Biến Thân Thành Cửu Vĩ Hồ Tiên

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3118

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2415

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 354

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6941

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 503

Tập 01 - Chương 83: Phán đoán của Tô Thanh Thanh

Tôi? Trẻ con?

Tô Nam cạn lời.

Cô đang định phản bác, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt khinh thường của Tô Thanh Thanh, lại nuốt lời định nói vào trong.

Lời đồn quả không sai, Hữu Tô Hồ thị cực kỳ coi trọng độ tinh khiết của huyết mạch, vô cùng coi thường Bán Yêu. Dù trước đó thiếu nữ Hồ Yêu tên Tô Thanh Thanh này có thái độ khá tốt với cô, đó cũng là vì thân phận "Bán Yêu huyết mạch Hữu Tô thị" của cô khiến cô ta hơi bất ngờ, sau khi biết được "thân phận thật sự" của cô, cô ta đã mất đi hứng thú với cô.

Tuy nhiên, như vậy cũng tốt. Giảm bớt sự tồn tại của bản thân, chẳng phải là điều cô mong muốn sao?

Con người hóa yêu, so với Bán Yêu càng khiến Hữu Tô Hồ thị chán ghét hơn.

Nhưng, nếu nghĩ ngược lại, bọn họ càng coi trọng huyết mạch, chứng tỏ bọn họ càng coi trọng sự tồn tại của Cửu Vĩ Hồ. Thân phận Cửu Vĩ Hồ của mình đã chắc như đinh đóng cột, cho dù bọn họ biết được, chẳng lẽ còn giết mình diệt khẩu sao? Bọn họ thực sự sẽ để ý đến thân phận của mình sao?

Tô Thanh Thanh thấy vẻ mặt không phục và cái miệng nhỏ hơi bĩu ra của Tô Nam, cười lạnh một tiếng:

“Bán Yêu, ngươi nên cảm thấy may mắn vì trong tộc hiện tại đã bãi bỏ luật huyết mạch, nếu không chỉ dựa vào huyết mạch tinh thuần trên người ngươi, bất kể cha ngươi là ai, ngươi cũng phải vào Lò Luyện Yêu một chuyến, trả lại toàn bộ sức mạnh huyết mạch này.”

Cùng với lời nói sắc bén, chỏm tóc ngốc trên đầu cô dựng đứng lên như lưỡi kiếm chỉ thẳng vào Tô Nam, dường như đang phụ họa cho lời nói của chủ nhân.

Tô Nam: ...

Vãi chưởng?!

Tô Nam rùng mình một cái.

Bá đạo vậy sao?

Quả nhiên, bổn gia Cửu Vĩ không đơn giản chút nào.

Lời nói trong Dị Độ Không Gian cũng không thể tin hoàn toàn, ai bảo luyện hóa Yêu Đan là an toàn tuyệt đối chứ?

Người ta đến cả huyết mạch cũng có thể lấy lại...

Lò Luyện Yêu... Tô Nam theo bản năng rùng mình một cái.

Trong chốc lát, cô cảm thấy ở cùng phòng với hai con Hồ Yêu này quả thực là đang thách thức khả năng chịu đựng tâm lý của bản thân, cả người không thoải mái chút nào.

Thôi, đừng ôm ảo tưởng vô nghĩa nữa, làm người vô hình cho lành, nhanh chóng tiễn hai vị đại phật này đi cho rảnh nợ...

Nghĩ đến đây, Tô Nam dứt khoát thu hồi tầm mắt, chỉ nghe không nói, làm một tấm phông nền.

“Ưm nha... Thanh Thanh, Tô Nam là bạn của tôi, cậu ấy rất tốt, đã giúp đỡ tôi rất nhiều, lần này cũng là cậu ấy đưa tôi ra ngoài. Cậu đừng lấy chuyện tước đoạt huyết mạch ra dọa cậu ấy nữa.”

Thường Lỵ Lỵ không hài lòng với thái độ của Tô Thanh Thanh, cau mày bênh vực Tô Nam.

