Biến Thành Công chúa Sa Cơ, Tôi Bán Bom Hạt Nhân Ở Làng Tân Thủ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kho Báu Của Nanana

(Đang ra)

Kho Báu Của Nanana

Ootorino Kazuma

Juugo cùng các thành viên của Câu lạc bộ Mạo hiểm đã dấn thân vào cuộc chiến săn tìm kho báu trên đảo nhằm thu thập "Bộ sưu tập Nanana", những món bảo vật ẩn chứa sức mạnh bí ẩn.

84 160

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

398 16685

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

93 930

Tôi đã được tái sinh vào một thế giới trò chơi mà tôi không biết gì về nó, nhưng tôi sẽ bảo vệ thế giới gốc bằng tất cả sức mạnh của mình

(Đang ra)

Tôi đã được tái sinh vào một thế giới trò chơi mà tôi không biết gì về nó, nhưng tôi sẽ bảo vệ thế giới gốc bằng tất cả sức mạnh của mình

ウスバー

Đây là câu chuyện về một nhân vật chính bị ném vào một thế giới mà anh không biết một chút nào, chiến đấu hết mình bằng nỗ lực và nghị lực để chạy ngược chiều với cốt truyện gốc!

17 54

Chương 1 - 100 - Chương 3: Lắm tiền không bằng lắm hack

Chắc câu "một năm không mở hàng, mở hàng ăn cả năm" là để nói về mấy quả kèo thơm thế này đây nhỉ.

Sau khi hoàn thành giao dịch, Hứa Hiểu Phong tung tăng bước đi trên đường, nụ cười hạnh phúc không tài nào khép lại được.

Dáng vẻ này của cô khiến ngôi làng vốn đã đông đúc nay lại càng tắc nghẽn hơn.

Haiz, cái sức hút chết tiệt này. Thôi kệ, tâm trạng đang tốt, coi như bố thí cho bọn họ ngắm chùa vậy.

Phủi phui! Bố thí cái beep! Ông đây là đấng nam nhi đầu đội trời chân đạp đất, ai thèm cho lũ lolicon này ngắm chùa chứ!

Hứa Hiểu Phong rùng mình một cái, niềm vui vì kiếm được bộn tiền cũng vì thế mà tụt đi vài phần.

Cô nhanh chóng rẽ vào một con hẻm vắng người, cắt đuôi mấy tên biến thái bám theo.

Nếu không phải vì chén cơm manh áo, ông đây cũng chẳng thèm lộ mặt làm gì. Giờ đã xong một mẻ lớn, chỉ cần ngồi chờ nó lên men là được.

Việc tung ra kỹ năng Hạch Bạo Trảm đã được tính toán cả rồi. Cứ rao hàng rát cổ thì chả kiếm được mấy đồng, người chơi bây giờ cáo già lắm, có đưa hàng thật ra chúng nó vẫn ngờ vực thôi. Chi bằng cứ để cho mấy tay to, mấy streamer quảng cáo miễn phí cho mình.

Hơn nữa... Hạch Bạo Trảm còn có một khiếm khuyết nho nhỏ, nhưng mình sẽ không nói đâu, hehe! Giờ thì mọi sự đã sẵn sàng, chỉ cần chờ một tiếng nổ nữa thôi.

Giờ coi như tan làm, đến lúc chơi game cho đàng hoàng thôi. Hiện tại ngoài thành đông như kiến, không phải thời điểm tốt để farm quái, chi bằng lượn lờ trong thành xem có gì hay ho không.

Hứa Hiểu Phong mắt nhìn sáu hướng, tai nghe tám phương, dùng ánh mắt ngây thơ nhìn các NPC khác. Thực ra chủ yếu là nhìn vào túi của họ.

Phá Vọng Chi Nhãn của cô không chỉ nhìn thấu túi của người chơi mà còn nhìn xuyên được cả túi của NPC.

Nhiệm vụ hàng ngày: Thảo phạt lợn rừng? Chỉ cho vài đồng bạc lẻ, không làm!

Nhiệm vụ thông thường: Thu thập da sói gió? Kinh nghiệm bé tẹo, vô nghĩa!

Nhiệm vụ thế giới: Giết 20 con hươu sừng lớn? Bộ muốn cái thân hình bé tí này của ông đây chết vì kiệt sức à!

