After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3116

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2413

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6928

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 502

WN - Extra Story 5: Có thai

"Anh đột nhiên phát hiện, hình như có gì đó không đúng?"

Sau khi "buổi tập thể dục buổi sáng" của hai vợ chồng kết thúc, An Nguyên mới sực nhận ra, cúi đầu nhìn tiểu hồ ly tinh đang nằm trên ngực mình.

"Hửm?"

"Hôm qua đáng lẽ là 'dì cả' của em đến rồi chứ?"

Kỳ nghỉ ba đến bốn ngày mỗi tháng, dù "cái đầu nhỏ" sẽ bí bách khó chịu kháng nghị, nhưng về mặt lý trí, mấy ngày nghỉ ngơi này đối với An Nguyên khá quan trọng, tránh bị hồ ly tinh nhà mình vắt kiệt.

"Chậm mấy ngày cũng bình thường mà?"

Trần Trừng ngáp một cái, lười biếng dụi má vào ngực An Nguyên, như một con mèo nhỏ làm nũng.

"Có khi nào... em có thai rồi không?"

Bao cao su trong nhà đã bị Trần Trừng cất đi từ trước, em lật người từ trên người An Nguyên sang bên cạnh, ôm cái bụng no căng, mơ màng nhìn lên trần nhà, lờ đi lời nói của An Nguyên.

"Trừng Trừng?"

"Hả?"

Trần Trừng tuy cơ thể rất "hám", hận không thể như ăn cơm ngày ba bữa sáng trưa tối, nhưng cũng rất nhạy cảm, mỗi lần xong đều phải mất một lúc mới hoàn hồn.

"Mua que thử thai xem sao?"

"Làm gì nhanh thế..."

Trần Trừng miễn cưỡng thò tay ra khỏi chăn, sờ sờ bên gối, lại sờ trúng con mèo lông xù.

Em ngẩng đầu nhìn, thấy Trà Sữa đang nằm trên tủ đầu giường, mắt trợn tròn xoe, thu hết vào mắt cảnh tương tác của hai vợ chồng vừa rồi.

"Nghe nói mèo xem hiểu được... thậm chí còn học theo."

An Nguyên trêu chọc một câu, mặt Trần Trừng lập tức đỏ bừng, vớ lấy điện thoại, rúc cả đầu vào chăn, phát ra tiếng mắng rầu rĩ.

"Suốt ngày không học cái tốt! Sau này nhốt nó ngoài cửa, không cho lên giường nữa!"

"Nhưng nó cào cửa."

"Cào cửa thì anh đánh nó."

An Nguyên vươn vai, nhìn đồng hồ, tám giờ sáng, có đủ thời gian để anh tắm rửa, sửa soạn, thơm thơm ôm ôm vợ, rồi thong thả ăn sáng, đi bộ đến công ty.

"Em đặt đồ ăn ngoài rồi, lát anh lấy nhé."

"Vậy chắc anh không kịp, phải đi làm."

Ngồi dậy khỏi giường, An Nguyên lấy áo choàng tắm trên tủ đầu giường khoác lên, quay đầu hỏi cái bọc chăn đang phồng lên: "Có cần anh tắm giúp không?"

"Không cần! Lần nào anh cũng động tay động chân! Bế con mèo đi!"

Đợi An Nguyên b ôm mèo rời khỏi phòng, trong phòng nhanh chóng yên tĩnh trở lại.

Trần Trừng thò đầu ra khỏi chăn, ngáp một cái, đầu nghiêng dựa vào gối, tay xoa xoa cái bụng hơi nhô lên.

Không phải có thai thật rồi chứ? "Dì cả" trước giờ của em rất đúng giờ.

Dù trước đó vẫn muốn có con, cũng đã chuẩn bị, nhưng đến lúc thật sự có thai, em lại thấy hoang mang, bối rối.

Nếu là một thằng nhóc trời đánh thì sao? Quậy phá, cả ngày không yên.

Nếu là một bé gái xinh xắn ngoan ngoãn... cũng không được, lúc nhỏ thì ngoan, đến tuổi dậy thì biết quản thế nào? Lỡ giống em, không để ý là chạy theo trai thì sao? Học thói xấu thì sao?

Con trai dù học thói xấu cũng là đi hại người khác, con gái thì khác...

Trần Trừng miên man suy nghĩ, cơ thể mệt mỏi dần khiến ý thức mơ màng.

"Trừng Trừng, anh đi làm đây?"

"Ừm..."

"Bữa sáng làm xong để trên bàn cho em rồi."

