Biến Thân Thành Cửu Vĩ Hồ Tiên

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Góc nhìn thứ nhất toàn tri

(Đang ra)

Góc nhìn thứ nhất toàn tri

gosogdolu; 고속도루

Và rằng thế giới sẽ đi đến hồi kết vào 10 năm sau.

620 4028

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

(Đang ra)

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

Inukai Anzu

Chúng tôi, có phải là có chút gì đó không ổn rồi không?

18 633

Tôi bắt gặp một người con gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3118

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2418

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 354

Tập 01 - Chương 283: Yêu Quái So Với Yêu Quái Chắc Tức Chết Mất Thôi…

Đại Bạch?!

Tô Nam phải cố gắng lắm mới giữ được bình tĩnh không bị thất thố ngay tại chỗ.

À, cái con hàng đó đâu có mất tích, đang đi học tiểu học ở thành phố L cơ mà.

Hèn gì công ty này lại ưu ái siêu thị nhà mình đến thế! E là cái công ty này do chính Đại Bạch mở ra chỉ để phục vụ việc kinh doanh của nhà mình cũng nên?!

Khoảnh khắc này, trong lòng thiếu nữ dâng lên những cảm xúc lẫn lộn không nói nên lời…

Không, e rằng bố mình cũng có tham gia vào chuyện này.

Tô Nam chợt nhớ lại thái độ của mẹ khi nhắc đến Công ty Bạch Kình, đó là sự tin tưởng vô điều kiện. Giờ nghĩ lại… cứ như đã chịu một sự ám thị nào đó vậy.

Mà người có thể thi triển ám thị lên mẹ — người đang mang trên mình Tình Chi Thủ Hộ, trên đời này chỉ có một người duy nhất.

Nghĩ đến đây, biểu cảm của Tô Nam bỗng trở nên phức tạp.

Cha… mẹ… Đại Bạch…

Nếu không phải vì cuộc Huyết Yêu Chi Loạn hơn hai mươi năm trước, gia đình mình sẽ hạnh phúc và viên mãn biết bao.

Tuy nhiên cho đến tận bây giờ, thiếu nữ vẫn chưa rõ năm xưa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ký ức của cô về khoảng thời gian đó vẫn là một mảng trắng xóa…

“Huyết Yêu cấp B? Bảy mươi năm trước bà ta đã làm gì?”

Tô Nam im lặng một lúc, rồi hỏi với vẻ bình thản.

Đơn Đỉnh nhìn sâu vào mắt thiếu nữ, nói:

“Bảy mươi năm trước, ả đã tiêu diệt chính gia tộc của mình — tộc Tuyết Linh Miêu, toàn bộ gia tộc hơn ba trăm người đều chết thảm, cảnh tượng cực kỳ máu me…”

Tô Nam: "..."

Đồng tử thiếu nữ khẽ co lại, trong đầu nảy sinh một tia nghi hoặc.

Diệt tộc?! Lại còn là gia tộc của chính mình?

Cô hoàn toàn không thể liên kết hành động kinh hoàng này với con mèo trắng lười biếng, vô hại mà cô quen biết.

“Cô thực sự không biết bà ta?”

Đơn Đỉnh nhìn chằm chằm Tô Nam, ánh mắt rực lửa.

Tô Nam bị hắn nhìn đến tê dại cả da đầu, thầm nghĩ Hỏa Nhãn Kim Tinh đúng là đáng sợ vãi chưởng, nhưng vẫn kiên quyết lắc đầu.

Thấy thiếu nữ phủ nhận, Đơn Đỉnh cũng không ép, chỉ nói đầy ẩn ý:

“Đừng bao giờ dành sự đồng cảm hay bất kỳ suy nghĩ nào khác cho Huyết Yêu. Phàm là những kẻ sa ngã thành Huyết Yêu, ắt hẳn có chỗ đáng hận, hơn nữa… tuyệt đối không phải loại lương thiện!”

Tô Nam lơ đễnh gật đầu.

