Biến Thân Thành Cửu Vĩ Hồ Tiên

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3118

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2415

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 354

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6945

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 503

Tập 01 - Chương 324: Cửu Vĩ Hồ Hiện Thế

Tô Diên rất vui, đồng thời cảm thấy quyết định của mình vô cùng sáng suốt.

Thấy chưa, chính chủ quả nhiên đã về rồi.

Hơn nữa…

Hắn theo bản năng liếc nhìn Ngưu Tăng Nhụ – Quán trưởng thành phố L, đáy mắt thoáng qua vẻ dò xét.

Xem ra lời đồn quả không sai.

Ngưu Tăng Nhụ không phải bế quan vì tu vi tăng tiến, mà là để dưỡng thương.

Nghe nói Trà Quán này chính là bí cảnh của ông ta, vậy mà bây giờ ngay cả ai vào Trà Quán ông ta cũng không nắm được tin tức chính xác, còn cần người khác thông báo. Điều này chứng tỏ thương thế của ông ta rất có thể không những chưa lành hẳn, mà còn có khả năng chuyển biến xấu…

Tô Diên bỗng cảm thấy mình càng nắm chắc phần thắng trong việc đưa Tô Nam đi.

Đúng vậy, là đưa đi, chứ không phải thăm dò thân phận.

Tuy hiện tại hắn chưa chắc chắn Tô Nam có phải người gia tộc cần tìm hay không, nhưng hắn đã quyết định bất kể sự thật thế nào cũng phải đưa đối phương đi trước đã.

Hắn cho rằng bản thân hiện tại có đủ thực lực này.

Còn về suy nghĩ của Trà Quán… hắn chẳng thèm để tâm.

Chỉ là một tổ chức “treo biển” lỏng lẻo mà thôi. Tuy mang danh một trong tứ đại tổ chức của hai giới, nhưng Tô Diên không ngán.

Dù sao, quy mô không đồng nghĩa với chất lượng.

Tô Diên nhếch miệng cười, sau đó cũng chẳng buồn chào hỏi Ngưu Tăng Nhụ, cứ thế đi thẳng từ phòng khách ra đại sảnh.

Ngưu Tăng Nhụ trừng mắt nhìn Trần Thế Kỳ một cái, vội vàng đi theo. Đồng thời, ông âm thầm tích tụ sức mạnh, quyết định nếu đối phương dùng vũ lực, dù thế nào cũng phải bảo vệ Tô Nam.

Việc đã hứa, nhất định phải làm được. Đây là nguyên tắc của ông. Dù hiện tại ông thực sự như Tô Diên phán đoán, trạng thái không tốt…

Cưỡng ép thi triển thực lực bát giai đỉnh phong, cơ thể vốn mang thương tích của Ngưu Tăng Nhụ quả thực nghiêm trọng hơn như Tô Diên dự đoán. Nếu thực sự đánh nhau, e rằng ông chỉ có thể phát huy tối đa thực lực thất giai sơ kỳ…

Lúc này là hai giờ sáng, đối với Yêu tộc yêu thích cuộc sống về đêm, đây là thời điểm tuyệt vời nhất trong ngày.

Là một trong những nơi tụ tập của yêu quái ẩn cư thành phố L, ban đêm ở Trà Quán luôn ồn ào và tràn đầy sức sống. Tuy nhiên khi Tô Diên bước vào đại sảnh Trà Quán, hắn không khỏi ngẩn người.

Đại sảnh vốn ồn ào náo nhiệt nay không biết vì sao lại yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy. Không phải ít người, ngược lại khách hôm nay còn đông hơn ngày thường, chỉ là… tất cả dường như đều bị thứ gì đó thu hút sự chú ý, nhất thời quên cả lên tiếng.

Tô Diên nhíu mày, nhìn theo ánh mắt của mọi người, sau đó nhìn thấy một cảnh tượng khiến hắn cả đời khó quên…

Bên chiếc bàn nhỏ ở lối vào đại sảnh, có một thiếu nữ mặc trang phục Vu Nữ Nhật Bản màu đỏ trắng đang ngồi, kiểu dáng khá tương đồng với đồng phục của nhà Hữu Tô. Tất nhiên, thứ thu hút không phải là đồng phục, mà là ngoại hình và khí chất của thiếu nữ.