Tô Thanh Thanh nghe lời trách móc nhẹ nhàng của Thường Lỵ Lỵ cũng không giận, cô cười cười:

“Chị Lỵ Lỵ, chị vẫn tốt bụng như thế. Yên tâm đi, Lò Luyện Yêu trong tộc đã bị phế bỏ từ lâu rồi, bây giờ đối với những Bán Yêu như cô ta, trong tộc đều nhắm mắt làm ngơ. Hiện tại trong tộc chúng em có việc quan trọng khác, không rảnh so đo với một Bán Yêu huyết mạch.”

Nói đến đây, thần sắc thiếu nữ Hồ Yêu có chút thất vọng, ngay cả chỏm tóc ngốc trên đầu cũng rũ xuống.

Thở dài một hơi, Tô Thanh Thanh điều chỉnh lại tâm trạng, nhìn Thường Lỵ Lỵ nghiêm túc nói:

“Một tuần trước chúng em hẳn đã thông báo cho nhà họ Thường, phong ấn lần này sẽ do em và A Ly đảm nhận vai trò Đặc sứ, đồng thời em sẽ làm chủ đạo huyết mạch. Đặc sứ Hữu Tô mà trà quán nói đã đến rốt cuộc là thế nào?”

Trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người trong đại sảnh đều tập trung vào Thỏ Nhĩ Nương.

“Ưm nha... chúng tôi quả thực đã nhận được email của Hữu Tô thị, nhưng trong email nói rõ là sáu vị Đặc sứ, chứ không phải em và anh Tô Ly, và người dẫn đầu là một vị Hồ Yêu đại nhân tên là Tô Hồng Trần.”

“Tô Hồng Trần?”

Tô Thanh Thanh hơi nhíu mày, chỏm tóc ngốc trên đầu cô rung rung, dường như đang thể hiện sự nghi hoặc của chủ nhân. Suy nghĩ nát óc một hồi, cô quay đầu nhìn nam Hồ Yêu phía sau, hỏi:

“A Ly, anh từng nghe nói chưa?”

Nam Hồ Yêu nhíu chặt mày, hắn chống cằm trầm ngâm một lát, sau đó lắc đầu.

“Bẩm tiểu thư, hình như chưa từng nghe qua.”

“Chuyện này thật kỳ lạ, là kẻ nào to gan lớn mật như vậy, dám mạo danh Đặc sứ Hữu Tô Hồ thị ta.”

Biểu cảm của Tô Thanh Thanh trong nháy mắt trở nên âm trầm, cô suy nghĩ một chút, lại nhìn về phía Thường Lỵ Lỵ:

“Chị Lỵ Lỵ, email là do các người đích thân xem qua sao? Các người có xác định được thân phận của những Đặc sứ đó không? Gia cố phong ấn, không có sức mạnh huyết mạch là không làm được đâu.”

“Email là do Nhị thúc tôi xem, chúng tôi đã kiểm tra rồi, thân phận Hồ Yêu Hữu Tô của họ là thật... Để hoàn thành phong ấn, họ còn mang theo một mảnh vỡ Yêu nguyên Cửu Vĩ, và tôi là chủ đạo huyết mạch của phong ấn lần này...”

“Mảnh vỡ Yêu nguyên Cửu Vĩ? Chị là chủ đạo?”

Giọng Tô Thanh Thanh đột nhiên cao vút lên vài phần, trên mặt cô hiện lên vẻ tức giận:

“Đây chẳng phải là muốn lấy mạng chị sao?! Mặc dù dòng chính nhà họ Thường sở hữu một nửa huyết mạch trong khế ước, nhưng hoàn thành phong ấn cần phải thao túng Âm Dương Kính, đó là một trong những pháp bảo bản mệnh của Đát Kỷ đại nhân, mỗi lần thao túng đều sẽ chịu sự phản phệ của Cửu Vĩ yêu lực, không phải dòng chính Hữu Tô thì không thể chịu đựng nổi!”

Âm Dương Kính? Pháp bảo bản mệnh của Cửu Vĩ Yêu Tôn? Tô Nam hơi ngẩn ra.

“Ưm nha... bọn họ nói, Hữu Tô Hồ thị gần đây trong tộc bận rộn, không thể cử dòng máu trực hệ đến hỗ trợ...”

“Lời nói như vậy, các người thế mà cũng tin?”