Nói xong chuyện của Công ty Bạch Kình, Đơn Đỉnh định cáo từ rời đi, nhưng Tô Nam do dự một chút rồi gọi hắn lại.

“Sao thế? Nhớ ra Bạch Tỉnh là ai rồi à?”

Ánh mắt Đơn Đỉnh lóe lên, biểu cảm cười như không cười.

Tô Nam có chút ngượng ngùng lắc đầu, sau đó cười khan:

“Không… khụ khụ, tôi thực sự lần đầu nghe nói về bà ấy, ưm… điều tôi muốn hỏi là chuyện khác. Kho báu của Trà Quán phân bộ tỉnh lỵ chúng ta có mở cửa cho thành viên phân bộ khác không? Ờ… tôi muốn đổi một ít trang bị và bí tịch công pháp…”

Cô vung vẩy tấm thẻ Yêu Linh của mình, đây là thứ cô làm sau khi gia nhập Trà Quán.

Theo đà tăng cấp, trang bị và bí pháp trên người Tô Nam dần không theo kịp nữa.

Hắc Phong Chiến Y coi như hỏng rồi, nhưng Xiêm La nói sẽ cung cấp cho thiếu nữ một bộ pháp y cao cấp mới, nên tạm thời không nhắc đến quần áo.

Kiếm Xích Phong là trung giai thượng vị, có thể hỗ trợ thiếu nữ dùng đến lục giai, nên cũng miễn cưỡng đủ dùng.

Nhưng qua các trận chiến, Tô Nam dần nhận ra tinh thần lực của mình ngày càng không đủ dùng.

Tuy nói tinh thần lực của thiếu nữ vốn đã mạnh mẽ, nhưng Thiên Phú Yêu Thuật của Hồ tộc tiêu hao quá lớn. Mà mấy chiêu Tô Nam sở hữu như: Mị Hoặc Yêu Thuật, Hồn Linh Triệu Hoán, Thao Túng Thiên Tượng… lại toàn là những chiêu “ngốn” tinh thần lực kinh khủng…

Đặc biệt trong trận chiến lần này, khi dùng Hồn Linh Triệu Hoán, Tô Nam phát hiện dù tinh thần lực của mình cao hơn tu vi một bậc, nhưng khi triệu hồi Thủ Hộ Linh, thứ không chịu nổi đầu tiên lại chính là tinh thần lực…

Thật vãi chưởng xấu hổ.

Ngoài ra, bí pháp rèn luyện tinh thần lực trung giai trung phẩm mà cô “chôm” được từ Huyết Yêu Đồ Phong — Chích Hồn Bí Pháp, cũng dần giảm tác dụng khi thiếu nữ bước vào ngũ giai Yêu Đan Cảnh

Tất nhiên, tu luyện bí pháp này cũng cực kỳ đau đớn, phải chịu đựng cảm giác linh hồn bị thiêu đốt từng giây từng phút, Tô Nam cũng sớm muốn đổi sang cái nào tốt hơn, nhân đạo hơn và cao cấp hơn rồi.

“Mới đó đã muốn tiêu xài rồi sao?”

Đơn Đỉnh nhìn tấm thẻ Yêu Linh trên tay thiếu nữ, vừa uống linh trà vừa nhướng mày.

“Ngài cứ nói xem có được hay không đi!”

Tô Nam cười hì hì.

“Tất nhiên là được.”

Đơn Đỉnh gật đầu, sau đó cầm chén linh trà đã rót sẵn trên quầy bar, nhấp một ngụm rồi nói:

“Cô muốn đổi cái gì?”

“Ờ… ừm, tôi muốn đổi một số yêu khí hệ tinh thần, và bí pháp rèn luyện tinh thần lực…”

“Yêu khí và bí pháp hệ tinh thần?”

Đơn Đỉnh nhíu mày:

“Mấy thứ này không rẻ đâu, hơn nữa đều là hàng hot, tỉnh bộ chúng tôi cũng không có nhiều, mà đa số là đồ cao cấp… Tuy cô có hơn một trăm vạn linh thạch, nhưng e rằng vẫn chưa đủ đâu.”