Trần Trừng lờ mờ nghe thấy giọng An Nguyên, mơ màng đáp lại.

Em cảm thấy má được hôn nhẹ, hàng mày giãn ra, hừ hừ dụi vào phía An Nguyên.

Rồi chuông điện thoại vang lên.

"Hửm?" Trần Trừng bị chuông đánh thức, cầm điện thoại nghe, là que thử thai đặt ngoài đã đến, "Để ở cửa."

Em ngáp ngắn ngáp dài ngồi dậy, dụi mắt, ngơ ngác nhìn quanh: "An Nguyên?"

Không hiểu sao, đột nhiên dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt, như bị bỏ rơi, giống hệt cảm giác hoảng sợ khi còn nhỏ tỉnh dậy không thấy mẹ, khiến Trần Trừng nhìn quanh tìm bóng dáng An Nguyên.

Em đi chân trần xuống giường, chạy ra cửa phòng ngủ, gọi lớn: "An Nguyên! Anh đi làm rồi à?"

Chỉ có Trà Sữa kêu "meo" một tiếng đáp lại.

Cảm thấy hụt hẫng...

Rõ ràng là lúc thử thai quan trọng thế này, vậy mà anh lại đi làm!

Làm như nhà mình thiếu mấy nghìn tiền lương đó lắm, còn không bằng em ở nhà kiếm được.

Trần Trừng bực bội quay về phòng, mặc đồ ngủ, ra cửa lấy đồ, xách túi đi vào phòng vệ sinh.

Tắm rửa, rồi làm theo hướng dẫn thử thai...

Hai vạch.

"Hửm——"

Bình thường que thử thai phải sau mười ngày mới chính xác, vậy là hơn mười ngày trước em đã thụ thai.

Hôm đó... không nhớ nữa, một ngày hai ba lần, hơi thường xuyên, người bình thường cũng khó mà nhớ bữa tối mười mấy ngày trước ăn gì.

Chẳng lẽ là lần An Nguyên dùng "xúc tu" dạy dỗ em?

Hay là lần mặc tạp dề nude bị đè trong bếp?

Trần Trừng vẫn hơi mơ màng, nhìn que thử hai vạch, không chắc lắm, lấy điện thoại ra tra mạng, xác nhận đây đúng là có thai.

Dù trước đó muốn có con, nhưng giờ em cũng không biết nên vui hay nên bực, chỉ ngơ ngác gãi đầu, rồi như không có chuyện gì, vứt que thử vào thùng rác, đi rửa mặt.

Dùng nước lạnh vỗ lên mặt, đôi mắt cá chết lờ đờ cũng long lanh trở lại, Trần Trừng vươn vai, như thường lệ thêm thức ăn, thêm nước cho mèo, rồi vào bếp múc bữa sáng, ngồi bên bàn ăn, một tay chống cằm, vừa đọc sách nuôi dạy con, vừa ăn.

Cháo trứng bắc thảo thịt băm, tối qua hẹn giờ nấu, vị cũng không tệ, chỉ là thịt hơi cứng.

Lần sau phải ướp thịt, mềm một chút ăn ngon hơn...

"Có thai rồi à~"

Trần Trừng lẩm bẩm, gập sách lại, véo má mình, da mềm thịt mịn, véo một cái là đau.

Cho nên, nếu không có gì bất ngờ, khoảng mười tháng nữa, em sẽ làm mẹ?

Như thể mới hôm nào em vẫn là đàn ông, ngồi trong nhà trọ viết tiểu thuyết, hôm qua còn kháng cự cơ thể nữ giới, trốn trong chăn khóc, hôm nay đã sắp làm mẹ...

Thời gian trôi nhanh thật.

Trần Trừng không biết mình nên có cảm xúc gì, xung quanh cũng không có ai để chia sẻ, nhìn quanh nhà, chỉ thấy con mèo ngốc đang ngồi trong chậu cát đi vệ sinh.

"Alo, An Nguyên."

"Trừng Trừng? Anh vừa đến công ty, sao thế?" An Nguyên vừa định làm việc thì nhận được điện thoại, "Bên em ồn quá, đang làm gì đấy?"

"Đang lau nhà, máy lau nhà không dễ dùng lắm, hơi nặng. Robot hút bụi cũng không tốt, hay bị quấn tóc."

"Gần đây hình như có loại mới, nói là không quấn tóc." An Nguyên lái chủ đề, "Mà anh vừa đi sao em gọi ngay thế?"

"À, que thử thai nói em có thai rồi."

Trần Trừng bình thản đáp.

"!!!"

"Anh về ngay!"