện hạ! Vậy em đi đây ạ!”
“Ừm, cố lên!”
Yulia mỉm cười vẫy tay đáp lại.
Sau khi tất cả mọi người rời đi, nhìn sảnh công hội lại trở nên trống không, nụ cười trên mặt cô dần nhạt đi, rồi từ từ trầm xuống.
Ngày mai có thể nói là thử thách cuối cùng và cũng là khắc nghiệt nhất của mình trong suốt thời gian qua.
Vượt qua được cửa ải này, với Hoàng Kim Thành di động làm hậu thuẫn, con đường sau này của mình sẽ thênh thang rộng mở.
Nhưng nếu không vượt qua, rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì, chính mình cũng không biết.
Đối với tình hình ngày mai, mình rối như tơ vò, mông lung vô định.
Cái dự cảm tựa như kim chỉ nam thường xuất hiện trước đây, lần này lại giống như một con ruồi mất đầu, bay loạn xạ tứ tung.
Không thể nắm bắt, không thể nhìn rõ.
Lần này, mình không cảm nhận được phương hướng của vận mệnh.
Nghĩ lại cũng phải, đối thủ của mình là Thần Ma nắm giữ thời gian, cái gọi là vận mệnh liệu có nghĩa lý gì với Ngài ấy không cũng là một dấu hỏi lớn.
Cuối cùng, Yulia thở dài một hơi, nhắm mắt tựa vào lưng ghế.
Người chơi rất nhanh đã phát hiện ra thông báo của Công hội Mạo hiểm giả.
Một đồn mười, mười đồn trăm, trong nháy mắt tất cả người chơi ở Hoàng Kim Thành đều biết tin này, lũ lượt kéo về.
Và ngay khoảnh khắc họ tiến vào Hoàng Kim Thành, một thông báo nhiệm vụ hiện lên.
【Nhiệm vụ chính tuyến: Trận chiến bảo vệ Hoàng Kim Thành】
Phẩm chất nhiệm vụ: Không rõ (Cấp Sử thi, Cấp Truyền thuyết, ???)
Bối cảnh nhiệm vụ: Ba ngày sau, Hoàng Kim Thành sẽ tiến hành nghi lễ sửa chữa. Khi đó, dao động năng lượng sẽ lan khắp nửa Hoang Mạc Giới, thu hút vô số ma vật kéo đến.
Yêu cầu nhiệm vụ: Bảo vệ Hoàng Kim Thành, cầm cự đến khi nghi lễ hoàn thành (10 tiếng).
Phần thưởng nhiệm vụ: Dựa vào độ khó cụ thể của nhiệm vụ, số lượng ma vật tiêu diệt, kết quả cuối cùng và tỷ lệ thiệt hại của Hoàng Kim Thành để quyết định.
Người ủy thác: Diệu Dương Trưởng Công chúa Yulia của Đế quốc Thanh Ngọc
Ngay cái nhìn đầu tiên khi thấy nhiệm vụ này, tất cả mọi người đều sôi sục.
Vãi! Nhiệm vụ chính tuyến! Là nhiệm vụ chính tuyến đấy!
Nhiệm vụ chính tuyến lần trước của server Hoa Hạ, trong lúc phần lớn người chơi còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì đã bị một vị đại thần nào đó solo clear mất, các server khác thì hoàn toàn không có.
Mà phần thưởng và ảnh hưởng sau đó của nhiệm vụ, quả thực là buff cho server Hoa Hạ như hack.
Các server khác chỉ có thể đứng nhìn trong cay cú.
Nhưng lần này là tất cả mọi người trong khu vực Hoàng Kim Thành đều có, cuối cùng cũng được húp miếng canh rồi!
Nhưng đến cái nhìn thứ hai…
Cái quái gì đây? Phẩm chất nhiệm vụ không rõ?
Mà sau cấp Truyền thuyết còn có ba dấu chấm hỏi, trông điềm vãi!
Nhưng đọc tiếp xuống dưới.
Mấy cái này cũng bình thường mà, chẳng thấy có gì đặc biệt cả, thủ thành thôi.
Mấy cái trò thủ thành này game nào chả có, tưởng gì to tát.
Nhiệm vụ này nhìn qua, chắc là không khó.
Dù sao thì mọi người cũng đã farm ở sa mạc cả tháng trời, ma vật nào cũng gặp qua, con nào cũng có cách đối phó, phiền phức duy nhất chính là số lượng.
Ma vật quá đông đúng là đau đầu thật, nhưng bên mình là phòng thủ.
Phòng thủ khác với tấn công, ưu thế về số lượng của bên tấn công sẽ bị địa hình làm giảm đi rất nhiều.
Chỉ có điều, mấy cái dấu chấm hỏi kia nhìn cứ ghê ghê thế nào ấy.
Nhưng hỏi có nhận không, có chơi không á?
Ngu gì không chơi