Đó là một cô gái xinh đẹp biết bao, cô ngồi đó, dường như cả Trà Quán đều sáng bừng lên. Chỉ cần nhìn cô, bạn sẽ cảm nhận được niềm vui sướng từ tận đáy lòng, đó là sự thưởng thức đối với cái “đẹp”.

Mái tóc dài màu bạch kim, đôi mắt màu vàng đỏ rực rỡ, cộng thêm đôi tai cáo đặc trưng và chín chiếc đuôi không hề che giấu phía sau…

Đồng tử Tô Diên khẽ co lại.

Cửu Vĩ Hồ!

Không cần nghi ngờ nữa, dung nhan này, áp lực đến từ huyết mạch này… không sai được, thiếu nữ này thực sự là người sở hữu Yêu Đan Cửu Vĩ!

Chỉ là… khí chất của cô ấy…

Trong đáy mắt Tô Diên thoáng qua vẻ nghi hoặc.

Hồ tộc, giỏi mê hoặc, mà Cửu Vĩ Hồ lại càng là tổ tông của sự mê hoặc.

Vì vậy bất kể là Cửu Vĩ Yêu Thánh thời thượng cổ hay Yêu Tôn Đát Kỷ đã ngã xuống, khí chất của họ đều mang theo sự quyến rũ khiến người ta không kìm được mà đắm chìm…

Nhưng, thiếu nữ này lại khác.

Cảm giác cô mang lại cho người ta là thánh khiết, bao la… thậm chí ẩn chứa chút thần thánh, đồng thời còn khiến người ta cảm nhận được sự khao khát và an yên từ tận đáy lòng. Và trên người cô, gần như không cảm nhận được chút khí tức yêu lực nào…

Ngược lại, khí tức của cô khiến Tô Diên vô cớ nghĩ đến một sự tồn tại đã sớm tiêu vong ở Hạ Quốc…

Thần linh.

Cái quái gì thế? Hạ Quốc hiện tại làm gì còn tín đồ sùng đạo, sao có thể còn tồn tại thứ như thần linh chứ?

Tất nhiên, đây chưa phải điều khiến hắn kinh ngạc nhất, điều khiến Tô Diên hoang mang nhất chính là tu vi của đối phương.

Tin tức gia tộc nhận được, Tô Nam có thực lực ngũ giai sơ kỳ. Nếu chỉ là ngũ giai sơ kỳ, thì dù đã hoàn toàn dung hợp Yêu Đan, sau khi bắt được đối phương, gia tộc cũng có thể dùng Luyện Yêu Lư để luyện hóa lại toàn bộ huyết mạch Cửu Vĩ trên người cô…

Nhưng mà…

Tô Diên nhìn thiếu nữ đang tao nhã thưởng trà với vẻ mặt khó lường, biểu cảm có chút âm trầm.

Hắn… không cảm nhận được tu vi của đối phương.

Trường hợp này có hai khả năng, một là trên người đối phương có bảo vật che giấu tu vi, hai là tu vi của đối phương không kém hơn hắn.

Tô Diên thà tin vào khả năng đầu tiên hơn.

Trong lòng vị Trưởng lão trẻ tuổi của Hữu Tô thị lướt qua trăm ngàn ý nghĩ, kế hoạch cưỡng ép bắt người ban đầu lập tức bị hắn bác bỏ.

Thăm dò trước đã.

Ánh mắt hắn lóe lên.

Hít sâu một hơi, Tô Diên giải phóng khí tức yêu lực của mình, đi về phía thiếu nữ.

Tu vi thất giai đỉnh phong được bộc lộ, đại sảnh vốn yên tĩnh bắt đầu xôn xao, tất cả đều nhìn hồ yêu trẻ tuổi với ánh mắt kính sợ, đồng thời theo bản năng lùi lại nhường đường cho hắn.

Tô Diên rất hài lòng, hắn vô cùng hưởng thụ cảm giác được người khác ngước nhìn này. Tuy nhiên điều khiến tim hắn đập thình thịch là sau khi cảm nhận được tu vi của hắn, thiếu nữ chỉ lộ ra vẻ mặt hơi ngạc nhiên, không hề hoảng sợ, cũng chẳng kính sợ.

Điều này khiến lòng Tô Diên chùng xuống.

Không kính sợ, chứng tỏ đối phương hoặc là kẻ ngốc, hoặc là có đủ con bài tẩy để không cần phải kính sợ.

Liên tưởng đến việc mình không nhìn thấu tu vi của cô, Tô Diên theo bản năng nuốt nước bọt.