“Nhưng mà... chúng tôi đã dùng Âm Dương Kính soi qua họ rồi, thân phận Hồ Yêu Hữu Tô của họ, là không thể làm giả.”

Âm Dương Kính, có khả năng giám định thân phận.

“Thực lực của bọn họ thế nào?”

“Một Tứ giai, năm Tam giai.”

“Bọn họ nói với các người thế nào?”

“Bọn họ nói... phong ấn đã suy yếu nghiêm trọng, nếu muốn thuận lợi hoàn thành, phải có sự hỗ trợ của tất cả lực lượng trung giai trở lên của Tộc Thỏ, đồng thời sử dụng mảnh vỡ Yêu nguyên Cửu Vĩ, và dùng cốt lõi huyết mạch để thao túng Âm Dương Kính...”

“Bọn họ yêu cầu khi nào tổ chức phong ấn?”

“Kế hoạch là ngày mai... nhưng bây giờ tôi không có ở đó, chắc là không thể tiến hành được nữa rồi...”

Nghe Thường Lỵ Lỵ nói, Tô Thanh Thanh rơi vào trầm tư. Một lúc sau, thiếu nữ Hồ Yêu đột nhiên ngẩng đầu lên:

“Không... không đúng!”

Sắc mặt cô nghiêm túc, mở miệng nói:

“Âm Dương Kính trấn áp Huyết Yêu dưới Bí Cảnh Tây Sơn đã hơn một ngàn năm, nhà họ Thường các người mấy năm trước lại bị trọng thương, nếu chỉ dựa vào chị, cho dù có mảnh vỡ Yêu nguyên Cửu Vĩ, phong ấn cũng khó lòng hoàn thành... Trừ phi ngay từ đầu bọn họ đã không có ý định thực sự hỗ trợ phong ấn!”

“Cái gì?”

Thường Lỵ Lỵ không thể tin nổi.

“Mảnh vỡ Yêu nguyên Cửu Vĩ... đúng rồi, bọn họ nhắm vào Âm Dương Kính, bọn họ muốn lợi dụng Âm Dương Kính để tìm kiếm huyết mạch Cửu Vĩ! Hóa ra là vậy, sao trong tộc lại không nghĩ ra, còn có cách này chứ?”

Tô Thanh Thanh vui mừng khôn xiết, sau đó dường như nghĩ tới điều gì, sắc mặt cô lại trở nên âm trầm.

“Những tên Hồ Yêu bí ẩn này, kẻ đến không thiện. Chị Lỵ Lỵ, e là không có chị, bọn họ cũng có thể cưỡng ép tiến hành. Nhà họ Thường gặp nguy hiểm rồi...”

Nói xong, Tô Thanh Thanh hành lễ với quán trưởng Nguyệt Dạ Trà Quán, chắp tay nói:

“Chu quán trưởng (lúc trước là Ngưu Tăng Nhụ, giờ lại là Chu?), sự việc có chút phức tạp. Tôi quyết định lập tức đến Bí Cảnh Tây Sơn, nhưng nhà họ Tô chúng tôi lần này chỉ có hai người đến, cần sự viện trợ của trà quán.”

Quán trưởng vuốt râu, nói:

“Khụ khụ, phong ấn Tộc Thỏ lỏng lẻo, trà quán vốn cũng có trách nhiệm trong đó, chúng tôi sẽ cung cấp viện trợ miễn phí. Nói đi, cô muốn ai đi cùng?”

Tô Thanh Thanh trầm ngâm một lát, chỉ vào mấy người trong đại sảnh: “Cô Ô Lung và vị Thủ Hộ Linh này, ngoài ra... con cáo lông tạp kia cũng đi đi.”

Nói xong, cô có chút không vui liếc nhìn Đồ Thanh.

Đồ Thanh hừ lạnh một tiếng.

“Được.”

Quán trưởng đồng ý.

Tô Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm. Bỗng nhiên, cô liếc thấy Tô Nam đang trốn sau đám người, hơi do dự một chút, mở miệng nói:

“Cái con Bán Yêu này, tuy thực lực kém một chút nhưng cũng có thể có chút tác dụng, cũng đi cùng chúng ta đi.”

Tô Nam: ???