Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2357

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6619

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 492

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

(Đang ra)

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

Y Nguy Giải

Tác phẩm còn có tên gọi khác: 《Cuộc chiến Chén Thánh tại Lân Môn, nhưng tôi lại là cái Chén》

182 130

Arc 1: Công Chúa Học Viện [ĐÃ HOÀN THÀNH] - Chương 0: Khoảnh Khắc Bạn Gái Tôi Trở Nên Hắc Hóa

Thật không thể tồi tệ hơn.

Tôi, Kuzuha Kyoichi, một học sinh năm hai sơ trung, đã lừa dối bạn gái mình. Không phải vì tôi đã chán cô ấy hay để ý đến ai khác. Không hề, đó là vì tôi bị đe dọa.

“Hẹn hò với em đi, nếu không thì bạn gái anh sẽ không yên đâu.”

Mọi chuyện bắt đầu như thế đó.

Tôi đã và đang bí mật hẹn hò với Yorifuji Ichigo, cô bạn thuở nhỏ của mình. Cô bằng tuổi tôi. Để giữ bí mật, tôi đã nói dối mọi người rằng mình có bạn gái học trường khác. Đó cũng không hẳn chỉ là một lời viện cớ ngớ ngẩn—mà còn là vì thể diện.

Phải thừa nhận rằng, tôi thuộc top những thằng đẹp trai nhất khối. Lũ con gái tỏ tình với tôi liên tục, dù họ biết tôi là “hoa đã có chủ”. Trong khi đó, Ichigo thì... bình thường. Trầm tính, đeo một cặp kính gọng tròn và gần như chẳng có bạn bè. Nếu mọi người phát hiện ra chúng tôi đang quen nhau, chắc chắn cô sẽ bị đám con gái khác bắt nạt đến chết dở.

Cô đã van xin tôi giữ bí mật về mối quan hệ của cả hai, và tôi đã đồng ý.

Nhưng không hiểu bằng cách nào, có kẻ đã phát hiện ra. Vài ngày trước, ai đó đã chụp được ảnh chúng tôi hẹn hò.

Và rồi vụ đe doạ bắt đầu.

Tôi không còn lựa chọn nào khác. Để bảo vệ Ichigo, tôi đã nhượng bộ và đi hẹn hò với cô gái đã đe dọa mình.

Sau đó, cảm giác tội lỗi như một nhát dao đâm vào tôi. Tôi không thể chịu đựng được nữa. Tôi đến nhà Ichigo và thú nhận mọi chuyện.

Ngoại tình vẫn là ngoại tình, dù cho có bất kỳ lý do gì. Tôi đã sẵn sàng để cô nói lời chia tay. Thật lòng mà nói, tôi nghĩ mình đáng bị như vậy.

Phản ứng của cô khiến tôi choáng váng.

“Ồ, đã có chuyện đó sao? Em hiểu rồi.”

Cô chỉnh lại gọng kính, gương mặt vẫn bình thản như mọi khi.

“…Em nói thật chứ?”

“Vâng. Vì Kyo-kun yêu em nhất mà ha?”

“Tất nhiên rồi.”

“Vậy thì không sao cả.”

“Anh lại thấy có sao đấy.”

“Vậy thì anh hãy đưa em đi chơi đi. Em muốn đến tất cả những nơi anh đã đi cùng nhỏ đó. Tụi mình hãy cùng nhau ghi đè lên những ký ức đó.”

Làm sao tôi có thể từ chối lời đề nghị đó cơ chứ?

Tôi đồng ý, và chúng tôi cùng nhau đi lại từng bước trên con đường hẹn hò của tôi với cô gái kia. Tôi cố gắng tập trung vào Ichigo, nhưng hình ảnh của cô gái nọ cứ len lỏi vào tâm trí. Thật khó khăn. Thật sự rất tệ. Nhưng Ichigo có vẻ hạnh phúc, và tôi tự nhủ rằng chỉ cần vậy là đủ.

Dù vậy, tôi vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.

Tuần tiếp theo, tôi đã xử lý để cô gái đã đe doạ tôi không bao giờ làm phiền chúng tôi nữa.

Lẽ ra mọi chuyện nên kết thúc ở đó. Cuộc sống nên trở lại bình thường.

Nhưng rồi một ngày, Ichigo đột ngột nói một điều mà tôi không thể ngờ tới.

“Kyo-kun nè. Em có một yêu cầu.”

Khi nói câu đó, trong mắt cô ánh lên một tia nhìn kỳ lạ.

“Từ giờ trở đi, nếu có cô gái nào rủ anh hẹn hò, em muốn anh đồng ý.”

………

………………

Hả?

Cô giải thích cái ý tưởng méo mó của mình một cách thản nhiên như thể đó là điều hiển nhiên nhất trên đời. Nếu có cô gái nào tán tỉnh tôi, tôi sẽ nói cho Ichigo biết. Cô sẽ quyết định xem tôi có được đi hẹn hò hay không. Nếu cô bật đèn xanh, tôi sẽ đưa cô gái đó đi chơi. Sau đó, tôi sẽ lặp lại buổi hẹn hò y hệt với Ichigo.

“Lần trước khi hai ta đi chơi, em có thể cảm nhận được anh đang nghĩ về cô ta. Cảm giác đó… rất tuyệt. Kiểu như, dù cho có ai muốn anh đi nữa, thì em vẫn là người anh yêu nhất. Em muốn cảm nhận điều đó một lần nữa.”

Ngày hôm đó, cô đã mở khóa một thứ gì đó đen tối bên trong con người mình.

Tôi ngồi đó, sững sờ, cố gắng để hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Thật lòng là tôi không thể hiểu nổi.

Dù vậy, tất cả mớ hỗn độn này đều bắt nguồn từ tôi. Nếu đây là điều Ichigo muốn, thì được thôi. Ít nhất thì cô không đòi hỏi được hẹn hò với những gã khác—điểm này cô đã nói rất rõ. Vì vậy, tôi đã đồng ý.

Cho dù điều đó có hơi méo mó.

Nhìn lại, lẽ ra tôi phải nhận ra những dấu hiệu cảnh báo đó. Có lẽ tôi đã có thể ngăn cô lún sâu hơn vào bóng tối này.

Nhưng vào lúc ấy, tôi nào có biết bóng tối đó sâu đến nhường nào—hay mọi chuyện rồi sẽ còn tồi tệ đến mức nào nữa.