Cái này… không thể nào chứ?

Chẳng lẽ tu vi của đối phương thực sự không kém mình?!

Tài liệu ghi rõ con nhóc này tính già tính non cũng chỉ vừa mười lăm tuổi! Từ trong bụng mẹ có được Yêu Đan Cửu Vĩ mà tu luyện cũng chẳng thể tu luyện đến cao giai (cấp cao) được!

Chưa kể Yêu Đan Cửu Vĩ mới xuất hiện hai năm nay!

Tâm cảnh Tô Diên bất ổn, kéo theo khí tức yêu lực cũng hơi nặng nề hơn, mà yêu uy của đại yêu thất giai, yêu quái bình thường sao chịu nổi?

Tâm cảnh Tô Diên rối loạn, yêu uy liền thay đổi, mà yêu uy vừa động, tất cả yêu quái trong Trà Quán đều cảm thấy áp lực run rẩy, đồng loạt biến sắc.

Thiếu nữ nhìn đại sảnh đang dần trở nên hỗn loạn, nhíu mày.

Chỉ thấy cô đưa tay khẽ vuốt, yêu uy trong không gian lập tức tan biến, tất cả yêu quái như được đại xá, thở phào nhẹ nhõm…

Khá nhiều yêu quái thấy tình hình không ổn vội vàng chuồn đi, nhưng cũng có khá nhiều kẻ to gan ở lại, đồng thời len lén lấy thiết bị điện tử ra, chuẩn bị quay phim.

Cửu Vĩ Hồ đấy! Đây chính là Cửu Vĩ Hồ đấy!

Tô Nam không hề che giấu thân phận, tất cả yêu quái chỉ cần không mù đều nhận ra.

Thời gian qua chuyện này ầm ĩ khắp nơi, động thái của hai đại tộc Hồ ly cũng bị các thế lực để mắt tới. Sự tồn tại nghi là Cửu Vĩ Hồ xuất hiện tại thành phố L, lại còn đối đầu với Đại Yêu có vẻ là người của Hữu Tô thị, còn tin tức nào chấn động hơn thế này nữa chứ!

Khi thiếu nữ xoa dịu yêu uy trong không gian, biểu cảm của Tô Diên lập tức đông cứng.

Trong lòng hắn nổi lên sóng to gió lớn.

Cao giai!

Cô ta vậy mà là cao giai!

Sao cô ta có thể là cao giai được!

Sao cô ta lại là cao giai chứ!

Trong chốc lát, kế hoạch đã chuẩn bị kỹ càng trong lòng Tô Diên hoàn toàn rối loạn.

Sự tồn tại cao giai đã dung hợp Yêu Đan… nếu bất chấp tất cả để tự kết liễu, không ai có thể ngăn cản.

Yêu quái có thể nắm giữ vận mệnh của chính mình, gọi là Đại Yêu.

Thất giai, chính là khởi điểm của Đại Yêu!

Yêu Đan Cửu Vĩ đã không đòi lại được nữa rồi, mà tương lai của đối phương đâu chỉ dừng lại ở đó.

Cửu Vĩ Hồ, trăm tuổi trưởng thành, trưởng thành tức là Hoàng (Yêu Hoàng - cửu giai).

Cho dù tám mươi lăm năm tới thiếu nữ chẳng làm gì cả, tìm một xó xỉnh nào đó ẩn cư mấy chục năm, khi xuất hiện cũng là một vị Cửu Giai Yêu Hoàng! Chưa kể tiềm năng đột phá cửu giai, bước lên Tiên cảnh.

Mà cả Hữu Tô thị, đạt đến cửu giai cũng chỉ có ba người. Tiên cảnh sau thời Đát Kỷ càng là không có một ai, người duy nhất có khả năng bước lên Tiên cảnh là Tô Cảnh lại chơi trò mất tích…

Không thể dùng biện pháp mạnh, dù thân phận đối phương không xứng với Yêu Đan Cửu Vĩ, nhưng gạo đã nấu thành cơm, đối phương… đã định sẵn là con Cửu Vĩ Hồ thứ ba rồi…

Giây phút này, trong lòng Tô Diên sáng tỏ như gương.

Hắn không phải kẻ có tầm nhìn hạn hẹp, nên lập tức hiểu ra tất cả.