Hắn lắc đầu.

“Hả? Đắt thế cơ á?”

Tô Nam tắc lưỡi.

“Đương nhiên!”

Đơn Đỉnh giải thích:

“Cao giai (cấp cao) là một bước ngoặt, giá cả trang bị, đan dược, bí pháp đều tăng theo cấp số nhân, hoàn toàn không thể dùng giá của phẩm chất trung giai để đo lường. Nếu cô muốn mua những thứ này, ít nhất phải ngần này…”

Hắn giơ bàn tay năm ngón lên.

“Năm… năm ngàn vạn?!”

Tô Nam trợn tròn mắt.

“Phụt… khụ khụ khụ…”

Đơn Đỉnh bị sặc, lau nước bên khóe miệng, sau đó bổ sung:

“Làm gì có chuyện đó… đó là giá của cao giai thượng phẩm, còn hạ phẩm thì… ừm, tổng cộng chắc khoảng năm trăm vạn.”

Nghe con số này, Tô Nam thở phào nhẹ nhõm, cô vỗ vỗ ngực:

“Hóa ra mới có năm trăm vạn, thế thì không thành vấn đề.”

Đơn Đỉnh: "..."

“Cô… có nhiều tiền thế sao?”

Hắn có chút không tin.

Tô Nam lườm hắn một cái:

“Lừa ngài làm gì?”

Đơn Đỉnh: "..."

Gia tài của hắn cũng chỉ tầm con số này… mà đó là tích cóp hơn một trăm năm đấy.

Yêu quái so với yêu quái chắc tức chết mất thôi…

Nên nói là không hổ danh huyết mạch Hồng Hoang Thần Thoại sao? Tốc độ kiếm tiền cũng không phải thứ mà yêu quái bình thường so bì được…

“Mới ngũ giai mà đã có nhiều linh thạch thế này… Cô đã tàn sát bao nhiêu Huyết Yêu rồi hả?”

“Kiếm tiền đâu nhất thiết phải dựa vào bắt Huyết Yêu?!”

Đơn Đỉnh: "..."

Hắn nhìn Tô Nam với ánh mắt quái dị, không dây dưa vấn đề này nữa mà gật đầu:

“Được rồi, vậy thì… đi theo tôi.”

Nói xong, hắn quay người đi vào sảnh trong của Trà Quán.

Tô Nam quay đầu nhìn mẹ, Lưu Lan chưa đợi cô nói đã lên tiếng:

“Con cứ đi lo việc của con đi, mẹ ở đây đợi con.”

Thiếu nữ há miệng, cuối cùng gật đầu:

“Con sẽ về sớm.”

Tuy con người cũng có thể phá lệ vào Trà Quán, nhưng vào sảnh trong thì… quả thực hơi phiền phức.

Theo bước chân Đơn Đỉnh, Tô Nam rất nhanh đã đến hậu trường của Trà Quán tỉnh lỵ.

Phong cách trang trí ở đây khác hẳn thành phố L, dường như chịu ảnh hưởng của kiến trúc Đông Doanh (Nhật Bản), mang đậm hơi hướng phương Đông.

Cảm nhận ánh mắt đầy hứng thú của thiếu nữ, Đơn Đỉnh giải thích:

“Quán trưởng phân bộ tỉnh lỵ chúng tôi lúc nhỏ sống ở Đông Doanh, nên cách trang trí ở đây chịu ảnh hưởng đôi chút. Cô ấy đi công tác hai hôm nay chưa về, nếu không có thể dẫn cô đi gặp một chút. Ừm… cô ấy cũng rất hứng thú với cô đấy.”

Tô Nam gật đầu hiểu ý.

Hai người đi qua hành lang gỗ dài, rất nhanh đã đến trước một cánh cửa bảo hiểm bằng thép không gỉ.

Nhìn thiết bị mật mã đang nhấp nháy ánh đèn, khóe miệng Tô Nam co giật.

Cái này… đúng là mang đậm phong cách ‘một lò đúc ra’ của Trà Quán thật.