Nhìn một vòng, chẳng có NPC nào có nhiệm vụ ngon cả. Nhưng cũng phải thôi, dù sao game cũng đã bắt đầu được ba tiếng, những thứ thông thường trong làng tân thủ sớm đã bị càn quét một lượt, có vài nhiệm vụ trông có vẻ không tồi đều đã hiển thị đã hoàn thành.

"Chủ tiệm, nhiệm vụ này tôi nhận!"

Đột nhiên, một giọng nói có phần phấn khích vang lên từ sau bức tường.

Hứa Hiểu Phong quay đầu lại, nhớ lại bản đồ trong đầu.

Phía sau hẳn là tiệm Phụ ma. Ở cấp độ này, người chơi còn chưa mở hệ thống phụ ma nên ít ai ghé qua.

He he, có cá lọt lưới!

Có người chân trước vừa bước ra khỏi tiệm, Hứa Hiểu Phong chân sau đã lẻn vào.

Chủ tiệm tên là Edward. Ông vừa cất một cái túi đi, chuẩn bị nghỉ ngơi thì đã thấy một cái đầu nhỏ ló vào.

Cô bé này ông có biết, đã sống một mình trong làng nhiều năm, mọi người đều gọi cô là nhóc con hoặc em gái chứ không rõ tên cụ thể.

Đây là thiết lập mà hệ thống đã cài cho Hứa Hiểu Phong, chi tiết đến từng chuyện lớn nhỏ.

"Nhóc con, có chuyện gì không?"

Ánh mắt của Hứa Hiểu Phong sắc bén đến mức nào, chỉ một cái liếc đã thấy rõ trong cái túi vừa được cất đi có ít nhất một trăm vàng, hai mắt cô lập tức sáng rực lên.

Nhìn đôi mắt to "ngây thơ" của con bé, chủ tiệm bất giác đóng cửa tủ lại chặt hơn một chút: "Nhóc con, nhìn gì thế?"

"Chú Edward ơi, chú cũng không muốn chuyện chú giấu quỹ đen bị thím biết đâu nhỉ."

"Hả?"

"Khụ khụ, cháu đùa thôi ạ, mấy đại ca ngoại lai kia hay nói chuyện kiểu vậy. Hì hì!" Hứa Hiểu Phong chớp chớp mắt.

"Ồ, ra là vậy." Edward thở phào một hơi thật mạnh, "Chú còn tưởng mình bị uy hiếp chứ. Nhóc con thối, đừng có cái gì cũng học theo đám ngoại lai đó!"

Nói xong, ông nghĩ ngợi một lát rồi vẫn khóa cái tủ lại.

Hứa Hiểu Phong thầm cười trong bụng, nhưng trên mặt vẫn là nụ cười ngọt ngào: "Chú ơi, vừa nãy cháu đứng ở cửa nghe thấy người ngoại lai nói chú có nhiệm vụ tốt, cháu cũng muốn làm nhiệm vụ ạ."

"Đi đi đi, ra chỗ khác chơi. Đây là nhiệm vụ cho mạo hiểm giả, một đứa nhóc như con xía vào làm gì."

"Nhưng cháu cũng là mạo hiểm giả mà." Nói rồi Hứa Hiểu Phong móc từ trong giỏ tre ra một huy hiệu màu đen, đây là chứng nhận của công hội mạo hiểm giả, mạo hiểm giả cấp Sắt Đen. Đương nhiên là do Hứa Hiểu Phong lấy được với tư cách người chơi.

"Cái này... Catherine cấp huy hiệu cho con rồi à? Con bé đó bị khùng à! Chú đi tìm nó ngay!"

"Ấy!" Hứa Hiểu Phong nhanh chân hơn một bước, chặn trước mặt Edward, một tay vịn vào ổ khóa trên tủ, một tay chọc chọc vào lỗ khóa, "Chú ơi, bên trong này có gì thế ạ? Tò mò quá đi!"

Nghe vậy, sắc mặt Edward cứng đờ.

"Chú ơi, thật ra trí nhớ của cháu kém lắm. Cháu đi làm một chuyến nhiệm vụ về có lẽ sẽ quên hết mọi chuyện thôi."

"Không được không được, con còn nhỏ."