Cứng không được, chỉ còn cách dùng mềm…

Đối phương rất có thể là bán yêu của Hữu Tô thị, tuy không thể đưa Yêu Đan Cửu Vĩ vào tầm kiểm soát, nhưng… nếu có thể thu phục đối phương về gia tộc, cũng coi như một sự bù đắp.

Haizz… hời cho cô ta rồi.

Trong thâm tâm Tô Diên vẫn bài xích việc chiêu mộ bán yêu, nhưng chuyện đã đến nước này, cũng chẳng còn cách nào khác.

Tất nhiên, hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc đối phương sẽ từ chối.

Siêu phàm giả trong thiên hạ đều biết Hữu Tô Hồ Thị là thị tộc của Cửu Vĩ Hồ, chỉ cần Tô Nam không ngốc, cô nhất định sẽ hiểu chỉ có Thanh Khâu mới có thể cung cấp cho cô môi trường tốt hơn.

Trong lòng Tô Diên đắng chát, nhưng trên mặt lại nặn ra một nụ cười:

“Đã sớm nghe nói tiểu thư Tô Nam là thiên tài ngàn năm có một của Hồ tộc chúng ta, hôm nay được gặp, quả nhiên danh bất hư truyền.”

Ngưu Tăng Nhụ vừa vặn đi tới đại sảnh, nghe thấy Tô Diên mặt thối mấy ngày nay thốt ra câu này, cả người ngẩn ra.

Chuyện gì thế này? Tên này đang nịnh nọt con bé Tô Nam sao?!

Vị Quán trưởng vội nhìn theo ánh mắt hắn, tầm mắt rơi vào người thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần.

Dù sao cũng là lão quái vật sống lâu năm, tuy tu vi giảm sút nhưng nhãn lực vẫn còn, nên vị Quán trưởng già liếc mắt một cái đã nhìn ra tu vi của Tô Nam:

“Đại… Đại Yêu!”

Lần đầu tiên ông thất thố thốt lên.

Mới có mấy ngày! Con nhóc này làm sao mà lên được cảnh giới Đại Yêu thế này?!

Ngưu Tăng Nhụ cảm thấy mình chắc chắn gặp ma rồi. Nhưng sự thật trước mắt lại nhắc nhở ông rằng đây là sự thật.

“Vậy mà cũng là Đại Yêu!”

Giây phút này, những yêu quái xung quanh mới nhận ra thiếu nữ nghi là Cửu Vĩ Hồ này lại sở hữu thực lực hùng mạnh đến vậy, biểu cảm vô cùng đặc sắc, đồng thời theo bản năng lùi lại một bước.

Xung quanh thiếu nữ lập tức cũng giống như Tô Diên, tạo ra một khoảng trống…

Tô Nam mỉm cười, mang theo sức quyến rũ đặc biệt, ngay cả Tô Diên đang có khúc mắc trong lòng, dưới nụ cười của thiếu nữ tâm cảnh cũng hơi dịu đi. Khi nhận ra điều này, hắn toát mồ hôi lạnh, thầm nghĩ đặc tính mê hoặc tự nhiên của Cửu Vĩ Hồ quả thực đáng sợ.

Thiếu nữ nghiêng đầu, đôi môi anh đào khẽ mở:

“Hữu Tô thị?”

Tô Diên thu lại những tâm tư nhỏ nhặt trong lòng, vội gật đầu, đồng thời hắng giọng và hơi cúi người:

“Trưởng lão tam đẳng Hữu Tô thị — Tô Diên, tham kiến Cửu Vĩ Thiên Hồ Tô Nam tiểu thư. Lần này…”

Hắn đang định nói tiếp thì thiếu nữ đã giơ ngón tay thon dài ngắt lời:

“Xin lỗi.”

“Tôi thích cảm giác tự do tự tại, gia nhập Trà Quán là một tổ chức tương đối tự do thì còn được, chứ không có hứng thú gia nhập Hữu Tô Hồ Thị.”

Thiếu nữ nói.

Nụ cười của Tô Diên cứng đờ trên mặt.

“Tất nhiên, tôi cũng không định gia nhập Đồ Sơn. Nhưng nếu các người không ràng buộc tôi, tôi lại sẵn lòng nhận cái danh hiệu Trưởng lão khách mời, thỉnh thoảng qua chơi, chém gió cho vui.”

Thiếu nữ liếm môi, nở nụ cười tinh quái, chín chiếc đuôi nghịch ngợm phía sau lắc qua lắc lại…