"Aiya, rốt cuộc bên trong có gì nhỉ, chắc thím cũng sẽ hứng thú lắm đây."

"Được rồi! Chú thua nhóc con nhà con rồi!"

"Hì hì, chú đúng là người tốt."

"Lại đây, nghe nhiệm vụ cho rõ này!"

Ting! Đã mở Hệ thống Nhiệm vụ Hảo cảm!

Tiếng thông báo đột ngột của hệ thống khiến Hứa Hiểu Phong ngẩn ra một lúc, nhìn lại khung nhiệm vụ vừa hiện lên, tâm trạng cô lập tức trở nên kích động.

Ra là vậy! Nhiệm vụ hảo cảm! Nhiệm vụ bậc thang được mở khóa theo từng giai đoạn hảo cảm khác nhau!

Trong Dị Vực, thái độ ban đầu của NPC đối với người chơi là Lãnh đạm, thuộc mức âm nhẹ. Cùng với việc tăng độ hảo cảm, nó sẽ tiến lên các mức Bình thường, Thân thiện, Nhiệt tình, Thân mật, Tri kỷ, XX. Đương nhiên cũng có các mức âm hơn.

Mà để tăng độ hảo cảm thường bao gồm việc tiếp xúc lâu dài, làm nhiệm vụ mà mỗi người giao phó và siêu năng lực tiền mặt. Nhưng nếu bạn muốn dựa vào siêu năng lực tiền mặt để cày max hảo cảm của từng ấy NPC, thì chỉ có thể khuyên bạn rằng có số tiền đó chi bằng mua luôn cả cái game này đi.

Thảo nào ông chú đột nhiên có một khoản tiền lớn, thảo nào ông ta lại rén như vậy! Thì ra là có tật giật mình, có thằng nào đó vừa đút lót hối lộ!

Thế nhưng, với một NPC đã sống ở đây nhiều năm như cô bé loli, thái độ của các NPC thông thường khác đối với cô đều khởi đầu từ mức Thân thiện, còn các NPC ở làng tân thủ thì đa phần là Nhiệt tình trở lên. Nhiệm vụ bậc thang hảo cảm có thể làm tẹt ga!

Quan trọng hơn là, vì sự cố bất ngờ này đã mở khóa hệ thống nhiệm vụ hảo cảm, Phá Vọng Chi Nhãn của cô bây giờ có thể trực tiếp nhìn thấy nhiệm vụ hảo cảm của tất cả NPC!

Wuhu! Cất cánh nào!

Trạm đầu tiên của nhiệm vụ hiện tại...

Hít— Sách kinh nghiệm! Thảo nào người chơi vừa chạy ra ngoài lúc nãy lại vui như một đứa trẻ ba trăm cân! Thứ này có thể lên thẳng một cấp đó!

Việc lên cấp trong Dị Vực khá là khó khăn, giai đoạn tân thủ hiện tại cũng mất mấy tiếng mới lên một cấp, mà càng về sau càng chậm, đến giai đoạn cuối có khi mấy ngày mới lên được một cấp. Mà một cuốn sách kinh nghiệm có thể bằng mấy ngày khổ luyện.

Tuy Hứa Hiểu Phong có cơ chế tự động tăng trưởng kinh nghiệm của NPC, treo máy cũng có tốc độ lên cấp tương đương với người chơi bình thường, nhưng sách kinh nghiệm vẫn là bảo bối không bao giờ chê nhiều.

Nghĩ đến đây, Hứa Hiểu Phong nhìn Edward bằng ánh mắt như thể đang nhìn một bé loli thơm ngon.

Đừng nói nhiều, khô máu thôi!

Ý là làm nhiệm vụ.

Cần thu thập ba đóa Hoa U Tím? Nhiệm vụ thu thập loại nguyên liệu quý hiếm này đối với người chơi bình thường có lẽ hơi phiền phức, nhưng đối với một NPC đã sống trong làng nhiều năm như Hứa Hiểu Phong thì chẳng khác nào cho không!

"Chú cứ bận tiếp đi ạ, cháu đi trước đây!"

"Haiz, nhớ cẩn thận nhé. Nhớ là hái ba bông là đủ rồi, nhiệm vụ này mỗi người..."

"Chú ơi, chú nói gì thế ạ, cháu không nghe rõ! Tạm biệt!"